Nguyễn Long Duy nghe được ẩn ý bên trong, gật đầu đồng ý:
"Đa tạ Lỗ chấp răn dạy, vãn bối minh bạch."
Theo lời của Lỗ Thâm nói thì Nguyễn Long Duy có thể đăng ký thân phận giả để xin vào học tập luyện đan cùng bày trận pháp ở các tòa thành chuẩn bị được xây ở ven biên giới hai bộ. Như vậy sẽ không có người nào biết được mối liên hệ giữa thân phận giả và Chử Sen.
"Như vậy ngươi muốn tự mình đăng ký hay thông qua thương minh hỗ trợ giúp ngươi?" Lỗ Thâm hỏi.
Do dự một chút, hắn nói:
"Việc này vẫn nên để ta tự mình làm đi. Xem như tự mình lịch luyện một phen. Có điều..."
Dù cho nhờ Tiêu Thủy Thương Minh đi cửa sau có phần thuận tiện nhưng vẫn sẽ có người biết đến thân phận giả của hắn. Nhỡ chăng có nội gián tiết lộ tin tức như lần ở thành An Lộc thì sao? Tự mình làm vẫn an toàn hơn.
Lỗ Thâm truy vấn:
"Có điều gì?"
Nguyễn Long Duy đung đưa ngón tay, cười nói:
"Học thuật của ta có hạn. Hiện tại còn chưa hiểu rõ một số thuật pháp dịch dung cùng ẩn tàng tu vi."
Thiết Điền nghe lời này xong liền kinh ngạc, thật sự kinh ngạc:
"Việc này mà ngươi còn không biết? Như vậy mười năm qua ngươi trốn ở đâu, sống sót thế nào?"
Nói xong, hắn lo lắng bổ sung: "Vốn dĩ ta còn tưởng thời gian qua ngươi đi lịch luyện đủ nhiều, đã quen thuộc việc che giấu hành tung nên mới dễ dàng chấp nhận yêu cầu rời núi của ngươi. Thế nhưng bây giờ ta suy nghĩ lại thật kỹ lại cảm thấy thời điểm này vẫn còn sớm. Hay là ngươi ở lại núi tu luyện vài chục năm đi rồi hẵng nghĩ đến chuyện xuống núi?"
Thiết Điền thật sự lo lắng cho Chử Sen. Bóng ma tâm lý lần trước để lại cho hắn vẫn còn quá lớn.
Nguyễn Long Duy lắc đầu nói:
"Đệ tử tu luyện khác với người thường, không cần phải quá cố gắng vẫn có thể đề cao tu vi nhưng cũng vì vậy mà thiếu thốn trải nghiệm. Hơn nữa, đệ tử đã tu luyện xong kiếm thứ hai của Thừa Phong Kiếm Quyết, cần phải đi ra ngoài lịch luyện học thêm cái mới, biết đâu có thể tự mình lĩnh ngộ kiếm thứ ba."
Thiết Điền sững sờ, hỏi:
"Ngươi muốn rèn kiếm tâm thứ hai?"
"Nhưng ngươi còn chưa đi đến Ngưng Đan cảnh. Như vậy có phải còn quá sớm hay không?"
Thừa Phong kiếm quyết bao gồm 4 kiếm là Thừa Phong, Chân chính Thừa Phong, Dung Phong, Hóa Phong tương ứng cho từng cảnh giới Luyện Khí đến Nguyên Anh.
"Không còn quá sớm nữa. Đệ tử muốn mượn cơ hội lần này để lĩnh ngộ hết khả năng, thử xem sau này có thể tăng cao chất lượng ngưng đan đến đâu."
Lỗ Thâm nói vào:
"Thiết đạo hữu suy nghĩ một chút, lời nói của Chử tiểu tử không sai tí nào. Ngươi không nên dùng tiêu chuẩn của tu sĩ bình thường để đi đánh giá tu sĩ đơn linh căn, nhất là khi hắn còn từng ăn vào Bổ Linh Đan."
"Bọn họ không giống chúng ta, khi tu luyện không gặp vấn đề về việc dung nạp linh khí."
"Người khác có thể mong muốn mau chóng đột phá cảnh giới, tăng cao tu vi. Riêng tu sĩ đơn linh căn biết rõ mình có thể đột phá cảnh giới nên chỉ quan tâm đến vấn đề chất lượng thôi."
Tu sĩ mang đơn linh căn có khả năng cảm nhận linh khí trong thiên địa cực cao, toàn bộ linh khí khi đi vào cơ thể bọn họ đều có thể được dễ dàng luyện hóa, từ đó tốc độ đột phá vô cùng nhanh.
Đó cũng là lí do vì sao Nguyễn Long Duy có thể đột phá Luyện khí trong hai năm ngắn ngủi, hoặc khi tấn thăng Trúc Cơ sơ kỳ như lần ở đảo Nguyên Khí.
Các loại linh căn khác không may mắn như vậy, thường gặp bài xích do xung đột thuộc tính dẫn đến linh khí đi vào cơ thể bị hao hụt, ảnh hưởng việc tu luyện.
Vì vậy nên tu sĩ phổ thông mới thường tìm đến các linh mạch cấp cao để tu luyện được dễ dàng hơn. Ở nơi có linh khí càng nhiều thì tác dụng phụ này đã được bù đắp.
"Đúng vậy, mong chấp sự cùng trưởng lão đồng ý."
