Nhận được chỉ thị của quan trên Thẩm Thiên Thu từ trên giường nhảy xuống, dẫn ba tên thủ hạ đến biệt viện, đi đi lại lại chờ đợi.
Không bao lâu sau, Hạ Chưởng Quỹ vội vã đi vào trong sân, cũng không quanh co lòng vòng. Vừa gặp liền chắp tay nói:
- U tiên sinh, vật trước đó cho ngươi vẫn cần nghiệm chứng một chút.
Thẩm Thiên Thu lập tức lấy nhẫn trừ vật từ trong tay mà trước đó lây từ tay đôi phương dâng lên.
Vật tới tay, Hạ Chưởng Quỹ lập tức thi pháp kiểm tra bên trong nhẫn trừ vật, đám phong ấn bóng nước vẫn còn ở đó, chứng minh đối phương lấy được đồ đạc xong vẫn chưa tự xem, chợt lại đem nhẫn trừ vật hai tay đưa trả lại.
Nhận nhân trừ vật Thẩm Thiên Thu chính thức lấy phong ấn bóng nước bên trong nhẫn trữ vật ra, trong nháy mắt, bóng nước hóa thành sương khói bay lên không trung, một miếng ngọc điệp rơi xuống tay, Thẩm Thiên Thu tra xét nội dung trong ngọc điệp xong, hít sâu một hơi, thần tình có chút ngưng trọng, hỏi:
- Hạ Chưởng Quỹ, kế tiếp vẫn cần ngươi phối hợp. Hạ Chưởng Quỹ gật đầu nói:
- Đã nhận được mệnh lệnh phía trên, ta bên này sẽ dốc toàn lực phối hợp U tiên sinh.
Tốt!
Thẩm Thiên Thu hỏi:
- Ta giờ cần phải lập tức nắm được hướng đi của Thủ thành cung đại thống lĩnh.
Trước đó hắn cũng không biết phải làm gì, mãi đến vừa rồi nhận được tin phía trên, mới rõ ràng thân phải làm gì, phía trên báo cho biết nhân thủ của Hạ Hầu gia ở Thiên nhai sẽ dốc toàn lực phối hợp hắn hành động.
Mà Hạ Chưởng Quỹ trước cũng không biết mình phải phối hợp Thẩm Thiên Thu làm cái gì, nhưng phía trên lại có chuyện khác cho hắn làm, lúc này mới hiểu việc phía trên để mình chuẩn bị trước đó cũng là để phối hợp vị này, lúc này gật đầu nói:
- Thủ thành cung hướng đi như nào ta bên này nắm rõ, thiên nhai đại thống lĩnh Thiết Phương Giác lúc này đang ở Thủ thành cung.
Thẩm Thiên Thu nói:
- Đưa ta đến Thủ thành cung, ta giờ phải lập tức gặp hắn.
Phía sau hắn ba tên thủ hạ đưa mắt nhìn nhau, không biết tình hình gì.
- Lập tức?
Hạ Chưởng Quỹ có chút do dự nói:
- Vội vã như vậy?
Thẩm Thiên Thu trầm giọng nói:
- Lập tức, lập tức, bằng bất cứ giá nào cũng phải gặp được hắn.
- Được! Ta tận lực.
Hạ Chưởng Quỹ trả lời, đưa tay nói:
- Mời!
Một nhóm mấy người lập tức bước nhanh ra, trên đường, Thẩm Thiên Thu lại truyền âm hỏi:
- Ngươi bên này nhân thủ đã chuẩn bị xong chưa?
Đi cùng bên cạnh Hạ Chưởng Quỹ trả lời:
- Đều đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể nghe theo điều khiển.
Thẩm Thiên Thụ gật đầu, bắt đầu phân phó ba tên thủ hạ đi theo chuẩn bị phối hợp.
Hạ Chưởng Quỹ trên đường có liên lạc thiên nhai đại thống lĩnh Thiết Phương Giác, biểu thị có việc cầu kiến, cố ý nhấn mạnh là chuyện tốt.
