Chiều dần buông xuống Thung lũng Sao Rơi, sắc trời nhuốm một màu cam rực rỡ, dần nhường chỗ cho bóng tối của những dãy núi hùng vĩ. Thị trấn dưới thung lũng, vốn mang vẻ bình dị, giờ đây trở nên lộng lẫy khi những chiếc đèn đường bắt đầu sáng lên.
Các ma trận khắc tinh xảo trên đèn phát sáng rực rỡ, tỏa ra những hoa văn lung linh trong không gian, như thể từng tia sáng đều chứa đựng chút ma thuật, biến cả thị trấn thành một bức tranh huyền ảo dưới bầu trời đêm.
Con đường lát đá dẫn đến khu triển lãm được dọn dẹp sạch sẽ, hai bên lối đi là những bông hoa dại nở rộ, được chăm sóc cẩn thận bởi các cư dân trong thung lũng.
Những ánh đèn ấm áp chiếu rọi từng ngôi nhà, từng quán xá, khiến cả khu vực như bừng lên sức sống mới. Trong không gian ấy, một đoàn xe nhỏ chở các vị khách quý lăn bánh xuống thị trấn, tiếng bánh xe lăn trên nền đá vang vọng đều đặn.
Tâm điểm của sự kiện đêm nay chính là buổi triển lãm những phát minh mới nhất từ phòng thí nghiệm của Thung lũng Sao Rơi.
Học viên từ doanh trại cũng tham gia vào, ánh mắt háo hức pha lẫn sự tò mò. Đối với họ, đây không chỉ là cơ hội chiêm ngưỡng những sản phẩm công nghệ tiên tiến, mà còn là cái nhìn thoáng qua về tương lai mà họ sắp dấn thân.
Các hộp trưng bày trong khu triển lãm được che phủ cẩn thận bởi lớp vải nhung sang trọng, giữ kín những bí mật cho đến khi Vương Cường, người sáng lập và là linh hồn của nơi này, đứng trên bục phát biểu.
Bên ngoài khu triển lãm, người dân trong thị trấn tụ tập đông đúc, sự háo hức không giấu được trên khuôn mặt họ. Những con quỷ nhanh nhạy đã sớm bày bán các vật phẩm thu thập từ cánh rừng gần đó, mong kiếm thêm chút thu nhập từ các vị khách quý.
Trong số đó, là hai chị em Lyra và Mia. Lyra, cô gái trẻ với đôi mắt kiên định và đôi tay khéo léo, đang bày bán những chiếc khăn tay được thêu tinh xảo. Ánh đèn hắt lên đôi bàn tay gầy guộc của cô, thể hiện rõ những tháng ngày vất vả để nuôi nấng em gái.
Mia, cô bé mới 7-8 tuổi, ngồi cạnh chị mình, đôi mắt sáng rỡ và nụ cười tươi rói nhưng không che giấu được sự trưởng thành hơn tuổi.
“Chị Lyra, hôm nay chắc chắn mình sẽ bán hết hàng, phải không chị?” Mia khẽ hỏi, đôi mắt tròn xoe nhìn chị.
Lyra nhìn em gái, khẽ vuốt tóc Mia, nở một nụ cười dịu dàng.
“Ừ, chắc chắn rồi. Với những chiếc khăn đẹp thế này, chị tin rằng chúng ta sẽ bán hết và có đủ tiền để em đi học.”
Mia mỉm cười rạng rỡ, trong lòng dấy lên niềm hy vọng về tương lai. Nhưng trong đôi mắt Lyra lại ánh lên sự lo lắng. Lyra nghe thông báo sắp tới nơi này sẽ mở một học viện, ban đầu Lyra không tính để Mia đi học.
Nhưng sau khi nghe khuyên bảo của mọi người, cô quyết định cố gắng thêm một chút nữa để em gái mình có tương lai tốt hơn.
Dù cuộc sống khó khăn, hai chị em vẫn lựa chọn ở lại Thung lũng Sao Rơi, nơi họ tìm thấy sự yên bình và an toàn.
