Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 90: Sức Mạnh Của Động Cơ Hơi Nước



Chương 90: Sức Mạnh Của Động Cơ Hơi Nước

Buổi sáng sớm, ánh nắng vàng nhạt len lỏi qua cửa sổ, chiếu sáng căn phòng làm việc của Vương Cường. Hắn đang ngồi sau bàn làm việc, tay lướt nhẹ qua từng trang báo cáo.

Cửa nhẹ nhàng mở ra, giáo quan Darius bước vào với vẻ nghiêm túc. Hắn cầm một bảng báo cáo chi tiết về quá trình rèn luyện của các học viên.

Darius, vốn là một đội trưởng dày dạn kinh nghiệm, nay được giao nhiệm vụ giáo quan cho lứa học viên mới.

Hắn bước đến gần bàn, dáng vẻ uy nghi với thân hình đồ sộ, cơ bắp cuồn cuộn và làn da nâu đỏ hằn lên những vết sẹo chiến trận.

Đôi mắt vàng rực sáng quyền uy dưới hàng chân mày đen rậm, kết hợp cùng cặp sừng cong ngược ra sau khiến hắn toát lên vẻ dữ tợn, nhưng không kém phần đáng kính.

Vương Cường ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén nhưng bình tĩnh.

"Darius, báo cáo tình hình buổi huấn luyện sáng nay," hắn yêu cầu, giọng không lớn nhưng đầy trọng lượng.

Darius đặt bảng báo cáo lên bàn rồi cất giọng trầm, rõ ràng.

"Buổi sáng nay, các học viên được yêu cầu vượt qua bài tập thể lực và kỷ luật. Có nhiều kẻ bộc lộ yếu kém, không chịu nổi áp lực. Nhưng... cũng có những con quỷ cho thấy tiềm năng rất đáng chú ý."

Vương Cường nhíu mày, tay hắn khẽ lướt qua những dòng mô tả về thể chất của các học viên.

"Có ai nổi bật không?" Hắn hỏi, giọng điệu thoáng chút tò mò.

Darius suy nghĩ trong giây lát trước khi trả lời.

"Có vài học viên với thể chất tốt vượt trội, nhưng hiệu suất thực tế lại không đúng như mong đợi. Tôi nghĩ họ còn tiềm năng chưa được khai phá."

Ánh mắt Vương Cường lóe lên một tia sắc lạnh. Hắn ngả người ra ghế, cẩn trọng suy xét.

"Tăng cường độ luyện tập cho những học viên đó. Không cần giải thích nhiều, cứ theo chỉ thị mà làm."

Darius gật đầu chắc nịch. Hắn biết rõ, dù không hiểu hết mục đích của ngài cố vấn, nhưng một khi ngài cố vấn đã ra lệnh, chắc chắn có lý do chính đáng. Hắn chào theo nghi thức q·uân đ·ội rồi quay gót rời khỏi phòng.

Sau khi Darius rời đi, Vương Cường đứng dậy, bước đến bên cửa sổ. Hướng ánh nhìn ra xa, khung cảnh doanh trại bận rộn hiện ra trước mắt.

Tất cả đều theo đúng kế hoạch mà hắn và các phó trưởng phòng đã thống nhất trong cuộc thảo luận trước đó. Không chỉ là việc đào tạo cơ bản, Vương Cường đã lên kế hoạch sàng lọc kỹ lưỡng để phát hiện những nhân tài thực sự, và loại bỏ những kẻ không đáng tin.



Trong cuộc họp trước đó…

"Ta muốn mọi người nhớ kỹ," Vương Cường nói, giọng hắn dứt khoát nhưng không kém phần thâm trầm.

"Việc đào tạo này không chỉ là để học viên mạnh lên. Nó còn là cơ hội để tìm ra gián điệp, nếu có."

Edwin, ngồi bên cạnh với vẻ mặt trầm ngâm, đồng tình.

"Tôi đồng ý!Điều đó rất cần thiết. An ninh trong khu vực nghiên cứu là tuyệt đối quan trọng. Không thể để ai tiếp cận các dự án bí mật."

