Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 303: Bị buộc hiện thân




Không chỉ Vô Cực lão quỷ thở ra, ngay cả Thiên Vân cùng Dạ lão quái cũng là như vậy. Con Nhân Hình Ngưu Đầu này quá mức mạnh mẽ, nếu để nó sống sót thật khó để biết kết quả sẽ như thế nào.

Ngoại trừ Diệu Linh tiên tử đang hôn mê bất tỉnh, ba người còn lại ai cũng thả lỏng một hơi. Dù sao con vật cũng chẳng thể nào lập tức thoát ly Diệt Thần Thức tàn phá thần hồn, nếu nó muốn tránh đi một đao kia, vậy khả năng cao hồn thể cũng sẽ bị tia chớp đánh tan. Hiện tại nó đã không có đường thoát, ngoài bị bêu đầu hoặc bị Diệt Thần Thức phá hủy thần hồn, nó đã không còn con đường nào khác.

Thế nhưng một màn làm cho ba người trợn cả mắt xuất hiện. Chỉ thấy thân thể con Nhân Hình Ngưu Đầu bỗng dưng co lai, đúng như vậy, lúc đầu nó cao lớn hơn 20 trượng, vậy mà chỉ chớp cái đã biến thành cùng người bình thường không sai biệt nhiều. Phi đao đang đà lao đi, lại vì Dạ lão quái thất thần, cuối cùng đánh vào một góc tường. Làm người ta kinh hãi chính là, một đao uy năng khủng bố như thế, vậy mà không thể để lại vách tường một điểm vết trầy.

Con quái vừa rồi còn gào thét thống khổ, lúc này lại bình tĩnh đến lạ, xem ra âm đan đã áp chế được tia chớp. Nó mở to đôi mắt đỏ, miệng thở ra một đạo đặc quánh âm khí lực lượng. Âm khí đi tới đâu nơi đó liền đóng băng tới đó.

Thiên Vân cảm nhận được loại lạnh giá thấu xương này, sắc mặt cũng là tái đi mấy phần.

Diệu Linh tiên tử nằm bất tỉnh dưới đất, lúc này xem ra cũng đã phát giác nhiệt độ hạ thấp quá nhiều. Nàng vội mở mắt, tốc độ phản ứng rất nhanh, chớp cái đã đi tới sau lưng hai vị Nguyên Anh tu sĩ, miệng nói. "Hai vị tiền bối, con Nhân Hình Ngưu Đầu này hình như bị thương không nhẹ a, liệu chúng ta có thể đem nó chém giết được hay chăng?"

Nàng dù sao cũng vừa mới bất tỉnh qua, không biết vừa rồi đã phát sinh chuyện gì. Lúc này thấy con Nhân Hình Ngưu Đầu khí cơ hạ thấp đi mấy phần, mới hướng hai vị Nguyên Anh kỳ tiền bối nói như vậy. Thế nhưng rất nhanh nàng đã phát hiện vấn đề, kinh hãi hỏi. "Hai vị tiền bối, tai sao pháp lực của các ngươi lại hạ thấp như vậy?"

Hai lão quái Nguyên Anh kỳ nhìn nàng liếc mắt, một lời cũng không nói, chỉ thở dài.

Hai người bọn họ đã là đèn cạn dầu, thiêu đốt pháp lực họ cũng đã làm, sử dụng bí thuật thần hồn cũng đã làm, hiện tại chỉ thiếu nước dẫn bạo Nguyên Anh là chưa làm thôi. Cả hai thừa hiểu bản thân chín phần mười sẽ phải chết, chỉ là chết ở một nơi như thế này, cũng quá biệt khuất cho họ. Dù sao bọn họ cũng là Nguyên Anh kỳ lão quái, trên người bảo vật, bí tịch, công pháp không thiếu. Họ chết mà không thể để lại một ít đồ cho hậu bối, nói thế nào cũng quá mất mặt.

Mặc kệ ba người trong lòng tính toán thế nào, con Nhân Hình Ngưu Đầu lúc này đã thực sự nổi giận. Chỉ vì ngăn cản tia sét kia, nó đã phải tự mình hủy đi âm đan tu luyện cả ngàn năm mới thành. Mối hận này, nó bắt buộc phải tìm người trút. Mà kẻ chủ mưu, lại chẳng phải Dạ lão quái, còn ai vào đây.

Nhân Hình Ngưu Đầu phát ra một tiếng bò rống, đôi mắt đỏ như máu chằm chằm nhìn về phía ba người Vô Cực lão quỷ, cái đầu hơi cúi, hướng cặp sừng chĩa thẳng ba người.

Chỉ nghe một oanh nổ mạnh, thân hình con quái chớp cái đã lao tới, muốn sinh sinh húc chết cả ba.

Tuy đã là đèn cạn dầu, thế nhưng muốn để cho ba người bó tay chịu chết, đó là điều không thể.

Dạ lão quái không thèm giữ lại, nhanh tay ném ra ba bốn kiện pháp bảo hạ phẩm, miệng gằn lên từng chữ. "Bạo... bạo... bạo"

Oành... Oành... Oành...

