Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 85: Thú Thần! Đại Đế Cường Giả



Chương 85: Thú Thần! Đại Đế Cường Giả

Nhưng tại trận đại chiến kia về sau, Hồn Tông đã bị hủy, truyền thừa đứt đoạn, cũng chỉ còn lại một cái Hoán Hồn Đại Trận này chứng minh Hồn Tông từng tồn tại.

“Hoán Hồn Đại Trận?”

Hoán hồn! Hoán hồn! Không lẽ có thể trợ giúp hắn thay đổi hồn phách hay sao?

Thân thể này của hắn từ lâu đã dung nhập vào Thú Thần Chi Tâm, cả máu huyết cùng cốt tủy của hắn hiện tại đều nhiễm phải khí tức của Thú Thần, không bao giờ có thể xóa tan đi được.

Thậm chí ngay cả Nguyên Thần của hắn, nếu mà không có Hồn Lão ra tay giúp đỡ, cũng đã bị Thú Thần chiếm lấy, khống chế tất cả mọi thứ của hắn.

Giờ đây hắn tỉnh táo, linh hồn cũng nhận ra đúng sai, nếu có thể bỏ qua thân thể này...

“Con nghĩ đúng rồi? Hoán Hồn Đại Trận này có thể làm cho con thay đổi hồn phách cùng người khác một cách hoàn mỹ mà không ai có thể phát hiện ra!”

Thay đổi Hồn Phách, tái sinh kiếp khác một cách hoàn mỹ, dù cho có là Đại Đế cường giả cũng không thể làm được, nhưng Hồn Tông lại có thể làm được, đây chính là sự khủng bố của Hồn Tông.

Cũng chính vì vậy, Hồn Tông mới trở thành một tồn tại đặc thù tại Thần Hoang Cổ Địa, không một thế lực nào dám xem thường.

Nếu như không phải Đại Đế xuất hiện, bọn họ vẫn có thể tồn tại xuống tiếp.

Đáng tiếc thế gian này không có hai từ nếu như.

“Thay đổi hồn phách! Trọng sinh kiếp khác!”

Thật không còn gì để mô tả sự kích động hiện tại của Thẩm Kế Trung.

Bởi vì là nửa người nửa thú.

Bởi vì được Thú Thần Chi Tâm chọn trúng, hắn muốn làm một người bình thường cũng không thể làm nổi.

Nhưng nếu như hắn từ bỏ thân thể này, chuyển qua thân thể khác, vậy hắn không cần phải chịu sự khống chế của Thú Thần Chi Tâm nữa, cũng không cần làm Dị Lang Tộc nữa rồi.

“Tiền bối! Chỉ là nơi này không có ai thích hợp cho vãn bối mượn thể xác a!”

Thẩm Kế Trung có chút ủ rũ.



Cách thì hay, nhưng cũng phải cần có một người để hắn mượn xác mới được, nếu không cũng như không được tích sự gì.

“Xẹt!”

“Con nhìn xem đi!”

“Hắn..! Hắn là..?”

“Hắn tên là Dương Nguyên Sinh, xuất thân từ một gia đình nhỏ tại Dương gia trấn, Bất Dạ Thành, vì bị kẻ địch đuổi g·iết, nên đã rơi vào Hồn Cốc nơi này!”

Hồn Lão cười nhạt.

Nếu như đã muốn giúp Thẩm Kế Trung, đương nhiên hắn phải chuẩn bị chu toàn.

Nói cũng lạ, Thẩm Kế Trung đi vào nơi này không bao lâu, Dương Nguyên Sinh này lại đến, đây có thể là sự sắp xếp của ông trời, muốn trợ giúp đứa bé đáng thương Thẩm Kế Trung này một tay đây mà.

“Dương Nguyên Sinh! Từ nhỏ là thiên tài, có một người anh sinh đôi tên là Dương Nguyên Lãng, còn có ba đứa em phía sau.!"

"Vì không chấp nhận cha mình cưới vợ kế, nên đã cùng em trai Dương Nguyên Sơn bỏ nhà ra đi, một lần ra đi này chính là bốn năm thời gian!"

"Cha mẹ cùng anh trai theo như dự đoán đã bị c·hết tại Dị Lang Tộc xâm lược ba năm về trước, bây giờ chỉ còn lại người em trai tên Dương Nguyên Sơn cùng nhau!”

Từng ký ức của Dương Nguyên Sinh được Hồn Lão quán chú vào trong đầu của Thẩm Kế Trung.

Không bao lâu, Thẩm Kế Trung cũng đã biết được thân thế lai lịch của Dương Nguyên Sinh, cùng với sinh hoạt của y trong vòng hơn hai mươi năm qua, thậm chí Dương Nguyên Sinh làm bất kỳ chuyện xấu nào trong quá khứ, hắn cũng nhìn ra được.

“Thế nào? Thân phận ta chuẩn bị cho con, con hài lòng chứ?”

“Tiền bối! Chỉ sợ con phải phụ tấm lòng tốt của tiền bối rồi!”

“Ân! Tại sao? Con không thích thân phận này?”

“Không phải! Con chỉ là đang nghĩ, không muốn Dương Nguyên Sinh này thay con nhận lấy số mệnh của Thú Thần!”

Ký ức của Dương Nguyên Sinh hắn đã nhìn qua, người này có chút ích kỷ cùng tư lợi, nhưng cơ bản không phải là người quá xấu.