Cassandra, Chánh thanh tra q·uân đ·ội, gật đầu. "Tôi sẽ đảm bảo mọi biện pháp an ninh được thực hiện nghiêm ngặt. Không một chi tiết nào có thể bị bỏ qua."

Vương Cường nhìn khắp phòng, ánh mắt lướt qua từng người.

"Tốt. Dù có làm gì thì hãy nhớ, an ninh, trật tự và cơ mật là các yếu tố không được để bất kỳ rủi ro hoặc mối nguy hại tiềm ẩn nào ảnh hưởng."

Chiều hôm đó…

Vương Cường bước vào xưởng xi măng, không khí nóng rực và mùi khói đá sặc lên mũi. Tiếng động cơ vang vọng khắp nơi, kèm theo tiếng đá bị nghiền nát.

Hắn quan sát kỹ càng, bước tới gần một chiếc máy nghiền lớn, nơi Rangar, phó trưởng phòng nghiên cứu và thợ rèn chính, đang chỉ đạo công việc.

"Ragnar," Vương Cường lên tiếng, giọng trầm đầy uy lực. "Công việc tiến triển thế nào?"

Ragnar quay người lại, đôi mắt kính cẩn khi thấy Vương Cường.

"Ngài cố vấn! Mọi việc gần như đã hoàn tất. Chúng tôi chỉ cần lắp ma tinh thạch vào động cơ là có thể khởi động máy nghiền và máy dập."

"Ma tinh thạch loại 2 duy trì được bao lâu?" Vương Cường hỏi tiếp, ánh mắt không rời khỏi các động cơ.

Ragnar trầm ngâm một lát trước khi trả lời.

"Khoảng ba ngày nếu vận hành liên tục. Tuy nhiên, bảo trì chúng khá phức tạp so với động cơ dùng than."

Vương Cường gật đầu, đồng tình với nhận định của Rangar.



"Trong những môi trường như hầm mỏ, vẫn nên ưu tiên dùng than. Dù ma tinh thạch hiệu quả hơn, nhưng chi phí và độ phức tạp cần phải cân nhắc kỹ lưỡng."

Ragnar khẽ cười.

"Ngài nói đúng. Hiện tại chúng tôi cũng đang phát triển một hệ thống mới, hy vọng có thể chuyển hóa ma nguyên tố từ môi trường thành năng lượng. Nhưng việc ứng dụng thực tế vẫn còn xa."

Vương Cường im lặng một lúc rồi nói.

"Tốt. Tiếp tục theo dõi sát sao quá trình này. Bất cứ sai sót nào cũng có thể làm chậm tiến độ của chúng ta."

Ragnar cúi chào lần nữa trước khi tiếp tục công việc. Vương Cường đứng đó thêm một lúc, mắt hắn vẫn dán vào những động cơ khổng lồ.

Trong xưởng xi măng, không khí luôn ngột ngạt và bức bối, đặc biệt là khi những cỗ máy đang vận hành.

Tù binh, ma thuật sư, và binh lính đều đảm nhận công việc trong xưởng, xen lẫn giữa những người giá·m s·át, ánh mắt họ luôn dõi theo từng động tác của Ragnar và nhóm nghiên cứu.

Những tiếng xì xào tò mò lan tỏa trong không gian, đôi khi, một vài tù binh khẽ liếc nhìn nhau, tự hỏi về thứ mà ngài cố vấn và mấy tên nhân viên phòng nghiên cứu đang lắp đặt.

"Đây rồi, chỉ cần đặt viên ma tinh thạch vào chỗ này," Ragnar nói với một sự tập trung cao độ, chỉ tay về phía ổ đặt.

"Cẩn thận một chút... Đúng rồi, lắp vừa khít rồi."

Khi công việc chuẩn bị hoàn tất, Ragnar hít một hơi sâu, sau đó bắt đầu nhấn các nút và gạt cần điều khiển.

Ngay lập tức, các ma trận và vòng ma thuật khắc trên máy bắt đầu phát sáng, tạo nên một quầng sáng xanh lam nhấp nháy.

Ngọn lửa trong lò hơi bùng lên mạnh mẽ, đun nóng hệ thống.

Chỉ trong tích tắc, các bánh răng của cỗ máy bắt đầu quay, răng nghiền đá cọ xát vào nhau tạo ra tiếng ầm ầm, và băng chuyền bắt đầu chuyển động đều đặn kéo theo những tảng đá thử nghiệm lớn tiến vào máy nghiền.

Cả xưởng đồng loạt ngừng lại, mọi người chăm chú quan sát cỗ máy kỳ lạ.

Răng rắc, răng rắc chỉ vài vòng quay những tảng đá lớn đã bị nghiền nhỏ lại, qua thêm vài vòng nó lại biến nhỏ hơn thành các kích thước hoàn hảo cho giai đoạn tiếp theo.

"Không thể tin được... chỉ là một cỗ máy sắt mà có thể nghiền nát đá như thế này..."



Một tù binh thì thào, mắt mở to khi chứng kiến những khối đá lớn bị nghiền nhỏ một cách dễ dàng.

"Thật đáng kinh ngạc," một ma thuật sư nói nhỏ, ánh mắt sáng rực, không thể rời khỏi cỗ máy.

"Đây là gì vậy?Thứ này là ma cụ sao? Không hình như không phải"

Vương Cường bước tới bên cạnh quản lý của xưởng xi măng, giọng nói có phần tự hào.

"Đây là một trong những cỗ máy mới của chúng ta. Nó sẽ giúp đẩy mạnh sản xuất xi măng. Nhưng hãy nhớ kỹ, khi vận hành phải hết sức cẩn thận, đặc biệt là với van xả khí. Mặc dù nó đã được lắp đặt ở trên cao và có hệ thống bảo vệ, nhưng không thể chủ quan."

Quản lý xưởng gật đầu, ánh mắt không rời khỏi cỗ máy đang hoạt động nhịp nhàng trước mặt.

Sau khi nghe chỉ dẫn của Vương Cường, ông ta nhanh chóng ra lệnh cho các tù binh vận chuyển nguyên liệu vào máy nghiền.

Những viên đá to lớn, sắc cạnh bị nghiền nát như viên kẹo dưới sức mạnh khủng kh·iếp của cỗ máy. Các tù binh đứng nhìn cảnh tượng này, miệng há hốc, không khỏi cảm thấy kính phục trước sức mạnh tuyệt đối của thứ mà họ đang chứng kiến.

Tên quản lý, giọng run run đầy thán phục nói.

“Nhìn tốc độ này, công việc sẽ không chỉ nhanh hơn gấp 3 lần, thậm chí còn gấp 5 đến 6 lần”

"Quá tuyệt vời," Ragnar khẽ nói, không giấu được niềm vui sướng khi chứng kiến thành quả của mình.

"Chúng ta đã làm được. Thứ này, nó sẽ thay đổi cả thế giới."

Một vài nhân viên phòng nghiên cứu không thể kiềm chế niềm hạnh phúc, ôm chầm lấy nhau và rơi nước mắt.

Họ đã cùng nhau tạo ra một bước đột phá lớn, thứ sẽ thay đổi tương lai của cả đất nước.

Vương Cường chỉ đứng lặng lẽ quan sát, trên gương mặt lạnh lùng của hắn thoáng qua một nụ cười hài lòng, biết rằng bước đầu tiên trong kế hoạch của mình đã thành công.



(╥﹏╥) Chương này chỉ có 1k6 chữ, mình đi làm tới 11h30 mới về tới nhà ráng viết lắm nhưng không nổi nên chỉ viết được có nhiêu đó. Mong mọi người thông cảm.

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.

À đúng rồi xém tí quên, cảm ơn bạn Bát Nước đã ủng hộ, góp ý và đề cử ạ.

Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý!

╰ (* ´︶` *) ╯