Từng tiếng nổ vang nong trời nở đất cứ thế truyền ra. Trung tâm vụ nổ khí lãng bắn ra tứ phía, cho dù mạnh như Nhân Hình Ngưu Đầu cũng khó lòng chống đỡ.

Nhân Hình Ngưu Đầu chịu thiệt thòi là chuyện không phải bàn, thế nhưng ba người Dạ lão quái, Vô Cực lão quỷ cũng chẳng khá khẩm gì. Bọn họ đứng ngay cạnh trung tâm vụ nổ, thân hình sớm đã bị đánh rách tả tơi không thành bộ dáng gì cả. Tuy nói nếu bọn họ còn sống, có thể dùng Nguyên Anh đoạt xá tiếp tục tu hành. Thế nhưng điều kiện tiên quyết là có thể thắng, nếu dẫn bạo pháp bảo mà không thể thoát thân, vậy cũng chỉ là vô dụng.

Diệu Linh tiên tử đứng sau hai vị Nguyên Anh kỳ lão quái, tuy rằng không phải chịu quá lớn thương tổn. Thế nhưng nàng dù sao cũng là Kết Đan kỳ, cuối cùng vẫn chưa phải Nguyên Anh. Nếu không phải lúc Dạ lão quái dẫn nổ pháp bảo, nàng đã tiện tay đem một tấm chắn che trước người, lúc này chỉ sợ nàng đã biến thành cái xác.

Thiên Vân tuy rằng không đứng tại trung tâm vụ nổ, có điều khí lãng quét tới tuyệt không phải chuyện đùa. Cũng may hắn có quan tài đá làm bia đỡ đạn, cứ thế núp phía sau mà không chịu một chút thực chất tổn thương nào.

Có điều hắn cũng phải đối mặt với một sự thật, hắn đã bại lộ hành tung của mình.

Thiên Vân cho dù có thể đem bản thân cùng quan tài đá ẩn đi. Thế nhưng chịu một đợt khí lãng lớn như vậy công kích, đừng nói là có Liễm Khí Thuật, cho dù bí thuật mạnh mẽ hơn cũng vô dụng mà thôi.

Ba người Vô Cực lão quỷ thấy góc tường nơi Thiên Vân ẩn náu phát ra âm thanh lạ, lập tức dõi mắt nhìn sang. Dạ lão quái mở miệng nói ngay. "Bằng hữu là người phương nào, nếu đã tới đây, tại sao không chịu ra mặt cùng chúng ta liên thủ? Bằng hữu nghĩ rằng chúng ta chết, ngươi có thể an toàn rời đi hay sao?"

Thiên Vân biết hiện tại mình có trốn cũng vô ích, đành thu hồi Liễm Khí Thuật.

Rất nhanh Thiên Vân đã xuất hiện trước mắt ba người một quái. Con Nhân Hình Ngưu Đầu sớm đã biết Thiên Vân tại, nó không thèm liếc nhìn hắn lấy một cái. Đối với nó, một tu luyện giả cảnh giới thứ ba sơ kỳ, căn bản không đáng để nó quan tâm.

Ba người sau khi nhìn rõ mặt mũi Thiên Vân, tuy rằng có chút kinh diễm bởi dung mạo giống như tiên nhân của hắn, thế nhưng sau khi thăm dò ra tu vi của hắn, cả ba sắc mặt không khỏi chìm xuống.

Ba người vốn còn nghĩ, Thiên Vân có thể qua mặt bọn họ lẻn vào nơi này, tu vi thấp nhất cùng có cảnh giới thứ ba viên mãn mới phải, thế nhưng lúc này nhìn lại mới vỡ lẽ, sự thật cùng suy nghĩ căn bản không giống

Ba người Dạ lão quái, Vô Cực lão quỷ cùng Diệu Linh tiên tử trong lòng ôm theo chờ mong bao nhiêu, lúc thấy Thiên Vân xuất hiện, lại chuyển thành thất vọng bấy nhiêu. Đối với bọn họ, một tu sĩ cảnh giới thứ ba sơ kỳ, căn bản không có một chút giá trị nào cả. Nếu là một cái Diệu Linh Tiên Tử khác, may ra còn có thể trợ giúp một hai. Thế nhưng Thiên Vân yếu như vậy, đừng nói là gây phiền phức, ngay cả một cộng lông của con Nhân Hình Ngưu Đầu cũng chưa chắc làm tổn hại được nữa là.

Thiên Vân làm sao không hiểu trong lòng bọn họ nghĩ cái gì, có điều hắn cũng không quan tâm, lúc này hắn đã không thể trốn, vậy chỉ còn một con đường, chính là đem con Nhân Hình Ngưu Đầu này giết mà thôi.

"Các vị! Hiện tại thất lạc cũng không có cái gì dùng, đợi sau khi chém giết con quái này, chúng ta lại nói cũng chưa muộn". Thiên Vân hướng ba người nói một câu, tiếp đó liền lật tay, lấy ra Tinh Vẫn đao.