Căn hộ nhỏ của họ nằm ở một góc yên tĩnh trong thị trấn, với một phòng ngủ, một phòng khách và một căn bếp nhỏ.
Dù khiêm tốn, nhưng nó đủ ấm cúng để hai chị em cảm thấy an toàn, tránh xa những biến động của cuộc sống bên ngoài. Họ thường sử dụng nhà tắm công cộng để tiết kiệm chi phí, nhưng điều đó không làm mất đi cảm giác thoải mái và thân thuộc của tổ ấm nhỏ bé này.
Lyra luôn cảm thấy an tâm khi sống tại Thung lũng Sao Rơi, nơi mà các cảnh vệ luôn túc trực, làm việc nghiêm túc và chính nghĩa. Cô nhớ rõ những ngày tháng khó khăn ở quê nhà, nơi mà sự hỗn loạn và bất ổn luôn rình rập.
Ở đây, mỗi khi đêm xuống, cô có thể an tâm chợp mắt, biết rằng Mia được an toàn.
Khi các quý tộc và thương nhân dạo quanh thị trấn Thung lũng Sao Rơi, họ không giấu nổi sự ngạc nhiên trước vẻ phồn hoa của nơi này.
Dù vẫn đang trong quá trình xây dựng, nhưng cấu trúc và thiết kế của thị trấn đã toát lên sự hài hòa giữa cổ điển và hiện đại, làm nổi bật sự tinh tế trong từng chi tiết.
Những con đường lát đá sạch sẽ, những tòa nhà với kiến trúc đặc sắc, và những khu vườn nhỏ xanh tươi, tất cả đều tạo nên một khung cảnh sang trọng, nhưng lại gần gũi.
Một quý tộc già, mặc một bộ áo chùng đắt tiền, bước chậm trên đường lát đá và nhìn quanh với đôi mắt tò mò.
"Quả là một nơi thú vị," ông ta nói với người bạn đồng hành, một thương nhân trẻ đang chăm chú quan sát.
"Không ngờ ở biên giới lại có thể xây dựng được một nơi như thế này."
Người thương nhân, với đôi mắt sáng ngời và nụ cười trên môi, gật đầu tán thành.
"Phải công nhận, họ đã đầu tư rất nhiều vào nơi này."
Tuy nhiên, không phải ai cũng chia sẻ quan điểm đó. Một quý tộc khác, dáng vẻ kiêu ngạo và đầy khinh miệt, khịt mũi.
"Thật là lãng phí! Ở biên giới thì cần gì một thị trấn phồn thịnh? Cứ xây thêm thành trì kiên cố và tập trung bảo vệ vương quốc là đủ rồi. Đầu tư vào mấy thứ này chỉ phí phạm tài nguyên."
Những lời nói đầy giễu cợt của hắn khiến vài người xung quanh phải chau mày.
Nhưng một ma thuật sư trung niên, với áo choàng dài và chiếc mũ cao đặc trưng, lắc đầu nhẹ nhàng, ánh mắt hướng về những vòng ma thuật khắc trên các cột đèn đường.
"Ngài chưa hiểu hết về nơi này đâu," ông ta nói với giọng điềm tĩnh.
"Hãy nhìn những vòng ma trận kia, chúng không chỉ là để trang trí. Có một công nghệ tinh vi nào đó ẩn chứa ở đây. Điều này thật sự đáng để nghiên cứu."
Một thợ rèn trẻ, với đôi mắt đen nhánh tràn đầy hứng thú, bước tới gần các cột đèn để quan sát kỹ hơn.
"Còn cả những viên tinh thể ma thuật ánh sáng kia nữa," anh ta nói với người bạn đồng hành, một giả kim thuật sư trông có vẻ già dặn hơn.
"Chúng có thể duy trì năng lượng lâu như vậy, chắc chắn là nhờ một hệ thống ma trận tự hành hoàn chỉnh. Tôi chưa từng thấy thứ gì như thế này ở bất kỳ nơi nào khác."
Người giả kim thuật sư gật đầu, ánh mắt lấp lánh sự tò mò.
