Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 89: Tập Huấn Buổi Sáng (Đã Fix)



Chương 89: Tập Huấn Buổi Sáng (Đã Fix)

Đêm đã khuya, không gian trong doanh trại trở nên yên tĩnh khi mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ.

Tuy nhiên, ánh đèn trong phòng làm việc của Aurelia vẫn sáng rực, tạo nên một điểm sáng lẻ loi trong bóng tối của đêm đen. Bên trong căn phòng, bầu không khí căng thẳng bao trùm.

Aurelia ngồi ở bàn làm việc, gương mặt trầm tư, còn Vương Cường đứng cạnh cô, đôi mắt sáng quắc với sự tập trung cao độ.

Ngồi ở ghế đối diện là Caelan, cậu của Aurelia, cùng với người đang đứng báo cáo là Vorrak, đội trưởng đội cảnh vệ thuộc cơ quan thanh tra.

Trước khi được lên làm đội trưởng đội cảnh vệ, Vorrak đã là hộ vệ trung thành của gia tộc Marbas. Tất nhiên tất cả thành viên trong đội cảnh vệ đều là những kẻ trung thành.

Vương Cường nghiêm túc nhìn Vorrak, giọng hắn trầm nhưng đầy uy lực.

“Vorrak, đã xác định được những kẻ khả nghi trong đám học viên chưa?”

Vorrak không nói gì, hắn chỉ lặng lẽ rút từ trong túi áo ra một danh sách, đưa cho Aurelia và Vương Cường.

Vorrak báo cáo bằng giọng điệu trầm ổn.

“Đa phần những kẻ tình nghi đều liên quan đến ba gia tộc lớn: Ravengard, Draekar, và Stormveil, cùng với vài gia tộc nhỏ thuộc phe của chúng.”

Nghe đến đây, Aurelia cảm thấy không khỏi khó chịu. Cô nhíu mày, ánh mắt trở nên sắc bén khi quay sang Caelan, giọng cô dứt khoát.

“Cậu Caelan, cậu có thể phối hợp với các cảnh vệ bắt hết tất cả những kẻ khả nghi lại giúp con được không. Chúng ta không thể để chúng tiếp tục lộng hành.”

Caelan gật đầu, nhưng trước khi hắn kịp phản ứng thêm, Vương Cường đã giơ tay lên, ra hiệu mọi người hãy kiên nhẫn.

Hắn nghiêm nghị nhìn Aurelia, giọng nói mang theo sự thận trọng.

“Nếu chúng ta hành động ngay bây giờ, sẽ đánh động đến đám còn lại. Những kẻ thực sự nguy hiểm, những nội gián khác chưa bị lộ, sẽ trở nên cẩn trọng hơn. Nhất là sau việc em đã vội vàng g·iết ba tên nội gián trước đó, Aurelia.”

Aurelia nghe vậy thì tỏ ra áy náy. Giọng cô thấp xuống, thể hiện sự hối hận.

“Là em đã vội vàng, xin lỗi vì đã làm mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.”

Vương Cường nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, giọng nói đầy sự cảm thông.

“Không sao, ai cũng có lúc mắc sai lầm. Điều quan trọng là chúng ta rút ra được bài học và tìm cách giải quyết tốt hơn.”

“Trước đây anh đã từng gặp tình huống tương tự khi làm việc. Việc cần làm bây giờ là chúng ta phi có một chiến lược thông minh để loại bỏ gián điệp mà không gây ra sự nghi ngờ.”

Sau đó hắn bắt đầu trình bày những giải pháp mà hắn từng sử dụng để đối phó với gián điệp trong công ty.



Những chiến thuật này bao gồm việc tạo ra các tình huống giả để thử phản ứng của các nội gián, phân tán thông tin sai lệch để xác định nguồn tin rò rỉ, và thiết lập một hệ thống giá·m s·át ngầm để theo dõi những hành vi đáng ngờ.

Cả Aurelia và Caelan chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu đồng ý.

Vorrak, cũng không hề cảm thấy bị lạc lõng trong cuộc thảo luận. Hắn ta biết rõ tầm quan trọng của bản thân trong nhiệm vụ này và đã sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết để bảo vệ căn cứ.

Suốt đêm đó, cả bốn người thảo luận, trao đổi từng chi tiết nhỏ nhất, chuẩn bị cho những bước đi tiếp theo.

Ánh sáng từ cây đèn dầu trong phòng không hề giảm đi, chiếu sáng khuôn mặt đầy quyết tâm của những người đang gánh vác trách nhiệm lớn lao. Trận chiến chưa bắt đầu, nhưng sự chuẩn bị kỹ lưỡng sẽ là chìa khóa để họ giành được chiến thắng trước kẻ thù giấu mặt.



Khi bình minh vừa ló dạng, doanh trại chìm trong làn sương sớm mờ ảo, mang theo không khí mát lạnh khiến người ta tỉnh táo ngay tức thì.

Tiếng kèn lệnh vang lên mạnh mẽ, xuyên qua màn sương và đánh thức toàn bộ doanh trại. Ngay khi âm thanh ấy vang lên, các binh lính ngay lập tức bật dậy như những cỗ máy đã được lập trình sẵn.

Họ hành động một cách nhanh chóng và chính xác, không một chút chậm trễ hay lúng túng. Từng binh lính với trang phục ngụy trang, quần màu xanh có hoa văn nâu trắng và áo tay ngắn xanh lá, đứng thành hàng ngũ ngay ngắn.

Không có một sự xáo trộn nào trong hàng ngũ của họ, tạo nên một cảnh tượng nghiêm trang và đầy kỷ luật.

Các học viên cũng b·ị đ·ánh thức bởi tiếng kèn, nhiều người còn mơ màng nửa tỉnh nửa mê, lờ mờ bước ra bên ngoài để xem chuyện gì đang xảy ra.

Khi làn không khí mát lạnh từ bên ngoài thổi vào, họ bừng tỉnh, nhưng cảnh tượng trước mắt mới thực sự khiến họ ngạc nhiên hơn bao giờ hết. Đây là lần đầu tiên các học viên chứng kiến một đội quân kỷ luật và chính xác đến như vậy.

Không để các học viên chờ lâu, một giáo quan được Vương Cường sắp xếp dẫn theo một số binh lính tiến đến, bắt đầu thổi kèn và đánh thức toàn bộ những học viên còn đang nằm dài trên giường.

Tiếng kèn mạnh mẽ khiến những ai còn ngủ giật mình tỉnh giấc khỏi chiếc giường êm ái. Họ bàng hoàng nhìn nhau, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Giáo quan, với giọng nói uy lực và nghiêm nghị, thông báo.

“Bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ đảm nhận nhiệm vụ huấn luyện và rèn luyện kỷ luật cho tất cả các học viên vào buổi sáng. Đừng nghĩ rằng các ngươi đến đây chỉ để học và làm việc. Một chiến binh cần phải biết kỷ luật, hiểu rõ sự nghiêm ngặt trong hành động, và đó là điều mà các ngươi sẽ học được tại đây.”

Một số học viên tỏ ra không đồng tình, phản đối.

“Chúng tôi đến đây để học và nghiên cứu, không phải để đi lính!”

Giáo quan không nao núng, hắn rút ra một tờ thông báo đã được phê chuẩn, dùng ma cụ khuếch đại âm thanh đọc to rõ nội dung trong đó.

“Nội dung đã được phê chuẩn bởi ban lãnh đạo, bao gồm cả cố vấn Brian và chỉ huy Aurelia. Mục đích của việc này là rèn luyện kỷ luật, sự kiên nhẫn, và sự bền bỉ. Nếu các ngươi không chịu được, có thể ra về ngay bây giờ.”

Nghe đến việc ra về, nhiều học viên bỗng chốc im lặng, bắt đầu đắn đo. Họ biết rõ những đãi ngộ hấp dẫn của nơi này nếu bọn họ thăng chức, và sau bao công sức đã bỏ ra để đến đây, họ không muốn lãng phí thêm thời gian và cơ hội.

Thấy không ai tiếp tục phản đối, giáo quan cầm lên một chiếc đồng hồ cát, giọng nói nghiêm khắc.



“Các ngươi có 3 phút để chuẩn bị và đứng ra trước cửa. Nếu không hoàn thành đúng thời gian, các ngươi sẽ bị phạt chạy 20 vòng quanh sân tập. Đồng hồ cát sẽ bắt đầu ngay sau khi ta dứt lời.”

Tiếng bước chân dồn dập vang lên khi các học viên nhanh chóng chạy đi thay bộ trang phục mới được phát.



Bộ đồ được làm từ vải slime, một chất liệu độc đáo kết hợp giữa slime, nhựa, và các khoáng chất ma thuật.

Nhờ vào công nghệ chế tạo này, bộ đồ không chỉ bền mà còn rất linh hoạt, hỗ trợ tối đa trong các bài huấn luyện khắc nghiệt. Mỗi học viên được cấp hai bộ, và họ phải tự giặt sau mỗi buổi tập luyện, tăng thêm ý thức tự giác.

Rhyx nheo mắt nhìn bộ đồ, trầm trồ với giọng đầy kinh ngạc.

“Này, cái này bền thật đấy! Ta chưa bao giờ mặc thứ gì mềm mà lại chắc chắn thế này.”

Kazek, vẫn giữ thói quen ít nói, chỉ gật đầu đồng ý, khẽ kéo thử vải để cảm nhận độ đàn hồi của nó.

Mordrin thì hào hứng hơn, vội vàng kéo cả đám lại gần và khoe bộ đồ vừa mặc vào.

“Thấy sao? Chúng ta trông ngầu như lính thực thụ phải không?”

Trong khi đó, giáo quan đứng bên ngoài, đôi mắt sắc bén lướt qua từng học viên. Bất kỳ sự chậm trễ hay thiếu kỷ luật nào cũng sẽ lập tức bị chú ý.

Không khí trở nên căng thẳng, nhưng cũng chính điều đó khiến các học viên hiểu rằng, nơi này không chỉ là một chỗ để chơi, mà là nơi họ sẽ trải qua những thử thách thực sự.

Một lát sau, các học viên đứng thành hàng trước cửa phòng, mỗi người được phát một hộp nhỏ đựng bột đánh răng.

Đây là sản phẩm thử nghiệm từ nhóm giả kim theo yêu cầu của Vương Cường. Mặc dù chưa hoàn thiện, nhưng bột này vẫn tốt hơn nhiều so với không có gì.

Khi phát đồ, giáo quan lặng lẽ quan sát từng học viên, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Rhyx nhận hộp bột đánh răng, nháy mắt với Mordrin.

“Không biết sau khi xong vụ vệ sinh này, ta có được thử món gì đặc biệt không nhỉ?”

Mordrin bật cười khúc khích.

“Hy vọng là thứ gì ngon hơn cái đống chúng ta ăn dạo trước.”

Kazek đứng cạnh đó, lặng lẽ nở nụ cười rồi tiếp tục chú tâm vào việc nhận đồ. Zarael, vẫn ngái ngủ, gần như không thốt ra lời nào, lặng lẽ cầm đồ và theo sau mọi người.

Sau khi nhận đủ các vật dụng cá nhân, các học viên nhanh chóng xếp thành hàng và di chuyển đến khu vực vệ sinh.



Không ít người vẫn chưa tỉnh hẳn, bước đi chậm rãi với những cái ngáp dài. Nhưng khi đến nơi, họ nhanh chóng bắt đầu quy trình đánh răng và rửa mặt, bắt đầu một ngày mới.

Một học viên lên tiếng, miệng nhồm nhoàm vì đang súc bột.

“Cái quái! Thứ này thật kỳ diệu, các ngươi cũng thử đi, miệng ta bây giờ thật là thơm mát.”

Mordrin liếc nhìn Rhyx.

“Ta nói rồi mà! Bọn họ chăm chút chúng ta kỹ lưỡng như này thì kiểu gì cũng có bữa sáng ra trò.”

Sau khi hoàn tất việc vệ sinh, các học viên được dẫn đến khu vực nhà ăn. Mỗi người nhận một bát cháo yến mạch, một quả trứng luộc và một trái táo.

Bữa ăn đơn giản, nhưng đầy đủ dinh dưỡng, chuẩn bị cho họ đối mặt với những bài tập cường độ cao sắp tới.

Mordrin ngấu nghiến ăn, rồi chợt nhìn qua Zarael đang gà gật.

“Này, ngươi phải ăn nhanh lên, không thì huấn luyện xong ngươi sẽ đói lả ra đấy!”

Zarael mơ màng nhìn bát cháo, cầm thìa khuấy nhẹ.

“Biết rồi... Ta chỉ... muốn ngủ thêm chút nữa.”

Sau bữa sáng, tất cả học viên được tập hợp lại để bắt đầu chương trình huấn luyện cơ bản.

Những bài tập thể lực đầu tiên tuy quen thuộc như chạy, chống đẩy, nhưng cường độ không hề nhẹ nhàng. Các giáo quan nghiêm khắc giá·m s·át từng người, đánh giá thể lực và tinh thần qua từng động tác.

Chỉ sau vài vòng chạy, nhiều học viên bắt đầu đuối sức. Một số người ngã khuỵu xuống, thở dốc, trong khi vài kẻ khác thậm chí n·ôn m·ửa vì quá sức.

Mordrin dù mệt nhưng vẫn gượng được, cố gắng giữ nhịp thở ổn định.

Zarael, thì bị ngất tạm thời, đội y tế lập tức xuất hiện và đưa hắn đi chăm sóc, tổng thời gian mà hắn duy trì được là 5 phút.

Giáo quan đứng từ xa, quan sát kỹ lưỡng mọi thứ mà không tỏ ra chút thương hại.

“Đây mới chỉ là khởi đầu,” hắn lẩm bẩm, tay ghi chép cẩn thận vào cuốn sổ.

Rhyx vừa chạy vừa lẩm bẩm với Kazek, “Ngươi có nghĩ là bọn ta sẽ sống sót qua cái này không?”

Kazek, dù thở hổn hển, chỉ nhún vai, “Chỉ cần không c·hết là được rồi.”

Ngày đầu tiên của đợt huấn luyện đã khởi động theo cách không dễ chịu, nhưng với mỗi giọt mồ hôi rơi xuống, các học viên bắt đầu hiểu rằng, con đường phía trước không hề dễ dàng như họ tưởng.



Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.

Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý!

╰ (* ´︶` *) ╯