Trong căn phòng lờ mờ chỉ có một ít ánh sáng le lói của dạ quang thạch, thân ảnh Thiên Vân giống như u linh, chớp mắt đã không thấy đâu.

Con Nhân Hình Ngưu Đầu vốn còn khinh thường Thiên Vân, đột nhiên chứng kiến một màn như vậy, nó không khỏi hốt hoảng muốn làm phòng bị. Thế nhưng nó đã bị thương, tốc độ lại không thể so với Thiên Vân nhanh, cuối cùng vẫn là chậm một ít. Thiên Vân lấy một loại xảo diệu góc độ, hướng về phía mắt trái của nó mà đâm tới.

Đầu mũi đao giống như ẩn chứa vô tận ảo diệu, rõ ràng nhìn thì còn cách mắt trái rất xa. Thế nhưng con Nhân Hình Ngưu Đầu còn chưa kịp làm ra ứng đối, đã thấy một cơn đau kịch liệt truyền tới. Mắt trái của nó giống như vừa bị thứ gì đó đâm tới, thế nhưng trước mắt nó mũi đao vẫn còn giữ ở một khoảng cách rất xa. Cự li thế này, nó có thể dễ dàng ngăn cản.

Một đao này cực nhanh, lại cũng là cực chậm. Bên ngoài rõ ràng Thiên Vân đã đem Tinh Vẫn đao xỏ xuyên mắt trái con Nhân Hình Ngưu Đầu, thế nhưng trong mắt của nó, một đao này vẫn còn cách rất xa.

Nó không hiểu chuyện gì đang diễn 6uIxK ra với mình, nó muốn ngăn cản, thế nhưng cơn đau truyền đến làm nó muốn gào rống.

Ba người Vô Cực lão quỷ thấy một màn này, sắc mặt không khỏi lộ vẻ quái dị. Bọn họ đã từng ôm hi vọng, rồi lại thất vọng, lúc này lại thấy hi vọng tìm tới, cả ba tâm tình có thể nói đặc sắc cực kỳ.

Vô Cực lão quỷ không có thất thần quá lâu, lập tức đem một bình nước thuốc gì đó uống vào. Sau khi nuốt vào nước thuốc, chỉ thấy pháp lực của lão vậy mà cấp tốc hồi phục ba thành. Lão không hề chần chừ, lập tức bấm luyện pháp quyết, điều khiển bản mệnh kiếm thẳng cái ót con Nhân Hình Ngưu Đầu đâm vào.

Dạ lão quái cũng không chậm, lập tức cắn đầu lưỡi, thúc giục phi đao thẳng hướng trái tim con Nhân Hình Ngưu Đầu bắn đi. Nhìn thế đi của phi đao, chỉ có thể dùng hai từ khủng bố để hình dung. Nếu trúng một đao này, nửa người con quái không bị chia đôi mới là lạ.

Diệu Linh Tiên Tử cũng theo sau lấy ra một pháp bảo hình bút lông sói, nàng không chút do dự vung bút vẽ vào không khí. Bút vừa thu lại, chỉ thấy vô số sợi dây leo phóng đi, thẳng hướng con Nhân Hình Ngưu Đầu quấn tới.

Nàng này có thể trong chớp mắt múa bút thành pháp, hiển nhiên ngoài phương diện trận pháp cực đỉnh, phù pháp cũng không yếu chút nào.

Con quái cho dù vẫn đang quằn quại trong đau đớn, thế nhưng nó cũng không ngốc đến mức bỏ mặc bản thân bị người công kích. Mắt không còn nhưng thần thức vẫn tại, nó có thể phát hiện ba người khác đang làm gì với mình.

Nhân Hình Ngưu Đầu bỏ mặc đau đớn, nó hướng lên trời phát ra một tiếng gào rống thê lương.

Bốn người chỉ nghe một tiếng ùm bò ngân vang, đôi tai chịu không nổi tiếng rống này, ù đi không nghe thấy gì nữa.

Cả bốn sắc mặt không khỏi đại biến, muốn hướng về phía những người còn lại nói cái gì, lại chẳng thể nghe được gì cả. Ngay cả khi dùng thần thức truyền âm cũng là như vậy, tựa như khả năng nhận biết ngôn ngữ của bốn người đều bị tiếng rống này chặt đứt.

Con Nhân Hình Ngưu Đầu có lẽ đã thực sự điên cuồng. Nó dùng hai tay đâm mạnh về mạng sườn chính mình, vậy mà từ bên trong lấy ra một đôi cốt mâu. Mặc kệ máu huyết đen ngòm đang chảy ra, nó cứ như vậy cầm cốt mâu hướng về Thiên Vân mà chém.

Thiên Vân thấy cảnh này, sắc mặt không khỏi ngưng trọng lên. Hắn không chút do dự, tay phải nắm chắc Tinh Vẫn đao, hướng về đối phương chém ra một đao "Đoạn Duyên"

Bố cục thế giới rộng, các nhân vật đều cơ trí không não tàn. Mời các bạn đón đọc truyện Việt thể loại Huyền Huyễn Thiên Địa Đại Đạo