Bầu không khí trong đại sảnh gia tộc Draekar ngột ngạt đến mức dường như không còn chỗ cho bất kỳ cảm xúc nào ngoài sự tức giận cuồng nộ của Cedric von Draekar, gia chủ đầy quyền lực của gia tộc.
Đôi mắt đỏ rực của hắn chiếu ra những tia nhìn như muốn thiêu đốt mọi thứ. Hắn là biểu tượng của quyền lực, với vóc dáng mạnh mẽ của một chiến binh khát máu.
Nhưng hôm nay, thứ duy nhất bừng cháy trong đôi mắt hắn là nỗi thất vọng cay đắng.
Chiếc bàn gỗ sồi trước mặt, dù nặng nề và chắc chắn, vẫn không thể chịu đựng nổi cơn thịnh nộ của hắn. Cedric đập tay mạnh đến mức chiếc bàn gãy làm đôi, những vật dụng văng tung tóe khắp nơi.
Bản đồ thị trường muối của gia tộc Draekar – từng là biểu tượng cho sự giàu có và quyền lực – giờ nằm vương vãi trên sàn, rách nát. Những mảnh gỗ, mảnh gương vỡ vụn lan ra như tàn dư của một đế chế đang lung lay.
Đứng phía sau Cedric, hai con quỷ luôn có mặt bên hắn, nhưng lúc này đều im lặng, không dám lên tiếng.
Seraphine một trong những cận vệ trung thành và thông minh nhất của Cedric, đã theo gia tộc Draekar suốt hơn một thập kỷ. Nàng có vóc dáng nhỏ nhắn nhưng vô cùng nhanh nhẹn, đôi mắt sắc bén luôn quan sát mọi diễn biến xung quanh.
Nàng mặc bộ giáp nhẹ, tay cầm một thanh kiếm ngắn bên hông, chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống bất ngờ. Dù bản năng bảo nàng tiến lên ngăn Cedric trước khi cơn cuồng nộ của hắn phá hủy mọi thứ, Seraphine biết rõ tính khí của gia chủ mình, và lúc này không phải là thời điểm thích hợp để can thiệp.
Ngược lại, Lucius Merchan, cố vấn trưởng của gia tộc, gia tộc của Lucius đã phục vụ cho nhà Draekar trong hàng trăm năm. Lucius luôn đóng vai trò là kẻ trung gian, lại có vẻ trầm lặng hơn.
Hắn ta là một con quỷ tầm trung niên, với bộ râu rậm bạc trắng và gương mặt khắc khổ vì những năm tháng lo nghĩ về việc tài chính trong gia tộc. Dù là một chiến lược gia tài năng, Lucius không thể giấu nổi sự lo lắng trong ánh mắt mỗi khi nhìn thấy Cedric mất kiểm soát.
“Thưa ngài Cedric...” Lucius khẽ giọng lên tiếng, nhưng ngay lập tức bị tiếng thét của Cedric cắt ngang.
“Tại sao!” Cedric gầm lên. “Tại sao các ngươi lại để chuyện này xảy ra?!”
Cedric quăng chiếc ghế sang một bên, để nó va vào tường với một tiếng đổ vỡ lớn. Sự im lặng đầy căng thẳng bao trùm căn phòng, chỉ còn tiếng thở gấp gáp của Cedric và tiếng gỗ nát vỡ dưới chân hắn.
Seraphine cắn môi, đôi mắt sắc sảo nhìn về phía Lucius như ngầm hỏi xem liệu họ có nên can thiệp. Nhưng Lucius, với kinh nghiệm của một kẻ đã từng chứng kiến hàng loạt cơn giận của Cedric, chỉ khẽ lắc đầu. Giờ vẫn chưa phải lúc.
Việc kinh doanh muối của gia tộc Draekar đang lụn bại từng ngày. Một nguồn muối mới xuất hiện từ đâu đó, chất lượng vượt trội và giá rẻ hơn, khiến các mỏ muối của Draekar gần như bị hất cẳng khỏi thị trường.
