Người Dấu Yêu Ơi

Chương 350



EM KHÓC RẤT TO ĐẤY!
Có những cư dân mạng đang ác ý lèo lái sự việc.

Có những cư dân mạng chỉ ôm thái độ theo dõi.

Dù sao bị xe cảnh sát đưa đi cũng chẳng phải chuyện đáng ca ngợi.

Hơn nữa, bên dưới khu bình luận hôm nay cũng bất ngờ xuất hiện một bé yêu lâu ngày không gặp.

[Bé yêu của Thập Thất]: Mấy người bị mù à? Rõ ràng Thập Thất nhà chúng tôi lên xe cảnh sát chứ không phải xe áp giải nhé! Mấy người mới hút thuốc phiện, cả nhà mấy người hút thuốc phiện!

[NPF]: Lên top đi.

[Hôm nay Thập Thất và người yêu chia tay chưa]: Tôi tin tưởng nữ thần, chưa biết chừng nữ thần của tôi đang giúp phá án!

[Thiên Thừa Entertainment V]: Nghệ sĩ của công ty chúng tôi @Cô Nghiên Thời Thất đã đến Lộ Thành quay phim vào sáng sớm ngày hôm nay, không có bất cứ hành vi trái pháp luật nào. Xin đừng tung tin bịa đặt, cảm ơn các bạn trên mạng đã quan tâm.

Nhìn thấy những bình luận này, Nghiên Thời Thất lặng lẽ cầm di động, sau khi cân nhắc bèn đăng một Weibo làm sáng tỏ.

[Nghiên Thời Thất V]: Không phạm pháp, không bỏ quay chụp, tôi đang ở Lộ Thành, mọi việc đều ổn, đừng nhớ mong. [Ảnh]

Cô đăng kèm một tấm ảnh selfie đứng cạnh cửa sổ, sau lưng là phong cảnh núi non tuyệt đẹp chỉ có ở vùng Hoa Nam.

Đăng xong Weibo, cô không đọc bình luận, thoát khỏi giao diện.

Cô không muốn trả lời phỏng đoán của cư dân mạng, cây ngay không sợ chết đứng.

Cô đứng trước cửa sổ, ngẩn ngơ nhìn phong cảnh xanh mướt bên ngoài.

Một lát sau, cô mở WeChat, gửi cho Lăng Tử Hoan một emoji.

[Thập Thất]: [Cười lạnh]

Đối phương lập tức trả lời.

[Hoan Hoan Khuyết Ca]: Chị ơi, em nhớ chị lắm! [Trái tim] [Trái tim]

Nhìn thấy tin nhắn này, dường như Nghiên Thời Thất có thể tưởng tượng ra dáng vẻ vui mừng cầm di động của cô nàng.

Cô cong môi cười, đôi mắt cũng dịu dàng hơn rất nhiều.

[Thập Thất]: Nhớ chị mà đi nửa tháng không liên lạc với chị!

[Hoan Hoan Khuyết Ca]: Chị à, em sợ liên lạc với chị, em sẽ không kìm được mà muốn về nước. [Ta khóc òa.jpg]

[Thập Thất]: ...

[Hoan Hoan Khuyết Ca]: Chị à, nhất định chị phải đợi em nhé, em sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành việc học, sau đó bay về bên chị, tiếp tục làm bé yêu của chị.

[Thập Thất]: Ừ, chị chờ em!

Nói chuyện đến đây thì Lăng Tử Hoan không trả lời lại nữa.

Nghiên Thời Thất xem giờ, hơn ba giờ chiều, có lẽ bờ bên kia đã quá nửa đêm.

Chắc việc học thật sự bận rộn nên cô nàng mới thức khuya không ngủ.

***

Nhưng tình hình thực tế là ở nước ngoài xa xôi, Lăng Tử Hoan rúc trong căn hộ của mình, không phải bận học không ngủ mà bị chú Hai của cô ép học ngoại ngữ. Chú Hai nói không học xong hai trăm từ thì không được ngủ.

Cô cảm thấy chú Hai đang cố ý trị cô.

Bởi vì lúc sẩm tối cùng chơi game, cô mắng chú ấy là đồ tay mơ, sau đó mặt chú vẫn luôn đanh lại, chẳng khác nào ông lớn đòi nợ.

Lăng Tử Hoan vô cùng tủi thân, nhưng cô nàng không dám lên tiếng.

Hình như câu “tay mơ” kia đã làm tổn thương lòng tự trọng của chú Hai.

Vì thế, cô học ngoại ngữ, còn chú Hai ngồi trên xô pha trong phòng khách, gác hai chân lên bàn uống nước, vừa chơi game vừa không ngừng chửi đổng.

Lăng Tử Hoan bĩu môi, lén lút cầm di động lên Weibo xem xét. Vì lời giải thích của chị Thập Thất mà bây giờ chiều hướng trên mạng đã thay đổi một chút, các Thất Nữu Nhi cũng đang nỗ lực khống chế bình luận, cô yên tâm rồi. Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.

Sau khi đăng xuất khỏi Weibo, Lăng Tử Hoan đặt di động sang bên cạnh. Nhìn Kiều Mục nghiêm túc chơi game, cô lặng lẽ cong lưng như mèo đi từ bàn học đến bên anh ta, rướn cổ lên nhìn một cái.

Cô nhìn thấy cái gì cơ?

Đúng lúc có một dòng chữ nhỏ màu xanh da trời hiện lên giao diện game.

[Cục cưng đáng yêu nhất (Tiểu Kiều)]: Anh Đông Hoàng, anh phải bảo vệ em đấy!

Lăng Tử Hoan: “???”

Đôi mắt đen láy của cô nàng như sắp bắn ra lửa. Cô tận mắt nhìn thấy sau khi Đông Hoàng của Kiều Mục bị Quan Vũ cưỡi ngựa đá chết, anh ta bắt đầu gõ chữ trả lời.

[Mục Dã (Đông Hoàng)]: Em Kiều, lát nữa đi theo anh.