Vương Cường ngồi sau bàn làm việc, ánh mắt chăm chú dõi theo từng bản báo cáo được trình lên. Tòa thị chính ngày càng nhộn nhịp, với nhân viên ra vào liên tục, không ngừng cập nhật tình hình và xin chỉ đạo.
Âm thanh xì xào của cuộc họp hành, tiếng bút ký trên giấy tờ và những bước chân vội vã tạo nên không khí đầy căng thẳng, nhưng cũng không thiếu tiếng cười nói của vài nhân viên.
Trong không gian này, Vương Cường như nhớ lại bản thân trước kia, hắn cũng cảm nhận rõ ràng sức nặng hai chữ "Trách nhiệm" của vị trí này. Từ một thị trấn nhỏ ở một thung lũng ven rừng, dưới sự lãnh đạo của hắn, nơi này đã nhanh chóng phát triển thành một trung tâm sầm uất.
Nhưng càng phát triển, thách thức càng lớn, và chỉ một sai lầm nhỏ trong thời điểm này cũng có thể sẽ khiến những gì hắn và đồng đội đã xây dựng bị hủy hoại.
Một tiếng gõ cửa vang lên, Claudia, trưởng phòng quy hoạch, bước vào. Bà là một phụ nữ trung niên với phong thái điềm tĩnh nhưng ánh mắt sắc sảo, chuyên nghiệp.
Mỗi khi bà xuất hiện, mọi nhân viên đều cảm nhận được sự quyết đoán trong từng hành động của bà.
“Thưa ngài Cố vấn, việc khai hoang cánh rừng phía tây đang tiến triển rất tốt, trong nay mai thì dự án sẽ hoàn thành.” Bà bắt đầu, giọng nói trầm tĩnh nhưng mang theo sự tự tin.
“Quân đội đã hỗ trợ dọn sạch phần lớn quái vật quanh khu vực, và chúng ta có thể bắt đầu triển khai quy hoạch.”
Claudia trải ra những bản đồ và kế hoạch đã được chuẩn bị kỹ lưỡng lên bàn. Bản đồ khu vực mới mở rộng dần dần hình thành trong đầu Vương Cường.
Bà đã chuẩn bị một kế hoạch chi tiết về việc xây dựng khu dân cư phía tây, nơi dự kiến sẽ là khu vực mở rộng tiếp theo cho thành phố. Tuy nhiên, hắn nhận ra một điểm quan trọng còn thiếu sót.
“Claudia, kế hoạch này rất chi tiết.” Vương Cường nói, mắt vẫn dán vào tấm bản đồ.
“Nhưng khoảng cách giữa khu dân cư mới và rừng không có đủ khoảng trống an toàn. Mặc dù đã khai hoang, nhưng khả năng quái vật từ rừng lạc vào là vẫn có. Chúng ta cần một khu vực đệm an toàn để phòng ngừa nguy hiểm.”
Claudia gật đầu, trong lòng bà cảm thấy nhẹ nhõm vì đã dự đoán được rằng Vương Cường sẽ chú ý đến chi tiết này.
"Ngài đúng, tôi sẽ điều chỉnh kế hoạch để chừa ra một khoảng trống an toàn hơn, có thể sử dụng làm các công trình phụ trợ hoặc dự trữ cho tương lai."
Nhìn vào ánh mắt đầy kiên định của Claudia, Vương Cường mỉm cười hài lòng. Hắn biết bà là một người tỉ mỉ, luôn chuẩn bị kỹ càng trước khi ra quyết định.
Tuy nhiên, sự phát triển nhanh chóng của thành phố này đòi hỏi không chỉ sự tỉ mỉ mà còn phải có tầm nhìn xa hơn.
“Chúng ta cần tính toán trước cho tương lai. Khu vực này sẽ phát triển nhanh chóng, và tôi không muốn chúng ta phải sửa chữa sai lầm sau này. Hệ thống đường cũng nên làm to ra một chút.”
Khi Claudia chuẩn bị rời đi, Livia, thư ký của Vương Cường, bước vào với thái độ trang trọng như thường lệ.
"Thưa ngài, ngài Vergas đang đợi bên ngoài và muốn gặp ngài."
Vương Cường liếc nhìn Claudia rồi gật đầu với Livia. "Cho hắn vào. Ta cũng cần gặp hắn."
Cửa mở, Vergas, một người đàn ông cứng rắn với bộ trang phục gọn gàng của một quan chức bên công chính, bước vào.
Cả Claudia và Vergas đều mỉm cười nhẹ nhàng chào hỏi nhau, vì công việc của họ luôn giao thoa và thường xuyên hợp tác chặt chẽ.
Sau màn chào hỏi ngắn gọn, Vergas không chần chừ bước thẳng vào vấn đề.
"Thưa ngài Cố vấn." giọng nói nghiêm nghị nhưng không giấu được sự lo lắng.
"Tôi đến để báo cáo về tình hình tiêu thụ ma tinh thạch để duy trì ánh sáng tại thị trấn. Con số này... rất lớn. Chúng ta đang phải nhập ma tinh thạch từ bên ngoài, mặc dù thung lũng Sao Rơi vốn nổi tiếng với các mỏ ma tinh thạch trữ lượng lớn."
