Căn dặn kỹ càng như vậy, xem ra Phượng trưởng lão cũng rất quan tâm đến tên hậu bối này. Dương Thiên cũng chỉ hứa hẹn một cách qua loa rằng sẽ tận lực. Phượng trưởng lão cũng không nói gì thêm. Tu sĩ tranh đoạt bảo vật, dù là huynh đệ hay phụ tử chém giết nhau cũng là chuyện bình thường. Nàng cũng không thực sự hi vọng Dương Thiên sẽ bảo vệ Chí Nhật, chỉ mong hắn vào lúc quan trọng có thể nương tay một chút.
Chỉ những ai sở hữu lệnh bài mới được đi vào thành, Phượng trưởng lão vẫn nán lại một lát, chờ khi con số ba trên lệnh bài phát sáng liền nói:
- Thời gian đã đến, nhớ kỹ những lời ta dặn. Dùng toàn bộ khả năng tìm kiếm những viên ngọc kia. Sau khi có được, lập tức đến khu an toàn ta đã đánh dấu trong bản đồ. Nơi đó có trưởng lão của Ma Thần Cung quản lý, nghiêm cấm tranh đấu, các ngươi sẽ được an toàn...
Không đợi Phượng trưởng lão nói hết ý, cổng thành đã mở ra, những người tham dự khác lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lao vào bên trong. Ba người Dương Thiên tất nhiên cũng không chịu kém cạnh, lấy hắn dẫn đầu, hai người kia theo sát phía sau.
Cổng thành khá lớn thế nhưng số lượng tu sĩ tham gia lại đạt đến một con số vô cùng khủng bố. Đồng loạt lao vào, phát sinh va chạm là chuyện bình thường. Một đám thiên tài của những đại môn phái, ngày thường cao cao tại thượng, mắt cao hơn đầu, không ai biết nhường nhịn ai. Gặp kẻ nào tốt tính còn khá một chút, hai kẻ cao ngạo chạm vào nhau, một lời không hợp liền động thủ.
Chiến đấu đơn lẻ diễn ra từ bên ngoài cổng thành cho đến sâu bên trong, những người gần đó cũng bị ảnh hưởng, thậm chí bị kéo vào vòng chiến. Ba người Dương Thiên ngược lại không bị cuốn vào bất kỳ trận chiến nào. Cũng không phải do vận khí của bọn hắn tốt, bất kỳ tên này vô ý lại gần đều bị Dương Thiên đánh văng ra. Nếu tên nào tỏ ra tức giận muốn động thủ, Dương Thiên không một tiếng động đã tiễn hắn lên đường.
Thủ đoạn của Dương Thiên khiến Chí Nhật kinh ngạc đến trợn mắt hà mồm, còn Vũ Thần lại tỏ ra khá bình thường. Những tên kia so với Lữ Trình đều kém hơn không ít, đại đa số đều là Kim Đan hậu kỳ. Dương Thiên đến Nguyên Anh sơ kỳ Lữ Trình còn chém giết được, không một tiếng động tiễn một tên Kim Đan kỳ có gì là khó.
Đây cũng không phải nói Lữ Trình lợi hại hơn tất cả những người tham dự. Nhưng nói thế nào, Nguyên Anh kỳ vẫn tính là tầng lớp cao nhất tham dự Thiên Âm Bí Cảnh. Nguyên nhân rất đơn giản, Thiên Âm Bí Cảnh không giới hạn tu vị nhưng lại giới hạn tuổi tác, trên 100 tuổi không được phép tham gia. Đừng nhìn Chí Nhật rất già, thật ra hắn chỉ mới hơn 60 tuổi, trong số những tu sĩ tham dự cũng được xem là khá trẻ, chẳng qua công pháp tu luyện ảnh hưởng đến diện mạo mà thôi.
