Phong Lưu Chân Tiên

Chương 667: Lực Lượng Kỳ Bí



Dương Thiên vẫn luôn cao ngạo, cho dù là hắn hay Tâm Ma, điểm này vẫn sẽ mãi mãi không thay đổi. Nhạc Hiên không hề tỏ ra khó chịu, ngược lại khá bình thản:

- Ngươi thực sự cho rằng chỉ cần một kiếm liền thắng được ta?

Tâm Ma khẽ gật:

- Khi tu vị của Dương Thiên kém ngươi, ngươi vẫn không phải đối thủ của hắn. Hiện tại, tu vị của ngươi còn thua ta một bậc. Ta có thể nói cho ngươi biết, nếu Dương Thiên ở trạng thái mạnh nhất, chỉ một ngón tay của hắn cũng có thể đè chết ta và ngươi. Nhưng hiện tại, ta còn mạnh hơn hắn một bậc. Cho nên, ngươi hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng, một kiếm đã z7Gkb là xem trọng ngươi rồi.

Nhạc Hiên không hiểu trạng thái mạnh nhất mà Tâm Ma đang nói đến là gì. Nhưng trong tình huống này, tên kia cũng không có lý do gì để phải hù dọa hắn. Nhạc Hiên thầm suy đoán, trạng thái mạnh nhất mà Tâm Ma nói đến chính là bản thể của Dương Thiên. Bất quá, suy đoán này rất nhanh bị phủ nhận. Nếu theo những gì nghĩa phụ đã nói, cả Tâm Ma và tên Dương Thiên kia đều là phân thân của Sát Thần tại Tiên Giới, hắn cần gì phải phân biệt trạng thái mạnh nhất của mình và Dương Thiên, không phải đều tương tự như nhau sao? Lẽ nào phía sau thân phận của hai tên Dương Thiên này còn ấn chứa bí mật nào đó?

Phía sau lưng Nhạc Hiên, một hư ảnh khổng lồ ba đầu sáu tay hiện ra. Lúc này nghĩ nhiều cũng vô ích, trước mắt là đại địch, phải ra tay trước để chiếm được tiên cơ.

- Vậy thì mau đến. Ta muốn biết, một kiếm của ngươi có gì đáng sợ.

Chí Tôn Pháp Thân của Nhạc Hiên có khác biệt so với lần trước. Trên tay nó lúc này không có bất kỳ món pháp bảo nào. Đồ án đóa hoa trên trán Nhạc Hiên bất ngờ chuyển sang màu đỏ, nở rộ rồi bay đến đỉnh đầu của Chí Tôn Pháp Thân. Đóa hoa này Dương Thiên trông rất quen mắt, hắn hơi nhíu mày:

- Bỉ Ngạn Hoa? Không sai, chính là nó. Nhưng muốn triệu hồi ra Bỉ Ngạn Hoa cần có Chân Ma Khí, lẽ nào Nhạc Hiên đã loại bỏ được Vực Ngoại Khí trở lại thân phận ma tu. Ở bên trong dừng như có cất giấu Tam Thiên Bí Pháp Thiên Âm Giới. Tên này, quả nhiên rất thú vị. Có điều chỉ như vậy vẫn chưa đủ để thắng được Tâm Ma a.

Dương Thiên là Chân Tiên, ánh mắt cao đến cỡ nào. Chút thủ đoạn của Nhạc Hiên, hắn chỉ cần thông qua tấm gương phản chiếu ký ức liền nhìn thấu. Với tư cách là một mặt khác của Dương Thiên, Tâm Ma tất nhiên cũng nhìn ra được. Hắn có đôi chút bất ngờ nhưng vẫn không để Nhạc Hiên vào mắt.

Nhạc Hiên đang tập trung, không chú ý đến Tâm Ma. Môn thần thông này là do hắn kết hợp một loại bí pháp của nghĩa phụ cùng với Chí Tôn Pháp Thân và Tam Thiên Bí Pháp, có thể rút ngắn tối đa thời gian thi triển Tam Thiên Bí Pháp, đồng thời đẩy uy lực của nó đến mức cao nhất.

