Bầu không khí trong phòng tiếp khách dần trở nên ngột ngạt và căng thẳng khi Vương Cường, Aurelia, và Isolde thảo luận về việc buôn bán muối tinh. Đây không chỉ là một giao dịch thương mại thông thường, mà còn tiềm ẩn những nguy cơ chính trị và quân sự khi đối đầu với gia tộc Draekar, một trong 13 gia tộc quyền lực tại Hội đồng Nioder.
Isolde, dù giữ nét mặt bình thản, ánh mắt cô vẫn ánh lên sự thận trọng. Gia tộc Veylan của cô luôn duy trì nguyên tắc "Thêm một người bạn, bớt một kẻ thù, con đường ta đi sẽ bớt chông gai."
Đối đầu với nhà Draekar không phải là quyết định đơn giản, nhất là khi đối thủ là nhóm quý tộc thế hệ cũ, những kẻ có sức mạnh và quyền lực sâu sắc trong Hội đồng Nioder.
Sau một lúc cân nhắc kỹ lưỡng, Isolde hít một hơi sâu rồi lên tiếng, giọng cô nhẹ nhàng nhưng không kém phần quyết đoán.
“Việc này tôi không thể tự mình quyết định. Nó liên quan đến nhiều vấn đề và vượt quá quyền hạn của tôi.”
Nói rồi, cô đưa tay lên cổ, nhẹ nhàng lấy ra một viên tinh thể liên lạc từ chiếc vòng cổ trữ vật.
Viên tinh thể này khác với những viên của gã bá tước Berimars, khi nó chỉ có khả năng truyền tải âm thanh. Cô kích hoạt viên tinh thể, và sau một lúc, một giọng nói trầm ổn vang lên từ phía đầu bên kia.
“Isolde, sao con lại liên lạc sớm như vậy? Có chuyện gì sao?”
Isolde ngồi thẳng người, bình tĩnh trả lời.
“Thưa cha, con có một vấn đề quan trọng muốn trình bày. Nó liên quan đến một kế hoạch giao thương với Thung lũng Sao Rơi, và có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ với nhà Draekar.”
Cô tường thuật lại chi tiết câu chuyện, từ đề xuất của Vương Cường cho đến các bước tiến hành cụ thể.
Khi âm thanh từ viên tinh thể dừng lại, không khí trong phòng như đông cứng lại, mọi người lặng im chờ đợi phản ứng từ đầu dây bên kia. Sự im lặng kéo dài một cách khó chịu, khiến Isolde thoáng lo lắng, sợ rằng kết nối bị gián đoạn.
Nhưng rồi, giọng nói của Arian, gia chủ hiện tại của gia tộc Veylan, vang lên, trầm ngâm nhưng chắc nịch.
“Cho ta gặp người đã soạn thảo bản kế hoạch này.”
Vương Cường nhận lấy viên tinh thể truyền âm từ tay Isolde, cúi đầu chào kính trọng trước khi bắt đầu trình bày chi tiết.
Giọng hắn chắc chắn, phân tích rõ ràng về quy trình làm việc, cách phổ biến muối tinh ra thị trường, và các biện pháp phòng thủ nếu gia tộc Draekar và liên minh ba gia tộc khác quyết định dùng vũ lực hoặc chiêu trò để bảo vệ vị thế độc quyền.
Nhằm chấn an Arian, Vương Cường không giấu giếm gì mà tiết lộ thêm về kế hoạch "Hạt giống nghi ngờ," một chiến lược nhằm làm rạn nứt mối quan hệ của ba gia tộc trong liên minh đối thủ.
"Ngài Arian, tôi biết rằng gia tộc Draekar không phải là đối thủ dễ đối phó, nhưng nếu chúng ta khéo léo thực hiện kế hoạch 'Hạt giống nghi ngờ' chúng ta có thể làm rạn nứt mối quan hệ trong liên minh của họ."
Vương Cường bình tĩnh nói, ánh mắt sắc bén như nhìn thấu mọi ngõ ngách của vấn đề.
