Viên âm đan vừa được tế ra, bốn người sắc mặt lập tức tái đi mấy phần. Nhất là Diệu Linh tiên tử, nàng đã bị thương thần hồn, vừa thấy viên âm đan được tế ra, chịu không nổi áp lực, trực tiếp ngất đi.
Vô Cực lão quỷ tuy rằng kinh hãi, thế nhưng đã tới một bước này, lão đã không còn gì để mất nữa. Lão đặt tất cả 7H6kS lòng tin vào kiện Linh Bảo kia, chỉ cần nó phát huy được bảy phần uy lực, đừng nói âm đan, ngay cả con Nhân Hình Ngưu Đầu cũng phải chết.
Thế nhưng phó mặc vào may mắn là một sự lựa chọn vô cùng ngu ngốc. Cây quạt kia cho dù mạnh, nhưng với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, lão có thể phát huy được mấy phần uy lực của nó đây? Đừng nói là bảy thành, cho dù lão thiêu đốt toàn bộ pháp lực cũng chưa chắc đã phát huy được sáu thành uy lực của nó.
Linh Bảo nếu không do tự thân bản mệnh pháp bảo thông linh mà thành, cho dù mạnh như Nguyên Anh, Sinh Hoa cũng chỉ có thể phát huy ba, bốn thành sức mạnh mà thôi. Nghe đồn, ngay cả Tứ Tiết cảnh cũng không thể hoàn toàn phát huy uy lực của Linh Bảo. Chỉ có người luyện ra chúng mới có thể làm được việc này.
Vô Cực lão quỷ đã đem pháp lực thiêu đốt tới cực hạn, lúc này lão chẳng khác gì một lò lửa, sức nóng trên thân cao tới dọa người.
Đầu Nhân Hình Ngưu Đầu không thèm quan tâm tới Vô Cực lão quỷ đã thiêu đốt bao nhiêu pháp lực. Lúc này khí tức trên thân nó đã đạt tới đỉnh phong, vậy mà ẩn ẩn vượt qua cảnh giới thứ tư, tiếp cận cảnh giới thứ năm.
Con quỷ cười lên khằng khặc, bàn tay to lập tức hướng về cây quạt chụp lấy. Âm khí đặc quánh khiến một vùng không gian cũng biến thành sền sệt .
Quạt xếp cùng bàn tay chạm vào nhau, chỉ nghe một trận ầm vang nổ tung. Con Nhân Hình Ngưu Đầu dùng bàn tay ngạnh kháng Linh Bảo, vậy mà chỉ bị thương nhẹ. So với lúc bị mưa kiếm đánh trúng còn muốn nhẹ nhàng mấy phần.
Vô Cực lão quái thấy cảnh này, sắc mặt không khỏi đại biến còn chưa kịp để lão làm tiếp ứng đối. Đã thấy một đại thủ vồ tới, muốn đem lão bóp nát.
Vô Cực lão quỷ dù sao cũng là Nguyên Anh kỳ lão quái vật, làm sao có thể bó tay chịu trói. Lão không tiếc hết thảy, đem kiện Linh Bảo kia dẫn động, dường như muốn dẫn bạo nó.
Con Ngưu Đầu Nhân Hình xem ra đã đoán được ý đồ của lão, nó lập tức thu tay lại, không chút do dự bắt tới quạt xếp.
Thiên Vân thấy Vô Cực lão quỷ muốn dẫn bạo Linh Bảo, sắc mặt cũng là tái nhợt một mảnh. Căn phòng này cho dù rộng, cho dù vững chắc, nhưng một khi Linh Bảo được dẫn nổ, uy lực của nó căn bản không thể đong đếm. Chỉ sợ đã vượt xa Nguyên Anh cấp độ, đạt tới Hoá Thần, Tứ Tiết toàn lực đánh một kích rồi.