Đây là điển hình của rất nhiều người tu hành vì muốn leo lên cảnh giới càng cao, hắn nhìn thấy quá nhiều, cũng không có trách.



Chí ít Dương Nguyên Sinh còn kiên trì điểm mấu chốt của mình, không như những người khác, vì muốn đạt được mục đích, không từ bất kỳ thủ đoạn độc ác nào.

Nhưng một khi Dương Nguyên Sinh tiếp nhận thân thể này của hắn, dưới sự xúi giục của Thú Thần, dưới sự cám dỗ của sức mạnh vô biên mang lại, y sẽ không thể nào giữ lại bản tâm, trở thành cổ máy g·iết người cuồng ma thật sự.

Đây là đối với Dương Nguyên Sinh không có công bằng.

“Ha ha! Con không phải là hắn, làm sao lại biết được hắn không muốn tiếp thu thân thể này của con?”

“Tiền bối! Ý của ngài là..?”

“Con hãy nhìn tiếp đi!”

Hồn Lão cũng không nói nhiều, hắn phất tay lên, trước mắt của Thẩm Kế Trung xuất hiện một khung hình ảnh.

Hình ảnh bên trong là hắn, không, phải nói là Dương Nguyên Sinh trong thân thể của hắn.

Y đang điên cuồng cười lớn, sức mạnh vô biên trong tay, thậm chí y có thể đánh đổi bất kỳ giá nào.

Sự điên cuồng cùng đắc ý kia, đây là điều hắn chưa từng nhìn qua trong suốt hơn hai mươi năm của Dương Nguyên Sinh.

“Ha ha ha! Ta là Lang Hoàng, ta muốn đột phá Động Hư Cảnh Tôn Giả, người nào ngăn cản ta, đều phải c·hết.!”

Phía dưới chân của Dương Nguyên Sinh, có nhân loại t·hi t·hể, có người thân của y, nhưng y tuyệt không hề quan tâm, vẫn ra tay hết sức tàn nhẫn, câu nói kia chính là tác phong làm việc, cũng là ý chí của Dương Nguyên Sinh.

Nhìn đến đây, Thẩm Kế Trung không khỏi rùng mình một cái.

Đây chỉ là trong giấc mơ của Dương Nguyên Sinh, y còn chưa có bị Thú Thần Chi Tâm khống chế đã điên cuồng như vậy, một khi Thú Thần Chi Tâm khống chế, vậy còn khủng bố đến trình độ nào.

“Hài tử! Thú Thần tái xuất thiên hạ là chuyện không thể nào thay đổi, con không thể làm gì khác được, thay vì như vậy, sao không có đứng lên chống lại, phải biết con đã từng nắm giữ Thú Thần Chi Tâm suốt mấy ngàn năm, con hiểu rõ nó nhất!”

Mấy ngàn năm thời gian, có thể áp chế được Thú Thần mê hoặc thời gian lâu như vậy còn chưa lạc mất ý chí.

Thẩm Kế Trung là người không hề tầm thường.



Có lẽ..

"Tiền bối..!"

Thẩm Kế Trung không có trả lời Hồn Lão, qua lời nói của Hồn Lão, hắn cũng có suy luận, có thể trong quá khứ, Hồn Tông cùng Thú Thần từng có ân oán.

Thậm chí Hồn Tông bị diệt có phần lớn nguyên nhân thuộc về Thú Thần, ông ta ngoài cảm thông hoàn cảnh của hắn ra, cũng không phải là không có ý nghĩ mượn tay của hắn trả thù.

Nói sao hắn cũng từng là chủ nhân của Thú Thần Chi Tâm suốt mấy ngàn năm, đúng là hắn hiểu rõ Thú Thần hơn người khác.

“Tiền bối! Lấy thực lực của ngài..!”

Vẫn còn con đường khác, Thẩm Kế Trung nhận thấy Hồn Lão này là một người vô cùng cường đại.

Có thể tiện tay trấn áp Thú Thần Chi Tâm, còn khống chế được Hoán Hồn Đại Trận, thực lực này chắc đã vượt qua Động Hư Cảnh, nếu như ông ta ra tay.

“Hài tử! Ta không thể ra tay được!”

Hồn Lão trầm mặc.

Hắn cũng muốn ra tay đem Thú Thần Chi Tâm trấn áp lắm chứ.

Nhưng hắn không có làm được.

Thú Thần!

Đây là Đại Đế Cảnh Giới.

Thiên hạ không ai có thể địch lại.

Năm đó không có vị Đại Đế kia ngang trời xuất hiện, Thần Hoang Vũ Trụ đều đã bị tiêu diệt cả rồi.

Thú Thần Chi Tâm là từ Thú Thần Chi Thân rời ra, uy năng vô thượng, đừng nói hắn chỉ còn lại hồn phách, dù là thời kỳ toàn thịnh, hắn cũng không có năng lực đem nó hủy diệt.

“Haiz!”

Thẩm Kế Trung thở dài.

Kết quả này hắn cũng đã nghĩ đến, xem ra Thú Thần Chi Tâm này còn cường đại hơn những gì mà hắn tưởng tượng nhiều lắm.

Thẩm Kế Trung không có cách nào hay, hắn nhìn qua Dương Nguyên Sinh đang b·ất t·ỉnh nhân sự bên cạnh.

“Dương Nguyên Sinh? Dương Nguyên Sinh!’’