Nhàn Du Vấn Đạo

Chương 164: Thành Vọng Giao



Chương 163: Thành Vọng Giao

"Sang phía bên kia rồi?" Nguyễn Long Duy đảo mắt nhìn xung quanh, sau đó lại phi người lên không trung.

Hắn lấy ra bản đồ da thú, bắt đầu kiểm tra.

"Ở nơi xa có một dãy núi lớn, khoảng cách xa như vậy vẫn có thể lọt vào tầm mắt ta, hẳn phải có kích thước lớn lắm đây." Hắn hạ xuống đất, nói với Tiểu Huyền. "Có vẻ như ngươi nói đúng. Đây là phía Nam của Bãi Vỹ Liên Sơn."

Nguyễn Long Duy đoán rằng bên trong Long Mạch là một nơi bị Thánh tộc che giấu, mà hắn vô tình bị cuốn vào. Lí do là gì hắn không biết nhưng may mắn thoát ra ngoài đã đủ. Nơi này đầy rẫy thứ kỳ quái, còn có Nguyên Tằm thâm sâu khó dò, với tu vi này của hắn không thể làm gì ở nơi này được.

Hắn nhìn Tiểu Huyền, nàng nhìn như đang muốn hỏi rất nhiều thứ.

"Không cần hỏi nhiều, tiếp tục tiến về phía Nam. Điểm đến tiếp theo vẫn như cũ, là thành Vọng Giao."

Lịch trình cũ lặp lại. Ban ngày phi hành, ban đêm nghỉ ngơi.

Tiểu Huyền cũng tranh thủ bắt đầu tu luyện. Nhờ có Nguyên Châu hỗ trợ, khả năng tu luyện của nàng cũng tăng lên.

Về phần Nguyên Châu, nó không muốn ở lại Long Mạch nữa, chờ đợi quá lâu, cũng quá nhàm chán. Nguyễn Long Duy có thử đuổi nó đi vài lần nhưng không được. Dù sao châu này cũng lẻ loi một mình nên nó muốn đi chung nhóm cùng bọn hắn để thêm an toàn.

"Nguyên Châu, ta nói nghe nè. Ngươi mà đi theo chúng ta thì một ngày nào đó xui xẻo bị một vị đại lão phát hiện được lai lịch lấy đi ngươi đi luyện làm pháp bảo hay đan dược cũng đừng trách chúng ta khoanh tay đứng nhìn đó." Nguyễn Long Duy vừa tham ngộ trận pháp truyền thừa, vừa mở ra một con mắt, nhìn nó nhắc nhở.

Nguyên Châu giật giật lên xuống, sau đó trốn vào trong áo da của Tiểu Huyền, thoạt nhìn qua giống như một đứa trẻ sợ hãi vậy. Ừm, đứa trẻ mấy vạn tuổi.

Nguyễn Long Duy vốn còn đang muốn nói tiếp, chợt cảm giác được phía trước, lập tức dừng lại tốc độ phi hành. Hắn thả ra thần thức, bắt đầu cẩn thận thăm dò. Sau khi nhận được kết quả, mắt của hắn lập tức nheo lại, nghiêm túc hỏi Tiểu Huyền:

"Yêu thú cũng có đình sao? Trước giờ đi ngang qua đều chưa từng thấy qua."



Tiểu Huyền nghi hoặc, hỏi: "Tiên sinh, đình là cái gì?"

Trong ngôn ngữ Yêu thú hiện đại, không có khái niệm từ "Đình". Nguyễn Long Duy lựa chọn lại lời nói miêu tả đại khái những gì mình thấy.

Đó là một ngôi đình nhỏ, hoang sơ, nhưng không bừa bãi. Kiến trúc lâu đời nhưng không xộc xệch. Vừa nhìn liền biết được nơi này có người thường xuyên ở.

Tiểu Huyền lắc đầu nói: "Ta không biết, chưa từng nghe đến."

Nguyễn Long Duy gật đầu, chuẩn bị đổi phương hướng khác phi hành. Nơi mà Yêu Hoàng cũng không biết, ắt hẳn không phải nơi tốt lành gì.

Ngưng Châu nghe xong, mới hiện ra, giao tiếp cùng với Nguyễn Long Duy.

Dựa theo Ngưng Châu nói, nó dựa theo một chút kí ức của Hồ Mẫn, biết đến một nơi tương tự như vậy.

Hồ Mẫn từng kể với Giao Trác, có lần nàng đi lạc đến một ngôi đình bí ẩn, sau đó đạt được đại cơ duyên, nhờ vậy mới có thể ngưng tụ thành công Nguyên Châu. Về phần chi tiết cơ duyên bên trong, nó không nhớ rõ, ký ức cũng chỉ mơ hồ mà thôi.

Nguyễn Long Duy kinh ngạc nhìn Nguyên Châu, hỏi:

"Cũng ở Đông Uyên sao?"

Nhận được đáp án không phải, Nguyễn Long Duy hơi thất vọng. Hồ Mẫn đạt được cơ duyên lần đó ở Tử Bắc Băng Nguyên.

Tiểu Huyền cũng nghe thấy Nguyên Châu nói, không kiềm nổi phấn khích nói:

"Tiên sinh, cơ duyên đến. Đi thôi. Đi thôi."



Nguyễn Long Duy nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu:

"Ừm. Đi thôi."

Nói xong, hắn lập tức ngự kiếm phi hành, đánh một vòng tròn thật lớn để tránh khỏi nơi này.

Bỏ lại nghi vấn của một châu, một yêu, trong đầu Nguyễn Long Duy bắt đầu suy nghĩ.

Cơ duyên sao? Một lần ở Long Mạch đã đủ quái dị. Cơ duyên xuất hiện hai lần, liền không còn trùng hợp nữa. Cơ duyên khỉ gió, ta tin tưởng đây là bẫy chuột, à không bẫy rồng.

Có thể Tiểu Huyền lầm tưởng hắn là Thánh tộc, đạt được cơ duyên là chuyện bình thường. Nhưng hắn biết hắn không phải Thánh tộc quái quỷ gì đó.

Cho nên cơ duyên đến cũng cần cẩn thận xem xét.

Lúc này, bên trong ngôi đình kia, có một người đang ngồi trên ghế gỗ, nhâm nhi tách trà nóng. Người này khẽ cười, tự nói:

"Cẩn thận đến vậy sao? Đã đến lần thứ một vạn rồi vẫn đưa ra lựa chọn như cũ."

Lời nói vừa dứt, ngôi đình cũng lập tức tan biến, giống như chưa từng xuất hiện qua ở nơi này, thời gian cũng dừng lại, sau đó bắt đầu tua ngược trở về.

"Nguyên Châu, ta nói nghe nè. Ngươi mà đi theo chúng ta thì một ngày nào đó xui xẻo bị một vị đại lão phát hiện được lai lịch lấy đi ngươi đi luyện làm pháp bảo hay đan dược cũng đừng trách chúng ta khoanh tay đứng nhìn đó." Nguyễn Long Duy vừa tham ngộ trận pháp truyền thừa, vừa mở ra một con mắt, nhìn nó nhắc nhở.

Nói xong, Nguyễn Long Duy chỉ chỉ về phía Tiểu Huyền, nói:

"Cho nên đi theo chúng ta không có phải sung sướng như ngươi nghĩ đâu. Còn nữa, ngươi cũng từng thấy rồi đó, ta thường xuyên lấy Tiểu Huyền làm chuột bạch. Ngươi muốn ở lại trong nhóm cũng phải làm chuột bạch giống vậy, đồng ý chứ?"



Nguyên Châu yên lặng không trả lời. "..."

Lại trôi qua mấy tháng, rốt cục Nguyễn Long Duy cũng đã đến được thành Vọng Giao, hiện tại đang xếp hàng vào cổng.