Từ bên trong Bỉ Ngạn Hoa, một cái vị diện thu nhỏ bay lên. Bỉ Ngạn Hoa không ngừng tỏa ra từng luồng khí màu đen kịt. Vị diện thu nhỏ kia hấp thu những luồng khí đó, ngày càng trở nên to lớn hơn, khí thế cũng khủng bố hơn rất nhiều.

Tâm Ma nhàn nhạt nói:

- Vốn chỉ định dùng Kiếm thứ 2 để giải quyết ngươi. Hiện tại xem ra còn kém một chút. Ngươi trong hàng ngũ tu sĩ đồng cấp có thể xem là kẻ đứng đầu. Đáng tiếc, đối thủ của ngươi lại là ta. Khó trách Dương Thiên đối với ngươi có đánh giá rất cao. Bất quá, những gì ta đã nói khi nãy vẫn sẽ không đổi, một kiếm chính là một kiếm. Kiếm thứ năm, Kiếm Điện.

Tâm Ma nâng hắc kiếm qua đầu. Ở phía trên cao, một cung điện màu đen dần dần hình thành. Cung điện này rất lớn, có hai cánh cửa đang đóng chặt, tỏa ra kiếm khí bức người.

Ở phía ngược lại, Thiên Âm Giới cũng đã được hoàn thành. Sau cánh tay của Chí Tôn Pháp Thân nắm chặt lấy nó rồi lao đến chỗ Tâm Ma, dùng toàn lực đập mạnh xuống. Cung điện kia lóe lên một cái, xuyên qua không gian, chặn đứng ngay trước Tâm Ma. Cánh cửa đóng chặt của cung điện bất ngờ mở ra, kèm theo đó là lực hút khủng bố. Thiên Âm Giới chống cự mạnh liệt nhưng chỉ được vài giây liền bị hút vào bên trong.

Bên trong cung điện truyền ra từng đợt chấn động cùng âm thanh va chạm liên tục vang lên. Bề mặt cung điện dần xuất hiện từng vết nứt. Các cột trụ của nó bắt đầu sụp đổ. Nhưng đó chưa phải là kết thúc. Sau khi cung điện hoàn toàn sụp đổ, những mảnh vỡ kia hóa thành vô số kiếm khí, đem phần còn sót lại của Thiên Âm Giới cắt nát rồi phóng đến chỗ Nhạc Hiên.

Khóe miệng Nhạc Hiên nở nụ cười cay đắng. Một chiêu mạnh nhất do hắn dung hợp tất cả thần thông vào trong, không ngờ cuối cùng vẫn như cũ không tiếp nổi một kiếm của Tâm Ma. Thi triển một chiêu kia, Nhạc Hiên toàn thân hư thoát, cho dù không đến mức trọng thương như lần trước, nhưng đã vô lực tái chiến. Nhạc Hiên muốn bỏ chạy, nhưng lại nhớ đến lời của nghĩa phụ, chỉ có đối mặt với cái chết mới kích phát được sức mạnh tiềm ẩn bên trong con người hắn. Vì vậy, Nhạc Hiên cắn răng đứng yên tại chỗ. Hắn muốn dùng tính mạng của mình để đánh đổi, đánh đổi một thứ sức mạnh cao hơn, thứ sức mạnh có thể chiến thắng Dương Thiên.

Tâm Ma cho rằng Nhạc Hiên đã cạn kiệt sức lực nên chấp nhận chịu chết thì quyết định thu tay, xoay người đi đến chỗ đầu lâu của Vô Lượng Chân Nhân. Đối với kẻ sắp chết hắn không có hứng thú, lúc này hắn chỉ đang nghĩ xem nên làm gì với cái đầu lâu này, làm gì để cho bản thân hắn và Tử Hà được hả giận.

