Nhìn thấy tin nhắn này, dường như Nghiên Thời Thất có thể tưởng tượng ra dáng vẻ vui mừng cầm di động của cô nàng.
Cô cong môi cười, đôi mắt cũng dịu dàng hơn rất nhiều.
[Thập Thất]: Nhớ chị mà đi nửa tháng không liên lạc với chị!
[Hoan Hoan Khuyết Ca]: Chị à, em sợ liên lạc với chị, em sẽ không kìm được mà muốn về nước. [Ta khóc òa.jpg]
[Thập Thất]: ...
[Hoan Hoan Khuyết Ca]: Chị à, nhất định chị phải đợi em nhé, em sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành việc học, sau đó bay về bên chị, tiếp tục làm bé yêu của chị.
[Thập Thất]: Ừ, chị chờ em!
Nói chuyện đến đây thì Lăng Tử Hoan không trả lời lại nữa.
Nghiên Thời Thất xem giờ, hơn ba giờ chiều, có lẽ bờ bên kia đã quá nửa đêm.
Chắc việc học thật sự bận rộn nên cô nàng mới thức khuya không ngủ.
***
Nhưng tình hình thực tế là ở nước ngoài xa xôi, Lăng Tử Hoan rúc trong căn hộ của mình, không phải bận học không ngủ mà bị chú Hai của cô ép học ngoại ngữ. Chú Hai nói không học xong hai trăm từ thì không được ngủ.
Lăng Tử Hoan vô cùng tủi thân, nhưng cô nàng không dám lên tiếng.
Hình như câu “tay mơ” kia đã làm tổn thương lòng tự trọng của chú Hai.
Vì thế, cô học ngoại ngữ, còn chú Hai ngồi trên xô pha trong phòng khách, gác hai chân lên bàn uống nước, vừa chơi game vừa không ngừng chửi đổng.
Lăng Tử Hoan bĩu môi, lén lút cầm di động lên Weibo xem xét. Vì lời giải thích của chị Thập Thất mà bây giờ chiều hướng trên mạng đã thay đổi một chút, các Thất Nữu Nhi cũng đang nỗ lực khống chế bình luận, cô yên tâm rồi. Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.
Sau khi đăng xuất khỏi Weibo, Lăng Tử Hoan đặt di động sang bên cạnh. Nhìn Kiều Mục nghiêm túc chơi game, cô lặng lẽ cong lưng như mèo đi từ bàn học đến bên anh ta, rướn cổ lên nhìn một cái.
Cô nhìn thấy cái gì cơ?
Đúng lúc có một dòng chữ nhỏ màu xanh da trời hiện lên giao diện game.
[Cục cưng đáng yêu nhất (Tiểu Kiều)]: Anh Đông Hoàng, anh phải bảo vệ em đấy!
Lăng Tử Hoan: “???”
Đôi mắt đen láy của cô nàng như sắp bắn ra lửa. Cô tận mắt nhìn thấy sau khi Đông Hoàng của Kiều Mục bị Quan Vũ cưỡi ngựa đá chết, anh ta bắt đầu gõ chữ trả lời.
[Mục Dã (Đông Hoàng)]: Em Kiều, lát nữa đi theo anh.