Ha Lô và Vu Không đi một đoạn đường xa, mới đến được tộc Hi. Tại đây, liền đem sự việc mà nói rõ với Hi tộc trưởng, cầu viện lấy bọn họ. Nghe xong, chỉ thấy đối phương mỉm cười. Nhưng nụ cười đó, lại xấu xa đến lạ. Khiến cho con người ta không rét cũng run, e là có gian trá.
- Muốn ta giúp các ngươi cũng được thôi nhưng ngươi, Ha Lô, phải cưới con gái ta!- Hi tộc trưởng, là một lão già tầm 40 tuổi, sở hữu cho mình một cái đầu bóng loáng. Thể hình to lớn, phải nói là gấp đôi người thường nhưng lại là to béo ục ịch. Bước đi còn là có chút nặng nề.
- Ha Lô, anh tới rồi!- Mắt thấy là một cô gái cân nặng hơn trăm, tròn xoe như cái bánh ú, mặt đầy tàn nhang. Xông thẳng đến Ha Lô, ôm chầm lấy y. Nhưng thiếu chút nữa là, Ha Lô lại không chịu nổi cái ôm này, ngã ngang ra đó rồi. Hi Li, con gái cưng của Hi tộc trưởng.
- Âydaaaaa, cực phẩm ở đâu ra đây?- Vu Không nhăn hết cả mặt, biểu cảm không khỏi chê bai.
- Wa, các ngươi lại bảo bạn ta cưới con lợn rừng này. Có còn lương tâm hay không vậy? Ha Lô, không bàn bạc nữa, chúng ta về!- Vu Không kéo lấy đối phương rời đi nhưng Ha Lô lại đứng im bất động tại chỗ.
- Ta... Đồng ý!- Ha Lô hơi cúi mặt xuống, siết chặt lòng bàn tay, miễn cưỡng mà đồng ý lấy.
- Ngươi điên à? Lại cưới con he... Khụ khụ, còn Y Lan thì sao?- Vu Không thiếu chút nữa là lỡ lời nhưng cũng mai là dừng kịp. Thấy ánh mắt c·hết người của bọn họ nhìn mình, hắn chỉ đành thu liễm lại một chút.
- Chuyện này quan trọng, chuyện đó tính sau đi!- Ha Lô một mặt nghiêm túc nhưng ẩn hiện là một tia cam chịu.
- Ha Lô, con hãy nhớ, lần này đi cầu viện. Chỉ được phép thành công không được phép thất bại. An nguy của cả tộc, đều đặt nặng lên vai con rồi!- Ha Lô nhớ lại lời Tộc trưởng đã dặn, cho dù yêu cầu này có quá đáng, cũng đã không lựa chọn nào khác nữa. Chuyện này từ y mà ra, y tất nhiên phải gánh lấy phần trách nhiệm này.
- Hihi, sảng khoái! Con rể, ta sẽ lập tức cho người đi cứu viện ngay đây!- Hi tộc trưởng vỗ vai Ha Lô, mừng như là vớ được vàng vậy.
- Ha Lô! Ha Lô!- Hi Li ôm lấy cánh tay của Ha Lô, trìu mến mà gọi tên. Thiếu điều như muốn ăn tươi nuốt sống y vậy.
- Iiii, con mẹ nó, đau hết cả mắt!- Vu Không dùng tay ôm mặt, thật là có chút nhìn không nổi nữa.
Lúc bọn họ trở về cũng là lúc tộc He và tộc Hô t·ấn c·ông tới. Dưới sự cường công hung hãn của cả hai tộc, tộc Ha gần như là chống đỡ không nổi. Bị ép về một góc, tạm thời mà gắng gượng lấy. Chờ đợi thời cơ để mà phản công.
- C·hết tiệt, bọn họ đông quá chúng ta đánh không lại rồi!- Người của tộc Ha thương tích đầy mình nhưng cho dù như thế, bọn họ cũng kiên cường mà chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.
- Sợ gì chứ, bất quá thì liều mạng thôi. Ta không tin, ta không làm gì được bọn họ!- Bản máu hăng nổi lên, liền muốn lao tới sống c·hết một phen với đối phương.
- Đừng hoảng! Có ta ở đây, bọn chúng không dám làm càn đâu!- Tộc trưởng đứng chặn lại, ngăn không cho bọn họ liều lĩnh mà làm xằng.
- Còn không làm càn? Đã đánh chúng ta thành bộ dạng gì rồi. Làm càn thật, chắc chúng ta đều c·hết hết mất!- Phảng lầm bầm trong miệng, oán than không thôi.
- Ha Ha, khôn hồn thì giao Ha Lô và tên g·iết con trai ta ra đây. Ta còn tha cho các ngươi một mạng, bằng không kết cục của các ngươi, chính là như vậy!- He He từ đối diện bước đến, ném ra một cái đầu sói. Nhìn kĩ, đó lại là đầu của Sói Nanh Trắng. Đây là đang muốn thị uy với bọn họ.