Hạ Hầu gia ở trên Thiên nhai có sức ảnh hưởng là điều không nghi ngờ gì nữa, Thiên nhai đại thống lĩnh cũng phải nể mặt mũi vài phần, dù sao hàng năm đều nhận của người ta, cũng may mà có tầng quan hệ này, bằng không Đám người Thẩm Thiên Thu muốn gặp được Thiết Phương Giác chưa chắc dễ dàng như vậy, chí ít cũng không trực tiếp như vậy, đây cũng là một trong những nguyên nhân cần Hạ Hầu gia phối hợp.
Khi một nhóm đi đến bên ngoài Thủ thành cung, thủ vệ đã nhận được tin tức có thể cho vào, mấy người bước lên bậc cửa, một gà tiểu tướng đã đứng ở cửa chính chắp tay nghênh tiếp, nói:
- Nam chưởng quỹ, đại thống lĩnh đang ở bên trong Thẩm Thiên Thu mắt liếc Hạ Chưởng Quỹ, thì ra người này vốn họ Nam.
Làm phiền, làm phiền!
Hạ Chưởng Quỹ chắp tay đáp lễ, thuận thế lấy một chiếc nhẫn trừ vật nhét vào trong tay của đối phương.
Tiểu tướng kia nhất thời tủm tỉm, nhưng liếc nhìn bốn người Thẩm Thiên Thu, lại không khỏi nghi ngờ nói:
- Mấy vị này là?
Vẻ mặt dò xét rất rõ ràng.
Đều là cùng đi đàm luận, làm sao? Chẳng lē Nam mỗ tự mình tay đảm đưa người đến Ngưu tướng quân vẫn chưa tin Hạ Chưởng Quỹ vừa cười nửa không dòm đối phương, hơi chút tạo áp lực.
Được xưng là Ngưu tướng quân tiểu tướng suy nghĩ một chút cũng phải, nhiều người như vậy tận mắt thấy, nếu xảy ra chuyện gì cũng là Hạ Hầu gia gánh trách nhiệm, thấy đối phương cũng không dám xằng bậy, thêm nữa mới vừa nhận đồ của người ta, lúc này cười ha ha nói:
- Nam chưởng quỹ nói quá rồi, mời vào bên trong! Mời!
Hạ Chưởng Quỳ cũng đưa tay khách khí một tiếng, sau đó cùng đi sóng vai với hắn, đám người Thẩm Thiên Thu không có chút rung động nào đi theo sau.
Thủ thành cung trong chính sảnh đãi khách, mấy người đi đến chờ một hồi, không cách nào người ta đại thống lĩnh nên tránh không được phải ra oai một chút, không thể để người ta ở chỗ này chờ bọn họ.
Trong chốc lát, vị Ngưu tướng quân kia dẫn một hán tử mặc thường phục khôi ngô đi tới. Hạ Chưởng Quỹ lúc này hướng người tới chắp tay cười nói:
- Đại thống lĩnh, quấy rầy, quấy rầy rồi.
Vừa nghe cách xưng hô này, đám người Thẩm Thiên Thu liền biết vị này chính là Thiết Phương Giác. Nam chưởng quỹ, tình hình hiện giờ ngươi cũng biết, chính là thời buổi loạn lạc, chuyện gì mà vội vã muốn gặp ta?
Thiết Phương Giác cười nhạt nói một câu, xoay người đi tới chỗ ngồi xuống, ánh mắt đã rơi vào trên người mấy người Thẩm Thiên Thu.
Hạ Chưởng Quỹ tránh ra một bên, chỉ vào bốn người Thẩm Thiên Thu nói:
- Ta chỉ là dẫn đường mà thôi, là bọn họ muốn gặp đại thống lĩnh.
A!
Thiết Phương Giác hơi chớp mắt, Hạ Chưởng Quỹ trước liên hệ hắn nói là có chuyện tốt, ý niệm đầu tiên của hắn là chỗ tốt gì ánh mắt đánh giá mấy người hỏi:
- Không biết mấy vị là thần thánh phương nào?
Thẩm Thiên Thu trực tiếp lấy ra một miếng chức quan ngọc điệp ném tới.
Thiết Phương Giác đưa tay chộp một cái, nhận ra là đồ của quan phương, thi pháp kiểm tra qua, nhất thời sửng sốt, ngạc nhiên ngẩng đầu lên nói: