Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 157: Cơn Sóng Quảng Cáo



Chương 157: Cơn Sóng Quảng Cáo

Thành phố Sao Rơi thường ngày yên tĩnh nay tràn ngập tiếng rì rào của dòng người. Ánh nắng đầu ngày rọi qua từng mái nhà, phản chiếu những tia sáng lung linh trên mặt đường.

Không khí hôm nay nhộn nhịp lạ thường, tựa như một cơn sóng ngầm đang trỗi dậy, lôi cuốn mọi cửa hàng, mọi góc phố vào cuộc náo động chưa từng thấy.

Trên khắp các con đường chính, mọi người bàn tán không ngừng về một thứ mới lạ: Báo Ánh Dương. Được phát hành gần đây, tờ báo đã tạo ra những làn sóng ý kiến, tranh luận, nhưng hôm nay, chính những trang quảng cáo mới thực sự làm đảo lộn mọi thứ.

Tại cửa hàng Mộng Lụa, hai chàng trai trẻ Haren và Halian đứng giữa đám đông khách hàng. Những tấm lụa treo t·ừ t·rần nhà đến sàn được sờ nắn, ngắm nghía không ngừng.

Từng khách hàng bước vào, mắt không rời khỏi những tấm vải rực rỡ, tay lật mở tờ báo, bàn luận về những lời quảng cáo hấp dẫn họ đọc sáng nay.

Haren khẽ cau mày, nhìn qua ô cửa sổ, nơi hàng dài những người quỷ kiên nhẫn đợi đến lượt.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Cậu lầm bầm, giọng không giấu nổi sự hoang mang.

“Cả tháng nay khách thưa thớt, tự nhiên hôm nay lại như thế này..."

Halian, đứng bên cạnh, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng đôi mắt cũng không giấu được sự bối rối.

“Chúng ta đã thử quảng cáo trên báo Ánh Dương... nhưng ai mà ngờ nó lại hiệu quả đến vậy?”

Một bà khách lớn tuổi, tay vuốt ve một tấm lụa mềm mịn, quay sang hỏi. “Ta đọc trên báo thấy các ngươi nói cầm theo báo sẽ được giảm giá thêm, đúng không?”

Haren giật mình, đáp nhanh, “Đúng vậy, thưa quý khách. Chúng tôi đang có chương trình khuyến mãi đặc biệt, đúng như thông báo.”

Hắn liếc nhìn Halian, nụ cười nhẹ nhàng hiện trên môi đồng nghiệp. Cả hai đều nhận ra, dù sự việc này bất ngờ, nhưng khoản đầu tư vào quảng cáo hóa ra không phải là bước đi mạo hiểm như họ từng lo ngại.

Lần đầu tiên, cửa hàng họ tấp nập như thế này.

Ở một góc khác của thành phố, Lò Rèn Gốc Sắt của ông Skarn cũng không thoát khỏi cơn sốt. Tiếng búa đập vang lên đều đặn, nhưng hôm nay, thay vì chỉ là vài khách quen, cửa hàng đông đúc nông dân từ các làng xung quanh.

Trên tay họ là những tờ Báo Ánh Dương, và trên môi là những câu hỏi về khuyến mãi.

Skarn, một con quỷ già dặn, cặp mắt sắc sảo nhưng đầy hoài nghi, đứng im nhìn dòng khách liên tục đổ vào cửa hàng mình. Một nông dân lớn tuổi tiến đến quầy, cầm tờ báo giơ lên.

“Nghe nói hôm nay ông giảm giá bộ bốn dụng cụ cuốc và xẻng?”

Skarn nhíu mày, rồi gật đầu. “Phải, đúng là có giảm giá...” Hắn lẩm bẩm.

“Lại báo nữa à? Không thể ngờ rằng vài dòng chữ có thể kéo được từng này người đến.”



Ban đầu, hắn chỉ nghĩ đến việc ủng hộ Ngài Cố vấn, người đã cứu cả gia đình ông trong quá khứ, nên mới thử quảng cáo. Nhưng giờ đây, nhìn dòng quỷ đông đúc, khiến hắn tự hỏi liệu có phải mình đã sai khi coi thường sức mạnh của những trang giấy mỏng kia.

Ở cửa hàng ma cụ và ma dược của Beatrix, không khí cũng không kém phần sôi động. Beatrix, một nữ quỷ xinh đẹp và cũng là một thương gia lão luyện, vốn luôn tin tưởng vào những phương pháp kinh doanh truyền thống.

Quảng cáo trên báo? Đó là thứ cô coi nhẹ. Nhưng khi nghe Vương Cường nói, cô cũng thấy hấp dẫn và đã chấp nhận thử xem sau, dù gì cũng không quá tốn kém.

Tuy nhiên, hôm nay, kết quả lại khác hoàn toàn so với những gì bà tưởng. Cửa hàng đông nghẹt khách hàng, chủ yếu là những học viên của học việ sao rơi, tìm kiếm ma cụ và dược liệu cho các thí nghiệm.

Một cô gái trẻ nâng lên chiếc bình ma dược rực rỡ, ánh mắt sáng rực khi nhìn chất lỏng bên trong.

“Tôi thấy cửa hàng này trên báo sáng nay! Không ngờ nó có nhiều ma cụ tốt như vậy!”

Beatrix lặng người trong một thoáng, đôi mắt sắc bén thoáng chút hoang mang.

"Báo ư? Ngươi biết đến cửa hàng ta qua tờ Báo Ánh Dương?"

"Đúng vậy! Bạn bè tôi cũng đều biết đến qua đó, với cả dạo này báo là thứ rất nổi ở trong học viện."

Beatrix im lặng, nhìn quanh cửa hàng mình. Những cuộn dược liệu quý hiếm giờ đã gần hết sạch trên giá, còn các ma cụ cũng được chọn mua không ngớt. Một ý nghĩ thoáng qua tâm trí cô.

"Có lẽ mình đã sai... Phương pháp cũ không thể giữ mãi được."

Từ những cửa hàng như Mộng Lụa, Lò Rèn Gốc Sắt đến tiệm ma dược của Beatrix, làn sóng Báo Ánh Dương đã lan rộng khắp thành phố.

Trên các con phố, câu chuyện về quảng cáo, khuyến mãi được truyền tai nhau, khuấy động không khí vốn yên bình.

Không chỉ có những cửa hàng nhỏ, ngay cả những thương gia lớn tuổi cũng bắt đầu hoang mang. Họ đã từng cười nhạo ý tưởng quảng cáo trên báo, cho rằng vài dòng chữ không thể tác động gì đáng kể.

Nhưng giờ, khi chứng kiến sự thay đổi ngay trước mắt, sự nghi ngờ bắt đầu trỗi dậy trong lòng.

“Tất cả chỉ vì vài dòng chữ trên tờ giấy đó sao?” Một thương gia già khẽ lẩm bẩm, ánh mắt hoài nghi.

Một cơn sóng mới đã khởi đầu. Những dòng quảng cáo tưởng chừng như vô nghĩa, giờ đây đang thay đổi cả nền kinh tế của thành phố. Và rõ ràng, những ai không theo kịp nó sẽ bị bỏ lại phía sau.

Ánh nắng cuối chiều đổ dài trên những con đường lát đá của Thành phố Sao Rơi. Dù mặt trời đã bắt đầu lặn, nhưng các cửa hàng vẫn chưa hề có dấu hiệu hạ nhiệt. Khách hàng tấp nập ra vào, tiếng cười nói vang vọng khắp phố phường.

Tại cửa hàng Mộng Lụa, Haren và Halian vẫn đứng quan sát dòng người liên tục.

Haren nhìn thoáng qua tấm bảng thông báo khuyến mãi đặt trước cửa, không khỏi cảm thấy choáng ngợp. Ngày hôm nay không giống bất kỳ ngày nào trước đó. Khách hàng đến và đi, nhưng không ai rời đi tay không.



“Chúng ta sẽ không còn đủ hàng nếu cứ tiếp tục như thế này...” Halian thở dài, tay vuốt nhẹ một tấm lụa, mắt liếc nhìn ra ngoài cửa.

“Đừng lo quá.” Haren đáp lại, nhưng trong lòng cũng không khỏi lo lắng. “Dòng khách đông đến thế này không thể kéo dài mãi. Ngày mai có lẽ sẽ giảm thôi.”

Thế nhưng, trong lòng cả hai đều biết rõ, sự bùng nổ này không phải chỉ là thoáng qua. Quảng cáo trên Báo Ánh Dương đã tạo ra một cơn sóng không ai ngờ đến.

Và cơn sóng này không chỉ dừng lại ở hôm nay. Sự cạnh tranh cũng sẽ tăng lên, khi tất cả các cửa hàng bắt đầu nhận ra tầm quan trọng của việc quảng bá.

Tại Lò Rèn Gốc Sắt, Skarn vẫn đang đánh từng nhát búa đều đặn, nhưng mồ hôi chảy ròng trên trán. Dòng khách hàng vẫn chưa dứt, và hắn bắt đầu cảm thấy không thể bắt kịp nhu cầu.

Một khách hàng bước đến, cầm theo tờ báo, hỏi lớn.

“Ông Skarn, tôi muốn mua bộ dụng cụ rèn như trong quảng cáo! Còn hàng chứ?”

Hắn ngừng tay, cau mày nhìn đống hàng trên kệ.

“Bộ cuối cùng rồi. Lần sau nếu cần thì phải đặt hàng sớm hơn, hiểu không?”

Tên khách vội vàng gật đầu, cảm ơn ông rối rít. Skarn thở dài, lẩm bẩm.

“Lẽ ra ta nên làm nhiều hàng hơn từ trước... Báo chí, ta không ngờ lại có thể làm ra tiền như vậy.”

Nhưng trong lòng ông lại trỗi lên một nỗi lo khác. Bởi sự thành công này không chỉ kéo khách hàng, mà còn có thể kéo theo những đối thủ cạnh tranh mới.

Những lò rèn khác trong thành phố có thể bắt chước cách của ông, và ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?

“Nghe tên Gromm nói hình như bên xưởng rèn có bán động cơ hơi nước cũ thì phải.”

Skarn dự định đầu tư mua một cỗ máy để hỗ trợ việc rèn đồ, chứ rèn bằng chỉ bằng tay thì không đủ để đáp ứng nhu cầu hiện giờ.

“Torlen mày có ở đó không, ra tao nhờ chút nào, đừng có suốt ngày dán mắt vào mấy quyển sách đó giùm cái, nhà cửa bao việc.” Hắn la lớn nói với thằng con trong phòng.

Ở một nơi khác, tại cửa hàng của Beatrix cũng đang trong tình trạng tương tự. Beatrix, với ánh mắt sắc sảo, đứng sau quầy, quan sát từng khách hàng như thể đang đánh giá giá trị của họ.

Một cậu bé học viên, tóc bù xù, mặt mũi lem luốc, ngước lên hỏi.

“Bà có còn Verdanite không. Những gì trên kệ đều bị mua sạch rồi.”

Verdanite là một loại ma thạch hiếm mang tính thổ có khả năng kích thích cây cối phát triển nhanh chóng, làm cho đất giàu dưỡng chất và mang lại sức sống mạnh mẽ cho bất kỳ loài thực vật nào tiếp xúc với nó.



Khi đặt vào đất hoặc được nghiền thành bột và rắc lên cây, khoáng thạch này có thể tăng tốc quá trình quang hợp và cải thiện sức đề kháng của thực vật trước các điều kiện khắc nghiệt

Beatrix khẽ nhíu mày, nhưng nhanh chóng mỉm cười.

“Chờ đợi thêm một chút đi, ta sẽ có hàng mới trong tuần tới. Lần sau nhớ mang theo túi vàng đầy hơn và đến sớm hơn đi.”

Cậu bé cúi đầu chào, rồi rút lui vào đám đông. Beatrix nhìn quanh cửa hàng, thấy các giá trống trơn, và trong lòng không khỏi cảm thấy có chút hối tiếc.

“Ta đã sai.” Cô lẩm bẩm. “Sức mạnh của báo chí, ta đã đánh giá thấp nó quá lâu.”

Nhưng nỗi lo của cô không chỉ dừng lại ở đây. Việc cửa hàng quá đông khách đồng nghĩa với việc hàng hoá không đủ cung ứng. Điều này sẽ ảnh hưởng đến uy tín của cô, điều mà bà không bao giờ chấp nhận.

Trong lúc đó, ở phía bên kia thành phố, các thương gia lớn đang bắt đầu cảm nhận sức ép từ cơn sóng quảng cáo.

Những người đã từng cười nhạo ý tưởng này giờ đây bắt đầu thấy lo sợ. Họ biết rằng, nếu không hành động nhanh chóng, họ sẽ bị bỏ lại phía sau.

Một cuộc họp kín được tổ chức tại Nhà Thương Hội, nơi những con quỷ đứng đầu các cửa hàng lớn ngồi quanh chiếc bàn gỗ dài. Trong căn phòng nhỏ, ánh đèn ma cụ mờ ảo, không khí trầm mặc.

Ngài Gerald, chủ của một chuỗi cửa hàng da thú, đập mạnh tay lên bàn. “Chúng ta không thể để đám tiểu thương nhỏ bé kia c·ướp hết khách hàng của mình được! Quảng cáo... ai ngờ rằng thứ ấy lại có sức mạnh đến thế?”

Một con quỷ khác, bà Morgan, chủ tiệm chuyên kinh doanh quần áo cao cấp, nghiêm giọng nói.

“Chúng ta đã chậm chân. Nhưng vẫn còn kịp để phản công. Nếu chúng ta không hành động ngay, những cửa hàng nhỏ sẽ thống trị thị trường.”

Gerald nhướng mày. “Bà có ý tưởng gì không?”

Morgan mỉm cười đầy tính toán. “Chúng ta không chỉ cần quảng cáo, mà phải là chiến lược quảng cáo lớn hơn. Chúng ta cần phải chiếm lĩnh không gian trên Báo Ánh Dương, áp đảo tất cả các cửa hàng nhỏ lẻ.”

Gerald trầm ngâm. “Ý bà là... mua đứt các trang quảng cáo?”

“Chính xác.” Morgan đáp.

“Hãy chi tiền để Báo Ánh Dương chỉ đăng những gì chúng ta muốn. Những cửa hàng nhỏ bé kia sẽ không có cơ hội chen chân vào.”

Một tiếng ầm ừ đồng tình vang lên khắp phòng. Ai cũng hiểu rằng, nếu họ không theo kịp cơn sóng này, họ sẽ bị nhấn chìm.

_________

Cảm ơn bạn DeathTNB, bạn Lương Hiếu 321 và bạn Quốc Phương đã đề cử và ủng hộ ạ.

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.

Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý!

(≧ ◡ ≦)