Cedric, sau nhiều tuần cố gắng, chỉ nhận lại sự thất bại nặng nề hơn. Điều này không chỉ đe dọa tài sản gia tộc, mà còn làm lung lay vị thế của hắn trong liên minh với hai gia tộc Ravengard và Stormvei.
Seraphine bước lên một bước, giọng trầm thấp, điềm tĩnh. Tuy có vài tin đồn rằng, gia tộc Ravengard đang hợp tác với một gia tộc khác bên phía Vương Quốc Berimars, để tuồng muối trắng vào Vương quốc, nhưng tin đồn cũng chỉ là tin đồn.
“Thưa ngài, có lẽ nguồn muối mới này không đến từ Berimars, mà từ gia tộc Veylan và thung lũng Sao Rơi... Chúng ta vừa gây thù với nơi đó xong.”
Cedric quay phắt lại, đôi mắt đỏ rực chiếu thẳng vào nàng. Seraphine không tỏ vẻ sợ hãi, dù nàng biết chỉ cần một cú ra đòn, Cedric có thể tiêu diệt nàng trong tích tắc.
Nhưng nàng đã theo Cedric quá lâu để hiểu rằng, giữa cơn thịnh nộ của hắn, chỉ sự thật mới có thể làm dịu lòng hắn.
“Veylan?” Cedric nghiến răng, những móng vuốt sắc nhọn bấu chặt vào da thịt hắn.
“Cái lũ Veylan hèn mọn chỉ biết trốn ở một góc phía đông đó dám chống lại ta? Mà cũng không thể bỏ qua cho bọn hắn được.”
Gareth von Ravengard, sứ giả của gia tộc Ravengard, đã đến từ sáng sớm để bàn chuyện với Cedric.
Hắn là một con quỷ cao lớn, với mái tóc đen dài buộc gọn phía sau và chiếc sừng giữa trán. Từ lâu, Gareth đã thể hiện sự lạnh lùng, khó đoán, đúng với phong cách của gia tộc Ravengard.
Khi đến đây, hắn dự định sẽ báo cáo tình hình nhưng ngay khi nhìn thấy cơn giận của Cedric, hắn đã im lặng chờ đợi.
Lucius nhìn về phía Gareth, đôi mắt đăm chiêu. Hắn biết rõ sự có mặt của hắn là dấu hiệu chẳng lành. Dù Ravengard là đồng minh của Draekar, sự lạnh lùng và toan tính của gia tộc này luôn khiến mọi người cảnh giác.
Cedric chậm rãi quay về phía Gareth, giọng hắn đục ngầu như tiếng sấm rền từ xa.
“Ngươi đến đây làm gì, Gareth? Để xem sự sụp đổ của ta à?”
Gareth không chút nao núng, đôi mắt đen láy của hắn đối diện thẳng với Cedric.
“Tôi đến để bàn chuyện hợp tác. Nhưng xem ra ngài không có tâm trạng...”
“Hợp tác? Đừng nghĩ rằng ta không biết các ngươi đang làm gì sau lưng ta! Ravengard và Stormvei... Các ngươi đã bỏ mặc Draekar c·hết dần c·hết mòn!”
Gareth vẫn giữ bình tĩnh, đôi môi mím chặt. Hắn biết, đối với Cedric, việc phô trương sức mạnh là không cần thiết lúc này.
“Chúng tôi không bỏ mặc ngài, ngài Cedric. Nhưng nếu ngài không làm gì, chúng tôi cũng không thể giúp mãi được. Thung Lũng Sao Rơi đã tiến quá xa, và liên minh của chúng ta cần một giải pháp, không phải sự hoài nghi.”
Sự căng thẳng giữa ba người - Cedric, Seraphine và Gareth - khiến không khí trong phòng như đặc quánh lại. Cedric buông tay, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự giận dữ tột cùng.
Hắn hiểu rằng tình hình đang đi quá xa. Nếu không hành động ngay, gia tộc Draekar sẽ mất tất cả. Nhưng hành động thế nào khi kẻ thù đang bao vây từ mọi phía?
Lucius bước lên, giọng trầm tĩnh.
“Chủ nhân, chúng ta phải nhìn vào bức tranh toàn cảnh. Nếu tiếp tục chỉ dùng nắm đấm, ngài sẽ mất cả liên minh lẫn kẻ thù.” Hắn nhìn Gareth với ánh mắt sắc sảo.
“Chúng ta cần một kế hoạch... Và đó là điều mà tôi và Gareth sẽ cùng bàn bạc.”
Cedric quay lại nhìn Lucius, cơn giận trong mắt hắn đã dịu đi đôi chút. Hắn hít một hơi sâu, rồi chậm rãi gật đầu.
Hắn biết, dù lòng hắn vẫn đầy sự thù hận và hoài nghi, nhưng giờ đây cần sự tỉnh táo để đối mặt với những kẻ đã dám p·há h·oại gia tộc Draekar. Hắn sẽ không để ai phản bội mà không phải trả giá.
"Được rồi." Cedric trầm giọng nói, mắt vẫn không rời khỏi Gareth. " Ngươi lui đi, chúng ta sẽ nói chuyện tiếp sau."
Cơn thịnh nộ của Cedric cuối cùng cũng dần lắng xuống, nhưng trong lòng hắn đã bùng lên một quyết tâm mới. Cedric von Draekar sẽ không để bất kỳ ai – dù là bạn hay thù – dám coi thường gia tộc Draekar.
Trong căn phòng tan hoang, Cedric đứng giữa đ·ống đ·ổ n·át, ánh mắt vẫn đỏ rực, nhưng lại lạnh lẽo như băng giá. Với dáng vẻ cao lớn và lạnh lùng như một chiến binh bất bại, hắn đứng trước bàn làm việc.
Ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn ma thuật chiếu rọi lên khuôn mặt nghiêm nghị của hắn, tạo ra những bóng tối lờ mờ trong căn phòng.
Bên ngoài, mọi thứ dường như vẫn diễn ra bình thường, nhưng bên trong trái tim hắn, một ngọn lửa hận thù đang âm ỉ cháy. Đã quá đủ, Cedric không thể để sự phản bội của Ravengard và Stormvei trôi qua dễ dàng. Kế hoạch trả thù của hắn sẽ bắt đầu từ đây.
Cedric vẫn đứng im, mắt nhìn chăm chăm vào bản đồ thị trường muối giờ đã rách nát dưới chân mình.
Hắn biết, nguồn muối lạ không thể chỉ là một âm mưu đơn thuần từ Thung Lũng Sao Rơi hay gia tộc Veylan. Có một thế lực ngầm lớn hơn đang thao túng toàn bộ tình hình.
Cedric thừa hiểu rằng mọi thứ đang vượt quá tầm kiểm soát, và nếu không tìm ra kẻ đứng sau điều khiển, gia tộc Draekar sẽ bị tiêu diệt.
Lucius bước tới, mắt vẫn chưa rời khỏi Cedric.
“Chủ nhân, chúng ta sẽ cần xem xét lại mọi liên minh và mọi tin tức. Có lẽ chúng ta đã bỏ sót điều gì đó quan trọng.”
Cedric nheo mắt, không đáp lời ngay, ánh mắt lạnh lẽo của hắn hướng về phía cửa sổ.
“Lucius... ngươi nghĩ ta không biết điều đó sao? Nhưng nếu ta làm sai, mọi thứ sẽ sụp đổ nhanh hơn.” Giọng hắn trầm thấp, nhưng mang đầy quyết tâm.
Lucius không nói gì thêm, chỉ đứng lặng lẽ quan sát gia chủ của mình. Hắn hiểu rõ rằng Cedric đã có kế hoạch riêng, và dù không ai có thể nhìn thấu suy nghĩ của hắn, nhưng Cedric luôn đi trước đối thủ một bước.
Sáng hôm sau, khi ánh nắng yếu ớt chiếu qua những bức tường đá lạnh lẽo, Gareth von Ravengard quay lại đại sảnh của Draekar, theo lịch trình đã hẹn.
Bên ngoài, cuộc đối thoại vẫn là sự hợp tác. Cedric giờ đây, với vẻ ngoài bình thản, chấp nhận bàn bạc cùng Gareth. Họ cùng ngồi xuống, trao đổi về những kế hoạch tương lai để ổn định thị trường muối.
“Ngài cần nhớ rằng nếu chúng ta không đoàn kết, với sức mạnh từ động cơ hơi nước, nhiều gia tộc khác sẽ giành lấy tất cả thị trường làm ăn của các thành viên trong liên minh.” Gareth bình thản nói, ánh mắt đầy toan tính.
“Tất nhiên. Gia tộc Draekar cần Ravengard, cũng như Ravengard cần chúng ta.”
Bề ngoài, hắn tỏ ra mềm mỏng, đồng ý với mọi lời nói của Gareth. Nhưng trong lòng, Cedric vẫn dấy lên những cơn sóng nghi ngờ. Những lời nói của Gareth quá cẩn trọng, quá trơn tru.
Hắn đã nghe đủ những lời hứa hẹn và dối trá từ những kẻ phản bội, để hiểu rằng Ravengard có thể đang âm thầm tính toán điều gì đó sau lưng mình. Dù gì đây cũng không phải lần đầu tên Lothar liên kết với người ngoài để hãm hại người nhà.
Khi cuộc thảo luận kết thúc, Gareth rời đi với vẻ hài lòng. Hắn tin rằng Cedric đã đồng ý hợp tác. Nhưng Cedric không dễ dàng tin tưởng như vậy.
‘Các ngươi nghĩ ta ngu ngốc sao, Lothar? Ép chúng ta vào đường cùng, rồi dùng chúng ta như một con chó điên t·ấn c·ông vào Thung Lũng, còn bản thân thì chỉ hưởng lợi ở đằng sau.’ Hắn thầm nghĩ trong lòng
Khi cánh cửa đóng lại sau lưng Gareth, Cedric quay lại nhìn Lucius và Seraphine. Hai thuộc hạ trung thành vẫn đứng lặng lẽ chờ lệnh. Cedric hít một hơi thật sâu, rồi nhìn thẳng vào họ.
“Ta không tin hắn. Ravengard có liên quan đến chuyện này nhiều hơn những gì chúng nói.”
Seraphine, lúc này, mới dám lên tiếng.
“Ngài muốn chúng tôi làm gì?”
Cedric quay lưng về phía họ, mắt hướng về bức tường đá xám xịt, nhưng đầu óc hắn đang xoay chuyển nhanh như chớp.
“Hãy theo dõi chúng. Từng bước đi của Ravengard. Và cả Stormvei nữa. Nếu phát hiện điều gì khả nghi, báo cho ta ngay lập tức.”
Lucius tiến tới gần hơn, ánh mắt đầy toan tính.
“Ngài có kế hoạch nào cụ thể để đối phó không?”
Cedric nở một nụ cười nhạt, lạnh lùng.
“Ta sẽ làm cho chúng nghĩ rằng ta vẫn tin tưởng. Chúng sẽ tự mãn mà lộ ra sơ hở. Còn ta... sẽ chờ đúng thời điểm để đâm chúng từ phía sau.”
Lucius gật đầu, hiểu rằng Cedric đã bắt đầu một cuộc chơi nguy hiểm. Nhưng hắn cũng biết rõ tính cách của gia chủ mình, ngài Cedric sẽ không bao giờ chịu ngồi yên chờ đợi mà không lên kế hoạch phản đòn.