Khoảnh khắc Tâm Ma sắp nắm lấy đầu lâu của Vô Lượng Chân Nhân, một ánh sáng màu trắng phát ra từ phía sau khiến hắn bị thu hút. Tâm Ma không cảm nhận được linh lực ẩn chứa bên trong ánh sáng này, nhưng nó lại đem toàn bộ không gian tối tăm này chiếu sáng rực rỡ. Vết nứt hư không, Không Gian Phong Bạo... tất cả đều bị ánh sáng kia xóa bỏ, chỉ để lại một không gian yên tĩnh màu trắng.

Tâm Ma quay đầu nhìn lại, chỉ thấy lúc này Nhạc Hiên được một vầng sáng màu trắng bao bọc. Vô số kiếm khí khủng bố của hắn còn chưa kịp lại gần đã tan biến. Đây không phải hư hóa công kích như Âm Dương Thần Ma Tướng mà là một thứ gì đó lợi hại hơn rất nhiều.

Quan sát cảnh tượng này qua tấm gương, cả người Dương Thiên run lên từng đợt, sự kinh hãi hiện rõ trên mặt hắn:

- Không thể nào. Nhạc Hiên sao có thể sử dụng nó?

Câu hỏi của Dương Thiên không có lời đáp. Cảnh tượng trong gương tiếp tục diễn ra, không riêng gì Dương Thiên, Tâm Ma cũng bị một màn trước mắt làm cho sững sờ. Hắn không hề cảm nhận được chút sức mạnh nào từ sức mạnh màu trắng kia, nhưng nó lại dễ dàng hóa giải công kích khiến hắn không thể xem thường.

Không xác định được trước mặt là thứ gì, Tâm Ma quyết định sử dụng Kiếm thứ bảy, Kiếm Tâm để giải quyết. Hắc kiếm vừa đâm vào ngực, hắn ngẩn đầu nhìn xem. Không có chuyện gì xảy ra, vầng sáng thậm chí không xuất hiện dù chỉ là một gợn sóng. Kiếm Tâm cứ như vậy bị hóa giải.

Tâm Ma đã rất phẫn nộ, hắn lần lượt thi triển từ Kiếm thứ nhất cho đến Kiếm thứ bảy, thế nhưng kết quả vẫn không có gì thay đổi. Có chăng là vầng sáng kia đã mờ đi một ít, dường như lực lượng của nó cũng không phải là vô hạn.

Tâm Ma nâng cao hắc kiếm, giọng nói phẫn nộ vang vọng không gian:

- Rất tốt, quyết định trốn trong cái mai rùa đó sao. Ta cùng ngươi chơi tiêu hao chiến, để xem ngươi có thể chịu đựng đến khi nào.

Tu vị của Tâm Ma vượt xa Độ Kiếp Lục Chuyển. Tiếp tục sử dụng pháp thuật thần thông ở đẳng cấp này, hắn không bao giờ sợ mình cạn kiệt hết linh lực. Tâm Ma không có công kích nào mạnh hết bảy kiếm kia, cho nên chỉ còn cách đánh cho đến khi vầng sáng kia tiêu hao hết.

Công kích ngày càng dữ dội, không có dấu hiệu dừng lại. Nhạc Hiên bên trong vầng sáng cũng không khỏi lo lắng. Một khi lực lượng của vầng sáng tiêu hao hết, hắn chắc chắn phải chết. Nhưng hắn vẫn chưa khống chế được lực lượng thần bí này. Nó chỉ là đang tự động hộ chủ mà thôi. Nhạc Hiên không điều động được, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn.

Nhìn vầng sáng ngày càng mờ đi, Nhạc Hiên mơ hồ nhìn thấy sinh mạng của mình đã đi đến điểm cuối. Hắn không trách nghĩa phụ, chỉ trách bản thân vô dụng. Nếu như hắn mạnh hơn, khống chế được lực lượng kia, có lẽ đã không thê thảm như thế này.

Đúng vào lúc này, vầng sáng bao phủ lấy Nhạc Hiên vốn đã mờ đi rõ rệt bất ngờ lại phát sáng chói mắt, nó tách rời khỏi Nhạc Hiên, lao thẳng đến chỗ Tâm Ma.

Giới thiệu truyện Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .