Căn phòng chìm trong bóng tối, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ những tinh thể ma thuật lớn lơ lửng trên không, tỏa ra một luồng sáng mờ ảo, nhấp nháy như những vì sao trong màn đêm tĩnh lặng.
Ánh sáng ấy phủ lên mọi thứ một màu xanh nhạt, lạnh lẽo và đầy bí ẩn, tạo nên những bóng đen chập chờn trên tường và gương mặt của con quỷ ngồi chính giữa – Gia chủ Lothar von Ravengard.
Lothar von Ravengard là một quỷ tộc cao lớn, thân hình rắn rỏi và uy nghi. Làn da hắn mang màu xám tro, làm nổi bật đôi mắt đỏ rực như hai viên hồng ngọc cháy âm ỉ trong bóng tối. Trên trán hắn, hai chiếc sừng cong sắc nhọn vươn ra, uốn lượn đầy kiêu hãnh
Hắn ngồi bất động, hai tay đặt hờ hững trên tay ghế, nhưng toàn bộ cơ thể hắn như toát ra một sự uy quyền không thể chối cãi. Khuôn mặt của hắn chìm trong suy tư, đôi mắt sắc bén như dao lướt qua không gian trước mặt, dừng lại ở hình ảnh phản chiếu mờ ảo của chính mình trong tinh thể ma thuật.
Mỗi khi ánh sáng xanh hắt qua, những đường nét cương nghị, rắn rỏi của hắn lại hiện rõ hơn, làm nổi bật thêm vẻ tàn nhẫn và quyền lực.
Trong căn phòng u ám chỉ được thắp sáng bởi ánh sáng lơ lửng của các tinh thể ma thuật, không khí bắt đầu căng thẳng khi các thành viên của liên minh quý tộc quỷ dần xuất hiện và bàn về tình hình buôn bán.
Một quỷ tộc có đôi mắt màu đỏ, thân hình cao gầy, lên tiếng đầu tiên với giọng khàn khàn.
"Buôn bán thời gian gần đây không ổn chút nào. Từ khi những động cơ hơi nước xuất hiện, hàng hóa của ta bị chậm trễ. Chúng phá giá tất cả, hủy hoại công việc làm ăn bao đời của ta."
Một tên khác, có vóc dáng thấp lùn và sừng ngắn, chen vào.
"Ngươi nghĩ chỉ mình ngươi khổ? Ta thậm chí còn mất hết các xưởng để duy trì cuộc sống! Chúng đang dần chiếm lĩnh tất cả tuyến giao thương. Đám quỷ ngu đần đó đổ xô về phía chúng. Chúng ta không thể nào cạnh tranh bằng giá được!"
Bàn tay một thành viên khác đập mạnh xuống bàn, hắn có đôi cánh đen và cơ bắp vạm vỡ.
"Đám thương nhân quỷ như ta đang c·hết dần c·hết mòn vì cái thứ động cơ c·hết tiệt đó! Không chỉ nhanh hơn, chúng còn rẻ hơn, và bọn tiểu thương khốn kiếp đã bắt đầu lờ chúng ta đi. Bao năm gây dựng đế chế buôn bán, giờ lại sắp sụp đổ!"
Cả căn phòng chìm vào một sự hỗn loạn nho nhỏ khi mọi người bắt đầu xôn xao, cơn phẫn nộ như thể đang lan tỏa trong bầu không khí ngột ngạt. Một giọng quỷ khác, già hơn và yếu ớt, chua chát nói.
“Chúng ta đáng ra nên đấu giá để có được công nghệ này từ đầu. Ta đã nói rồi, nhưng không ai nghe! Giờ chúng ta phải trả giá vì sự chậm trễ đó.”
Rồi tất cả dần quay đầu nhìn về phía Lothar, sự chú ý của họ nhanh chóng chuyển sang hắn. Tên quỷ có đôi mắt đỏ, không kiềm được sự tức giận, nói lớn
.
"Lothar! Ngươi là kẻ dẫn dắt chúng ta trong liên minh này. Ngươi phải chịu trách nhiệm! Nếu không có được động cơ, chúng ta chỉ còn cách đi đấu giá mặc kệ ngươi có nói gì!Rốt cuộc thì ngươi có kế hoạch gì, hay vẫn còn ngồi đây đợi c·hết?"
Một kẻ khác, tướng mạo xù xì với đôi cánh lớn và giọng khàn khàn cất tiếng, gần như nài nỉ.
"Chúng ta không thể để thời gian trôi qua nữa. Nếu ngươi có kế hoạch, thì hãy nói ngay bây giờ! Tình hình ngày càng tồi tệ, và ta sắp phá sản rồi!"
Lothar, ngồi im lặng từ đầu đến giờ, bất ngờ nở một nụ cười đầy tự tin. Khuôn mặt sắc bén và uy quyền của hắn giãn ra, đôi mắt đỏ rực lóe lên ánh nhìn trấn an.
Hắn không nói ngay, chỉ để cho những tiếng phẫn nộ xung quanh lắng xuống từng chút một.
Cuối cùng, giọng nói trầm ấm của hắn vang lên, trầm thấp nhưng đầy kiểm soát.
"Các ngươi đã vội vàng mà quên mất điều cơ bản nhất trong mọi trận chiến – kiên nhẫn. Chúng ta sẽ không đấu giá, vì làm thế chỉ khiến chúng ta cúi đầu trước thứ công nghệ của đám cặn bã đó."
Hắn dừng lại, đôi mắt lướt qua từng người trong căn phòng, rồi tiếp tục. "Chúng ta sẽ c·ướp lấy nó, như ta đã nói trước đây."
Những tiếng xì xầm nhanh chóng tắt lịm, và sự im lặng ngự trị khi tất cả chăm chú lắng nghe Lothar.
"Các ngươi nghĩ kỹ đi, động cơ hơi nước chỉ là một trong vô vàn thứ hái ra tiền ở đó. Chỉ cần làm theo kế hoạch của ta, thì tất cả các ngươi đều có được thứ mình muốn."
Một số kẻ gật gù, trong khi những kẻ khác vẫn còn lo lắng, nhưng nụ cười tự tin và ánh mắt sắc bén của Lothar đã phần nào làm dịu đi cơn giận dữ.
Hắn đứng dậy, ánh sáng từ tinh thể ma thuật hắt lên khuôn mặt, tôn lên vẻ uy quyền tuyệt đối.
"Yên tâm đi. Kế hoạch đã được chuẩn bị từ lâu. Các ngươi chỉ cần sẵn sàng. Khi thời khắc đến, liên minh của chúng ta sẽ không chỉ sống sót, mà còn thống trị."
Bầu trời bên ngoài căn phòng tối đen, chỉ còn ánh sáng lờ mờ từ những tinh thể ma thuật gắn trên tường. Bên ngoài cửa sổ, gió đêm thổi nhẹ, nhưng bên trong căn phòng, sự im lặng chỉ bị cắt đứt bởi giọng nói cứng rắn của Lothar.
"Thông tin ta mới có được, con bé Aurelia dó đã quyết định tách ra khỏi gia tộc Marbas" Lothar chậm rãi nói, âm thanh trầm thấp vang vọng khắp căn phòng.
"Không những vậy, nó còn không chịu giao nộp Alaric Thorne."
Hắn dừng lại một lúc, đôi mắt sắc lạnh nhìn chăm chú vào những hình ảnh hiện ra từ tinh thể liên lạc. Mỗi tên đều mang dáng vẻ của một kẻ từng trải và nguy hiểm, nhưng trong mắt họ, thông tin về Aurelia và Alaric Thorne đã khơi dậy sự thích thú của họ.
"Các ngươi biết Thorne là ai rồi chứ." Lothar tiếp tục, giọng nói đầy lạnh lẽo, cùng một nụ cười thích thú.
"Hắn sẽ chính là lý do để chúng ta có cớ phát động một cuộc t·ấn c·ông. Một tên t·ội p·hạm, một con chuột chỉ biết chạy. Và Aurelia, một kẻ bảo vệ một tên t·ội p·hạm cũng không khác t·ội p·hạm là bao."
"Chúng ta đã chờ đợi cơ hội này từ lâu." Elena von Stormveim lên tiếng, vén nhẹ lọn tóc nâu mềm mại ra sau tai.
Đôi mắt sắc sảo của cô dán chặt vào hình ảnh Lothar, nhưng bên dưới vẻ quyến rũ ấy là một tâm địa đầy tính toán.
"Nhưng khi nào chúng ta sẽ ra tay? Ta không muốn bị những gia tộc khác trong hội đồng cản trở."
Lothar nghiêng đầu, nụ cười mỉm tà ác hiện rõ trên khuôn mặt. "Chúng ta sẽ t·ấn c·ông trước mùa xuân."
Hắn đáp, giọng lạnh lùng nói.
"Nhưng phải làm mọi thứ thật cẩn thận và quang minh chính đại. Bước đầu, chúng ta cần phát thư tuyên chiến. Không thể để mấy tên già trong hội đồng kiếm cớ can thiệp."
Elena khẽ gật đầu, ánh mắt toát lên sự nguy hiểm, nhưng rồi một quý tộc khác, thành viên liên minh, lên tiếng với giọng lo lắng, phá tan bầu không khí chực chờ nổi loạn.
"Nhưng nếu những gia tộc khác trong hội đồng lên tiếng phản đối thì sao?" Hắn hỏi, đôi mắt lộ rõ sự bất an.
"Họ có thể hợp tác với Marbas để chống lại chúng ta, dù gì thì nơi đó đang mang lại cho họ rất nhiều tiền bạc."
Lothar nhếch môi cười lạnh lùng. "Đừng ngu ngốc như vậychứ, chúng ta chỉ cần khiến bọn họ phân chia binh lực để phòng thủ thôi. Lúc đó, gia tộc Velkerys của vương quốc Berimars sẽ lo nốt phần còn lại khi có tín hiệu."
“Dù gì thì quỷ đánh quỷ cũng không mấy tốt đẹp.”
Một làn sóng căm phẫn và sợ hãi quét qua các thành viên khác, nhưng Lothar vẫn điềm tĩnh như thể mọi thứ đã nằm trong tính toán của hắn từ lâu.
"Khi đó gia tộc Marbas và hội đồng có muốn trở tay cũng sẽ không kịp."
Elena vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, đôi mắt cô thu hẹp lại.
"Chúng ta có thể tin tưởng Velkerys được không? Khác tộc ắc khác tâm. Nếu họ trở mặt không chia phần thì sao?"
Lothar hừ nhẹ, ánh mắt lóe lên sự tự tin.
"Nếu Velkerys dám trở mặt, chúng ta sẽ t·ấn c·ông và nuốt trọn chúng. Đến lúc đó, chúng ta sẽ giành quyền kiểm soát tất cả."
Bầu không khí trong phòng lại chìm vào im lặng đầy suy tư, nhưng trong đầu mỗi con quỷ có mặt tại đây, những tính toán và âm mưu tiếp tục rít lên như gió lạnh mùa đông.
Bọn họ đều hiểu rõ: đây không chỉ là một cuộc c·hiến t·ranh giành quyền lực, mà là cơ hội duy nhất để lật đổ sự thống trị của mấy gia tộc kia.
Cedric von Draekar, gia chủ của gia tộc Draekar, ngồi im lặng từ đầu đến giờ. Hắn là một con quỷ cao lớn, lạnh lùng, với đôi mắt như hai khối băng vĩnh cửu.
Khuôn mặt không một chút cảm xúc, đôi môi mím chặt lại như đang kìm nén một cơn giận dữ. Hắn đã bị gạt ra ngoài cuộc trò chuyện quá lâu, và nỗi bực tức âm ỉ trong lòng như ngọn lửa đang chực chờ bùng cháy.
Gia tộc Draekar vốn dĩ là một thế lực hùng mạnh với các mỏ muối khổng lồ, nhưng giờ đây, thị trường muối của bọn họ đang bị lấn át bởi một loại muối tinh không biết từ nơi nào.
Doanh thu của gia tộc đã sụt giảm nghiêm trọng, và Cedric không thể không nghi ngờ rằng Lothar và Elena đã cấu kết với các đối thủ bên ngoài để trục lợi từ việc buôn muối.
Việc Lothar công khai ý định hợp tác với gia tộc Velkerys chỉ càng củng cố niềm tin của Cedric rằng hắn đã bị phản bội.
Nhưng dù trong lòng đang dậy sóng, Cedric vẫn giữ thái độ điềm tĩnh, lắng nghe và quan sát.
Elena liếc nhìn Cedric, trong đôi mắt cô lóe lên một tia nghi hoặc.
"Cedric, ngươi nghĩ sao về việc này?" cô hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng không che giấu sự thăm dò.
Cedric chậm rãi ngước lên, ánh mắt lạnh lùng đối diện với Elena.
"Ta không có gì để nói." hắn đáp ngắn gọn, giọng điệu băng giá.
"Nếu chúng ta làm điều này, thì tốt hơn hết là phải làm thật nhanh chóng và dứt khoát."
Lothar nhếch môi, đôi mắt sắc lạnh như nhìn thấu mọi suy nghĩ trong đầu Cedric.
"Đừng lo lắng, Cedric. Khi thời điểm đến, chúng ta sẽ hành động cùng nhau. Nhưng bây giờ, hãy tập trung vào việc chuẩn bị binh lực tốt nhất có thể."
Cedric không đáp, chỉ gật đầu nhẹ rồi tiếp tục chìm vào im lặng. Nhưng trong lòng hắn, một kế hoạch khác đang hình thành. Hắn không bao giờ quên rằng sự sống còn của gia tộc Draekar phụ thuộc vào những bước đi chiến lược của hắn, và nếu cần thiết, hắn sẽ không ngần ngại phản bội bất kỳ ai.
Cuộc họp tiếp tục kéo dài thêm một thời gian nữa, nhưng bầu không khí căng thẳng và âm mưu ngấm ngầm bao phủ căn phòng. Mỗi thành viên trong liên minh đều mang trong mình những toan tính riêng, và trong lòng họ, ngọn lửa tham vọng đã được thổi bùng.
Khi cuộc họp kết thúc, tất cả đều hiểu rằng cuộc chiến sắp tới không chỉ đơn thuần là tranh giành lãnh thổ, mà là một cuộc chiến sinh tử giữa các thế lực tại Nioder, nơi chỉ có kẻ mạnh mới tồn tại.
___
Cảm ơn bạn DeathTNB, bạn Lương Hiếu 321, bạn Quốc Phương và bạn Nhất Diệp đã ủng hộ và đề cử ạ.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.