Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 90: Diệt sạch Dị Lang Tộc, Thú Thần thân phận



Chương 90: Diệt sạch Dị Lang Tộc, Thú Thần thân phận

Đại Thánh Cảnh Giới thần niệm cường đại đến trình độ nào?

Dương Nguyên Lãng ý nghĩ vừa động, cả cái Viên Hoang Đại Lục nơi này đều nằm trong chưởng khống của hắn, muốn biết chuyện gì, thật ra rất là đơn giản.

“Dương..! Dương Nguyên Lãng!”

Lang Đan lắp bắp lên tiếng.

Sao lại là hắn?

Sao lại là hắn được kia chứ?

Lang Hoàng không phải đã nói Dương Nguyên Lãng dùng bí pháp đột phá Động Hư Cảnh nên đã tẩu hỏa nhập ma, c·hết banh xác rồi hay sao?

Làm sao hắn có thể xuất hiện ở đây được.

“Lang Hoàng tên đó cũng thật thông minh, lại phái các ngươi đến đây chịu c·hết thay hắn!”

Dương Nguyên Lãng có chút bội phục cái tên Lang Hoàng này rồi.

Thần niệm của hắn trải khắp Viên Hoang Đại Lục, nhưng cũng không có phát hiện ra tên Lang Hoàng đó.

Chỉ có hai khả năng, một là y đang trốn ở một nơi nào đó mà thần niệm của hắn không thể truy xét đến, hai là y đã thông qua thủ đoạn nào đó, biết được hắn xuất hiện, đã chuồn khỏi Viên Hoang Đại Lục này mất rồi.

“Dương....Dương Tôn Giả.... Xin tha mạng a!”

Đến bây giờ Lang Đan bọn họ còn không phát hiện ra đám người mình là bị Lang Hoàng lợi dụng đến nơi đây để dò xem Dương Nguyên Lãng sống hay c·hết thì cũng quá ngu ngốc rồi.

Bọn họ không nghĩ đến, đường đường là Lang Hoàng, đệ nhất cường giả của Viên Hoang Đại Lục, tu vi cũng đã đạt đến Động Hư Cảnh, vậy mà lại dùng ra cái loại thủ đoạn hèn hạ để thuộc hạ mình đi chịu c·hết như thế này.

“Thôi được! Từ nay về sau! Viên Hoang Đại Lục không cần thiết phải tồn tại Dị Lang Tộc nữa!”

“Ong!"

"Ong..!"



"Ong!”

“Ầm ầm!"

"A..A!”

Nói đoạn, Dương Nguyên Lãng ấn động pháp quyết, không ai biết Dương Nguyên Lãng đang làm cái gì.

Chỉ thấy trước mắt bọn họ, Lang Đan cùng chín tên Lang Vương thực lực không ai bì nổi liền như một quả pháo hoa, nổ tung giữa bầu trời, không hề có một chút sức phản kháng nào cả.

Không dừng lại ở đó, khắp nơi trên toàn bộ Viên Hoang Đại Lục này, nhân loại đang bị Dị Lang Tộc săn g·iết liền trông thấy một màn mình suốt đời khó quên, chỉ thấy Dị Lang Tộc sắp đem bọn họ nuốt sống liền đột nhiên không rõ nguyên nhân c·hết bất đắc kỳ tử.

Toàn bộ Viên Hoang Đại Lục, tính ra hơn mấy trăm triệu Dị Lang Tộc, chỉ trong một ngày, không, phải nói là chưa đến một khắc thời gian liền c·hết sạch sẽ, không để lại giấu vết gì cả, loại chuyện này làm kh·iếp sợ vô số người, vô số thế lực ẩn cư kéo dài hơi tàn nghe được tin tức cũng từ từ xuất hiện.

Trông thấy Dị Lang Tộc thật sự bị tiêu diệt, cả đám như trút được gánh nặng, còn sót lại nhân loại đều quỳ cả xuống, cảm tạ ông trời trợ giúp bọn họ tiêu diệt lũ ma quỷ kia.

Đúng vậy, là ông trời!

Khi còn chưa biết ai ra tay đem Dị Lang Tộc tiêu diệt, bọn họ cũng chỉ là cho ông trời không tuyệt đường người, hạ xuống khiển trách, diệt đi Dị Lang Tộc mà thôi.

Viên Hoang Đại Lục hàng ngàn năm nay sống trong sự nuôi nhốt của Dị Lang Tộc, bây giờ cuối cùng cũng đã tìm được ánh sáng.

Từ nay về sau, phiến Đại Lục này sẽ không còn phải phập phồng lo sợ như trước đây nữa.

....

Tinh không bên ngoài Viên Hoang Đại Lục!

“Đại Thánh Cảnh cường giả!”

Trong thức hải thế giới của Thẩm Kế Trung, Thú Thần hư ảnh phun ra một câu.

Nếu như Dương Nguyên Lãng có thể nhìn thấy được hư ảnh của Thú Thần hiện tại. Chắc chắn hắn sẽ phải kinh ngạc đến rớt quai hàm.

Vì hư ảnh này rất là giống với người mà hắn ghét cay ghét đắng bên trong Mộng Cảnh.

“Khục! Phốc!”



“Thú Thần đại nhân! Ngài nói hắn là Đại Thánh Cảnh cường giả?”

Thẩm Kế Trung phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân lạnh lẽo.