Đầu bên kia, Arian im lặng trong giây lát, trước khi trầm giọng hỏi lại.
“Ngươi có chắc chắn về tính khả thi của kế hoạch này không?”
Vương Cường mỉm cười, tiếp tục.
“Tôi đã tính toán kỹ lưỡng, và với sự hỗ trợ từ gia tộc Veylan, tôi tin rằng chúng ta có thể gây sức ép đủ lớn để tạo ra sự chia rẽ nội bộ trong liên minh của Draekar. Hơn nữa, việc áp dụng mô hình 'Kinh tế chia sẻ' sẽ giúp chúng ta tối ưu hóa nguồn lực và đẩy mạnh tiến trình giao thương, biến nó thành v·ũ k·hí lợi hại nhất.”
Arian nghe xong, trầm ngâm suy nghĩ. Ý tưởng về một mô hình kinh tế chia sẻ, dựa trên sự cộng tác thay vì cạnh tranh, là điều mới lạ và đầy tiềm năng.
Đặc biệt, ông ta hiểu rõ rằng quý tộc thương nhân thường có xu hướng tích lũy tài sản quá mức, gây ra sự lãng phí tài nguyên. Nếu mô hình này được thực hiện tốt, nó có thể thay đổi cục diện kinh tế và quyền lực tại Nioder.
“Brian, ngươi quả thực có tầm nhìn,” Arian nói, giọng điệu từ chỗ nghiêm nghị đã chuyển sang phần nào thân thiện.
“Mô hình này có thể khắc phục những điểm yếu trong hệ thống hiện tại. Ta đồng ý liên minh với Thung lũng Sao Rơi. Nhưng nhớ, mọi thứ phải được tiến hành cẩn thận và bảo mật.”
“Dĩ nhiên, thưa ngài,” Vương Cường gật đầu, đôi mắt ánh lên sự tự tin.
Như tìm được tri kỷ, cả hai tiếp tục trao đổi ý tưởng, khiến Aurelia và Isolde ngồi bên không khỏi thắc mắc về những điều họ đang bàn luận. Sau một hồi trò chuyện dài, Arian cười thỏa mãn và gật đầu đồng ý liên minh với Thung lũng Sao Rơi.
Hắn hứa sẽ cung cấp nhân lực và vị trí làm việc, trong khi Thung lũng Sao Rơi sẽ cung cấp công nghệ kỹ thuật và quản lý quá trình phân phối, với lợi nhuận chia đều 5:5.
Arian cũng đặc biệt quan tâm đến ý tưởng về một loại tàu chạy bằng động cơ hơi nước mà Vương Cường đề cập. Viễn cảnh về một chiếc tàu không buồm và được làm bằng sắt khiến hắn ngạc nhiên và hứng thú.
“Ta còn muốn nghe thêm về loại tàu chạy bằng động cơ hơi nước mà ngươi nhắc đến.” Arian tiếp tục, giọng nói thể hiện sự hứng thú rõ ràng.
“Một chiếc tàu không buồm, làm bằng sắt... Ý tưởng này rất thú vị, nhưng nếu nó thành công, nó sẽ thay đổi toàn bộ ngành giao thông vận tải.”
Vương Cường khẽ nhếch môi cười.
“Tôi tin rằng, với sự đầu tư và nghiên cứu nghiêm túc, chúng ta có thể làm được. Ngài có muốn đầu tư vào nó không?”
Arian im lặng trong vài giây, rồi đáp chắc nịch.
“Ta sẽ đầu tư 10 triệu vàng, nhưng số tiền này sẽ được chuyển theo từng giai đoạn, và ta yêu cầu phải có báo cáo liên tục về tiến độ nghiên cứu.”
“Đó là điều đương nhiên, thưa ngài,” Vương Cường đáp. Sau một hồi thương thảo, hắn không khỏi cảm thán trong lòng thầm nghĩ.
Thật không ngờ ở đây lại có một thiên tài như vậy. Ngài Arian không chỉ là một kẻ bình thường. Ông ta có tư duy giao thương tương đương với mình—một người đến từ thế giới hiện đại.’
