Các học đồ lần lượt tiến vào khu vực đăng ký danh tính, nơi Vương Cường đã chuẩn bị chu đáo mọi thứ để đảm bảo an ninh và quản lý hiệu quả.
Không khí trong căn phòng đăng ký tĩnh lặng nhưng không kém phần căng thẳng, mỗi người trong hàng đều cảm nhận rõ sự nghiêm túc và quy củ ở đây.
Vương Cường đứng ở trung tâm khu vực, ánh mắt sắc bén quét qua từng người. Hắn biết rằng việc bảo mật là vô cùng quan trọng trong môi trường này, vì vậy không ngần ngại tự bỏ tiền túi để mua 200 viên tinh thể lưu giữ hình ảnh.
"Đáng giá từng đồng vàng," hắn nghĩ thầm khi nhìn những viên tinh thể nhỏ xíu, mỗi viên chỉ bằng đầu ngón tay nhưng có giá trị không hề nhỏ.
Một học đồ nhíu mày tò mò khi nhìn thấy những viên tinh thể được đặt trên bàn.
“Thứ này để làm gì vậy?” hắn thắc mắc.
Nhân viên phụ trách mỉm cười đáp lại.
“Để lưu giữ hình ảnh của các ngươi. Xác đinh danh tính là ưu tiên hàng đầu ở đây.”
Cả nhóm im lặng, không ai dám nói thêm lời nào.
Tấm thẻ xác định danh tính mà các học viên nhận được thực sự gây ấn tượng.
Khi một học viên cầm tấm thẻ trên tay, hắn không giấu nổi sự ngạc nhiên.
“Thứ này... thật tinh xảo,” hắn thì thầm với vẻ ngưỡng mộ.
Một học viên khác cầm tấm thẻ và chăm chú ngắm nhìn mặt trước.
Phần trên của thẻ là một viên tinh thể ma thuật hình cầu nhỏ gọn, màu xanh lam nhạt, được gắn chặt vào thẻ và bao quanh bởi các biểu tượng ma thuật khắc chìm, tạo nên hình ảnh như một con mắt ma thuật.
Khi hắn thử kích hoạt, viên tinh thể phát sáng nhẹ nhàng, hiện lên hình ảnh của hắn, khiến kẻ khác không khỏi trầm trồ.
“Tên và số của học viên cũng được khắc nổi bằng chữ bạc sáng bóng. Nhìn thật sang trọng,” một nữ học viên nói với giọng đầy ngưỡng mộ.
“Không chỉ đẹp, tấm thẻ này còn có ký hiệu ma thuật độc nhất tượng trưng cho lĩnh vực nghiên cứu hoặc cấp bậc của chúng ta,” một kẻ khác bổ sung.
“Nó cũng đóng vai trò như con dấu xác thực. Thật sự rất chi tiết a.”
Mặt sau của tấm thẻ không kém phần phức tạp. Một ma trận ký hiệu phức tạp được khắc chìm, chịu trách nhiệm kích hoạt và điều khiển viên tinh thể ma thuật, đồng thời bảo vệ thông tin và tăng cường khả năng xác thực của thẻ.
Một học viên nhìn kỹ ma trận này, hắn tò mò hỏi nhân viên phụ trách.
“Thẻ này có khả năng định vị nữa sao?”
“Đúng vậy,” Tên nhân viên gật đầu.
“Nó không chỉ là công cụ xác định danh tính mà còn là một vật phẩm bảo vệ, với tính năng định vị khi vị trên đó chúng ta có thể tìm và giúp các ngươi ở một số trường hợp. Vì vậy, tốt nhất là các ngươi nên giữ gìn thẻ cẩn thận.”
Sau khi hoàn tất việc ghi hình và các thủ tục cần thiết, các học đồ chính thức trở thành học viên, được nhận tấm thẻ cùng dây đeo.
Cầm trên tay tấm thẻ, nhiều học viên không khỏi trầm trồ trước sự tinh xảo của nó, nhưng cũng không quên lời cảnh báo về hậu quả nếu làm mất thẻ.
“Nghe này,” Vương Cường nhấn mạnh, “làm mất thẻ sẽ phải chịu một khoản phạt lớn cùng hình thức kỷ luật nghiêm khắc. Hãy ghi nhớ điều này.”
Khi thủ tục đăng ký đã hoàn tất, Vương Cường dẫn các học viên đến khu nhà ăn, nơi một bữa tiệc đã được chuẩn bị chu đáo để chiêu đãi họ.
Không khí ban đầu có chút e ngại, đặc biệt là những học viên đến từ khu nông thôn. Họ lo lắng về những gì sắp đến nhưng cũng không giấu được sự mong chờ.
“Mình chưa từng ăn ở một nơi sang trọng thế này,” một học viên đến từ nông thôn thầm thì với người bạn bên cạnh, ánh mắt đầy lo lắng.
“Đừng kỳ vọng quá nhiều,” một học viên khác đến từ một thành phố lớn cười mỉa.
“Đồ ăn trong doanh trại chắc gì đã ngon.”
Khi tất cả đã ổn định chỗ ngồi trong phòng ăn, một âm thanh vỗ tay lớn vang lên, khiến cả căn phòng trở nên yên tĩnh.
Vương Cường bước lên sân khấu, nơi đã được chuẩn bị sẵn. Hắn cầm lấy một ma cụ khuếch đại âm thanh và bắt đầu nói với giọng điệu vui vẻ và thân thiện.
“Chào mừng các học viên đã đến với khu thí nghiệm của chúng ta. Như mọi người đã biết, ta là Cố vấn Biran và cũng là người sẽ đồng hành cùng các bạn trong suốt quá trình học tập và nghiên cứu tại đây.”
Một học viên rướn người lên, cố gắng lắng nghe từng lời.
“Chúng ta đang tập hợp ở đây không chỉ để mở rộng biên giới của khoa học và ma thuật,” Vương Cường tiếp tục.
“mà còn để khám phá những bí ẩn sâu thẳm nhất của thế giới. Mỗi người trong các bạn đều là mảnh ghép quan trọng trong hành trình đầy thách thức và kỳ diệu này.
Cùng nhau, chúng ta sẽ viết nên những chương mới trong câu chuyện vĩ đại của nhân loại và ma thuật!”
Một tiếng vỗ tay nhẹ nhàng vang lên từ phía cuối phòng, theo sau là cả căn phòng đồng loạt hưởng ứng. Vương Cường mỉm cười, đưa tay ra hiệu, rồi tiếp tục.
“Và bây giờ, tôi muốn giới thiệu với các bạn chỉ huy của căn cứ này, Aurelia.”
Khi Aurelia bước lên sân khấu, cả căn phòng như bùng nổ với những tiếng trầm trồ ngạc nhiên.
Một nữ học viên khẽ thì thầm với người bạn bên cạnh.
“Chỉ huy nơi này trẻ như vậy sao? Nhìn cô ấy kìa, dáng đi thật sự rất ngầu!”
Aurelia bước lên với phong thái tự tin, ánh mắt sắc sảo lướt qua mọi người.
“Chào mừng các bạn đến với căn cứ,” giọng cô cứng rắn nhưng không kém phần thân thiện.
“Ta là Aurelia, chỉ huy của nơi này. Ta mong rằng mọi người sẽ cống hiến hết mình cho công việc nghiên cứu và phát triển tại đây. Chúc các bạn thành công.”
Sau khi Aurelia nhường sân khấu lại cho Vương Cường, hắn tiếp tục.
“Giờ thì, hãy để tôi giới thiệu với mọi người những bậc thầy sẽ trực tiếp làm việc cùng các bạn.”
Trưởng phòng nghiên cứu Edwin bước lên đầu tiên, nụ cười thân thiện nhưng không giấu được vẻ uy nghiêm.
“Ta là Edwin, trưởng phòng nghiên cứu. Rất vui được làm việc cùng các bạn.”
Bốn phó phòng nghiên cứu lần lượt là Korin, Varex, Ragnar, và Lyrael cũng bước lên sân khấu. Korin, với giọng điệu điềm đạm, nói.
“Chào mọi người, ta là Korin, phó phòng nghiên cứu, phụ trách mảng giả kim thuật. Rất mong được hợp tác.”
Varex cười nhẹ và tiếp lời.
“Ta là Varex, cũng là phó phòng. Ta phụ trách mảng ma cụ, hy vọng chúng ta sẽ tạo nên những điều kỳ diệu cùng nhau.”
Ragnar, với giọng mạnh mẽ, hơi ngập ngừng.
“Ta là Ragnar, cũng như hai người bọn hắn, và ta là thợ rèn.”
Cuối cùng, Lyrael bước lên với giọng dịu dàng nhưng đầy quyết tâm.
“Chào các học viên, ta là Lyrael, phó phòng, phụ trách mảng ma trận. Bên ta đang thiếu nhân sự, nếu ai hứng thú có thể tìm ta.”
Ragnar, Varex và Korin không khỏi ngạc nhiên khi Lyrael tuyển người sớm như vậy. Họ đồng loạt liếc nhìn nhau, như thể ngầm hiểu rằng phụ nữ luôn có cách riêng để đạt được điều mình muốn.
Vương Cường, sau khi phần giới thiệu kết thúc, ra hiệu cho các nhân viên nhà bếp đem đồ ăn vào.
“Và giờ, mời các bạn thưởng thức bữa tiệc. Đây là công sức của đầu bếp Mors và tôi đã đặc biệt chuẩn bị để chào đón các bạn.”
Bữa ăn thịnh soạn được bày biện khéo léo, khiến không khí trong phòng trở nên hào hứng hơn bao giờ hết. Một học viên, vừa nếm thử một món ăn, không giấu được sự ngạc nhiên.
“Thật không ngờ đồ ăn ở đây lại ngon như vậy!”
Sau bữa tiệc hoành tráng, các học viên được hướng dẫn về khu vực phòng ở tạm thời để nghỉ ngơi.
Căn phòng có thiết kế đơn giản nhưng đầy đủ tiện nghi. Khi họ ngả lưng lên giường, sự mềm mại bất ngờ của nó khiến họ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều so với những chiếc giường cứng cáp ở quê nhà.
Căn phòng được bố trí hợp lý với 2 giường tầng 4 chỗ, mỗi người chiếm một góc riêng.
Hai chiếc bàn nằm ở phía cửa sổ, nơi ánh sáng mặt trời chiếu vào buổi sáng, rất thuận lợi cho việc học tập và nghiên cứu.
Phía cửa ra vào là hai chiếc tủ lớn, mỗi tủ có hai ngăn, đủ để chứa đồ dùng cá nhân của bốn người. Đây sẽ là nơi ở của họ trong suốt thời gian thực tập tại khu thí nghiệm.
Tuy nhiên, nếu ai đó xuất sắc và thăng chức, họ sẽ được hưởng các đãi ngộ tốt hơn, bao gồm cả chỗ ở riêng biệt.
Kazek là một chàng trai quỷ có vóc dáng cao gầy, gương mặt hắn có phần lạnh lùng và ít biểu cảm, nhưng đôi mắt hắn lại ánh lên sự tò mò không ngừng.
Nằm trên giường tầng trên, hắn hướng đôi mắt đen sâu thẳm nhìn xuống những người bạn cùng phòng.
Hắn lên tiếng trước, giọng nói trầm và đầy vẻ lãnh đạm.
“Ta là Kazek, đến từ thành phố Zarak. Mong rằng chúng ta sẽ hợp tác tốt trong thời gian ở đây.”
Rhyx là một tên quỷ trẻ tuổi với ngoại hình rắn chắc, thấp đậm nhưng đầy sức mạnh.
Mái tóc của hắn màu đỏ rực, cắt ngắn và hơi lộn xộn, phù hợp với tính cách sôi nổi của mình.
Hắn ngồi dựa vào thành giường, đôi mắt đỏ rực đầy hứng khởi nói.
“Rất vui được gặp ngươi, Kazek! Ta là Rhyx, từ ngôi làng Eridon ở phía nam. Cứ thoải mái, chúng ta sẽ trở thành đồng đội tốt thôi. Ta nghe nói cậu là người có tài năng đặc biệt về giả kim đúng không?”
Kazek chỉ gật đầu nhẹ, đôi mắt hắn ánh lên chút tò mò khi nghe thấy lời nhận xét của Rhyx. Hắn không nói thêm gì, nhưng nụ cười nhẹ xuất hiện trên môi.
Mordrin, có dáng người trung bình, nhưng đôi vai rộng và đôi tay mạnh mẽ do thường xuyên làm việc với các dụng cụ nặng. Làn da hắn màu đỏ sậm, nổi bật với những vết xăm ma thuật dọc theo cánh tay.
Mái tóc của Mordrin ngắn màu nâu.Hắn bước đến bên cạnh giường của Rhyx và giới thiệu bản thân với giọng nói trầm và đều đều.
“Ta là Mordrin, đến từ làng Drakmont. Dù không phải là nơi phát triển như các thành phố lớn, nhưng ta đã học được cách làm việc chăm chỉ và không bao giờ bỏ cuộc. Hy vọng chúng ta sẽ cùng nhau tiến bộ.”
Kazek nhìn Mordrin một lúc rồi khẽ gật đầu, trong khi Rhyx cười lớn và vỗ vai Mordrin.
“Ngươi có vẻ là người đáng tin cậy đấy, Mordrin! Ta mong rằng sẽ học hỏi được nhiều điều từ mọi người.”
Zarael, người đã mệt mỏi sau cuộc hành trình dài, chỉ lên tiếng ngắn gọn từ giường tầng dưới.
“Zarael, từ làng Rimwald... Cậu ấy nói đủ rồi. Ta sẽ ngủ đây... Mệt quá.”
Không cần thêm lời nào, Zarael nhanh chóng quay lưng lại và chìm vào giấc ngủ, tiếng thở đều đều nhanh chóng lấp đầy không gian yên tĩnh của căn phòng.
Rhyx nhìn Zarael, rồi nhìn Kazek và Mordrin, nhún vai cười nhẹ.
“Có vẻ như chúng ta có một người bạn cùng phòng ít nói rồi. Nhưng không sao, miễn là hắn không ngáy quá lớn.”
Mordrin khẽ cười, còn Kazek chỉ lặng lẽ ngả người xuống giường, mắt khép hờ.
“Chúng ta sẽ thấy rõ hơn trong những ngày tới. Nhưng giờ thì, nghỉ ngơi thôi. Ngày mai sẽ là một ngày dài.”
Tiếng gió nhẹ nhàng thổi qua cửa sổ, mang theo cảm giác bình yên và chuẩn bị cho một giấc ngủ sâu, khi cả bốn người đều chìm vào giấc ngủ, mỗi người mang theo những suy nghĩ và kỳ vọng riêng cho hành trình phía trước.
…
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.