Hắn đã không còn là Dương Nguyên Sinh trước đây, thông qua Thú Thần hư ảnh chỉ điểm, hắn là biết đến rất nhiều chuyện, cảnh giới tu hành ở thế giới này hắn cũng đều hiểu.

Bây giờ hắn đã đột phá Động Hư Cảnh, nên càng hiểu Đại Thánh Cảnh khủng bố như thế nào.

Cũng vậy, ở khoảng cách xa như vậy, Dương Nguyên Lãng dùng bí pháp tiêu diệt sạch Dị Lang Tộc, hắn dùng toàn lực vẫn còn bị trọng thương.

Nếu mà không phải Thú Thần dùng hết toàn lực bảo hộ, chỉ sợ giờ đây hắn cũng sẽ giống như đám người Lang Đan kia, c·hết không có chỗ chôn.

Cũng đã đủ hiểu, loại cường giả cấp độ này không phải hiện tại mình có thể đối phó nổi.

“Không cần hoài nghi lời nói của ta!”

Thú Thần hư ảnh có đôi phần giận.

Ánh mắt của hắn cao như thế nào, thực lực của Dương Nguyên Lãng kia có thể gạt được người khác, có thể gạt được hắn hay là sao.

“Xin Thú Thần đại nhân bớt giận!”

Thẩm Kế Trung không phải không tin lời nói của Thú Thần hư ảnh, mà chuyện này quá là khó tin nổi đi.

Dương Nguyên Lãng là người như thế nào không ai hiểu biết nhiều hơn hắn, lấy hắn thiên phú kinh người, thân mang Thú Thần Chi Tâm, có Thú Thần trợ giúp, vậy mà đến hôm nay cũng chỉ là mới vào Động Hư Cảnh thứ nhất Khuy Hư Cảnh.

Dương Nguyên Lãng kia là loài phế vật, vậy mà lại đã đột phá Đại Thánh Cảnh, hắn cảm thấy rất không thật, cũng là vô cùng khó chịu.

Nếu mà biết Dương Nguyên Lãng lợi hại như vậy, hắn cần gì phải liều mạng hoán đổi thể xác với Thẩm Kế Trung làm gì.

Như trước đây, bây giờ hắn có một vị Đại Thánh Cảnh ca ca làm chỗ dựa, không tốt hay là sao.

Cần gì phải làm một người nửa người nửa quái vật như bây giờ.



Chỉ tiếc bây giờ không có thuốc hối hận, nếu như hắn dám xuất hiện, Dương Nguyên Lãng sẽ không chút do dự đem hắn diệt đi cũng nên.

“Thẩm Kế Trung! Bây giờ ngươi đã không còn con đường quay đầu nữa, chỉ có thể dựa vào ta mà thôi!”

“Vâng! Thú Thần đại nhân! Mọi chuyện đều nghe theo ngài.!”

“Đi thôi! Rời khỏi nơi này trước đi!”

Dương Nguyên Lãng con người này hắn nhìn không thấu, dù là Đại Đế chuyển thế, cũng không có tốc độ tu luyện kinh khủng như Dương Nguyên Lãng.

Người này chắc chắn có bí mật vô cùng to lớn, nếu như đoạt được.

Mà thôi!

Trước khi nghĩ đến tranh đoạt bí mật trên người của Dương Nguyên Lãng, hắn cần phải rời khỏi cái Tinh Vực này trước.

Con người Dương Nguyên Lãng quá sức thần bí cùng nguy hiểm, nếu như không may gặp phải y, lấy thủ đoạn của hắn bây giờ, ra hết cũng không phải là đối thủ.

Thánh Cảnh cường giả, đừng có nói là ở thời điểm hiện tại, ở về mười mấy ngàn năm trước đây cũng tuyệt đối là một phương cường giả, huống hồ đối phương còn là Đại Thánh Cảnh cường giả.

“Thú Thần đại nhân! Chúng ta sẽ đi đâu?”

“Thần Hoang Cổ Địa!”

“Thần Hoang Cổ Địa?”

Dương Nguyên Sinh ngẩn người.

Đây là địa phương không lâu trước đây khi hắn đột phá Động Hư Cảnh cường giả Thú Thần hư ảnh đã nói qua với hắn.

Theo đó, Thần Hoang Cổ Địa còn gọi là Thần Hoang Ngân Hệ, là trung tâm của hàng vạn cái tu luyện Tinh Vực nơi đây.

Ở nơi đó cường giả như mây, không chỉ có Động Hư Cảnh, Tiểu Thánh Cảnh cùng Đại Thánh Cảnh cũng có.

Còn có Thánh Vương trấn áp một phương, trên Thánh Vương là Chuẩn Đế cường giả cũng xuất hiện.

Đây mới thật sự là văn minh tu luyện trung tâm, người người hướng tới.

Nghĩ đến có thể tu hành ở Thần Hoang Cổ Địa, Thẩm Kế Trung không khỏi kích động hẳn lên.

Lấy thiên phú của mình, có Thú Thần Chi Tâm cùng Thú Thần hư ảnh chỉ điểm, đuổi kịp hay vượt qua Dương Nguyên Lãng cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

“Không sai! Đó mới là sân khấu của ngươi, ở nơi đó, ngươi sẽ có cơ hội tăng trưởng tu vi một cách thần tốc, nhanh chóng đuổi theo được Dương Nguyên Lãng!”