‘Đúng là nhân tài thời nào cũng có’
Khi cuộc thảo luận về kế hoạch buôn bán kết thúc, Arian từ đầu dây bên kia nhẹ nhàng nhờ Vương Cường đưa viên tinh thể truyền âm lại cho Isolde. Hắn yêu cầu được nói truyện riêng với Isolde.
Isolde, lúc này đang ngồi cạnh Aurelia, tay cô vô thức quấn lấy tay bạn mình như một con mèo con.
Sau khi đi ra khu vực nói riêng để nói chuyện, đôi mắt cô ánh lên sự thoải mái nhưng vẫn cẩn trọng, khi cuộc trò chuyện với cha mình bắt đầu lại.
“Isolde, con đang ở Thung lũng Sao Rơi, phải không?” Giọng nói của Arian trầm ổn, nhưng thêm phần nghiêm túc, như muốn dò xét cảm nhận thực sự của cô về nơi này.
“Con cảm thấy thế nào khi ở đó?”
Isolde khẽ mỉm cười, ánh mắt lướt qua khung cửa sổ, nơi ánh nắng chiều đang nhuốm vàng từng dãy núi xa xa.
“Thưa cha, con thật sự rất thích nơi này. Khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, thị trấn được xây dựng ngăn nắp và sạch sẽ đến mức khó tin. Con chưa từng thấy một thành phố nào được quy hoạch tốt như vậy.”
Cô nói tiếp.
“Mọi thứ dường như đều được đặt đúng chỗ, rất lý tưởng cho việc phát triển thương mại trong tương lai. Dân cư hiện tại tuy còn ít, nhưng con chắc chắn rằng nơi này sẽ sớm trở thành một trung tâm giao thương lớn.”
Arian lặng im, lắng nghe từng lời của con gái, cảm nhận sự chân thành trong giọng nói của cô. Sau một lúc, hắn chậm rãi chuyển chủ đề, giọng nói trầm hơn, sâu lắng hơn.
“Isolde, con nghĩ gì về cố vấn Brian?”
Câu hỏi của cha làm Isolde bất ngờ, cô chớp mắt nhìn Vương Cường đang ngồi cạnh Aurelia, tay lướt nhanh trên bản báo cáo, thảo luận với Aurelia về những bước tiếp theo.
Hình ảnh của một con người trẻ tuổi, thanh lịch và chững chạc, với những kế hoạch đầy tham vọng, khiến lòng cô thoáng rung động. Nhưng Isolde biết rõ giới hạn của mình, lý trí cô mách bảo rằng Vương Cường là trâu đã có cọc, một sự thật không thể thay đổi.
“Brian là một cố vấn xuất sắc, thưa cha,” Isolde nhẹ nhàng đáp, ánh mắt vẫn hướng về phía Vương Cường.
“Hắn ta được mọi người ở đây tôn trọng, và có rất nhiều tài năng đáng ngưỡng mộ. Hắn xử lý công việc một cách tinh tế và thận trọng, điều mà không phải ai cũng làm được.”
Giọng nói của Arian bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn, pha chút trêu đùa.
“Vậy thì tốt. Dù sao thì, nhớ kỹ lời cha: chỉ cần chưa cưới là chưa có gì đảm bảo. Con biết không, cha cũng từng đập chậu c·ướp hoa từ tay kẻ khác đấy. Và cuối cùng, mẹ con và cha đã có một cuộc sống hạnh phúc bên nhau, cho đến khi sinh ra con.”
Isolde ngượng ngùng, khuôn mặt đỏ bừng khi nghe những lời trêu chọc của cha. Cô vội vàng ngắt kết nối với một tiếng
“Cha thật là...!” vang lên nhỏ nhẹ, trong khi đôi tay cuộn lại trong lòng, không biết phải đối diện với cảm xúc của mình ra sao.
….
Cảm ơn bạn DeathTNB đã ủng hộ và tiếp tục đề cử ạ, xin cảm ơn bạn.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới.