Dù đã kiểm tra cô gái này nhiều lần nhưng Nguyễn Long Duy vẫn rất thắc mắc.
Vì sao nguyên khí của nàng lại bị hao tổn?
Vì sao linh lực trong người nàng lại có nhiều hơn yêu lực?
Hắn bỏ qua phương án nàng là Nô tộc.
Trực tiếp hoài nghi nàng là yêu thú hóa hình. Trong các loại sách mà Nguyễn Long Duy từng đọc, chỉ có yêu hóa hình mới giống nhân tộc hoàn toàn như vậy.
Mà yêu muốn hóa hình chỉ có 2 trường hợp.
Trường hợp đầu là Yêu Vương, có thể tùy ý thay đổi hình dạng của bản thân.
Trường hợp thứ hai thì không giới hạn ở tu vi, chỉ bắt buộc phải có cha/mẹ cũng tức là người sinh ra nó hỗ trợ. Mà cha/mẹ của nó phải có tu vi Yêu Vương trở lên.
Đây rõ ràng là một Yêu Nhị Đại. (chơi chữ Phú Nhị Đại).
Ừm, nói đúng hơn hẳn là một Yêu Nhị Đại gặp phải bi kịch, nhà tan cửa nát.
"Là loại kịch bản quật khởi thường thấy chăng?"
Nguyễn Long Duy càng thêm vui vẻ, thầm nghĩ nàng này sẽ là đồng bitcoin thứ 2.
"Cũng không biết Cao sư đệ như thế nào rồi? Tính toán thời gian hẳn cũng đã đạt Trúc Cơ trung kỳ rồi?"
Nhưng trước mắt vấn đề này không quan trọng.
Điểm quan trọng là làm sao để cứu nàng.
Duy bắt đầu thu thập linh thảo có công dụng ổn định linh lực và yêu lực, sau đó đem trồng quy mô lớn bằng Mộc Linh Lực của mình.
Bởi vì có linh lực hỗ trợ, linh thảo phát triển rất nhanh, chỉ một ngày liền thu hoạch được lứa mới.
Hắn xay nhuyễn linh thảo thành bột thuốc, lại bọc nó vào bên trong chân khí mượn nhờ nó để đút vào miệng của nàng.
Sở dĩ dùng chân khí mà không phải linh lực để đưa vào, là vì bên trong cơ thể cô nàng có hai loại lực lượng hỗn loạn, sơ sẩy không cẩn thận có thể phá hủy lượng thuốc này.
Chân khí đi vào cơ thể nàng liền gặp bài xích, bị các loại lực lượng đẩy đi ra ngoài. Tuy Mộc linh lực của Nguyễn Long Duy không có nguy hiểm nhưng chân khí lại khác.
Nếu Nguyễn Long Duy muốn thì có thể đem chân khí phá hủy cơ thể đang suy yếu này. Cơ thể của nàng ta chỉ đang phản ứng tự vệ mà thôi.
Hắn không chần chừ, tiếp tục rót thêm một chút Hạo Nhiên chính khí.
Chính khí đi vào cơ thể chiếu rọi hào quang. Yêu lực gặp hào quang lập tức trở nên ngoan ngoãn, không dám rục rịch nữa, đều ngay ngắn lui về sau.
Linh lực thì cứng đầu hơn, nó hơi chần chừ bất động tại chỗ.
Chân khí cùng chính khí hòa lại làm một thể, tiếp tục xông lên mà không hề để ý đến dòng linh lực này của nàng ta.
Thời gian chậm rãi trôi.
Một tiếng đồng hồ qua, Nguyễn Long Duy chậm rãi đưa bột thuốc ngâm vào từng nơi trong cơ thể nàng rồi dùng Hạo Nhiên chính khí giúp lọc lại máu nàng một lần. Tương tự như trước đó không lâu, cũng là dùng Kim Long lọc máu.
Dù cho không hiệu quả bằng chính cơ thể mình, Hạo Nhiên chính khí vẫn cho thấy sự lợi hại của nó.
Sau khi Hạo Nhiên chính khí ra khỏi cơ thể nàng, nó cũng đem tạp chất ra ngoài.
Nguyễn Long Duy quan sát thật kỹ những thứ này.
Đều là những hạt đen, do nguyên khí cô đọng thành.
"Nguyên khí sao? Vì sao lại bị lọc ra?"
"Điều này chứng tỏ đây không phải là nguyên khí của nàng. Nhưng đây lại là của ai?"
Hắn không rõ nhữngnNguyên khí này là gì, chỉ biết được chúng đã hư hỏng, không còn có thể sử dụng.
Hắn rất ít khi tiếp xúc với nguyên khí của tu tiên giả. Đúng hơn, hắn chỉ tiếp xúc với nguyên khí của mình mà thôi. Ừm, nếu như tính cả khi ở trái đất thì hẳn là cả nguyên khí của những người bệnh. Dù sao lúc trước hắn cũng từng hành y cứu người. Nhưng cũng chỉ là người thường.
Bản thân Nguyễn Long Duy cũng chưa từng mổ xác của kẻ địch để phân tích cụ thể. Hắn là người hiện đại, có một số việc trong tâm lý còn chưa thể bước qua.
Hắn gọi đám thú non tới, yêu cầu bọn chúng thử ngửi.
Quả nhiên không làm hắn thất vọng, đám thú non cho ra đáp án rất nhanh.
"Gấu gấu."
- "Giống mùi trên người Nô sao? Chắc không?
Vì sao ta cảm thấy không giống?"
"Gấu gâu."
- "Con non sao? Là Nô tộc nhưng nhỏ tuổi hơn?"
"Gấu gấu gấu."
- "Không chỉ nhỏ hơn, cụ thể còn là ra đời không lâu? Do không lâu nên nguyên khí mới không giống mùi của Nô sao? Mũi của chúng bây còn thính đến vậy?"
Nguyễn Long Duy nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào mấy hạt đen trên tay, lại nhìn sang nữ tử xinh đẹp bên cạnh.
Hắn cảm thấy ghê tởm.
Nàng Yêu Nhị Đại này có sở thích biến thái như vậy sao?
Có khi nào sau khi nàng tỉnh lại thì còn muốn có con với hắn để rồi khi đẻ ra lại ăn thịt nó luôn hay không?
Nghĩ thôi đã sợ...
Hắn nghiêm túc cân nhắc lại một lần.
Liệu có nên cứu nàng hay không?
Đối với Nguyễn Long Duy, ăn thịt đồng loại là không thể chấp nhận được.
Nhưng nàng là yêu tộc, không thể đánh đồng được. Yêu tộc với Nô tộc khác nhau nhiều lắm.
Hắn cũng rất thích ăn hột vịt lộn, rất ngon. Vậy nghĩa là hắn có sở thích biến thái giống cô nàng xinh đẹp này sao? Không có đâu.
Nhưng vấn đề không nằm ở quan điểm khác nhau.
Điều làm hắn cân nhắc chính là nàng lấy nô tộc ở đâu mà ăn?
Theo như rùa từng nói, Nô tộc rất yếu, không thể tự sinh sống được. Mà số lượng tộc đàn của chúng không nhiều, không phải ở đâu cũng xuất hiện. Toàn bộ đều bị nô dịch, đem nuôi nhốt ở một số tộc Yêu thú nhất định.
Ở đây là địa bàn của Linh Nhĩ Kiến, nên Nô tộc chỉ có ở tổ kiến.
Nói cách khác, nữ tử này đến từ tổ kiến sao?
Nàng là kiến sao?
Nhìn kiểu nào cũng không giống kiến.
Mùi không giống, thân thể không giống, linh lực cũng không giống. Ừm, đường cong cũng không giống.
Lại còn không có nấm ở trên người.
Ngay cả Hậu cũng phải có nấm mèo trên người cơ mà?
Hắn dùng tay véo má nàng, thử xem có cứng hay không.
"Không hề cứng như giáp kiến. Xúc cảm ngược lại rất không tệ."
Nguyễn Long Duy tiếp tục thử lấy ra bột quế, rải một chút lên người nàng.
Cơ thể không có phản ứng gì, không hề bài xích phấn độc.
Lông mày cau lại, Duy bực mình không hiểu mình suy nghĩ sai ở đâu.
Hắn quyết định ở lại đây chờ đợi, vừa tiện thể theo dõi, chăm sóc nàng.
Dù sao người cũng đã cứu về, cũng nên làm tròn trách nhiệm như uncle Ben đã dạy.
Nguyễn Long Duy biến dây leo thành cái ghế xếp, đặt người nằm lên thư giãn.
Sau đó, hắn lấy ra một túi lớn đựng hạt giống.
Giơ tay truyền vào Mộc linh lực, lại ném về phía 4 con thú non:
"Hạt khoai tây đó, tự đem đi trồng. Ăn vừa đủ, nhớ chừa lại một chút. Đám Tí, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tuất cũng đang đến."
- "Gấu gấu."
Bầy thú non ngậm cái bao làm từ dây leo rời đi, để lại cô nam quả nữ lại trong phòng. Đúng hơn thì là cô nam yêu nữ.
Nguyễn Long Duy lấy ra Tụ Phong chuông cùng 9 cái Thủy Sương Giáp, bố trí xung quanh phòng.
Sau đó, hắn cầm lên tay Thừa Phong Kiếm, rót vào Phong linh lực rồi cắm nó vào gần chỗ nữ tử đang nằm.
"Dùng tạm Thừa Phong Kiếm làm biện pháp an toàn. Dù sao cũng không rõ nàng là ai, cẩn thận vẫn tốt. Nhất là sau khi biết sở thích quái dị kia."
Thừa Phong Kiếm tuân lệnh chủ nhân, điều khiển Phong linh khí bao quanh nàng lại, tựa như một cái lồng giam bằng gió.
Hắn nhìn về vòng xoáy, lại lẩm bẩm: "Nên giảm lại chút, dù sao cũng không nên làm nàng hoảng sợ sau khi tỉnh dậy."
Giống như dùng remote điều khiển từ xa, lồng gió giảm xuống mức yếu nhất, chỉ hiện ra như cơn gió nhỏ lượn xung quanh nhưng tùy thời điểm liền có thể trở thành cuồng phong xé nàng thành từng mảnh.
Cứ như vậy, Nguyễn Long Duy đều nằm ở đây mỗi ngày để theo dõi và chờ đợi. Khi nào chán nằm thì hắn sẽ luyện tập Thừa Phong Kiếm Pháp hoặc Thiên Mộc Kiếm Pháp.
Hắn cũng cảm nhận Thiên Sơn Kiếm Kinh mà sư phụ Thanh Diệp truyền cho.
Kết quả vẫn như cũ, không nhìn ra được gì quan trọng.
Về phần tu luyện, hắn không cần làm.
Hiện tại đã đến sơ kỳ đỉnh phong nên không cần thiết tu luyện.
Bởi vì Thiên linh căn nên cũng chỉ cần hấp thu là có thể chuyển hóa linh khí thành linh lực.
Hắn hiện tại có thể xem như vô công rỗi nghề.
Mục tiêu duy nhất hiện tại là chờ đợi nữ tử tỉnh lại, sau đó điều tra một chút thông tin. Hắn cảm thấy trên người nàng có bí mật, nên tra hỏi một phen. Cuối cùng dựa vào đó đưa ra quyết định nơi di trú tiếp theo.