“Việc này thì ta cũng đã phần nào nghĩ tới. Nhưng sớm thôi, chúng ta sẽ có một nguồn năng lượng mới để thay thế. Ngươi không cần quá lo lắng.”
Vergas, vốn là người cẩn thận, dù gật đầu nhưng vẫn không giấu được sự tò mò.
"Nguồn năng lượng mới...?"
Vương Cường ngả người ra sau ghế, giọng nói trầm tĩnh nhưng kiên quyết.
"Đúng, nhưng trước tiên, ta muốn hỏi ngươi về tiến độ xây dựng đập nước."
Vergas lập tức trình bày báo cáo của mình.
"Công việc xây dựng vẫn đang tiến triển tốt, thưa ngài. Nhờ sự hỗ trợ từ gia tộc Vine, chúng ta đã vượt qua được nhiều khó khăn. Chỉ cần khoảng một đến hai tháng nữa, đập nước sẽ hoàn thành."
Claudia lắng nghe chăm chú, sau khi nghe xong, bà xen vào.
"Khi đập nước hoàn thành, chúng ta cũng sẽ cần phải điều chỉnh hệ thống thoát nước và xây dựng thêm cơ sở hạ tầng như trường học, bệnh viện, đồn cảnh sát để đảm bảo dân số mới có thể sinh sống thoải mái."
Vergas nhanh chóng bổ sung.
"Tôi cũng đang lên kế hoạch cải thiện hệ thống cống thoát nước cho các xưởng công nghiệp như Maylor thông báo cho tôi trước đó. Và việc này có thể thực hiện song song với việc phát triển khu vực dân cư mới, nó sẽ tiếp kiệm cho ta một chút về nhân lực."
Vương Cường gật đầu, nhưng tâm trí hắn vẫn còn một nỗi lo. Hắn biết rõ rằng sự phát triển này không chỉ phụ thuộc vào việc xây dựng cơ sở hạ tầng mà còn phụ thuộc vào việc duy trì an ninh và ổn định.
Những quái vật từ khu rừng phía tây vẫn là một mối đe dọa tiềm tàng, và nguồn năng lượng mới mà hắn dự tính sẽ triển khai vẫn chưa hoàn toàn sẵn sàng.
Nhìn ra cửa sổ, hắn thấy thành phố đang phát triển mạnh mẽ, nhưng cũng không thể quên rằng mỗi quyết định đều có thể mang lại hậu quả không lường trước.
"Được rồi." hắn nói, giọng chắc nịch.
"Chúng ta sẽ tiếp tục theo kế hoạch, nhưng hãy cẩn thận với từng bước tiến. Không chỉ để phát triển mà còn để bảo vệ những gì chúng ta đang xây dựng."
Claudia và Vergas rời đi, để lại Vương Cường một mình trong phòng làm việc. Hắn nhắm mắt lại, cố gắng xua tan những lo lắng đang dồn dập trong tâm trí trong suốt buổi sáng nay.
Kế hoạch tiếp theo đã rõ ràng, nhưng con đường phía trước còn nhiều chông gai, nhất là việc thiếu thông tin về kẻ thù trước mắt. Dù vậy, hắn không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục tiến lên.
Bên ngoài, tiếng ồn ào của công nhân và dụng cụ đang xây dựng vang vọng vào phòng.
Nơi này đang thay đổi, và Vương Cường biết rõ rằng hắn phải là người dẫn dắt sự thay đổi đó – không chỉ vì hắn mà còn vì tất cả những con dân đang đặt niềm tin vào hắn.
Hắn đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, ánh nhìn xuống dòng quỷ đang di chuyển dưới đường, nhiều suy nghĩ đan xen vào nhau. Nhiều việc phải làm, nhưng lại quá ít thời gian dành cho hắn.
“Giá như ta có thêm thời gian 1-2 năm nữa thì tốt biết bao nhiêu.” Hắn tự nhủ với bản thân. Vương Cường vẫn nhìn cửa sổ rồi nói lên.
“Livia, giúp ta chuẩn bị xe đến phòng khám của bác sĩ Maylor.”
“Vâng.”
…
Buổi sáng tại quảng trường lớn của thành phố bắt đầu với nhịp sống nhộn nhịp như thường lệ, nhưng hôm nay có một chút đặc biệt.
Những đứa trẻ cùng các nhân viên giao báo hối hả chạy khắp các con phố, tay cầm chặt các tờ báo Ánh Dương số thứ hai vừa được phát hành.
Giá mỗi tờ chỉ có một đồng – quá rẻ để bất kỳ ai có thể từ chối. Đối với các con quỷ trong thành phố, những tờ báo không chỉ mang thông tin mà còn có giá trị thực tế, đó là chúng có thể dùng để nhóm lửa hay lau chùi sau khi đọc xong.
Tiếng la hét phấn khởi của những đứa trẻ giao báo vang lên khắp phố xá.
"Báo Ánh Dương đây! Chỉ một đồng! Đọc báo rồi dùng để nhóm lửa luôn cũng được!"
Tovek, một thợ rèn trung niên với đôi mắt khắc khổ, ngồi xuống ghế đá bên cửa tiệm rèn của mình. Tay ông phủi nhẹ bụi than trên áo trước khi nhận tờ báo từ một đứa trẻ giao báo. Ông lật nhanh qua vài trang, lẩm bẩm.
"Lại có tin tức mới nào đây." Đôi tay thô ráp quen với búa và sắt thép bỗng khựng lại khi mắt ông dừng ở phần Thông báo tuyển dụng diễn viên múa, ca kịch. Tovek nhìn chăm chăm vào dòng chữ.
"Diễn viên múa, sao…?" Một cảm xúc lạ lùng dâng lên khi ông nghĩ đến Linya, cô con gái nhỏ thường tập múa mỗi buổi chiều ở góc sân nhà, đôi chân nhỏ bé nhảy nhót trong ánh nắng, mặc kệ những vết bẩn của cuộc sống thợ rèn.
Đôi mắt Tovek sáng lên trong chốc lát rồi lại thoáng chút ưu tư. "Linya mà thấy cái này chắc sẽ vui lắm."
ông thở dài, gấp lại tờ báo một cách cẩn thận hơn. Tâm trí ông chợt mơ hồ tưởng tượng hình ảnh con gái mình trên sân khấu, nhưng nhanh chóng bị những lo toan cuộc sống thường nhật kéo về thực tại.
Không xa đó, Milo, một nữ thương nhân trẻ tuổi và nhạy bén, đang ngồi uống trà buổi sáng tại một tiệm trà và bánh ở cuối đường. Nhận được tờ báo từ tay một đứa trẻ, cô nhanh chóng mở ngay phần quảng cáo.
Đôi mắt cô sáng rực khi bắt gặp quảng cáo của cửa hàng Mộng Lụa.
"Giảm giá 30% thêm 2% nữa nếu mang theo phần quảng cáo?" Milo lẩm bẩm với chút phấn khích. Là một thương nhân chuyên buôn đi bán lại, cô biết rằng cơ hội như thế này không dễ có.
Với giá rẻ thế này, cô có thể nhập hàng và bán lại với giá cao ở nơi khác. "Phải tranh thủ thôi!"
Cô lập tức nhẩm tính xem mình có thể kiếm lời từ mớ lụa cao cấp này như thế nào và quyết định ghé ngay cửa hàng sau khi uống xong tách trà. Sự phấn khởi lấp đầy tâm trí, cô nhấp một ngụm trà, mắt không rời tờ quảng cáo đầy hứa hẹn.
Trong khi đó, tại một góc khu chợ, Oranus, một quỷ trẻ tuổi với khuôn mặt cương nghị, đang cầm tờ báo, đọc phần cảnh báo an ninh với đôi mắt cảnh giác. Những dòng chữ về nạn móc túi và t·rộm c·ắp tại khu chợ khiến hắn thoáng lo lắng.
"Mấy tên này sử dụng ma thuật lửa và đất để dàn cảnh! Y như vụ hôm bữa mình suýt b·ị c·ướp!" Ký ức về việc may mắn thoát khỏi bọn trộm vẫn còn mới mẻ.
"May mà mình nhận ra kịp, không thì mất toi cả tháng lương. Bọn này tinh vi thật."
Tờ báo còn liệt kê chi tiết về ba tên trộm đang bị truy nã, với phần thưởng hấp dẫn cho những ai cung cấp thông tin hoặc bắt được chúng. Đôi mắt Oranus thoáng sáng lên khi đọc đến phần thưởng.
"Ba vàng cho thông tin, sáu vàng nếu bắt được..." Ý nghĩ về số tiền đó làm hắn động tâm.
"Nếu có thể thì nó sẽ giúp gia đình mình trang trải một thời gian…" Hắn cẩn thận gấp lại tờ báo, suy nghĩ về việc sẽ dò la thông tin trong những ngày tới.
Khắp thành phố, từ các cửa tiệm nhỏ đến các khu giao dịch sầm uất, dân chúng vừa đọc vừa bàn tán về các tin tức trong Báo Ánh Dương.
Những tờ báo nhanh chóng chuyền tay nhau, từng dòng chữ không chỉ truyền tải thông tin mà còn khơi dậy cảm xúc, suy tư và những hành động trong lòng người dân.
Dù là thông báo tuyển dụng đầy hứa hẹn, cảnh báo an ninh hay các quảng cáo hấp dẫn, mỗi con quỷ đều tìm thấy một lý do để dừng lại, suy ngẫm và hành động.
Trong sự phát triển của thành phố, tờ báo Ánh Dương như dòng chảy kết nối mọi tầng lớp và cảm xúc của những con quỷ sinh sống tại đây, đưa họ vào nhịp sống sôi động mới.
…
Cảm ơn bạn DeathTNB, bạn Lương Hiếu 321, bạn Nhân Thiện, bạn sPHkf54388 và bạn NhânGian đã đề cử và ủng hộ ạ.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.