Phượng trưởng lão nổi tiếng là người công bằng, cho nến mỗi lần đấu giá lớn đều sẽ do nàng chủ trì. Hiện tại nàng đã xác nhận Dương Thiên có đủ điểm cống hiến, không ai dám có ý kiến gì khác. Kể cả Lữ Trình, tuy trong lòng bất mãn nhưng cũng chỉ còn cách im lặng.
Hắn từ trong cuộc trao đổi của hai người kG0fp nhìn ra được điều gì đó. Nhiệm vụ mà Phượng trưởng lão nói đến là gì? Có thể đạt được số điểm cống hiến lớn như vậy, ít nhất cũng phải là nhiệm vụ cấp S, hơn nữa còn là một trong những nhiệm vụ khó nhất.
Chú ý đến cuộc trò chuyện kia không chỉ có riêng Lữ Trình, những người khác cũng bắt đầu suy đoán xem Dương Thiên đã hoàn thành nhiệm vụ gì. Nữ nhân ngồi phía dưới Lữ Trinh bất ngờ thất thanh hô lên:
- Lẽ nào là nó!
Hai thanh niên ngồi cạnh nàng vội quay sang:
- Ngươi phát hiện ra được chuyện gì?
Nữ nhân sợ hãi nói:
- Các ngươi có nhớ đến nhiệm vụ cấp SS mà Đại Tông Chủ đưa ra từ cách đây rất lâu hay không?
Một thanh niên gật đầu:
- Có chút ấn tượng. Hình như là tìm kiếm một thứ gì đó mà Hợp Thể kỳ đại năng cũng thèm khát. Nhiệm vụ đó được coi là bất khả thi, đã sớm rơi vào quên lãng. Khoan đã, ngươi nói tên Dương Thiên kia đã hoàn thành nhiệm vụ này, có thể sao?
Nữ nhân gật đầu:
- Rất có khả năng. Dù sao loại nhiệm vụ tìm kiếm vật phẩm đôi khi còn phải dựa vào vận khí. Nếu vận khí nghịch thiên, vô tình đạt được cũng là chuyện có thể hiểu được. Khi nãy tên kia cũng thừa nhận hắn có vận khí rất tốt a.
Thanh niên còn lại vui vẻ nói:
- Nếu đúng là như vậy, tên Dương Thiên kia có muốn mua hết cả ba suất tham dự Thiên Âm Bí Cảnh Lữ Trình cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn. Ta còn nhớ nhiệm vụ kia treo thưởng một số điểm cống hiến rất khủng bố.
Ba người không hề dùng cấm chế cách âm, Lữ Trình nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện, gương mặt tức giận của hắn lúc này có thêm một sự lo lắng. Nếu suy đoán này là đúng, khả năng Dương Thiên mua cả ba suất tham dự cũng không phải không có. Chuyện này đối với Lữ Trình là một tin tức cực kỳ xấu. Hắn âm thầm truyền âm cho một tên thuộc hạ, để tên kia truyền đạt lời nói của mình đến Dương Thiên, hi vọng tên Dương Thiên này biết điều một chút.
Lữ Trình tạm thời bỏ qua suất đầu tiên. Hắn không tiếp tục đấu giá, những người khác cũng không có đủ cống hiến để tranh giành, suất đầu tiên kia dễ dàng rơi vào trong tay Dương Thiên.
Phượng trưởng lão thấy một màn này cũng thở dài. Tên Lữ Trình kia không tiếp tục đấu giá, xem ra đã đoán được nhiệm vụ mà Dương Thiên đã hoàn thành là gì. Đối với kẻ tự cao như Lữ Trình, đây xem như là một bài học lớn. Trước có một Tiêu Hà, sau lại có một Dương Thiên, tự tin của Lữ Trình hẳn là đã bị đả kích nghiêm trọng. Chỉ hi vọng tên Dương Thiên kia không đấu giá cả ba suất tham dự, bằng không vị thủ tịch đệ tử Lữ Trình này sẽ trở thành trò cười trong một thời gian dài.
Trên thực tế, Dương Thiên chỉ muốn đấu giá hai suất, một cho hắn, một cho Vũ Thần. Thế nhưng có một chuyện xảy ra khiến hắn đổi ý.
Vũ Thần ngồi cạnh Dương Thiên, nghe Phượng trưởng lão nhắc đến nhiệm vụ gì đó cũng tò mò hỏi:
- Ngươi hoàn thành được một nhiệm vụ có số điểm cống hiến rất cao sao?
Dương Thiên gật đầu:
- Không phải ban đầu ta đã nói, nếu muốn ta có thể mua hết toàn bộ vật phẩm trong buổi đấu giá này sao?
Vũ Thần hưng phấn:
- Rốt cuộc là nhiệm vụ gì, tại sao có số điểm cống hiến lớn như vậy mà ta lại không có chút ấn tượng nào.
Dương Thiên cười nói:
- Ngươi có nhớ đến...
Dương Thiên chưa nói hết câu đã quay lại nhìn một kẻ dáng người cao to, khuôn mặt đầy sẹo đứng bên cạnh. Dáng vẻ của tên này khiến Dương Thiên liên tưởng đến vài tên giang hồ chuyên đi đòi nợ thuê ở trái đất. So sánh này không khỏi khiến hắn bật cười.
Bị Dương Thiên nhìn rồi bật cười, tên này tỏ ra khó chịu:
- Ngươi cười cái gì?
Dương Thiên nhận thấy thái độ của mình không đúng lắm, làm lại bộ dạng nghiêm túc:
- Không có gì, tìm ta có chuyện?
Nhớ đến chính sự, tên này liền nói:
- Lữ Trình đại sư huynh nhờ ta chuyển lời đến ngươi...
- Dừng một lát.
Dương Thiên quay sang Vũ Thần:
- Lữ Trình là ai?
Vũ Thần nhìn về phía khu vực đệ tử chân truyền:
- Hắn chính là kẻ mà ta đã nói có hơn 20 triệu điểm cống hiến, cũng chính là kẻ vừa rồi cùng ngươi đấu giá.
- Ồ, ra là hắn. Ta hiểu rồi.
Dương Thiên nhìn lại tên thuộc hạ của Lữ Trình:
- Hắn có gì muốn nói?
- Đại sư huynh để ta nói với ngươi: "Làm người nên biết điểm dừng, đừng để mọi chuyện đi đến một bước không thể cứu vãng được nữa".
Khóe miệng Dương Thiên nhếch lên nụ cười. Một tên đệ tử cấp thấp cũng muốn hù dọa hắn, thật sự rất thú vị a.
- Ngươi nói với tên Lữ Trình kia. Nếu hắn muốn đến, tùy thời ta đều sẽ tiếp đón. Nhưng phải nhớ kỹ, đến là đi là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Tên này vừa nghe hết câu, còn chưa kịp nổi giận thì Dương Thiên đã đặt tay lên vai hắn vỗ nhẹ một cái:
- Trở về đi.
Linh lực toàn thân trong nháy mắt biến mất không còn cảm nhận được, hắn suýt chút nữa ngã trên mặt đất. May mắn, cảm giác vô lực kia rất nhanh không còn, linh lực trở lại. Nụ cười hòa nhã của Dương Thiên trong mắt tên này trở nên vô cùng đáng sợ, hắn không dám nói thêm lời nào nữa, lập tức xoay người chạy nhanh đi.
Vũ Thần nhìn bộ dạng hoảng sợ của tên kia, nghi hoặc hỏi:
- Ngươi vừa làm gì hắn?
Dương Thiên nhún vai:
- Đùa với hắn một chút thôi.
Vũ Thần có điểm lo lắng:
- Dương Thiên, ta nghe nói tên Lữ Trình kia đã bước vào Nguyên Anh kỳ, hơn nữa thế lực tại U Linh Tông vô cùng mạnh, thậm chí còn lớn hơn trưởng lão thông thường một bậc. Chúng ta đắc tội với hắn, sau này mỗi bước đều khó đi.
