Trong căn phòng họp của gia tộc Draekar, không khí nặng nề bao trùm như một tấm màn tối tăm che khuất ánh sáng.
Cedric von Draekar, gia chủ của một trong những gia tộc quyền lực nhất vùng, ngồi im lặng trên chiếc ghế lớn bằng gỗ tối màu, đôi mắt sắc bén của hắn nhìn chằm chằm vào những trang báo cáo trải dài trước mặt.
Những dòng chữ trên giấy dường như biến thành những con dao sắc bén, từng nhát từng nhát cắt sâu vào lòng kiêu hãnh của hắn.
Gia tộc Draekar nổi danh từ lâu với việc kiểm soát hầu hết việc sản xuất và buôn bán muối trong vương quốc.
Nhưng gần đây, một nguồn muối tinh từ một nơi bí ẩn đã xuất hiện, dần dần chiếm lĩnh thị trường với chất lượng vượt trội và giá thành hợp lý.
Sự cạnh tranh này đã khiến việc kinh doanh của Draekar rơi vào khủng hoảng trầm trọng. Cedric cau mày, bàn tay nắm chặt đến mức các khớp trắng bệch, biểu hiện rõ ràng của sự tức giận và lo lắng.
"Số muối tinh này từ đâu mà ra?" Cedric lẩm bẩm, giọng nói đầy sự giận dữ.
"Không thể nào một nguồn mới lại có thể xuất hiện mà ta không hề biết... Kẻ nào dám đụng vào lãnh địa của Draekar? Và làm thế quái nào thứ muối này lại có chất lượng tốt như vậy?"
Tiếng bước chân vang lên ngoài cửa, kéo Cedric ra khỏi dòng suy nghĩ. Một trong những cận vệ trung thành của hắn bước vào, cúi đầu trước gia chủ.
"Thưa ngài, gia tộc Ravengard và Stormvei đã từ chối lời mời hội họp của ngài." Cận vệ báo cáo, giọng nói thể hiện rõ sự lo lắng.
Cedric cắn chặt răng, đôi mắt hắn tối sầm lại. Ravengard và Stormvei, hai gia tộc đã liên minh với Draekar từ lâu, lẽ ra phải là những người đầu tiên đứng ra hỗ trợ trong thời điểm khó khăn này.
Nhưng giờ đây, sự thờ ơ và lạnh nhạt của họ chỉ càng làm cho sự bất mãn trong Cedric lớn hơn.
Hắn không thể chấp nhận việc liên minh của mình bị suy yếu mà không làm gì.
Cedric, dù khó chịu, vẫn quyết định trực tiếp đến gặp gia tộc Ravengard và Stormvei.
Hắn bước vào đại sảnh của gia tộc Ravengard, nơi Lothar von Ravengard gia chủ của gia tộc đang ngồi trên ngai, và đối diện hắn là Elena von Stormvei, cô nàng cũng vừa mới đến đây để bàn công việc. Không khí lạnh lẽo bao trùm căn phòng, sự xa cách rõ ràng từ cả hai phía khiến cho buổi gặp gỡ ngay từ đầu đã đầy căng thẳng.
"Ta đến đây để bàn bạc về chuyện muối," Cedric nói, cố giữ giọng bình tĩnh.
"Gia tộc Draekar đang gặp khó khăn trước sự cạnh tranh không lành mạnh từ nguồn muối mới. Cả hai nhà đều biết rằng, nếu Draekar thất bại, việc đó cũng sẽ ảnh hưởng đến cả liên minh."
Lothar von Ravengard, với giọng điệu thờ ơ, chỉ đáp lại ngắn gọn.
"Chúng ta hiểu khó khăn của ngươi, nhưng đây là thương trường. Ai mạnh thì tồn tại. Gia tộc Ravengard cũng có nhiều vấn đề riêng cần giải quyết, chúng ta khó mà giúp gì thêm."
Elena Stormvei, ngồi cạnh Lothar, chỉ nhấp một ngụm rượu và gật đầu đồng tình.
"Đúng vậy, nếu ngươi cần, chúng ta có thể hỗ trợ một chút về mặt quân sự. Nhưng vấn đề kinh tế này… ta e rằng ngoài khả năng của chúng ta."
‘Ngoài khả năng cái quái gì, rõ ràng là ý không muốn giúp đỡ.’ Cedric chửi thầm.
Hắn cảm thấy một làn sóng giận dữ dâng lên trong lòng. Sự thờ ơ từ phía hai đồng minh khiến hắn cảm thấy bị cô lập.
Trên danh nghĩa, họ vẫn là đồng minh, nhưng sự giúp đỡ chỉ là hình thức, không có giá trị thực sự.
Trở về lãnh địa của mình, Cedric không thể ngừng nghĩ về những gì đã diễn ra.
Hắn biết rằng Ravengard và Stormvei cũng đang phải đối mặt với những thách thức riêng, nhưng sự từ chối của họ lại mang một ý nghĩa khác.
Trong lòng hắn bắt đầu dấy lên những nghi ngờ.
"Không thể nào cả hai gia tộc đó lại không nhận ra tầm quan trọng của Draekar. Có gì đó không đúng…" Cedric lẩm bẩm một mình, ánh mắt của hắn đăm chiêu.
Ngay lập tức, Cedric ra lệnh cho một số thuộc hạ thân tín điều tra kỹ lưỡng về nguồn gốc của nguồn muối tinh đang tràn ngập thị trường.
Hắn cần phải biết rõ kẻ đứng sau sự kiện này là ai và liệu có sự can thiệp từ chính các đồng minh cũ của hắn hay không.
Nghi ngờ của Cedric không phải không có cơ sở, và hắn quyết định phải hành động trước khi quá muộn.
Trong khi đó, ở một nơi khác, Vương Cường đang ngồi trong một phòng họp kín với các thành viên trung thành của mình. Trên bàn, các bản đồ thị trường, báo cáo tài chính, và lộ trình sản xuất muối tinh trắng hiện rõ chi tiết.
Vương Cường nhìn vào những con số, gật đầu đầy hài lòng. Kế hoạch của hắn đang diễn ra suôn sẻ.
"Kế hoạch 'Hạt Giống Nghi Ngờ' đã bắt đầu có hiệu quả." Vương Cường nói với giọng nhẹ nhàng nhưng sắc bén.
"Muối tinh của chúng ta đã len lỏi vào thị trường, làm gia tộc Draekar chao đảo. Nhưng đó chỉ là khởi đầu. Chúng ta cần phải khiến Cedric nghi ngờ cả hai nhà Ravengard và Stormvei."
Một trong các thuộc hạ đứng dậy, cung cấp thêm thông tin.
"Thưa ngài, chúng ta đã gieo rắc một số tin đồn rằng gia tộc Ravengard và Stormvei đang lợi dụng thời điểm này để làm suy yếu Draekar. Những tin tức này đã bắt đầu lan ra trong các tầng lớp quý tộc và thương nhân."
Vương Cường mỉm cười nhẹ, ánh mắt sáng rực.
"Tốt, chúng ta cứ để Cedric tự nghi ngờ. Khi hắn không còn tin tưởng vào hai đồng minh của mình, liên minh ba gia tộc sẽ tan rã từ bên trong."
Khi màn đêm buông xuống, những ngọn đèn dầu trong phòng họp của Cedric vẫn còn sáng.
Hắn ngồi một mình trong bóng tối, đối diện với những bản báo cáo, những suy nghĩ và nghi ngờ liên tục xoáy sâu trong tâm trí.
Liên minh mà hắn từng tin tưởng đang dần trở nên mong manh hơn bao giờ hết. Cedric biết rằng hắn phải cẩn trọng và không thể lơ là.
Mọi bước đi từ đây sẽ quyết định số phận của gia tộc Draekar, và hắn không thể để bất kỳ ai—kể cả những kẻ hắn từng coi là đồng minh—khiến gia tộc của mình suy yếu thêm nữa.
Cedric von Draekar ngồi trong phòng làm việc của mình, ánh sáng mờ mờ từ ngọn đèn dầu phản chiếu lên khuôn mặt căng thẳng và u tối của hắn.
Hắn đã luôn là người điều hành gia tộc một cách cẩn trọng và đầy tính toán, nhưng giờ đây mọi thứ dường như đang rơi khỏi tầm kiểm soát.
Gia tộc Draekar, từng là một thế lực lớn trong ngành kinh doanh muối, nay đang đứng trên bờ vực sụp đổ. Nguyên nhân không chỉ nằm ở sự xuất hiện của một nguồn cung cấp muối tinh rẻ hơn, mà còn bởi sự bí ẩn đằng sau nguồn gốc của nó.
Cedric không phải là kẻ dễ dàng từ bỏ. Hắn huy động toàn bộ nguồn lực của gia tộc để điều tra.
Các thám tử được phái đến các chợ lớn, từ thành thị đến những khu vực hẻo lánh, tất cả giao dịch liên quan đến muối đều được kiểm tra một cách tỉ mỉ.
Nhưng nguồn gốc của số muối tinh này vẫn như một bóng ma, trốn tránh mọi nỗ lực truy lùng của hắn.
Cedric ngày càng trở nên nóng nảy, quyết tâm phá tan kẻ đã đẩy gia tộc Draekar vào tình cảnh khó khăn.
Hắn cảm thấy sự kiên nhẫn của mình đã cạn kiệt. Hôm nay, ngồi trong phòng họp với những thân tín của mình, Cedric không thể kiềm chế được cơn giận. Hắn đập mạnh tay lên bàn, giọng gằn xuống đầy tức giận.