Con Nhân Hình Ngưu Đầu mạnh như vậy, thấy tình cảnh này còn phải biến sắc, nói gì tới Thiên Vân, một tu sĩ Phong Thân Cảnh trung kỳ.
Căn phòng này vốn dĩ khép kín, nếu quả thực dẫn bạo Linh Bảo, tất cả đều sẽ chôn thây tại đây, không có ngoại lệ nào.
Vô Cực lão quỷ nhân cơ hội con Nhân Hình Ngưu Đầu phân tâm đi bắt lại quạt xếp, lập tức đem một viên đan dược màu xanh nuốt vào. Thiên Vân không biết đan dược này tên gì, chỉ là qua dược tính bộc phát, hắn đoán nó cùng loại với kích phát tiềm lực đan dược.
Vô Cực lão quỷ xem ra cũng chỉ dọa con Nhân Hình Ngưu Đầu mà thôi, Linh Bảo nói thế nào cũng là bảo vật hiếm có, nếu hủy đi thực sự có chút phí phạm.
Con Nhân Hình Ngưu Đầu có lẽ đã biết mình bị gạt, chẳng qua nó vẫn không thay đổi chủ ý, mà hướng cây quạt kia chụp vào trong tay. Sau khi chụp tới cây quạt, nó lập tức đem âm khí quấn chặt, sau đó há miệng nuốt vào.
Con quái không ngu, nó sẽ không để mình bị phân tâm lần thứ hai. Mặc kệ Vô Cực lão quỷ thiêu đốt pháp lực cùng linh hồn, chỉ cần âm đan vẫn còn cung cấp năng lượng, nó còn có thể biến càng mạnh.
Vô Cực lão quỷ thấy con Nhân Hình Ngưu Đầu nuốt đi cây quạt xếp, sắc mặt không khỏi rét lạnh. Lão không chút do dự, lần nữa thúc giục bản mệnh pháp bảo.
Trường kiếm màu lam lần nữa tán phát quang mang chói mắt, chớp cái đã đi tới đầu não con Nhân Hình Ngưu Đầu, thẳng hộp sọ của nó đâm vào.
Con Nhân Hình Ngưu Đầu vừa nuốt xuống cây quạt xếp, thấy trường kiếm đâm tới, chỉ có thể lần nữa vung tay ngăn cản cái trán.
Có điều làm nó hoảng sợ chính là, trường kiếm đúng lúc này biến mất. Nó còn chưa kịp hiểu chuyện gì, đã thấy một thanh phi kiếm nhỏ bằng hai đầu ngón tay đâm tới, thẳng con mắt phải nó lao vào.
Thiên Vân ở một bên quan sát cũng không khỏi đổ mồ hôi, thầm nghĩ. "Lão quái vật chính là lão quái vật, nếu khinh thường bọn họ, vậy ngươi chắc chắn phải chết"
Gào... Gào...
Con Nhân Hình Ngưu Đầu tuy rằng da dày thịt béo, thế nhưng thất khiếu vẫn là nhược điểm không thể tránh được. Mắt phải to lớn bị phi kiếm xỏ xuyên, tuy không thể đem não bộ của nó xoắn nát, có điều tổn thương chắc chắn không phải nhỏ.
Vô Cực lão quỷ hiện tại cũng đã là đèn cạn dầu, hơi thở lặng nhọc, pháp lực cũng như nguyên anh đều đã ảm đạm phai mờ. Lúc này lão so với bất kỳ ai có mặt ở đây còn muốn yếu nhược.
Con Nhân Hình Ngưu Đầu bị thương, cơn đau khiến nó không ngừng gào rống Biết mắt phải không thể cứu vãn, nó lập tức phóng tới chỗ Vô Cực lão quỷ, bàn tay to lớn xòe ra, muốn sinh sinh đem lão đập thành thịt vụn.