Seraphine ngay lập tức bắt tay vào nhiệm vụ của mình. Cô nàng bắt đầu thâm nhập vào các mối liên hệ ngầm trong thành phố, điều tra về gia tộc Ravengard và Stormvei.
Những buổi gặp gỡ bí mật với các điệp viên trong bóng tối bắt đầu diễn ra thường xuyên hơn.
Nàng không chỉ là một cận vệ giỏi võ, mà còn là một người có kỹ năng thu thập thông tin xuất sắc.
Một đêm nọ, cô nàng trở về từ một cuộc gặp bí mật với những thông tin quan trọng. Đôi mắt của nàng lấp lánh sự căng thẳng khi đối diện Cedric.
“Thưa ngài, có tin tức từ phía gia tộc Ravengard. Họ đang có giao dịch với một kẻ bí ẩn từ Berimars. Nhưng kẻ này không phải người thường... Có điều gì đó rất đáng ngờ.”
Cedric khẽ gật đầu, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên. Hắn đã dự đoán trước rằng Ravengard sẽ lén lút hợp tác với một thế lực khác. Hắn chỉ cần thêm bằng chứng và cơ hội để phản công.
“Tiếp tục theo dõi. Ta muốn biết chính xác kế hoạch của chúng.” Cedric ra lệnh, giọng hắn lạnh lùng như thép.
Giờ đây, Cedric không chỉ là một kẻ đứng đầu gia tộc quyền lực. Hắn muốn biến mình thành một kẻ đầy toan tính và tham vọng, sẵn sàng phản công bất cứ lúc nào. Kẻ nào dám phản bội Draekar, kẻ đó sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của hắn.
Trong căn phòng âm u, với ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn ma thuật, Cedric đứng trước bàn làm việc, đôi mắt lạnh lẽo hướng về bản đồ thị trường muối. Hắn biết rằng thời gian không còn nhiều.
Nếu không ra tay, tất cả những gì hắn đã xây dựng sẽ sụp đổ. Nhưng lần này, Cedric không chỉ chiến đấu bằng sức mạnh mà còn bằng sự tinh quái của một kẻ săn mồi, chờ đợi khoảnh khắc để tiêu diệt kẻ thù.
“Chúng mày nghĩ có thể đánh bại Draekar sao?” Cedric cười nhạt. “Chúng mày sẽ phải hối hận.”
Từ sâu thẳm trong lòng, ngọn lửa hận thù đã được thắp lên một cách âm thầm và dai dẳng.
Hắn không chỉ giới hạn sự nghi ngờ của mình với gia tộc Ravengard và Stormvei, mà còn hướng sự chú ý về Thung Lũng Sao Rơi, nơi mà Vương Cường và Aurelia đang cai trị.
Hắn chưa bao giờ quên thất bại trong việc trộm tài liệu trước đó, và thừa biết rằng những kẻ này cũng có khả năng góp phần vào kế hoạch làm suy yếu Draekar.
Đứng trong căn phòng u tối, ánh mắt của Cedric tràn đầy sự hoài nghi. Hắn biết Thung Lũng Sao Rơi cũng đang âm thầm chuẩn bị một cuộc t·ấn c·ông.
“Chúng ta cần cài người vào Thung Lũng Sao Rơi.” Cedric ra lệnh cho một thuộc hạ thân cận, giọng nói của hắn sắc lạnh như băng đá.
“Ta muốn biết mọi động thái ở đó. Dù là gì đi nữa, chúng ta sẽ không để yên.”
Những gián điệp trung thành ngay lập tức được phái đi, xâm nhập vào Thung Lũng Sao Rơi để theo dõi từng bước đi của Vương Cường và Aurelia.