- "Được, được, được. Ta cho ngươi công pháp, không cần nói nữa."
Thiết Điền lấy ra một bộ công pháp ẩn tầng khí tức tên Ẩn Mình Thuật cùng một bộ công pháp Dịch Dung Thuật.
Tuy nhiên, Lỗ Thâm nói rằng Dịch Dung Thuật là loại thuật pháp kém chất lượng, dễ dàng bị tu sĩ có tu vi cao hơn nhận ra.
Vì thế, hắn lại lấy ra một bộ công pháp khác đưa cho Nguyễn Long Duy.
"Mộc Linh Dung?"
"Ừm, là công pháp độc quyền của thương minh. Chỉ có chức vị chấp sự trở lên mới có thể có tư cách sử dụng. Tuy nhiên, trường hợp của ngươi khá cá biệt. Dù cho trước đó ngươi không đóng góp nhiều cho thương minh nhưng hiện tại lại khác. Vừa rồi đạt được hiệp nghị cùng Thánh Cung phát triển có công lao của ngươi không nhỏ. Ta sẽ báo cáo sau với Đà chủ, thêm vào điểm cống hiến cho ngươi."
Nguyễn Long Duy ngơ ngác hỏi:
"Như vậy cũng được?"
Lỗ Thâm nhún vai mỡ của mình, nói: "Sao lại không? Ngươi đánh giá thấp chính mình rồi."
Hắn cảm thán: "A. Làm cò đất vẫn là lời nhất."
Tiêu Thủy Thương Minh xếp hạng nhân viên của mình bằng cách đánh giá tiềm lực phát triển cùng với điểm cống hiến.
Điểm cống hiến được xét theo ảnh hưởng của nhân viên đối với thương minh. Cũng giống như ngoài thực tế, việc nhân viên bình thường đi làm một tháng chỉ có thu nhập 8 đến 10 triệu nhưng một nhân viên kinh doanh hoặc môi giới chỉ cần ký được hợp đồng lớn thì phí hoa hồng đã hơn trăm triệu.
Trường hợp của Nguyễn Long Duy ở đây cũng giống vậy. Nhờ có hắn xuất hiện ở Thiên Kiếm Sơn Trang nên hai bên có thể dễ dàng hợp tác. Từ đó, dẫn đến việc Thánh Cung đưa ra đề xuất tam phương hợp tác.
Giả sử trường hợp Nguyễn Long Duy không xuất hiện tại Thiên Kiếm Sơn Trang. Lỗ Thâm cũng sẽ không vì bảo vệ đối phương mà chấp nhận bị nhốt tại Kim Hoàn Thần Tông hơn 10 năm. Không có hi sinh liền sẽ không dễ dàng tin tưởng, dẫn đến quan hệ của Tiêu Thủy Thương Minh cùng Thiên Kiếm Sơn Trang không thể đạt đến mức độ tốt như hiện tại. Như vậy cũng sẽ không có hợp tác như vừa nói đến.
Đương nhiên, con cáo già Tiêu Thủy Thương Minh không thể không nhận ra được điều này.
Nguyễn Long Duy nhìn vào mộc giản, nhất thời ngây ngẩn. Đây không phải là một loại thuật pháp, mà là một loại dưỡng pháp.
Tu sĩ lựa chọn một loại thực vật làm vật dẫn, dựa theo công pháp tiến hành biến đổi nó thành mặt nạ, sau đó đem linh lực nuôi dưỡng nó.
Dựa vào đặc tính mềm dẻo của thực vật, người dùng có thể tùy chỉnh hình dáng.
Tương tự, cũng có thể lựa chọn bồi dưỡng thực vật để giả làm các bộ phận khác ngụy trang khác. Ví dụ lưng gù, tay nhiều mỡ, bụng phệ, chân dài...
Lỗ Thâm lên tiếng nhắc nhở:
"Mộc Linh Dung không phải là dịch dung thuật. Sau khi tùy chỉnh hình dáng thì không cần dựa vào linh lực để duy trì, nên sẽ không bị người khác dễ dàng phát hiện được nó."
"Tuy nhiên, cái này còn phải tùy thuộc vào khả năng của người sử dụng. Nếu như ngươi quá kém cỏi chỉ làm ra một cái mặt nạ khó coi, nhìn vào liền biết là đồ giả thì sẽ khác."
Nguyễn Long Duy gật đầu, xưng vâng:
"Vâng chấp sự, ta đã hiểu."
Hắn cũng không quá lo lắng vấn đề này. Trong ngọc giản có nói, phẩm cấp của thực vật cũng quyết định đến chất lượng của mặt nạ khi làm ra. Mà linh dược thì hắn hiện tại lại không thiếu.
Sau khi cảm ơn hai vị trưởng bối này, Nguyễn Long Duy rời khỏi sảnh nghị sự.
Vừa mới độn được khoảng cách mấy chiếc lá, hắn đã được gọi tên.
"Chử sư đệ, ngươi cuối cùng cũng đã ra."
-"Thẩm sư huynh, ngươi đợi ta?"
Người gọi là Thẩm Bình An. Hắn tiến đến khoát vai Nguyễn Long Duy, mời nói:
"Đúng là có chút chuyện muốn hỏi ngươi. Dù sao mấy ngày nay cũng xảy ra không ít chuyện lớn. Lúc trước ta và ngươi bận bịu không có thời gian, bây giờ tiện dịp này cùng nhau tâm sự."