Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 146: Các Dự Án Tại Phòng Thí Nghiệm



Chương 146: Các Dự Án Tại Phòng Thí Nghiệm

Vương Cường bước vào phòng thí nghiệm, không khí trong đây lúc nào cũng tràn đầy năng lượng. Đây là trung tâm của những ý tưởng cách mạng mà hắn đã đầu tư rất nhiều công sức vào.

Khu thí nghiệm kết hợp nghiên cứu ma thuật và khoa học là một không gian rộng lớn và hiện đại nhất căn cứ.

Bên trong tràn ngập ánh sáng từ những ô cửa kính trong suốt và hệ thống đèn ma thuật phát ra ánh sáng dịu nhẹ.

Các thiết bị thí nghiệm tối tân được bố trí khoa học, với những chiếc bàn kim loại bóng loáng, màn hình điều khiển ảo lơ lửng và các thiết bị đo đạc năng lượng ma thuật.

Các dụng cụ khoa học truyền thống như ống nghiệm, kính hiển vi và máy đo phổ ánh sáng được đặt cạnh các viên tinh thể năng lượng lấp lánh, tạo nên sự kết hợp hài hòa giữa công nghệ và ma thuật.

Nhân viên nghiên cứu ở đây luôn tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết. Họ mặc đồng phục trắng bạc với những đường thêu tinh tế, có cả biểu tượng của phòng thí nghiệm, mỗi con quỷ đều tập trung vào công việc của mình nhưng vẫn giao tiếp vui vẻ và hỗ trợ lẫn nhau khi cần.

Những đãi ngộ hấp dẫn như lương cao, chế độ phúc lợi đầy đủ và môi trường làm việc thoải mái khiến họ luôn duy trì sự sáng tạo và đam mê trong công việc.

Bên ngoài khu thí nghiệm là một khu vườn thư giãn, với lối đi lát đá tự nhiên chạy dọc qua những bãi cỏ xanh mượt.

Những dãy ghế dài được đặt dưới tán cây cổ thụ, nơi các nhân viên có thể ngồi hoặc nằm nghỉ, tận hưởng không khí trong lành và mùi hương hoa nhẹ nhàng. Tiếng suối nước róc rách từ một đài phun nước nhỏ giữa vườn tạo cảm giác yên bình.

Kế bên khu vườn là một quầy phục vụ đồ uống, chuyên cung cấp nước trái cây tươi mát và các loại trà thảo dược. Đặc biệt, nơi đây có một loại ma dược giúp tăng cường sự tỉnh táo và tinh thần cho những giờ làm việc kéo dài.

Các nhân viên thường ghé qua để nạp năng lượng trước khi tiếp tục công việc.

Phòng ăn của khu thí nghiệm được thiết kế tỉ mỉ với nội thất sang trọng và không gian ấm cúng. Thực đơn phong phú, từ các món ăn nhẹ đến những bữa chính đầy đủ dinh dưỡng, được chuẩn bị bởi đầu bếp chuyên nghiệp, đảm bảo đáp ứng mọi khẩu vị.

Các món ăn ở đây không chỉ ngon miệng mà còn bổ dưỡng, giúp các nhà nghiên cứu giữ sức khỏe tốt và duy trì sự sáng tạo trong suốt thời gian làm việc.

Hôm nay Vương Cường đến đây để theo dõi tiến độ của các dự án quan trọng nhất của hắn: Chế tạo máy phát điện chạy bằng sức nước và chế tạo radar phòng không.

Dự án này có tiềm năng thay đổi hoàn toàn cơ sở hạ tầng của vùng đất này, mang lại nguồn năng lượng bền vững và mở ra nhiều cơ hội phát triển.

Các nhân viên trong phòng thí nghiệm đều cúi đầu chào khi Vương Cường bước vào.

Trong khu nghiên cứu về điện rộng lớn, giữa không gian đầy thiết bị kỳ lạ và những vật liệu kim loại phản chiếu ánh sáng, Vương Cường bước vào, dáng điềm tĩnh nhưng toát lên sự quyền uy và điềm đạm.

Đây là phòng thí nghiệm máy phát điện, một trong những dự án quan trọng nhất và là mục tiêu lớn nhất của khu nghiên cứu này, nơi hội tụ những đầu óc sáng tạo nhất, những ma thuật sư tài năng nhất.



Và đứng giữa trung tâm của khu nghiên cứu ấy chính là Felix, con trai của Edwin - một ma thuật sư hiếm hoi mang trong mình năng lực hệ lôi.

Felix lúc này đang miệt mài bên cạnh một chiếc máy phát điện khổng lồ, say mê tới nỗi hầu như không để ý đến thời gian.

Khuôn mặt hắn bừng sáng, toát lên một vẻ hứng khởi đến lạ kỳ, như thể mỗi tia sáng lóe lên từ dòng điện mà hắn tạo ra đều khơi dậy trong tâm trí hắn những ý tưởng mới mẻ. Vương Cường khẽ dừng chân, quan sát Felix trong giây lát, trước khi tiến lại gần.