Sau Thiên Âm Bí Cảnh Dương Thiên sẽ rời đi, hắn vốn định nói không có sau này thì dừng lại. Chuyện này tạm thời chưa cần nói cho Vũ Thần biết. Vì vậy lời ra đến miệng liền đổi thành:
- Nguyên Anh kỳ rất lợi hại sao? Vậy để ta chơi đùa với hắn một chút.
Vũ Thần biết bản tính Dương Thiên cao ngạo nên cũng không khuyên can gì thêm. Thậm chí nàng còn có chút mong chờ, Dương Thiên càng thể hiện sự vượt trội, hi vọng của Vũ Thần sẽ càng lớn.
Sau khi tên kia trở về thông báo thì không thấy quay lại, đoán chừng Lữ Trình cũng không còn gì để nói nữa. Dương Thiên tiếp tục tham gia đấu giá. Suất tham dự thứ hai vẫn như cũ, bị Dương Thiên dùng 25 triệu điểm cống hiến mua về.
Đến suất thứ ba, Dương Thiên đang muốn ra giá thì Vũ Thần lại lên tiếng:
- Ngươi muốn mua suất thứ ba này cho ai?
Dương Thiên thản nhiên:
- Không ai cả. Thái độ của tên Lữ Trình kia không tốt, ta muốn cùng hắn chơi.
Vũ Thần hết cách, tên Dương Thiên này hình như rất thích gây thù chuốc oán, hơn nữa còn tỏ ra thích thú. Hai suất đầu thì cũng thôi, nếu suất cuối cùng cũng bị đoạt mất, Lữ Trình chắc chắn sẽ nổi điên.
- 20 triệu cống hiến.
- 25 triệu cống hiến.
- 30 triệu cống hiến.
- 40 triệu cống hiến.
- 50 triệu cống hiến. Lữ Trình thực sự điên rồi. Hắn đã bỏ cả danh dự để đi mượn cống hiến của các thế lực khác. Những tên kia cũng biết mình không có cơ hội tranh đoạt, chi bằng tặng cho Lữ Trình để tạo dựng quan hệ. Gom góp toàn bộ, cuối cùng số điểm cống hiến Lữ Trình có được lên đến con số 50 triệu. Hắn quyết tâm chơi tới cùng với Dương Thiên. Bản thân Lữ Trình cũng không rõ Dương Thiên rốt cuộc còn lại bao nhiêu cống hiến, chỉ là sau 2 suất đầu tiên kia, số dư còn lại hẳn là không lớn. Đáng tiếc, lần này hắn tính sai rồi.
Tranh đoạt suất tham dự thứ ba còn thú vị hơn Dương Thiên tưởng tượng. Hoàn thành nhiệm vụ cấp SS, Dương Thiên nhận được tổng cộng 100 triệu cống hiến. Sau hai suất đầu tiên, hắn còn lại 55 triệu cống hiến. Tuy chỉ hơn Lữ Trình 5 triệu, nhưng 5 triệu này lại quyết định tất cả.
- 55 triệu cống hiến.
- Ngươi muốn chết.
Lữ Trình đã không nhận nhịn nổi nữa, sát khí tràn ra nhắm thẳng vào Dương Thiên. Dương Thiên hết lần này đến lần khác nhắm vào hắn, hiện tại đến suất cuối cùng cũng bị đoạt mất. Thủ tịch đệ tử đến một suất tham dự còn không giữ nổi, sau này còn có ai tôn trọng hắn. Hơn nữa bên trong Thiên Âm Bí Cảnh cơ duyên vô số, mất đi cơ hội tiến vào đồng nghĩa sẽ khiến Tu Chân Lộ của hắn phải đi đường vòng.
Phượng trưởng lão phất tay, một pháp bảo nhìn như cái rọ bắt cá bay ra, chụp thẳng xuống chỗ Lữ Trình, đem hắn nhốt lại.