Tuy thành Vọng Giao được gọi là thành nhưng giống như một dãy núi bị người ta dùng lực lượng mạnh mẽ tạo ra vậy. "Tường thành" xung quanh đều là vách núi đá lớn. Độ lớn thì không phải bàn cãi, ngang ngửa Thiên Sơn, Kiếm Sơn nhà hắn.

Hiện tại, Nguyễn Long Duy đang mang theo khí tức của một con Gấu yêu, tu vi tầm khoảng Yêu Binh tầng tám, chín. Cách đây mấy ngày, gấu yêu này bị chột một bên mắt nên không nhìn rõ, vừa gặp đã muốn vồ tới muốn ăn thịt Nguyễn Long Duy. Đã như thế hắn chỉ đành tiện tay xin lấy thịt gấu ăn.

Hắn cẩn thận dùng thần thức đảo qua xung quanh, phát hiện được binh sĩ canh gác nơi này là mấy con yêu thú, một vài con cũng đã hóa hình, tu vi trải rộng từ Yêu Binh đến Yêu Tinh, không có Yêu Tướng. Toàn bộ đều là con cháu đời sau của Yêu Vương, Yêu Hoàng.

"Gấu yêu? Ngươi thuộc tộc Cự Hùng của Bãi Vỹ Liên Sơn đúng không? Có quan hệ như thế nào với Yêu Vương của tộc đó?"

"Giao đại ca, thiếu gia nhà ta là cháu của chi mạch thứ ba nhà Yêu Vương, cũng xem như có chút bối phận. Ngươi nhìn nhìn chút có đúng không?" Tiểu Huyền chen lời vào, không để hắn nói chuyện, trên tay còn nhét thêm không ít linh dược vào áo đối phương. Bộ dáng này của nàng nhìn qua rất giống như tùy tùng của hắn.

Vị Giao yêu kia có tu vi Yêu Tinh trung kỳ. Hắn hơi bất ngờ với hành động này của Tiểu Huyền, nhưng cũng nhanh hiểu ý.

"E hèm. Ta còn tưởng là ai. Hóa ra là Hùng huynh đệ. Ta tên Giao Ất. Hoan nghênh các ngươi đến Vọng Giao thành." Nói xong, hắn đưa tay mời Nguyễn Long Duy tiến vào trong.

Yêu thú bên trong Yêu tộc cũng phân chia cao thấp. Giao Ất này cũng chỉ thuộc vị trí trung bình thấp trong tộc mà thôi. Vì vậy nên mới phải chấp nhận làm lính canh cổng thành.

Ngược lại, Nguyễn Long Duy có yêu thú hóa hình làm tùy tùng, linh dược cho tặng cũng là loại tốt, lai lịch hẳn cũng không phải đơn giản. Hắn đoán Nguyễn Long Duy có được địa vị không tệ trong tộc Cự Hùng, là một tên thiếu gia đang đi lịch luyện.

Lịch luyện là chuyện phổ biến bên trong Yêu tộc, dù sao tu luyện bên trong tộc cũng không thể tăng lên khả năng chiến đấu lẫn nhận thức. Nhất là những Yêu thú có địa vị càng cao, càng phải đi ra ngoài để có nhiều trải nghiệm, sau này còn tiếp quản vị trí cao trong gia tộc.

Yêu thú đi theo dạng lịch luyện này cũng xuất hiện không ít ở thành Vọng Giao. Lai lịch đa phần đều bị giấu giếm, thông tin khai báo đều không hoàn toàn chính xác.

Thế nhưng đối với mấy cái này thì thành Vọng Giao căn bản cũng không quan tâm. Dù cho có là gián điệp hay nằm vùng của các tộc các cử vào cũng không là vấn đề. Sau lưng thành này là Giao Long Nội Hải, là Giao Long nhất tộc, cũng là bá chủ một phương của Vạn Niên Đông Uyên.

Kẻ nào dám đến thì cũng nên biết mình phải c·hết.