Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4520: “Tên đó là thần sao?”



Trong tòa nhà văn phòng.

Nguyên Thống đang ngồi trên ghế, lo lắng đợi tin tức.

Lúc này người đàn ông dẫn đường cho Hứa Chỉ Sương trước đó vội vàng bước vào.

“Nguyên Thống đại nhân, phái đoàn Long Quốc đã đến, bây giờ được chúng ta sắp xếp ở khách sạn Lộ Lợi. Bọn họ muốn đàm phán với ông”.

Người đàn ông mỉm cười nói.

“Đàm phán? Hừ, người Long Quốc này đã giết nhiều người của chúng ta như thế, còn đàm phán gì nữa? Trước tiên không nói đến họ, đợi tôi xử lý tên này rồi nói chuyện với người Long Quốc, đến lúc đó người này đã gây ra bao nhiêu thiệt hại cho nước Dick của chúng ta, chúng ta phải đòi bồi thường gấp đôi từ Long Quốc”.

Nguyên Thống hừ một tiếng nói.

Advertisement

“Nguyên Thống cao minh”.

Người đàn ông cười nói.

Nguyên Thông vung tay lên tỏ ý bảo hắn lui ra ngoài.

Người đàn ông lập tức cúi người định đi.

Ngay lúc này một bóng người toàn thân đầy máu lảo đảo chạy vào.

Advertisement

Nguyên Thống và người đàn ông đều sửng sốt, lập tức đưa mắt nhìn bóng người đó.

“Thống soái Mạc Tây?”

Nguyên Thống bỗng đứng dậy, trợn tròn hai mắt ngạc nhiên nhìn người nọ, vẻ mặt trở nên kinh ngạc: “Cậu làm sao thế?”

“Nguyên Thống, xin lập tức phát ra cảnh báo cao nhất, nước Dick phải tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một”.

Thống soái tên Mạc Tây nói.

“Cái gì? Trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một?”

Người đàn ông bên cạnh tỏ ra kinh ngạc nhìn thống soái Tây Mạc, thất thanh nói: “Thống soái Tây Mạc, anh điên à? Vô duyên vô cớ tại sao lại làm thế?”

Mỗi một người nước Dick đều hiểu trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một có nghĩa là gì.

Nếu Nguyên Thống thủ lĩnh cao nhất phát đi cảnh báo này tức là nước Dick có nguy cơ bị diệt vong.

Đây không phải là chuyện đùa.

“Nguyên Thống, người Long Quốc mà chúng ta không ngăn được kia đã muốn vượt qua đường biên giới, muốn đánh vào lãnh thổ nước ta”.

Chỉ nghe Tây Mạc cố sức hét lên, gương mặt đầy vẻ hoảng sợ.

“Cậu nói sao?”

Nguyên Thống mặt đầy vẻ khó tin, trợn mắt hỏi: “Máy bay chiến đấu Lôi Điện đâu? Chẳng phải đã điều động hai máy bay chiến đấu Lôi Điện rồi sao? Tại sao tên đó vẫn chưa bị tiêu diệt?”

“Không còn nữa đâu Nguyên Thống, máy bay chiến đấu Lôi Điện bị tên đó bắn hạ, quân đội của chúng ta đã bị tổn thất hơn nửa, không thể ngăn lại được”.

Thống soái Tây Mạc đau lòng nói.

“Hả?”

Nguyên Thống ngây người.

“Tên đó là thần sao?”

Người đàn ông há hốc miệng.

Nguyên Thống hoàn hồn, cúi đầu trầm tư, sắc mặt tái nhợt.

Ông ta chưa từng nghĩ chuyện sẽ thành ra như vậy.

Quả thật không thể tin được.

Sức mạnh của cả một đất nước sao có thể không đối phó được với một người?



“Nguyên Thống, nếu không còn cách nào khác thì chúng ta gọi phái đoàn Long Quốc đến để họ xoa dịu người đó”.



Người đàn ông do dự, sau đó bước đến nói.



“Xoa dịu? Tức là nước Dick chúng ta thậm chí không thể đối phó với một người Long Quốc ư? Nếu điều này bị truyền ra ngoài thì vị thế nước ta trên trường quốc tế sẽ giảm sút đến mức nào? Thể diện của chúng ta để ở đâu? Như thế quá nhục nhã! Tôi không đồng ý!”



Nguyên Thống nói.



“Nhưng…”



“Bây giờ hãy phát ra cảnh báo chiến đấu cấp một. Tôi sẽ điều động toàn bộ quân đội trên khắp đất nước để đối phó với người đó. Tôi không tin một mình cậu ta có thể tự mình tiêu diệt toàn bộ nước Dick chúng ta”.



Nguyên Thống nói.



“Chuyện này…”



“Đi mau đi”.



“Vâng”.



Hai người không thể khuyên được Nguyên Thống cực đoan, chỉ đành đồng ý.



Đợi hai người đi khỏi, Nguyên Thống lập tức đi đến trước bàn, cầm điện thoại cố định lên.



Do dự một chốc, ông ta vẫn gọi cho một số.



“Alo, tôi là Nguyên Thống nước Dick, đón tôi ở tòa nhà Lục Mang”.