"Và cả các cửa hàng trong thị trấn này nữa. Họ bán những dụng cụ mà tôi chưa từng thấy. Hiệu suất của chúng vượt xa bất kỳ thứ gì tôi đã từng làm ra. Nơi này thực sự là một kho báu."
Cả nhóm tiếp tục bước đi, mỗi người chìm vào những suy nghĩ riêng về những điều họ vừa chứng kiến. Thị trấn Thung lũng Sao Rơi không chỉ gây ấn tượng mạnh mẽ với vẻ đẹp của nó mà còn khơi dậy một khao khát khám phá sâu hơn về công nghệ và ma thuật của nơi này.
Một quý tộc trẻ tuổi, trầm ngâm nhìn dòng người qua lại, thở dài.
"Có lẽ chúng ta đã đánh giá quá thấp vùng biên giới này. Nơi này không chỉ là một thị trấn bình thường. Nó có tiềm năng lớn hơn nhiều so với những gì ta tưởng tượng."
Người bạn đồng hành của anh ta, một thương nhân già dặn kinh nghiệm, gật đầu tán thành.
"Đúng vậy, và điều đó chỉ càng làm cho buổi triển lãm sắp tới trở nên thú vị hơn. Ta rất mong chờ được thấy những gì họ sẽ giới thiệu."
Không khí giữa các quý tộc và thương nhân lúc này như lắng lại, xen lẫn giữa sự ngạc nhiên và sự tò mò. Những lời bàn tán rì rầm về các công nghệ mới, những phát kiến độc đáo, và tiềm năng phát triển của Thung lũng Sao Rơi bắt đầu lan rộng, càng làm tăng thêm sự hồi hộp trước buổi triển lãm sắp diễn ra.
Buổi triển lãm diễn ra trong một bầu không khí căng thẳng nhưng đầy kỳ vọng. Khi ánh sáng mờ dần, tất cả ánh mắt đều hướng về sân khấu chính, nơi Vương Cường, người đứng đầu sự kiện, bước lên trong bộ trang phục nghiêm trang.
Ánh đèn chiếu sáng làm nổi bật dáng vẻ tự tin và uy nghiêm của hắn, tạo ra một ấn tượng mạnh mẽ ngay từ những giây phút đầu tiên.
Vương Cường bắt đầu bài thuyết trình bằng một giọng nói trầm ấm nhưng đầy sức mạnh, cuốn hút mọi người vào câu chuyện về lịch sử hình thành xã hội.
"Từ những ngày đầu tiên khi các giống loài chỉ là những bầy đàn nhỏ lẻ, chúng ta đã không ngừng học hỏi, thích nghi và phát triển. Từ việc biết sử dụng lửa, đến chế tạo công cụ, và sau đó là khám phá ra ma thuật từ tự nhiên, mỗi bước đi đều đã giúp chúng ta tiến gần hơn đến nền văn minh hiện tại. Quá trình đó không chỉ riêng loài quỷ mà tất cả các giống loài khác cũng đã trải qua."
Hắn nhìn sâu vào đám đông, đôi mắt sắc bén lướt qua từng khuôn mặt.
"Và ngày hôm nay, chúng ta đang đứng trước ngưỡng cửa của một cuộc cách mạng mới. Thứ mà ta sắp giới thiệu sẽ không chỉ đơn thuần là một phát minh, mà là một bước tiến vĩ đại, thúc đẩy thế giới này tiến lên một tầm cao mới."
Tấm vải lớn phủ trên sân khấu từ từ được kéo xuống, để lộ ra một cỗ máy hơi nước khổng lồ, với những chi tiết kim loại sáng bóng và đường nét mạnh mẽ.
Một tiếng xì xào bắt đầu lan tỏa khắp khán phòng. Các quý tộc và thương nhân nhấp nhổm trên ghế, thắc mắc về cỗ máy kỳ lạ trước mặt. Trong khi đó, những ma thuật sư lại cảm nhận được sóng ma lực mạnh mẽ phát ra từ cỗ máy, ánh mắt họ sáng rực với sự hứng thú không giấu được.
Một quý tộc trẻ, không giấu nổi sự hoài nghi, nói lớn.