100 năm, đạt đến Nguyên Anh đã là rất khó, muốn đến Phân Thần hoàn toàn là chuyện không tưởng. Cho nên, Nguyên Anh chính là những kẻ mạnh nhất. Bọn hắn không cần vội vả tranh đoạt vì cảm thấy không cần thiết. Thực lực cho bọn hắn sự tự tin này.
Theo lẽ thường, những kẻ lao vào trước là những người có thực lực yếu hơn, mong muốn đi trước chiếm đoạt tiên cơ. Tất nhiên, cũng có một vài ngoại lệ. Dương Thiên là một ngoại lệ, kẻ đang đứng trước mặt hắn cũng vậy.
Vào được bên trong thành, ba người quyết định phân tán ra để tìm viên ngọc mà Phượng trưởng lão đã nhắc đến. Dương Thiên vừa mới đi được một đoạn ngắn đã bị một nam nhân chặn ngay trước mặt. Người này nửa trên để trần, từ vai hắn kéo xuống bụng có một vết sẹo dài, gương mặt cứng nhắc, hai tay đeo pháp bảo hình găng tay, nhìn sơ qua rất đáng sợ.
Đối với kẻ địch từ trên trời rơi xuống này, Dương Thiên tỏ ra khá lịch sự:
- Ta có quen biết ngươi sao?
Nam nhân lắc đầu:
- Không quen.
- Vậy tại sao lại cản đường ta. Cổng thành vừa mở, số lượng ngọc vô chủ rất nhiều, ta còn chưa tìm được viên ngọc nào, giao đấu chỉ lãng phí thời gian. Ta không nghĩ ra được lý do để đánh với ngươi.
Nam nhân dùng Khống Vật Thuật, bốc lên một cái xác cách đó khá xa, ném ngay trước mặt Dương Thiên:
- Hắn là sư đệ ta. Cho dù không phải quan hệ thân thiết gì nhưng cũng là huynh đệ đồng môn. Ngươi giết hắn ngay trước mặt ta, ta đương nhiên phải thay hắn báo thù.
Dương Thiên câm nín, tùy tiện giết vài tên Kim Đan lại gặp phải một tên Nguyên Anh trung kỳ sư huynh, vận khí của hắn quả nhiên chưa bao giờ là tốt. Mới chỉ là vòng ngoài Thiên Âm Bí Cảnh, có trưởng lão Ma Thần Cung ở khắp nơi quan sát, Dương Thiên cũng không tiện để lộ thực lực. Dùng tu vị Kim Đan hậu kỳ mà hắn đang biểu hiện bên ngoài, cộng thêm việc tất cả pháp bảo cấp thấp đều đã tặng cho Vũ Thần, Dương Thiên chỉ dùng pháp thuật thông thường thì khó lòng chiến thắng.
Giết người vô hình, loại chuyện này nên làm ở chỗ vằng người thì hơn. Đối đầu trực tiếp sẽ có phiền phức, chi bằng trước tiên cứ lánh đi, đến nơi vắng người giải quyết hắn cũng không muộn. Dương Thiên âm thầm đưa ra quyết định, không nói hai lời liền quay đầu bỏ chạy. Kim Đan hậu kỳ, học được vài môn pháp thuật thiên về tốc độ, nhanh hơn Nguyên Anh trung kỳ cũng không phải không thể. Điều khiến Dương Thiên hơi bất ngờ đó là tốc độ của nam nhân kia rất nhanh, thậm chí không kém Nguyên Anh hậu kỳ. Nhìn hình dạng bên ngoài cùng pháp bảo của hắn, Dương Thiên đoán đây chín phần mười cũng là Luyện Thể Giả, tốc độ cao cũng không quá khó hiểu.
Thỉnh thoảng Dương Thiên lại giả vờ bị hắn đuổi kịp, sau đó chật vật tránh né. Thần thức thì không ngừng tìm kiếm xung quanh. Nắm trong nhóm người đầu tiên vào thành, số lượng ngọc còn rất nhiều nên Dương Thiên không mất bao nhiêu thời gian đã tìm thấy một viên. Nó được giấu trong một ngôi nhà nhỏ, được bảo vệ bởi vài trận pháp thông thường. Phượng trưởng lão có nói, ngọc cũng chia thành nhiều cấp độ, cấp độ càng cao càng khó lấy được. Bù lại, vị trí truyền tống vào Thiên Âm Bí Cảnh cũng sẽ tốt hơn rất nhiều.
Dương Thiên không quan tâm đến chuyện này, hắn chỉ cần một viên ngọc bất kỳ để đạt đủ yêu cầu mà thôi. Ngôi nhà nhỏ này nằm ở một góc khá vắng vẻ, xung quanh chỉ có vài cái trận pháp thô sơ. Dương Thiên dùng thần thức kiểm tra, xác định không có ai đang quan sát hắn liền lao thẳng vào bên trong.
Nam nhân còn tưởng Dương Thiên lâm vào đường cùng, không chút do dự theo sát phía sau. Vừa đi vào căn cwdp9 nhà, nam nhân đã cảm thấy cổ họng lạnh ngắt. Hắn còn chưa kịp phản ứng gì, đầu đã rơi xuống đất. Một luồng linh lực truyền vào trong cơ thể, đem nguyên anh của hắn chấn nát. Nguyên Anh trung kỳ Luyện Thể Giả, cứ nhẹ nhàng như vậy mà chết đi.
Trước kia Dương Thiên có nói muốn hạ thấp tu vị xuống cùng cảnh giới để trải nghiệm một cách chân thực nhất. Hiện tại không cần thiết, hắn cũng không có tâm trí để trải nghiệm. Chỉ là đoạn nhân sinh này đã được mở ra, Dương Thiên cần phải kết thúc nó mà thôi. Tâm thế lúc này của Dương Thiên là chơi đùa, tuy rằng có phần giống với bắt nạt người mới, nhưng cảm giác xem ra cũng không tệ lắm.
Đem nam nhân giết đi, Dương Thiên tiện tay lấy luôn bao tay của hắn. Thử nghiệm một chút, Dương Thiên cảm thấy thứ này ngoại trừ đẳng cấp quá thấp, còn lại cũng là một món pháp bảo tốt. Tế luyện xong, đeo bao tay vào, chỉ cần đưa linh lực kích hoạt nó sẽ tự động thay đổi hình thái, biến thành màu đen, gia tăng tốc độ, phòng thủ cùng lực công kích lên rất nhiều. Tất nhiên, chỉ dùng cho cảnh giới Nguyên Anh kỳ trở xuống.
Thu bao tay lại, Dương Thiên dùng một mồi lửa thiêu xác nam nhân thành tro bụi, sau đó đi về phía góc phòng, nhặt lấy chiếc hộ có phần cũ kỹ. Bên trong hộp là một viên ngọc màu đỏ, bên trên có một con số 0 nhỏ. Số 0, ngọc vô cấp, không tốt cũng không xấu. Sở hữu loại ngọc này sẽ được truyền tống đến một nơi bất kỳ tại Thiên Âm Bí Cảnh, không xác định được trước điều gì, tất cả đều phụ thuộc vào vận khí.
Vận khí của Dương Thiên trong những trò may rủi thế này chưa bao giờ là tốt. Nhưng hắn ngược lại cảm thấy khá hài lòng. Với một kẻ mang tâm lý chơi đùa, loại ngọc này mới là phù hợp nhất. Đến đâu không quan trọng, không biết được nới đến mới có chút cảm giác thú vị.
Đặt viên ngọc lên lệnh bài, viên ngọc kia lập tức đính chặt lên bề mặt. Lệnh bài phát ra ánh sáng màu đỏ, trên đầu Dương Thiên hiện ra một số 0 màu đỏ khá bắt mắt. Nhìn thấy một màn này, Dương Thiên không biết nói gì cho phải:
- Tên Huyền Phong Ma Đế này thực sự quá rảnh rỗi, ưa thích nghĩ ra những trò để hố người khác.
Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la... Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...