- He He, lão già nhà ngươi phách lối quá nhỉ?- Thanh âm vang vọng, đưa mắt nhìn tới là Hi tộc trưởng đứng trên một vách đá. Người của tộc Hi cũng xuất hiện ở hai bên, bao vây lấy nơi đây. Khí thế là cực kỳ phô trương.
- Tộc trưởng, không làm phụ sứ mệnh, bọn con về rồi đây!- Ha Lô cùng với Vu Không, bước đến bên cạnh đối phương.
- Tộc Hi, chuyện này không liên quan đến các ngươi. Tốt nhất là cút đi, đừng có mà chọc giận tới ta. Còn mà không biết điều, các ngươi ta cũng đánh!- He He không thể đối phương vào mắt, lớn tiếng mà xua đuổi lấy đối phương.
- Ai nói là không liên quan? Ha Lô là con rể của ta, các ngươi lại đánh tộc Ha. Chuyện này, ta không quản là không được mà!- Hi tộc trưởng nhếch mép mỉm cười, tự tin mà đáp trả.
- Cái gì? Từ lúc nào?- He He sửng sờ mà thốt lên. Nếu chuyện đó là thật thì e là lần báo thù này, khó nhằn rồi đây.
- Mới đây thôi, ta còn phải cảm ơn ngươi một tiếng đi. Nhờ có ngươi mà con gái bảo bối của ta, cuối cùng cũng có thể gả đi rồi!- Hi tộc trưởng chấp tay trước ngực, cao giọng mà nói.
- Con nhỏ xấu xí đó? Ngươi đùa ta chắc?- He He sửng sốt, vẻ kinh ngạc đều hiện hết trên mặt.
- Dám chê con gái ta xấu xí, ngươi tìm c·hết sao? Nó chỉ là không được đẹp thôi, có biết chưa hả?- Hi tộc trưởng lạnh giọng, cảnh cáo lấy đối phương. Con gái ông ta, không ai là được chê xấu cả.
- Ha Lô, chuyện đó là thật?- Tộc trưởng như không tin vào tai mình, quay sang nhìn Ha Lô. Chỉ thấy y không nói gì, miễn cưỡng gật đầu. Tộc trưởng như c·hết lặng đi tại chỗ.- Khổ cho con rồi!
- Không phải ta bảo ngươi đi theo sao, sao mọi chuyện lại thành ra như vậy rồi?- Tộc trưởng nhìn tới Vu Không, rồi nói lời trách cứ.
- Hắn muốn cưới, ta còn có thể làm gì được giờ? Chịu thôi chứ biết sao được!- Vu Không cũng hết cách, hắn ngăn cũng ngăn không được, trách hắn thì có ích gì.
- He He, chuyện này hình như là không có trong kế hoạch. Chúng ta lui thôi!- Tộc trưởng tộc Hô thấy tình hình không ổn, liền muốn rút quân.
- Lui? Còn thù của con trai ta thì sao?- He He thì quyết đánh đến cùng, báo thù rửa hận cho con trai của mình.
Mỗi một bộ tộc thực lực gần như là tương đồng nhau. Chỉ có thể dùng số lượng mà áp đảo. Giờ tộc Ha đã có sự trợ giúp của tộc Hi, hai tộc kia cũng không dám làm càn nữa. Còn tiếp tục thì chính là quân địch c·hết năm quân ta c·hết ba, hoàn toàn là cuộc chiến vô nghĩa.
- He He, là do con trai ngươi t·ấn c·ông người của ta trước. Kết cục đó là nó xứng đáng nhận được. Giờ ở đây lại đòi báo thù, lí nào lại vậy?- Tộc trưởng tộc Ha có được quân tiếp viện, khí thế cũng trở nên hùng hồn hơn. Chất vấn ngược lại đối phương.
- Hứ, ngươi còn dám nói chuyện này? Con trai ta vốn dĩ chỉ muốn săn Sói Nanh Trắng. Thằng nhóc Ha Lô nhà ngươi thì hay rồi, lại muốn quản chuyện bao đồng. Quản chuyện bao đồng thì cũng thôi đi, lại dám s·át h·ại con ta. Ngươi nói xem, chuyện này ta phải tính với ai đây!!!- He He hằng giọng, khuôn mặt thì lộ rõ sự tức giận.
- Tộc trưởng, chính là hai cái tên đó. Ta tận mắt chứng kiến, nhất là cái tên ăn mặc kì lạ kia. Chính hắn, là hắn g·iết He Hé và He tam gia!- Thể chỉ tay về phía Vu Không và Ha Lô đang đứng, tố cáo lấy bọn họ.
- Hôm nay, hai tên đó bắt buộc phải đền mạng cho con ta. Bằng không chuyện này ta không bỏ qua đâu!- He He thấy kẻ thù g·iết con mình xuất hiện, nộ khí trào dâng. Nhất quyết muốn mạng của hai người bọn họ.
- Ngươi giỏi thì đến đây mà lấy!- Tộc trưởng cũng không chịu yếu thế, cứng rắn đến cùng.