"Thứ này có vẻ bề ngoài ấn tượng, nhưng liệu nó thực sự mạnh mẽ như những lời ngươi nói? Chúng ta làm sao tin được khi chỉ có lời nói?"
Vương Cường chỉ mỉm cười, không hề tỏ ra bối rối.
"Để xem thứ này có thể làm gì." Hắn ra hiệu cho các nhân viên kích hoạt cỗ máy.
m thanh rền vang của động cơ bắt đầu vang lên khi các bánh răng bắt đầu quay, từ chậm rãi đến nhanh chóng.
Thanh trục khổng lồ chuyển động, và các cánh quạt bắt đầu quay với tốc độ càng lúc càng nhanh. Chỉ trong vài phút, tốc độ đã tăng lên đến mức tạo ra một c·ơn l·ốc x·oáy nhỏ ngay trên sân khấu, khiến bụi và giấy tờ bị cuốn lên không trung.
Các quý tộc và thương nhân ngồi dưới đều nín thở, ánh mắt đầy kinh ngạc. Một ma thuật sư già, mái tóc bạc phơ, lẩm bẩm với người bên cạnh.
"Không thể nào... chỉ với một viên ma tinh thạch nhỏ lại có thể tạo nên sức mạnh khủng kh·iếp thế này."
Vương Cường tiếp tục, không để mất nhịp.
"Đây chỉ là một ví dụ nhỏ về tiềm năng của cỗ máy này. Hãy tưởng tượng nếu chúng ta áp dụng nó vào các xưởng sản xuất, các khu mỏ, hay bất kỳ công việc nào đòi hỏi sức lao động khổng lồ. Một cỗ máy không biết mệt mỏi, làm việc 24/24 với năng suất vượt trội sẽ là yếu tố quyết định cho sự phát triển của bất kỳ lãnh thổ nào."
Một thương nhân với bộ râu rậm rạp quay sang người bên cạnh, thì thầm với giọng phấn khích.
"Nếu thứ này thực sự hoạt động như quý ngài đây nói, thì những khu mỏ của chúng ta sẽ tăng sản lượng gấp bốn lần. Ta cần mua nó ngay!"
Trong khi đó, một quý tộc khác, người đã tỏ ra khinh thường lúc đầu, giờ đây cũng không thể giấu nổi sự lo lắng, ghé sát tai người đại diện của mình.
"Hãy liên lạc với gia chủ ngay lập tức. Ta cần phải có thứ này trước khi những kẻ khác giành mất."
Vương Cường, sau khi đã khiến mọi người chú ý hoàn toàn, tiếp tục giới thiệu các sản phẩm khác.
"Chúng tôi không chỉ có cỗ máy hơi nước này. Hãy nhìn sang bên kia, đó là vải Slime, một loại vải có khả năng co dãn và chống thấm vượt trội. Và một công nghệ đúc thép mới với hiệu suất gia công cao hơn. Tất cả đều là những phát minh có thể mang lại lợi nhuận khổng lồ cho ai biết nắm bắt."
Không khí trong khán phòng trở nên sôi nổi hơn bao giờ hết. Những cuộc thảo luận chiến lược hợp tác và đầu tư diễn ra ngay tại chỗ.
Ánh mắt của các quý tộc và thương nhân đều rực sáng với viễn cảnh lợi nhuận trước mắt. Những lời bàn tán, to nhỏ đều hướng về một điều: ai sẽ là người giành được cơ hội hợp tác với Vương Cường và sở hữu những công nghệ đột phá này?
Vương Cường bước xuống sân khấu, nhưng ánh mắt vẫn giữ vững sự tự tin. Hắn biết rằng buổi triển lãm này chỉ là khởi đầu của một cuộc cách mạng, một bước ngoặt có thể thay đổi cả thế giới.
…
Cảm ơn bạn DeathTNB đã ủng hộ và tiếp tục đề cử ạ, xin cảm ơn bạn. Ông ủng hộ nhiều quá làm tui thấy ngại thật sự, ước gì tui có thêm thời gian rảnh để viết cho mấy ông đọc.
Sáng 5h dậy đi làm đến trưa 11h mới rảnh được xíu ngồi viết. T,T
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới.