Chương 133: Cuộc Hành Trình Trên Con Thuyền Hơi Nước
Trên con thuyền chạy bằng động cơ hơi nước, gió biển thổi nhè nhẹ, làm lay động mái tóc của những người đứng trên boong tàu. Đoàn thuyền của gia tộc Veylan đang trở về sau chuyến giao lưu với vương quốc Xander, nơi họ được trải nghiệm nhiều điều mới mẻ.
Tiếng động cơ hơi nước đều đều vang lên, hòa vào tiếng sóng biển nhẹ nhàng, tạo nên một khung cảnh êm đềm và thanh bình. Trên boong tàu, những người bạn lâu năm – Dwalin, Borin, Gimli và Isolde – đang đứng trò chuyện, tận hưởng khoảnh khắc hiếm hoi sau chuỗi ngày dài vất vả trên biển.
Borin, người luôn sôi nổi và vui vẻ, nâng ly bia lên, ánh mắt lấp lánh sự hào hứng.
"Phải công nhận một điều." Hắn ta nói lớn, giọng vang vọng trên boong tàu.
"Không ngờ bia ở một nơi lạc hậu như Nioder lại ngon đến thế! Ngươi thấy sao, Gimli?"
Gimli cười tươi, đồng ý ngay lập tức.
"Phải nói là tuyệt vời! Đúng là không thể đánh giá một nơi chỉ qua vẻ ngoài của nó. Bia này còn ngon hơn loại bia bọt rồng nổi tiếng ở quê."
Cả hai tiếp tục nhấm nháp ly bia, thưởng thức từng giọt đậm đà, trong khi đó Dwalin, một gã thợ rèn hay còn gọi là kỹ sư người lùn đầy tài năng, lại không tham gia vào cuộc vui.
Thay vào đó, hắn đứng gần một góc tàu, ánh mắt chăm chú quan sát hệ thống máy móc vận hành con thuyền.
Hắn nhíu mày, tự lẩm bẩm với chính mình.
"Động cơ hơi nước này... mạnh hơn ta tưởng. Làm sao con tàu này có thể chạy nhanh như thế mà lại tiêu thụ ít nhiên liệu đến vậy?"
Đi đến phòng điều khiển…
Dwalin không thể rời mắt khỏi chiếc hộp gỗ với một cái chảo kỳ lạ trên boong tàu, trên đó là những ma trận tinh xảo và các viên ma tinh thạch phát sáng rực rỡ dưới ánh nắng.
Hắn cúi người, chạm nhẹ vào các tinh thể sáng lấp lánh trên chiếc hộp gỗ, đôi mắt đầy sự tò mò không thể giấu được.
Isolde, người đứng gần đó, chú ý đến sự tò mò của Dwalin, mỉm cười nhẹ nhàng. Cô hiểu rõ sự tò mò của hắn, bởi cô cũng từng bị cuốn hút bởi những công nghệ này khi lần đầu tiên tiếp xúc với nó.
"Thứ này là gì?" Dwalin hỏi, không rời mắt khỏi chiếc hộp.
"Đây không phải là loại tinh thạch liên lạc một chiều mà ta từng biết. Làm sao một hộp gỗ và các ma trận lại có thể cho phép tàu thuyền liên lạc với nhau?"
Isolde tiến lại gần hơn, đứng cạnh Dwalin, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy sự tự hào khi nói về công nghệ của con thuyền.
"Đây là thiết bị liên lạc tân tiến. Nó cho phép các tàu thuyền có thể liên lạc với nhau chỉ bằng cách nhập mã số và ký tự. Khi nhập đúng mã, tàu thuyền với mã tương ứng sẽ nhận được tín hiệu và có thể giao tiếp."
"Làm thế nào mà nó có thể liên lạc hai chiều?" Hắn hỏi, giọng đầy ngờ vực.
"Trước giờ ta chỉ thấy ma tinh thạch liên lạc một chiều. Hơn nữa, ma tinh thạch liên lạc chỉ hoạt động giữa hai viên tinh thạch giống hệt nhau. Thứ này vượt qua những quy luật mà ta biết."
Isolde nhún vai, thở dài nhẹ nhàng.
"Thật ra, ta cũng không biết chính xác nguyên lý của nó. Nhưng nếu ngươi thực sự muốn tìm hiểu sâu hơn, hãy đợi khi chúng ta đến Thung lũng Sao Rơi. Đó là nơi chế tạo ra những thiết bị này, và đến đó hắn có thể giải thích rõ ràng hơn."
"Hắn?" Dwalin hỏi, ánh mắt lấp lánh sự tò mò. "Hắn là ai?"
Isolde mỉm cười một cách bí ẩn.
"Ngươi sẽ gặp hắn sớm thôi, và ta tin rằng hắn sẽ làm ngươi ngạc nhiên."
Trong khi cuộc trò chuyện của Isolde và Dwalin ngày càng trở nên nghiêm túc hơn, Borin và Gimli, sau khi đã thưởng thức đủ bia, tiến lại gần, cười cợt khi thấy Dwalin vẫn đang đắm chìm trong những thiết bị cơ khí.
"Haha, Dwalin, ngươi nên thả lỏng chút chứ!" Borin vỗ vai Dwalin, cười lớn.
"Đây là một chuyến đi giao lưu, không phải là lúc để nghiên cứu máy móc. Sao không thử uống bia thay vì cứ nhìn mấy cỗ máy này?"
Gimli cũng gật đầu đồng tình, giọng hài hước.
"Đúng vậy, ngươi lúc nào cũng quá nghiêm túc với công việc. Còn chúng ta thì chỉ muốn tận hưởng chuyến đi với bia ngon thôi."
Dwalin nhìn hai người bạn của mình, vẻ mặt không chút thay đổi, nhưng ánh mắt của hắn lại chứa đầy sự quyết tâm.
"Hai ngươi có thể uống bia thoải mái. Còn ta, thứ này..." Hắn chỉ vào thiết bị liên lạc.
"…có thể mở ra một kỷ nguyên mới cho tộc người lùn chúng ta. Quê hương của chúng ta đang dần trở nên lạc hậu so với thế giới bên ngoài."
Borin và Gimli nhìn nhau, cười lớn. Họ biết rõ tính cách của Dwalin – luôn nghiêm túc và cống hiến hết mình cho công việc. Dù khó tính và đôi khi quá cẩn trọng, nhưng hắn luôn là người mà họ kính trọng và dựa dẫm vào mỗi khi đối mặt với thử thách.
Dwalin, mặc kệ sự cười đùa của bạn mình, tiếp tục nhìn chăm chú vào hệ thống máy móc và các thiết bị trên tàu. Trong đầu hắn, không ngừng nghĩ đến việc làm sao có thể mang những công nghệ tiên tiến này về quê hương, để cải thiện cuộc sống và kỹ nghệ của người lùn.
"Thế giới bên ngoài thật sự khác xa với những gì ta từng nghĩ." Hắn tự nhủ, đôi mắt sáng lên.
"Đây chính là lý do tại sao chúng ta nên đi ra thế giới bên ngoài. Để khám phá, để tạo ra những thứ mà chưa ai từng thấy."
Isolde đứng cạnh hắn, quan sát với nụ cười nhẹ trên môi.
"Ngươi có vẻ bị cuốn hút bởi những thứ này," cô nói nhỏ, ánh mắt đầy hiểu biết.
"Nếu ngươi thực sự muốn biết thêm, ta chắc chắn rằng Thung lũng Sao Rơi sẽ còn nhiều điều thú vị hơn thế này."
Dwalin quay sang nhìn Isolde, đôi mắt lấp lánh sự kỳ vọng.
"Nghe từ giọng của tiểu thư, ta cảm nhận được rằng ngài thực sự thích nơi đó."
Isolde khẽ gật đầu, vẻ mặt thoáng buồn nhưng đầy tình cảm.
"Đúng vậy, đó thực sự là nơi rất đẹp. Nếu có thể, ta ước mình được sống mãi ở đó."
Con thuyền hơi nước tiếp tục lướt trên mặt biển, bỏ lại vương quốc Xander phía sau, tiến về phía trước với những hứa hẹn của những cuộc phiêu lưu mới. Dwalin, Borin và Gimli – ba người thợ tài hoa – không chỉ là những thợ rèn, thợ mỏ và thợ thủ công, mà còn là những nhà khám phá, với ước mơ vươn xa khỏi những giới hạn của bản thân để khám phá thế giới mới.
Trên chiếc thuyền lớn khác của gia tộc Velmont, cánh buồm bạc căng gió rẽ qua làn nước xanh thẳm, Đoàn thuyền lướt đi một cách vững chãi đuổi theo đoàn thuyền của gia tộc Veylan.
Lucius Velmont, con trai thứ của gia tộc Velmont, đứng im lặng trên boong, ánh mắt dõi theo chân trời xa xăm. Gió biển thổi tung mái tóc vàng óng ánh của hắn, gợn sóng như chính cuộc hành trình đầy thách thức của hắn ta.
Đối với Lucius, chuyến đi đến Nioder không chỉ là một chuyến giao thương đơn thuần mà còn là con đường duy nhất để khẳng định mình trước gia tộc, nơi hắn thường cảm thấy mình bị che khuất dưới cái bóng của những người anh tài giỏi.
Lucius thì thầm, đôi mắt như khắc sâu vào đường chân trời.
“Nioder... Đây không chỉ là giao thương, mà còn là con đường để vươn lên. Cha và các anh sẽ không thể coi thường ta nữa.”
Tiếng sóng biển vỗ nhịp nhàng vào mạn thuyền hòa cùng âm thanh của gió lùa qua những cánh buồm tạo nên một bầu không gian tĩnh lặng. Nhưng đứng sau lưng Lucius là những người bạn thân thiết trong "Đoàn Dã Ưng" những đồng đội không chỉ chung hoài bão mà còn sát cánh cùng hắn trong mỗi bước đi.