"Chúng ta không thể để muối tinh này tiếp tục lan ra. Bằng mọi giá, tìm ra kẻ đứng sau ngay lập tức cho ta!"
Những con quỷ có mặt trong phòng đều cúi đầu, cảm nhận rõ sự căng thẳng và nguy hiểm đang bao trùm.
Nhưng dù cố gắng đến đâu, Cedric vẫn không thể tìm ra manh mối. Thời gian trôi qua, sự nghi ngờ trong tâm trí hắn đối với hai gia tộc đồng minh là Lothar của gia tộc Ravengard và Elena của gia tộc Stormvei ngày càng lớn.
Họ không chỉ không giúp đỡ hắn một cách chân thành, mà còn dường như đang lợi dụng tình hình để kiếm lợi riêng.
Mọi thứ dần dần hé lộ một âm mưu sâu xa mà Cedric cảm nhận được nhưng chưa thể nắm bắt.
Hai hôm sau…
Khi Cedric đang ngồi trong phòng làm việc, một thuộc hạ thân tín của hắn bước vào, nét mặt có chút hoang mang nhưng đồng thời cũng pha lẫn sự cẩn trọng.
Cedric nhìn lên, mắt ánh lên một tia hy vọng mỏng manh.
"Thưa ngài, có một tin tức lạ từ phía nam báo về. Có tin đồn rằng gia tộc Ravengard đang âm thầm hợp tác với một nguồn cung cấp muối bí mật. Tin tức này liên tục được đồn ra nhưng cũng có thế lực không ngừng xóa dấu vết."
Cedric nghe xong, mặt hắn tối sầm lại. Tin tức này như một mũi tên đâm thẳng vào lòng tin của hắn đối với Lothar và Elena.
Hắn đã nghi ngờ từ lâu rằng hai gia tộc này không còn đáng tin như trước, nhưng đây là lần đầu tiên hắn có một manh mối rõ ràng đến vậy.
Mặc dù đó chỉ là tin đồn, nhưng với Cedric, nó đủ để thổi bùng lên ngọn lửa nghi ngờ đã âm ỉ trong lòng hắn bấy lâu nay.
Cedric lẩm bẩm, giọng nói nhỏ nhưng đầy căm phẫn, đôi mắt hắn trở nên lạnh lùng và sắc bén như lưỡi kiếm.
"Chúng thực sự đã phản bội ta…"
Nắm tay hắn siết chặt, các khớp ngón tay trở nên trắng bệch. Ý nghĩ về sự phản bội của Marcus và Luther khiến lòng Cedric đầy giận dữ. Hắn biết rằng gia tộc Draekar sẽ không dễ dàng bị lật đổ, và hắn sẽ không để điều đó xảy ra mà không có sự trả giá.
Tuy nhiên, Cedric cũng hiểu rằng hành động liều lĩnh mà không có bằng chứng xác thực chỉ khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn. Hắn cần thêm thông tin, cần biết chắc chắn hơn về sự phản bội này trước khi ra tay.
Với quyết tâm lạnh lùng, Cedric ra lệnh cho thuộc hạ điều tra sâu hơn về tin đồn này.
Hắn không chỉ muốn biết liệu Lothar có thực sự đứng sau âm mưu này hay không, mà còn cần nắm được tất cả những kẻ có liên quan.
Trong suy nghĩ của hắn, việc trả thù không chỉ đơn thuần là tiêu diệt kẻ thù, mà còn phải làm cho chúng gục ngã trong sự hối hận và tuyệt vọng.
Trong khi chờ đợi thông tin mới, Cedric tiếp tục thể hiện vẻ ngoài bình tĩnh và lạnh lùng trước mặt các đồng minh.
Hắn không muốn để lộ bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy mình đã nghi ngờ họ. Nhưng sâu trong thâm tâm, Cedric đã sẵn sàng cho một trận chiến sống còn. Hắn sẽ không chỉ bảo vệ gia tộc Draekar mà còn lấy lại tất cả những gì đã mất “bằng mọi giá”.
Đêm đó, Cedric đứng trên ban công, nhìn ra khung cảnh rộng lớn của lãnh thổ Draekar dưới ánh trăng mờ ảo.
Trong đôi mắt hắn, ngọn lửa của sự thù hận và quyết tâm bùng cháy, chuẩn bị cho một trận chiến chưa từng có.
Và lần này, hắn sẽ không dừng lại cho đến khi những kẻ phản bội phải quỳ gối trước mặt hắn, thừa nhận sai lầm và cầu xin sự tha thứ, một sự tha thứ mà Cedric sẽ không bao giờ ban phát.
…
Ngày 31/8 với 2/9 mình đi làm tiếp nha mn, ngày 31 nếu đc về sớm mình sẽ ráng viết thêm 1 chương rồi up lên.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.