Vô Cực lão quỷ thấy cảnh này, lập tức rống to. "Dạ lão quái, còn không ra tay tất cả sẽ chết"
Hai ngón tay lão ta vung ra một cái, tia chớp lấy tốc độ không thể tưởng tượng nháy mắt đã đi tới đầu não con Nhân Hình Ngưu Đầu, một chút cản trở cũng không có, trực tiếp chui vào trong.
Con Nhân Hình Ngưu Đầu còn chưa kịp đem Vô Cực lão quỷ đập nát, đã thấy có một vật gì đó chui vào trong não. Bên trong thức hải của nó lúc này xuất hiện một tia chớp màu vàng. Tia chớp lấy mắt thường có thể thấy không ngừng biến lớn, ầm ầm đánh vào biển cả phía dưới. Tia chớp vừa đánh tới, hải dương sóng lớn cuộn trào, nước biển trực tiếp rút đi ba phần.
Đúng lúc này, trên mặt biển xuất hiện một đạo bóng hình màu đen, nhìn kĩ sẽ thấy, nó cùng với con Nhân Hình Ngưu Đầu giống y như đúc. Lại không phải thần hồn của con Nhân Hình Ngưu Đầu, còn ai vào đây.
Đạo thần hồn gào lên một tiếng, vội vàng hướng về tia chớp, một tay chụp tới, muốn đem nó khu trục ra ngoài.
Thế nhưng tia chớp này nào phải vật dễ trêu, nó không những không tránh né bàn tay con Nhân Hình Ngưu Đầu, ngược lại còn đổi hướng, phóng thẳng về phía đối phương.
Con Nhân Hình Ngưu Đầu còn chưa kịp chuẩn bị, đã thấy tia chớp đánh tới. Một loại bàng bạc công kích thần hồn lập tức đánh vào. Tuy tia chớp nhìn như rất nhỏ yếu, thế nhưng nó lại là khắc tinh của hồn thể. Thần hồn Nhân Hình Ngưu Đầu tuy rằng mạnh mẽ, thế nhưng lại có chút bó tay bó chân, không thể làm gì được tia chớp.
Con quái cho dù ngu dốt cũng hiểu một điều, nếu không đem tia chớp này hủy diệt, vậy chờ đợi nó chỉ có một kết cục, chính là cái chết. Nó không chút do dự, đem viên âm đan lần nữa nuốt vào. Bên trong thức hải lúc này lập tức xuất hiện một vầng thái dương đen kịt, quanh thân tán phát ra trận trận âm hàn chi khí.
Con quái không chút do dự, đem viên âm đan hướng về tia chớp trấn áp xuống. Hiện tại nó chỉ còn một chiêu này, nếu ngay cả viên âm đan cũng không thể làm gì được tia chớp, vậy nó cũng không còn cách nào.
Dạ lão quái thấy con Nhân Hình Ngưu Đầu đem viên âm đan nuốt xuống, làm sao không hiểu con quái đang tính toán gì. Lão ta cũng biết chỉ với một chiêu Diệt Thần Thức, căn bản không thể đem con quái này đánh giết. Lão không chút do dự, lập tức tế ra một thanh tiểu đao. Đao này trên thân có tới 56 đạo phù văn, hiển nhiên cũng là cực phẩm pháp bảo hàng ngũ. Được lão rót vào pháp lực, tiểu đao lập tức phát ra một tiếng réo rắt ngâm vang. Nó lấy một loại khủng bố tốc độ, thẳng hướng cần cố con Nhân Hình Ngưu Đầu đâm vào. Nhìn khí tức sát phạt bậc này, chỉ sợ thể phách mạnh như con quái vật kia cũng có thể bị chém bay đầu.
Vô Cực lão quỷ thấy cảnh này, không khỏi thở ra một hơi, thầm nghĩ. "Xem như giữ được một cái mạng"
Bố cục thế giới rộng, các nhân vật đều cơ trí không não tàn. Mời các bạn đón đọc truyện Việt thể loại Huyền Huyễn Thiên Địa Đại Đạo