Cảm nhận được sự hiện diện của Vương Cường, Felix ngay lập tức ngẩng đầu lên và nở nụ cười rạng rỡ. Hắn vui vẻ chào đón, giọng nói đầy sự phấn khích.

“Ngài cố vấn, ngài đến đúng lúc lắm! Hãy xem cỗ máy phát điện này đi, tuyệt vời không?”

Vương Cường gật đầu, mắt chăm chú quan sát cỗ máy phát điện xoay chiều trước mặt.

Cỗ máy này là một kiệt tác khoa học ở kiếp trước của Vương Cường, chính thứ này đang mang đến ánh sáng hiện đại cho thế giới loài người.

Felix, với khả năng ma thuật lôi hiếm thấy, đã góp phần quan trọng trong việc hoàn thiện nguyên lý phát điện mới lạ này.

Felix đứng gần đó, ánh mắt lấp lánh như ngôi sao, bắt đầu giải thích với giọng điệu đầy nhiệt huyết.

“Nguyên lý phát điện xoay chiều này thật sự tuyệt vời! Ngài hãy nhìn vào đây, khi xoay thanh trục này và tạo ra chuyển động cho rotor, từ trường của stator sẽ tạo ra dòng điện! Điều đó không thể tin được, phải không? Chỉ cần một chút ma thuật hệ lôi để khởi động quá trình, sau đó mọi thứ chạy mượt mà như vậy!”

“Kẻ tạo ra nguyên lý này đúng là thiên tài, điện sinh từ, từ sinh điện.”

Felix say sưa nói, không ngừng vung tay chỉ vào các bộ phận khác nhau của cỗ máy, như một người nghệ sĩ tự hào khoe tác phẩm của mình.

Hắn giờ đây không chỉ là một ma thuật sư mà còn là một kỹ sư tài ba, một người hiểu sâu về nguyên lý vận hành của cỗ máy mà hắn tạo ra.

Vương Cường khẽ mỉm cười, trong lòng thầm khen ngợi tài năng và tâm huyết của Felix. Vương Cường gật gù, đôi mắt ánh lên vẻ hài lòng.

“Ngươi đã tiến bộ rất nhanh. Tiếp tục hoàn thiện và thử nghiệm cỗ máy này đi. Ta muốn thấy nó hoạt động thực tế sớm nhất có thể.”

Lời nói của Vương Cường, tuy nhẹ nhàng nhưng đầy uy quyền, khiến Felix càng thêm phấn chấn. Hắn biết rằng, nếu Vương Cường đã khen ngợi, thì điều đó có nghĩa là công việc của hắn đang đi đúng hướng.

Với Felix, sự công nhận từ một người như Vương Cường là vô cùng quý giá. Hắn mỉm cười, ánh mắt sáng rực như ngọn lửa nhiệt huyết trong lòng.

“Ngài yên tâm! Tôi sẽ không làm ngài thất vọng!”



Felix cúi người, nắm chặt hai bàn tay như thể để tự hứa với bản thân sẽ không ngừng nỗ lực. Hắn biết rằng cỗ máy này không chỉ là niềm đam mê của hắn, mà còn là tương lai của nơi này.

Nếu cỗ máy phát điện này thành công, nó sẽ mở ra một kỷ nguyên mới về năng lượng, giúp cho loài quỷ không còn phụ thuộc vào nguồn tài nguyên khan hiếm, mà có thể khai thác năng lượng vô hạn từ tự nhiên.

Vương Cường, đứng lặng một lúc, nhìn Felix với ánh mắt trầm tư. Hắn thấy rõ sự nhiệt huyết và tiềm năng trong Felix, cũng như con đường mà hắn đang đi.

Vương Cường biết rằng, trong tương lai gần, Felix có lẽ sẽ trở thành một trong những nhân vật quan trọng nhất trong công cuộc phát triển năng lượng mới của thế giới.

Không gian xung quanh khu nghiên cứu bỗng chốc trở nên yên tĩnh hơn. Felix tiếp tục với công việc của mình, tiếng động của các thiết bị và tiếng kêu rè rè của cỗ máy phát điện vẫn vang lên đều đặn.

Vương Cường bước ra khỏi phòng nghiên cứu máy phát điện, nơi không khí tràn đầy năng lượng và sự phấn khởi sau những tiến triển quan trọng.

Bước chân hắn chậm lại khi tiến gần đến phòng thí nghiệm radar, không khí thay đổi hoàn toàn. Không còn tiếng cười nói hào hứng của những nhà khoa học, thay vào đó là sự trầm lặng nặng nề bao phủ căn phòng.

Trong phòng, Thorne – Sư phụ của Vương Cường – đang cúi đầu bên cạnh là Zarael, Varex và Lyrael. Trên bàn là mô hình radar đang gặp trục trặc, họ đã vật lộn với nó suốt nhiều ngày.

Từng khuôn mặt đều lộ rõ vẻ mệt mỏi và căng thẳng, đôi mắt hằn lên sự bế tắc.

Vương Cường lặng lẽ tiến vào, ánh mắt quét qua mô hình trước mặt rồi bình tĩnh hỏi.

“Có vấn đề gì sao, sư phụ? Mọi người trông có vẻ không được ổn lắm.”

Thorne ngẩng đầu, đôi lông mày nhíu chặt. Hắn thở dài, giọng nói đượm vẻ mệt mỏi.

“Nguyên lý của radar ma thuật đã hoàn thành, nhưng khi áp dụng vào thực tế thì hiệu suất quá tệ. Sóng ma lực phát ra không đủ mạnh, và hệ thống thu sóng cũng không ổn định. Mọi thứ chỉ nằm trên lý thuyết, nhưng thực tế lại khác xa.”

Zarael và Varex im lặng gật đầu đồng tình, trong khi Lyrael khẽ gõ ngón tay lên mô hình, thể hiện sự bất lực. Varex, người thường ít khi bộc lộ cảm xúc, nay cũng không giấu nổi vẻ cáu kỉnh.

“Sóng phát ra quá yếu, không đủ để quét xa. Nếu không cải thiện được khả năng phát và thu sóng ma lực, dự án này sẽ mãi mãi chỉ là lý thuyết mà thôi.”

Câu nói của Varex làm không khí càng thêm nặng nề. Vương Cường đứng lặng, suy nghĩ về vấn đề nan giải này. Anh biết, giải pháp không thể chỉ nằm ở việc điều chỉnh các thông số hay phương pháp thử nghiệm.

Có lẽ, vật liệu sử dụng cho thiết bị là chìa khóa quan trọng.

Đôi mắt Vương Cường lóe lên một tia sáng. Hắn tiến tới gần mô hình, giọng nói rõ ràng và tự tin hơn.



“Ta có một ý tưởng. Tại sao không thử dùng Mithril và Orichalcum trong hệ thống radar? Mithril rất nhẹ và bền, lại có khả năng chống ma thuật, biết đâu nó có thể phản xạ sóng ma lực tốt hơn. Còn Orichalcum, một kim loại có khả năng khuếch đại sức mạnh ma thuật, có thể giúp tăng cường sóng phát ra.”

Cả căn phòng chìm vào im lặng trong chốc lát. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Vương Cường, từ ngạc nhiên đến ngỡ ngàng. Thorne và mọi người như vừa bừng tỉnh sau cơn mê, ánh mắt họ sáng lên như tìm thấy tia sáng trong đường hầm tối.

“Mithril và Orichalcum!” Varex thốt lên, giọng nói lộ rõ sự kinh ngạc.

“Đúng vậy, chúng có thể là chìa khóa để giải quyết vấn đề này.”

Lyrael cũng không giấu nổi sự hào hứng.

“Nếu Orichalcum thực sự có thể khuếch đại ma lực, thì nó hoàn toàn có khả năng tăng cường tín hiệu của radar. Mithril có thể chưa rõ ràng, nhưng nhất định nên thử!”

Ngay lập tức, cả đội ngũ như được tiếp thêm năng lượng. Họ bắt đầu bàn luận sôi nổi về ý tưởng mới.

Những mảnh giấy với các phép tính toán chi tiết nhanh chóng được viết đầy bởi Thorne, Zarael hối hả ghi chép, trong khi Lyrael và Varex bắt đầu phác thảo lại mô hình radar dựa trên vật liệu mới.

Nhìn cảnh tượng trước mặt, Vương Cường chỉ biết cười khổ. Hắn hiểu rõ sự say mê của những nhà khoa học, nhưng đôi khi, chính sự nhiệt huyết đó lại khiến họ quên mất mọi thứ xung quanh. Hắn nhẹ nhàng nhắc nhở.

“Nếu mọi người cần Mithril và Orichalcum, hãy liên hệ với Aurelia. Cô ấy đang giữ một lượng không nhỏ hai loại kim loại này.”

Thorne chỉ gật đầu, đôi mắt không rời khỏi mô hình đang được sửa chữa.

“Biết rồi, biết rồi…”

Vương Cường lắc đầu, quay người bước ra khỏi phòng. Hắn mỉm cười trước sự tập trung quá mức của đồng đội, nhưng trong lòng lại cảm thấy hài lòng. Máy phát điện đang tiến triển tốt, và với những thay đổi này, dự án radar ma thuật cũng đang trên đà tìm ra giải pháp.

Bước ra ngoài, ánh nắng ban chiều dịu nhẹ chiếu lên khuôn mặt Vương Cường. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh, lòng tự nhủ.

“Nếu cho ta thêm thời gian, thì mọi vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng.”

Ngoài khu nghiên cứu, Maylor – trợ lý của Vương Cường – đang đứng đợi. Thấy hắn ra, Maylor liền tiến về rồi báo cáo công việc tiếp theo. Cả hai nhanh chóng lên xe ngựa, tiến về thị trấn Sao Rơi, nơi công việc đang chờ họ phía trước.



Cảm ơn bạn Nhân Thiện vừa tặng tui Khoai. Quầy thì ra quà tặng là Khoai, thú dị thật sự.

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.

Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý!

╰ (* ´︶` *) ╯