Nội dung truyện Người Đại Diện Át Chủ Bài
Người Đại Diện Át Chủ Bài.
Tác giả: Cửu Bảo.
Editor: Aubrey.
Số chương: 74.
Thể loại: Chủ thụ, cường cường, vòng giải trí, điềm văn, sảng văn, cẩu huyết, truy thê, ôn nhuận thanh cao mỹ nhân ốm yếu thụ x bá đạo dấm chua ba xàm công, HE.
Lưu ý: Nội dung nhẹ nhàng, ngọt sủng, có tình tiết mất mặt, ngược tra. Có cẩu huyết, có màn truy thê.
Vai chính: Ninh Đường, Cố Quân Dao.
Dàn ý: Trân trọng sinh mệnh, cùng nhau nỗ lực tận hưởng cuộc sống.Văn án:
Trời sinh Ninh Đường có một thân thể tuyệt mỹ, tính cách thanh lãnh, nhã nhặn, tài sắc vẹn toàn, là người đại diện át chủ bài trong giới giải trí.
Cậu và Cố Quân Dao thầm yêu nhau bảy năm, nhờ vào thủ đoạn và khả năng bày mưu xuất sắc, cậu đã thành công đưa Cố Quân Dao đi lên đỉnh cao nhân sinh, trở thành ảnh đế. Thậm chí, trong một lần Cố Quân Dao bị bắt cóc, cậu đã không màng suy nghĩ xông lên cản dao cho người ta.
Ngày nằm viện thứ hai, Ninh Đường tình cờ phát hiện ra bản thân chỉ là một thế thân.
Từ đó, Ninh Đường bắt đầu trở nên chán nản, tuyệt vọng. Vì thế, sau đêm Cố Quân Dao được trao giải ảnh đế, cậu đã đưa ra lời chia tay.
Sau sự kiện hôm đó, Ninh Đường bắt đầu một cuộc sống ngủ sớm dậy sớm, chuyên tâm bồi dưỡng cho một nhóm nhạc nam mới đạt được thành tựu cao trong giới âm nhạc, ngày ngày nằm ở nhà đếm tiền.
Một thời gian sau, cạnh nhà cậu có một hàng xóm mới chuyển tới, nghe nói lai lịch của người này rất bí ẩn, hành tung cũng không rõ, mà còn nghe đồn là một vị đại gia giàu nứt đổ vách.
Nhiều lần Ninh Đường định qua nhà người ta chào hỏi mà không được.
Vài ngày sau, trước khe cửa nhà cậu thường xuyên xuất hiện một tờ giấy nhỏ.
***
Giấy nhỏ: Bên ngoài trời lạnh, nhớ mặc thêm áo ấm. (Mỉm cười).
Giấy nhỏ: Ngoài cửa có điểm tâm mới làm xong, nhớ ăn đấy. (Hôn nhẹ).
Giấy nhỏ: Nhớ em nhiều lắm. (Gào khóc).
Giấy nhỏ: Anh có một thằng bạn, nó lỡ chọc giận bà xã của nó, làm cho người ta chạy mất rồi. Em nói xem, bây giờ nó đi gặp người ta khóc lóc van xin có tác dụng không. (Ván giặt quần áo).
Ninh Đường gom hết giấy bỏ vào thùng rác, khiêng qua nhà kế bên, nhấc tay gõ cửa, gọi tên người hàng xóm thần bí: "Cố Quân Dao!".
***
Cố Quân Dao vừa có một giấc mơ, anh mơ thấy cậu thiếu niên mặc đồng phục học sinh ngồi cạnh cây hải đường năm đó, nở nụ cười ấm áp như ánh ban mai, người con trai dịu dàng thuần khiết ấy, chẳng biết từ khi nào đã trở thành ánh sáng duy nhất trong lòng anh.