Lệnh bài cầu viện này là tín hiệu cao nhất của Long tộc.
Một khi đã sử dụng thì bất kể là ai trong Long tộc, bất luận đang làm gì, ở đâu đều phải nhanh chóng tới nơi phát ra lệnh cầu viện.
Hơn nữa lệnh bài cầu viện này bao trùm toàn bộ long mạch dưới lòng đất.
Năng lượng bên trong nó có thể được truyền đi trên phạm vi rất rộng, tất cả những người có long lực trong Long tộc đều có thể cảm nhận được nguồn năng lượng này.
Hay nói cách khác, đây là một lệnh bài mà một khi sử dụng thì toàn bộ người của long mạch đều sẽ đổ xô tới đây.
Đối với Long tộc nói chung và Long Tử nói riêng, tác dụng của lệnh bài này chỉ là trang sức, vật trang trí, hoặc cũng có thể nói là một loại biểu tượng.
Dù sao cũng không ai có thể tin được rằng trên đời này sẽ có người có thể ép Long Tử sử dụng lệnh bài cầu viện này.
Trong mắt bọn họ, Long Tử chính là thần linh.
Mà người như vậy, sao có thể xin cầu viện được chứ?
Nhưng nếu xuất hiện, người của Long tộc đương nhiên sẽ đổ xô liên tục chạy đến. Nhưng bọn họ lại hoàn toàn quên mất một điều.
Hoặc nói cách khác là bọn họ hoàn toàn không hề quan tâm đến một điều.
Đó là người có thể ép Long Tử sử dụng lệnh bài này, phải là người đáng sợ đến mức nào.
Thật ra ở trong mắt những người kiêu ngạo như Long tộc, e là dù cho đối phương có mạnh tới cỡ nào, khi toàn tộc xuất quân thì ngay cả thần thánh cũng không hề sợ hãi.
Kết quả là, bọn họ không sợ gì mà chạy thục mạng về đây để bảo vệ cho vị thần của Long tộc, muốn đứng trước mặt Long Tử để thể hiện năng lực và lòng trung thành của mình.
Một đám người của Long tộc đã chạy tới đây.
Bọn họ là người phụ trách khu vực long mạch phía Nam bình nguyên.
Thấy Long Tử lui về hướng này, mọi người lập tức tỉnh táo lại.
“Mau chóng kết trận, che chở Long Tửi” Một người Long tộc lớn tuổi lập tức hét lớn.
Những người phía sau đồng loạt rút vũ khí, giải phóng long lực, bắt đầu bố trí đội hình. Nhưng giây tiếp theo, người nọ sững sờ.
Gầm!
Con rồng thép khổng lồ bay tới.
Sự áp lực vô tận khiến hai bên mặt đất nổ tung ra.
Thấy con rồng mạnh mẽ lạ thường kia, mọi người đều trở nên mơ hồ.
VùiI
Móng vuốt của con rồng không hề khách sáo mà lao. vào những người này.
“Chạy maul” Có người kêu lên thảm thiết.
Nhưng không kịp nữa rồi.
Những chiếc móng vuốt sắc nhọn đã tấn công và nghiền nát mọi thứ.
Cơ thể của những người này cứ như được làm từ cát, trong nháy mắt, bọn họ hóa thành một làn sương máu, thậm chí còn không có ai kịp kêu lên.
Con rồng thép tiếp tục truy sát Long Tử.
Tuy nhiên, Long Tử từ đầu tới cuối đều không hề quay đầu lại.
Đối với hắn, những người này chỉ là công cụ để hắn kéo chân con rồng mà thôi.
Tuy rằng Lâm Chính đã cấy ghép trái tim của mình vào trong cơ thể con rồng thép, nhưng khi trái tim được đưa vào cơ thể thì năng lượng vẫn có giới hạn.
Bây giờ điều duy nhất hắn có thể làm là trì hoãn!
Cố hết sức trì hoãn!
Chỉ khi năng lượng trái tim trong cơ thể con rồng thép kia tiêu hao hết thì mọi chuyện mới có thể kết thúc.
Nghĩ vậy, Long Tử dồn toàn bộ long lực trong cơ thể vào hai chân, chạy như điên về phía trước.
Giờ phút này, tốc độ của hắn thậm chí còn vượt qua cả tốc độ âm thanh.
Khi hắn tiếp tục chạy trốn, người của Long tộc xuất hiện càng ngày càng nhiều.
Nhưng sau khi nhìn thấy con rồng thép hung hăng khổng lồ kia, trong lòng những người này chỉ còn lại hối hận và tuyệt vọng.
Con rồng thép không có bất cứ tình cảm nào, khi đối mặt với bất kì người nào muốn ngăn cản nó, nó đều vung móng vuốt lên.
Không ai có thể chịu đựng được một cú đánh của nó cả.
Cảm nhận được thứ đáng sợ vẫn đang đuổi giết sau lưng mình, vẻ mặt Long Tử dần trở nên khó coi...