Phu Nhân Tổng Tài Là Xã Hội Đen

Chương 5: Ý TƯỞNG



Sáng sớm mùa hè, từng tia nắng len qua rèm cửa, rơi xuống trên gương mặt noãn nà của Hàn Tuyết. Cô khẽ nheo mắt ngồi dậy. Tuy sống một mình nhưng tính kỷ luật của Hàn Tuyết khá tốt. Cô không thích làm con mèo lười.

Bước xuống giường, sau khi rửa mặt xong cô đến bên quầy bar tự pha cho mình một ly cà phê thơm ngát. Vừa nghe mùi cà phê cô liền cảm thấy tỉnh táo hẳn. Uống hết ly cà phê, cô thay đồ tập thể dục rồi đi xuống phòng gym ở dưới tầng, trong khu tiện ích của chung cư. Không ở trong Hắc Bang nữa nhưng cô vẫn duy trì thói quen tập luyện suốt mấy năm nay.

- Tập Đoàn Thần Không -

Buổi sáng tại tập đoàn Thần Không, không khí làm việc khá khẩn trương và rộn ràng. Được làm việc tại đây là mơ ước của rất nhiều người. Công việc tốt, mức lương tốt đồng nghĩa với việc áp lực cũng không hề nhỏ. Tầng trên cùng là văn phòng của chủ tịch. Lâm Cảnh Thần cùng Lục Đông bước ra từ tháng máy, vẻ mặt không được tốt cho lắm. Thư ký Tô Yên nhìn thấy liền khẽ cúi chào "Lâm Tổng".

Cánh cửa văn phòng vừa khép lại, Lâm Cảnh Thần giọng lạnh lùng "Cho dù phải lục tung hết Nam Thành này phải tìm cho ra lô hàng đó"

Lục Đông lặng lẽ gật đầu. Từ hôm qua tới giờ bọn họ không moi được thêm thông tin gì từ hai gã bị bắt kia nên tâm trạng của Đại Ma Vương đang rất tức giận. Đây là lô hàng quan trọng, liên quan tới chính phủ, nếu để lâu không tìm được thì sẽ gặp rắc rối lớn, ảnh hưởng đến tập đoàn không ít. Bọn họ đã kiểm tra tất cả các đường vận chuyển, ít ra lô hàng đó vẫn còn ở Nam Thành nhưng chỉ sợ tin tức được phong tỏa không bao lâu nữa sẽ bị lộ.

Lúc này Tô Yên gõ cửa bước vào đưa lịch trình làm việc cho Lâm Cảnh Thần, cô có thoáng chút ngập ngừng.

"Có chuyện gì nữa sao?" Lâm Cảnh Thần hỏi.

"Thưa Lâm tổng, sắp tới tôi có dự định kết hôn, có nhiều việc cần phải chuẩn bị, không biết có thể cho tôi thêm một trợ lý để tiện giải quyết công việc ?" Tô Yên lấy hết sức bình tĩnh để nói.



Cô biết Lâm tổng tâm trạng đang không tốt , giờ còn xin xỏ như vậy không biết có cơn giông bão nào ập tới hay không nhưng công việc của cô thật sự đang quá tải. Làm thư ký cho tổng giám đốc của tập đoàn gần năm năm không phải là chuyện đơn giản. Năng lực Tô Yên rất tốt, cô cũng biết nhìn mặt đoán tâm trạng mà linh động làm việc nên mới có thể làm trong thời gian dài như vậy.

"Được, cô cứ tùy ý sắp xếp, nhưng phải lựa chọn kỹ càng"

"Cám ơn Lâm tổng" Tô Yên mừng rỡ thở phào bước ra ngoài.

Hàn Tuyết sau khi rời phòng tập liền về căn hộ tắm rửa rồi ra bếp nấu nướng vài món đơn giản. Cô không thiếu tiền nhưng không thích thuê người giúp việc. Mọi việc đều tự tay cô làm. Cô vừa nhâm nhi món salad cá hồi vừa xem lại thông tin vừa được nhận tối qua.

Đúng là Thần Không vừa bị mất một lô hàng, thông tin lô hàng là gì thì tuyệt mật không tra ra được. Tại sao người của Hắc Bang lại cướp hàng của Thần Không? Chắc chắn phía sau còn có người sai khiến. Rất nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu của Hàn Tuyết nhưng cô vẫn chưa xâu chuỗi lại được. Vừa suy nghĩ cô vừa lướt vào trang web của tập đoàn Thần Không. Lướt lên lướt xuống một hồi chợt cô dừng tay lại ngay mục tuyển dụng. Trong đầu liền lóe lên một ý tưởng.

Hai giờ chiều, tại tiệm cà phê Sol, lượng khách vẫn khá đông đúc. Hàn Tuyết và các nhân viên khác đang bận rộn với những đơn hàng.

Một người đàn ông bước vào, mặc nguyên một bộ vest đen lịch lãm, mái tóc được chải gọn gàng, là Lục Đông. Anh ta tiến đến quầy order cà phê mang đi cũng không quên liếc nhìn Hàn Tuyết. Cô vờ như không thấy, vẫn tập trung làm việc của mình. Cô biết anh ta là người bên cạnh người đàn ông kia. Họ vẫn chưa buông tha cho cô, vẫn đang giám sát cô.

Một điều lạc quan là họ chưa có dấu hiệu muốn bịt miệng cô. Hàn Tuyết khẽ thở dài. Cô biết bọn họ là người của Thần Không, nhìn cách ăn mặc là biết có địa vị không hề nhỏ, một mình cô phản kháng khác gì lấy trứng chọi đá.
— QUẢNG CÁO —