Laura, người phụ nữ với mái tóc đen dài buông xõa, tiến đến gần Lucius. Đôi mắt sắc bén của cô không giấu được sự điềm tĩnh, thông minh trong mọi tình huống. Cô là một người tài giỏi về chiến lược kinh doanh và luôn biết cách điều khiển mối quan hệ với các đối tác.
“Lucius,” cô nói, giọng trầm nhưng kiên định.
“Chúng ta vừa nhận được tin tức từ thương nhân tại Xander. Họ rất hứng thú với sản phẩm từ Nioder, nhưng để xây dựng mối quan hệ lâu dài với phía Nioder, chúng ta phải cho họ thấy tiềm năng thực sự của nơi đó.”
Lucius quay sang Laura, một nụ cười tự tin nở trên môi. Hắn tin tưởng cô như một đồng đội không chỉ giỏi về chiến lược mà còn hiểu sâu sắc về tài chính.
“Ta tin tưởng vào khả năng của cô, Laura. Nioder không chỉ giúp ta có được nguồn hàng mới mà còn mở ra cơ hội phát triển chưa từng có.”
Ngay lúc đó, Grey Mark xuất hiện, gương mặt lạnh lùng và ánh mắt sắc bén. Hắn là một trong những người cẩn trọng nhất đoàn, luôn nhìn mọi thứ với một góc độ cảnh giác cao.
“Chúng ta không thể chỉ tập trung vào lợi nhuận.” Grey lên tiếng, giọng nói mạnh mẽ.
“Theo ta quan sát được, đường tới Nioder đầy rẫy nguy hiểm. Hải tặc, băng nhóm, thậm chí cả những thế lực ngầm đều có thể đe dọa chúng ta.”
Lucius gật đầu, đáp lại với sự tự tin.
“Ngươi đúng, Grey. Phần an ninh sẽ do ngươi toàn quyền phụ trách.”
Từ phía sau, Windrider – pháp sư của đoàn, bước tới với ánh mắt sáng rực. Giọng nói của anh trầm tĩnh, nhưng toát lên sự quyền năng.
“Lucius, ta mới kiểm tra lại hàng hóa xong, phép thuật vẫn ổn, tiếp theo ta đảm bảo rằng thời tiết sẽ ủng hộ chúng ta trong chuyến hành trình này.”
Lucius nhìn Windrider đầy tin tưởng. Hắn biết rằng nhờ vào sức mạnh phép thuật của Windrider, đoàn thuyền sẽ vượt qua được những cơn bão và mọi thử thách từ biển khơi.
Flint Blade, người bảo vệ trung thành của Lucius, tiến tới với vẻ mặt điềm đạm, thanh kiếm bên hông như luôn sẵn sàng cho mọi tình huống nguy hiểm.
“Đừng lo, Nếu có bất cứ kẻ nào dám đe dọa chúng ta, chúng sẽ phải đối đầu với ta trước.”
Lucius nhìn Flint, gật đầu với sự cảm kích.
Sau cuộc trao đổi với đồng đội, Lucius trở về với những suy nghĩ của mình. Hắn ngồi xuống một chiếc ghế gỗ trên boong tàu, ánh mắt dõi theo những con sóng nhấp nhô phía trước.
Trong lòng hắn, không chỉ có những kế hoạch giao thương, mà còn là khát vọng lớn hơn – khẳng định bản thân trước gia tộc. Từ lâu, hắn đã cảm thấy mình bị lu mờ bởi sự xuất chúng của các anh trai.
Cuộc giao thương lần này sẽ là minh chứng của hắn, để nói với tất cả mọi người trong gia tộc rằng, hắn mới là người xứng đáng để được thừa kế vị trí gia chủ của gia tộc Velmont.
Hoàng hôn đỏ rực dần chìm xuống biển, bóng tối bắt đầu bao trùm lấy bầu trời. Đoàn thuyền tiếp tục tiến về phía Nioder, nơi ẩn chứa những cơ hội lớn nhưng cũng đầy rẫy nguy hiểm. Trên boong, mọi người lặng lẽ nhìn về phía trước, nơi con đường phiêu lưu của họ đang dần mở ra.
Flint Blade nhìn về phía chân trời, giọng nói vang lên đầy kiên định.
“Chúng ta đang tiến gần. Hy vọng mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ.”
Windrider nhếch môi cười, đôi mắt vẫn sáng rực giữa bóng tối.
“Cuộc phiêu lưu mới đã bắt đầu.”
Lucius đứng im lặng, tay nắm chặt tay vịn, trong lòng tràn đầy sự quyết tâm. Hăn thì thầm, chỉ đủ để mình nghe thấy.
“Ta sẽ không thất bại. Đây là thời khắc của ta.”
…
Cảm ơn bạn muso7 đã tiếp tục ủng hộ và đề cử ạ.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.