Cedric không ngừng lên kế hoạch t·ấn c·ông vào những người thân cận của Ravengard và Stormvei. Hắn biết rằng sức mạnh của các gia tộc này không chỉ nằm ở tài sản và q·uân đ·ội mà còn ở những mối quan hệ thân thiết, những đồng minh trung thành đã hỗ trợ chúng trong suốt thời gian qua.
“Hiện tại phía liên minh đang bất ổn, ta nghĩ chúng ta nên cho bọn họ thêm chút bận rộn.” Cedric nói với giọng lạnh lùng và tàn nhẫn.
“Tìm cách làm tổn hại những người mà chúng yêu quý và tung tin rằng gia tộc Ravengard đang có âm mưu riêng. Cũng đừng quên để lại các bằng chứng liên quan đến Thung Lũng Sao Rơi. Ta muốn chiếc ao này được quấy đục lên.”
Nhưng kế hoạch của Cedric không chỉ dừng lại ở đó. Hắn hiểu rằng một kẻ thù mà không thể xác định được danh tính sẽ gây ra sự hoang mang, nghi ngờ và hỗn loạn lớn hơn rất nhiều.
Hắn muốn Ravengard và Stormvei luôn sống trong nỗi sợ hãi rằng có một kẻ thù bí ẩn đang nhắm vào chúng.
Cedric đứng trước bản đồ lớn trên tường, đôi môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.
“Chúng sẽ không bao giờ biết kẻ thù của chúng là ai.” Hắn nói, giọng đầy thách thức.
“Chúng sẽ chìm trong bóng tối của sự nghi ngờ, hoang mang, và cuối cùng tự hủy diệt lẫn nhau.”
Từ những vụ p·há h·oại nhỏ nhặt, đến các cuộc t·ấn c·ông ngầm vào tài sản, Cedric bắt đầu tung ra những đòn đánh tinh vi, khiến cho Ravengard và Stormvei cảm thấy mình bị săn đuổi bởi một thế lực vô hình.
Trong khi đó, hắn khéo léo tạo ra các bằng chứng giả, khiến những kẻ thù của mình nghi ngờ lẫn nhau. Mục tiêu của hắn là gieo rắc sự chia rẽ và hoang mang để chúng tự tiêu diệt từ bên trong.
Cedric von Draekar đứng trong căn phòng tối tăm, đôi mắt sắc lạnh nhìn xa xăm.
Bóng tối vây quanh hắn nhưng lại trở thành đồng minh của hắn trong trò chơi quyền lực và báo thù.
Kế hoạch của Cedric không đơn thuần là sự phản kháng, mà là một mạng lưới tội ác tinh vi, trong đó hắn kéo giãn từng sợi dây để kẻ thù rơi vào cạm bẫy mà không bao giờ biết mình đã mắc phải.
“Chúng sẽ không bao giờ thấy được ánh sáng nữa.” Cedric lẩm bẩm, giọng nói của hắn càng ngày càng trở nên điên loạn. “Trong bóng tối này, Draekar sẽ trở thành ác mộng của chúng.”
(Tác: Thằng này bị Overthinking với bị ảo đá à, nghĩ gì mà nghĩ lắm thế, làm tác viết mỏi cả tay. Nhân vật thì tui tạo ra, nhưng chúng nó làm gì thì tui chịu.)
…
Cảm ơn các bạn:
DeathTNB
Quốc Phương
Lương Hiếu 321
Nhân Thiện
Mão a mướp
Cảm ơn mấy bạn đã ủng hộ và đề cử.
Sắp tới chuẩn bị có vài nhân vật mới lên sàn, tui sẽ gửi bảng chọn nhân vật cho mấy ông, hoặc mấy ông cũng có thể tự tạo tính cách cùng tên nhân vật rồi gửi vào phần comment, tui sẽ tạo ra cho.
Chiều thứ 5 đi rồi ta tổng kết làm sau. Vẫn nguyên tắc củ, chỉ có thể quyết định tính cách cùng tên, còn vai trò thì nó sẽ random.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.