Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 95: Cuộc Thanh Trừng Nội Bộ



Chương 95: Cuộc Thanh Trừng Nội Bộ

Dưới ánh trăng mờ ảo, những bóng đen lướt nhẹ trong màn đêm, tạo thành một đoàn cảnh vệ uy nghiêm và đáng sợ.

Trang phục của họ, với tông màu đen tuyền làm chủ đạo, ôm sát cơ thể nhưng vẫn mang tính linh hoạt, được thiết kế để tôn lên vẻ huyền bí và nguy hiểm. Những chi tiết tinh tế trên trang phục, từ các đường khâu đến các mảng giáp nhỏ, không chỉ tạo nên vẻ ngoài ấn tượng mà còn có chức năng bảo vệ.

Đặc biệt, mỗi bộ trang phục đều được gắn một thiết bị đặc biệt, trên đó khắc một ma trận mới được phát triển bởi một nhóm ma trận sư trong phòng nghiên cứu.

Ma trận này, ban đầu được nghiên cứu để hấp thụ và chuyển hóa ma lực trong không khí, lại vô tình hấp thụ các sóng ánh sáng, khiến bộ trang phục trở nên đen hơn trong bóng đêm, gần như hòa lẫn vào màn đêm.

Tuy nhiên, điểm yếu của ma trận là nếu sử dụng vào ban ngày, trang phục sẽ trở nên quá nóng, có thể gây nguy hiểm cho người mặc.

Những bóng đen di chuyển nhanh chóng và lặng lẽ, mắt sắc bén quan sát mọi động tĩnh xung quanh.

Khi phát hiện một nhóm mục tiêu đang tiến vào khu xưởng chứa động cơ hơi nước và các tài liệu quan trọng, đội cảnh vệ ngay lập tức triển khai kế hoạch đã được vạch sẵn.

Trong bóng tối, một nhóm gián điệp len lỏi vào xưởng, mắt chúng di chuyển không ngừng, cẩn thận tránh những cái bẫy có thể tồn tại. Một tên có vóc dáng nhỏ bé thì thào với đồng bọn.

"Chúng ta phải nhanh lên. Nếu bị phát hiện, tất cả sẽ tiêu đời."

Một tên khác, cao lớn và có vẻ là thủ lĩnh, gật đầu nhưng không rời mắt khỏi nhiệm vụ.

"Cứ bình tĩnh. Ta đã nhận được thông tin nội bộ rằng đêm nay là thời điểm an toàn nhất để hành động."

Chúng không biết rằng tất cả đều đang nằm trong tầm kiểm soát của đội cảnh vệ.

Vorrak, từ vị trí quan sát, mỉm cười khi thấy kế hoạch đang tiến triển đúng như dự đoán.

Khi nhóm gián điệp tiến gần đến khu vực chứa tài liệu quan trọng, đội cảnh vệ bắt đầu di chuyển, tạo ra một vòng vây chặt chẽ xung quanh. Một tên trong nhóm gián điệp bỗng dừng lại, cảm nhận được có điều gì đó không ổn.

"Đợi đã... có vẻ như có người đang theo dõi chúng ta," hắn thì thào, mắt đảo quanh đầy lo lắng.

Tên thủ lĩnh, dù hơi chột dạ, nhưng vẫn quyết định tiếp tục.

"Không thể dừng lại bây giờ. Chúng ta phải lấy được tài liệu này bằng mọi giá."

Vorrak quan sát từ xa, lòng đầy phấn khích khi thấy gián điệp đã lộ diện. Ông ra lệnh qua tín hiệu tay, và đội cảnh vệ bắt đầu triển khai bước cuối cùng của kế hoạch.

Khi nhóm gián điệp tiến vào căn phòng chứa tài liệu, chúng nhanh chóng tìm kiếm và thu thập những gì chúng cho là quan trọng. Đúng như dự đoán, tài liệu này đã được làm giả để dẫn dụ bọn chúng.

Ngay khi nhóm gián điệp vừa định rời đi, đội cảnh vệ đột ngột xuất hiện, nhanh như chớp bao vây lấy chúng.

Một cuộc hỗn chiến nổ ra ngay lập tức. Những bóng đen di chuyển nhanh như gió, t·ấn c·ông không khoan nhượng.

Tên thủ lĩnh gián điệp hét lên, vung thanh kiếm ra đỡ đòn t·ấn c·ông từ một chiến binh cảnh vệ.

"Các ngươi nghĩ có thể bắt được chúng ta dễ dàng như vậy sao?!" hắn gầm lên, mắt đỏ ngầu vì căm hận.

Một đội viên cảnh vệ cười lạnh, vừa né đòn vừa đáp trả.



"Đừng phí sức nữa. Các ngươi đã bị bao vây."

Một tên gián điệp khác, thấy đồng bọn bị hạ gục từng tên một, bắt đầu hoảng loạn.

"Chúng ta bị lừa rồi! Phải rút lui ngay lập tức!"

Nhưng đã quá muộn. Vorrak đích thân dẫn đầu một nhóm cảnh vệ, t·ấn c·ông mạnh mẽ vào hàng ngũ gián điệp.

Từng chiêu thức nhanh, chính xác và đầy uy lực, khiến nhóm gián điệp không có cơ hội phản công. Chỉ trong vài phút, tất cả bọn chúng đều bị hạ gục, chỉ còn một vài tên sống sót nhưng b·ị b·ắt giữ.

Vorrak tiến đến gần tên thủ lĩnh, nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lẽo.

"Ngươi nghĩ rằng có thể thoát khỏi đây dễ dàng sao? Tất cả đã nằm trong tay chúng ta từ trước."

Tên thủ lĩnh gián điệp, dù đã bị trói chặt, vẫn không từ bỏ sự kiêu ngạo.

"Các ngươi chỉ là những con rối trong trò chơi lớn hơn mà thôi."

Bỗng một âm thanh nổ vang lên, một cảnh vệ bị hất tung khiến một nhóm gián điệp chạy thoát trong đó có tên đang cầm tài liệu

Các gián điệp của gia tộc Dreakar đã được cho phép lấy tài liệu, và đúng như dự đoán, chúng đã rơi vào bẫy. Sau khi những tên gián điệp của Dreakar nghĩ rằng mình đã thoát, đội cảnh vệ lại nhanh chóng xuất hiện, bao vây và tiêu diệt chúng.

Sau khi nhiệm vụ kết thúc, Vorrak bước tới các đội viên của mình. Dù họ đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, nhưng hắn vẫn nhận ra vài thành viên b·ị t·hương nhẹ, do giả sơ sót để tạo cơ hội cho vài tên gián điệp thoát khỏi tầm mắt.

Vorrak cúi xuống, ánh mắt quan tâm nhìn những đội viên b·ị t·hương.

“Mấy v·ết t·hương này có nghiêm trọng không?” Vorrak hỏi, giọng trầm nhưng chứa đựng sự lo lắng thật sự.

Một trong những đội viên, dù b·ị t·hương nhưng vẫn đứng thẳng, cười nhẹ đáp lại.

“Không sao đâu, chỉ là vết xước nhỏ thôi, thưa đội trưởng. Tất cả đều nằm trong dự đoán của tôi.”

Vorrak gật đầu, hài lòng với câu trả lời.

“Tốt, nhưng nhớ chăm sóc cẩn thận. Nhiệm vụ hoàn thành tốt đẹp, tất cả các ngươi đều làm rất tốt. Giờ hãy nghỉ ngơi, chúng ta sẽ có nhiều việc phải làm tiếp.”

Đội cảnh vệ cúi chào Vorrak, rồi lặng lẽ lui ra, mỗi người trong lòng đều cảm thấy tự hào về sự thành công của nhiệm vụ.

Vorrak đứng đó một lúc, nhìn quanh màn đêm tĩnh lặng, đôi mắt hắn ánh lên sự hài lòng sâu sắc. Từng bước trong kế hoạch đã được thực hiện một cách hoàn hảo, không một sai sót.

Sáng hôm sau, một không khí căng thẳng và đầy bí ẩn bao trùm khắp doanh trại. Các thanh tra của cơ quan thanh tra bắt đầu lùng sục khắp nơi để truy bắt nội gián.

Họ di chuyển nhanh chóng, đi từ khu vực này sang khu vực khác, không bỏ sót một ngõ ngách nào.

Binh lính và nhân viên doanh trại, trước sự xuất hiện đột ngột của các thanh tra, không tránh khỏi sự hoang mang. Những ánh mắt dò hỏi liên tục trao đổi với nhau.

Tiếng thì thầm lo lắng vang lên khắp nơi.



"Bọn họ đang tìm gì vậy? Có chuyện gì xảy ra à?" một binh lính trẻ thì thào với đồng đội, mắt liếc nhìn theo các thanh tra.

Người đồng đội, kinh nghiệm hơn, cau mày.

"Nghe nói có nội gián b·ị b·ắt đêm qua. Chắc họ đang truy lùng kẻ còn sót."

Những lời đồn đại bắt đầu lan truyền như lửa cháy trong doanh trại, và không lâu sau đó, sự hoang mang ban đầu nhanh chóng chuyển thành cơn phẫn nộ. Binh lính, nhân viên, tất cả đều tỏ rõ sự khinh bỉ đối với những kẻ phản bội.

"Đúng là lũ cặn bã!"

Một binh lính cao lớn lên tiếng, giọng nói đầy căm hận.

"Phản bội lại đồng đội và Chỉ huy của mình chỉ vì chút lợi lộc hèn hạ. Nếu tôi bắt được chúng, tôi thề sẽ khiến chúng trả giá."

Một binh sĩ khác đứng gần đó gật đầu đồng tình.

"Ai mà làm việc đó thì không đáng sống. Tất cả chúng ta đều đã đặt cược mạng sống của mình ở đây, những kẻ phản bội làm vậy thì chẳng khác gì đâm sau lưng chúng ta."

Các thanh tra không chỉ truy lùng nội gián mà còn phát đi thông báo khắp doanh trại, hứa thưởng 5 đồng vàng cho bất kỳ ai cung cấp được thông tin về nội gián thực sự.

Điều này càng thúc đẩy tinh thần của mọi người, quyết tâm truy bắt kẻ phản bội trở thành nhiệm vụ chung của cả doanh trại.

Một thanh tra dừng lại trước một nhóm binh lính, đưa ra lời cảnh báo.

"Hãy chú ý đến những dấu hiệu bất thường. Nếu có ai trong doanh trại thay đổi thói quen làm việc, đột ngột làm việc ngoài giờ, hay truy cập vào tài liệu không liên quan đến nhiệm vụ của họ, hãy lập tức báo cho chúng tôi."

Một binh lính như nhớ lại điều gì đó rồi hỏi thanh tra với vẻ lo lắng.

"Còn những ai có vẻ căng thẳng hoặc né tránh khi bị giá·m s·át thì sao?"

"Chính xác," thanh tra trả lời với giọng nghiêm nghị.

"Đừng ngại ngần. Mọi thông tin đều quan trọng trong thời điểm này."

Khi tin tức về việc bắt nội gián lan đến các học viên, những phản ứng trái chiều nhanh chóng nổ ra trong các nhóm.

"Không lẽ việc tên Baito cùng bạn hắn biến mất hôm vừa rồi là vì bọn hắn là gián điệp?" Một học viên lo lắng nói nhỏ, mắt đầy nghi ngờ.

Những người xung quanh nghe vậy thì sững sờ. Một học viên khác hỏi lại.

"Phòng các ngươi cũng có? Họ biến mất vào giữa đêm đúng không?"

"Đúng vậy," học viên đầu tiên đáp, giọng thấp hơn.

"Giáo quan bảo rằng họ bỏ cuộc, nhưng... giữa đêm? Thật đáng ngờ."

Một học viên khác nhìn chằm chằm vào khoảng không, suy ngẫm.



"Có khi nào bọn họ bị phát hiện là gián điệp không? Chúng ta nên cẩn thận. Chẳng biết ai là bạn hay thù nữa."

Sự cẩn trọng bắt đầu lan tỏa trong doanh trại. Các học viên, trước đây vô tư đùa giỡn, giờ trở nên dè chừng hơn. Họ bắt đầu canh chừng lẫn nhau, ánh mắt luôn tràn đầy nghi ngại.

Trong khi đó, tại phòng họp, Aurelia và Vương Cường đang họp khẩn cấp với các chỉ huy cấp cao của doanh trại. Không khí trong phòng nặng nề và căng thẳng. Các đội trưởng, trong đó có cả tên đội trưởng gián điệp, ngồi nghiêm nghị, chờ đợi lệnh mới.

Aurelia, với ánh mắt sắc lạnh, quét qua từng người một. Cô đứng trước mọi người, thể hiện sự tức giận rõ ràng.

"Ai có thể giải thích cho ta biết tối qua các đội cảnh vệ đã làm gì mà để xảy ra sự việc này?" Aurelia hỏi, giọng nói của cô đầy quyền uy và quyết liệt.

"Và những loại tài liệu nào đã bị mất?"

Vương Cường đứng lên, vẻ điềm tĩnh nhưng có chút lo lắng.

Hắn bắt đầu thừa nhận rằng mình đã chủ quan.

"Thưa chỉ huy, tôi đã biết rằng sẽ có kẻ xâm nhập vào các xưởng, nhưng không ngờ bọn chúng lại đông và liều lĩnh đến vậy. Tài liệu liên quan đến động cơ hơi nước đã bị mất đi một phần.”

Aurelia nhìn qua một loạt các báo cáo trước khi lên tiếng.

"Chúng ta đang đối diện với một mối đe dọa từ bên trong. Không ai trong chúng ta có thể đảm bảo rằng những gián điệp còn lại sẽ không tiếp tục hành động. Việc của chúng ta là phải loại bỏ chúng càng sớm càng tốt."

Vương Cường, với ánh mắt sắc bén, bổ sung thêm.

"Tôi muốn mọi người cẩn thận với cấp dưới của mình. Tất cả các dấu hiệu bất thường phải được báo cáo ngay lập tức. Chúng ta không thể để bọn gián điệp này phá hủy sự đoàn kết của doanh trại."

Một trong những đội trưởng, một người đàn ông trung niên với đôi mắt sắc lạnh, lên tiếng.

"Chúng tôi sẽ theo sát các chỉ thị và đảm bảo không có sơ hở nào. Nhưng... liệu có khả năng có gián điệp trong hàng ngũ của chúng tôi không?"

Aurelia không trả lời ngay, cô lặng lẽ quan sát mọi người trong phòng, ánh mắt dò xét.

"Đây là lý do chúng ta phải cảnh giác. Không loại trừ khả năng kẻ thù đã cài người vào sâu hơn chúng ta tưởng."

Tên đội trưởng gián điệp, dù bề ngoài cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng mồ hôi lạnh đã bắt đầu chảy dọc theo gáy hắn. Từng câu từng chữ từ Aurelia như những lưỡi dao cắt sâu vào tâm trí hắn, khiến hắn nhận ra rằng thời gian của mình đang cạn dần.

“Vorrak!” Aurelia quay sang gọi đội trưởng đội cảnh vệ.

“Lập tức truy lùng gián điệp khắp khu vực này. Đồng thời, ta ra lệnh thực hiện một cuộc thanh trừng nội bộ, kể cả là với các quản lý cấp cao. Không được để sót bất kỳ ai.”

Tên đội trưởng gián điệp, ngồi ở cuối phòng, nghe vậy thì bắt đầu lo lắng.

Hắn có thể cảm nhận được vòng vây đang dần siết chặt quanh mình. Hắn phải nhanh chóng rời khỏi doanh trại trước khi bị phát hiện.

….

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới.

Cầu theo đọc, cầu nhận xét, cầu góp ý!

╰ (* ´︶` *) ╯