Dịch Dao nhìn thức ăn chất đống trong chén, khẽ nhướng mày, ánh mắt liếc nhìn về phía An Lục Thiên đang ngồi trên ghế chủ nhà.
Buổi sáng hôm nay, ít khi cô chủ động với An Kinh Vĩ mà hắn lại giống như đổi tính, tay chân nhẹ nhàng chậm rãi, sau khi làm cô thỏa mãn hắn cũng chưa bắn đã ngừng lại. Vốn dĩ cô muốn lấy lòng hắn rồi nói với hắn chuyện trở về, nhưng cả người cô mềm nhũn đối diện với khuôn mặt đẹp trai bình tĩnh của hắn, nói gì cũng không được.
Hình như gần đây là cuộc họp cuối năm của tập đoàn Nguyên Thái, An Kinh Vĩ dặn cô buổi tối chờ hắn về nhà ăn cơm sau đó liền xuống giường rời khỏi nhà họ An, cô còn nghĩ lúc ăn cơm lại nói, ai ngờ buổi tối An Lục Thiên cũng trở về nhà họ An.
Đối lập với bầu không khí "trận quyết đấu sinh tử cuối cùng" trên bàn cơm của hai cha con, cô cảm thấy tình cảnh im lặng ăn cơm hộp với ba ngày xưa đúng là "ấm áp hòa thuận". Người xưa có câu "có so sánh mới có kiến thức" đúng là không sai.
"Đủ rồi mà." Dịch Dao nhỏ giọng nói. "Em không ăn hết đâu."
An Kinh Vĩ nhìn một cái, đưa đũa qua, gắp một nửa thức ăn trong chén của cô về chén của hắn, không thèm để ý mà ăn "hai món".
An Lục Thiên liếc nhìn hai người một cái, "Ngày mai họp hội đồng quản trị, cha sẽ công bố con là phó tổng giám đốc Marketing."
"Hừ......" An Kinh Vĩ hừ lạnh một tiếng, quay đầu gắp một miếng cá cho Dịch Dao.
"Con!" An Lục Thiên nghiến răng nghiến lợi. Ông tung hoành trên thương trường mấy chục năm, ký một cái hợp đồng mấy chục tỷ mặt không đổi sắc, chỉ khi đối mặt với con trai mình, trong một giây đã bị chọc tức đến mức huyết áp tăng vọt.
"Cha mặc kệ con có đồng ý hay không, sau này con thành thật chơi ở tập đoàn đi, bớt đi lăn lộn lung tung mấy thứ đó của con đi, cha sẽ sắp xếp người dọn dẹp công ty cho con."
"Sao vậy? Ông không đấu lại hai lão già họ Tiếu kia, rốt cuộc Nguyên Thái cũng phải đổi họ rồi sao?"
"Khốn nạn! Nguyên Thái là tâm huyết cả đời của cha, nó chỉ mang họ An!"
"Vậy cũng là họ "An" của An Lục Thiên, chứ không phải "An" của An Kinh Vĩ."
"Rầm!"
Cả bàn ăn bị An Lục Thiên đập cho chấn động, chén cơm của Dịch Dao lung lay sắp đổ liền đổ một nửa xuống bàn.
"Mày đừng quên, mày là con trai của An Lục Thiên!"
"A...... Vậy sao," An Kinh Vĩ đứng dậy, cầm lấy khăn ướt lau tay, "Tôi vẫn luôn cho rằng con trai của ông là Nguyên Thái. Nếu ông nhất quyết muốn tôi tiếp quản Nguyên Thái cũng được, nhưng..." An Kinh Vĩ kéo Dịch Dao bên cạnh ôm vào lòng, cười lạnh với An Lục Thiên, "... Tôi sẽ hủy hoại và bán Nguyên Thái sớm thôi."
"Mày dám!"
"Chúng ta đi ra ngoài ăn thôi." An Kinh Vĩ nhẹ giọng thì thầm với cô gái xinh đẹp bên cạnh.
Dịch Dao bị An Kinh Vĩ ôm rời khỏi phòng bếp, cô hơi lo lắng quay đầu nhìn An lão, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt cực kỳ bình tĩnh của An Lục Thiên, giống như dáng vẻ giận dữ đến mức không thể kiềm chế lúc nãy chỉ là ảo giác của cô.
Với kiến thức và suy nghĩ của mình, cô nghĩ chắc chắn cô không có cô lực suy đoán tâm tư của An Lục Thiên, cô thật sự không biết việc cô tham gia《Nguyệt Chi Âm》sẽ có ảnh hưởng gì, nhưng bản thân nói cho cô biết, hiện tại, cô là một quân cờ nhỏ yếu không thể nhìn rõ tình hình nguy hiểm của mình.
Hay là, cô nên nói cho An Kinh Vĩ biết?
Không —— An Lục Thiên đã đặc biệt nhấn mạnh, không được để bất kỳ ai biết An Lục Thiên đã tìm cô. Đối mặt với An Lục Thiên, An Kinh Vĩ là ốc còn không mang nổi mình ốc, sao có thể giúp cô giải quyết hậu quả sau khi cô vi phạm điều khoản hợp đồng? Cho dù An Kinh Vĩ đối xử với cô có chút đặc biệt, sẵn sàng che chở cô, nhưng bọn Tiểu Ngải, Phục Viễn thì sao? Với địa vị và các mối quan hệ trong giới tài chính của An Lục Thiên, muốn phá hủy nhà họ Triển chỉ là một câu nói! Cô không thể mạo hiểm như vậy.
Phòng C888 khách sạn Venus.
Đây là lần đầu tiên cô vào ở phòng khách sạn thuê dài hạn của An Kinh Vĩ.
"Ưm......" Cô tr/ần tr/ụi run rẩy ngồi ở trên quầy bar cao cao, rượu đỏ tươi lạnh lẽo không ngừng được rót lên bầu ngực của cô, chảy dọc theo vùng bụng phẳng lì tới nơi riêng tư giữa hai chân.
"A......" Người đàn ông với áo sơ mi và quần tây cơ bản vẫn còn nguyên vẹn đang vùi đầu vào giữa hai chân cô càn rỡ uống rượu, thỉnh thoảng còn liếm mút hoa hạch thẹn thùng giữa rãnh khe thịt, đầu lưỡi ấm áp mềm dẻo của người đàn ông xẹt qua cánh hoa, một hồi lại chui ra chui vào dâ/m h/uyệt, tiếng "chụt chụt" vang lên bên lỗ tai như thiêu như đốt, trời ơi... sung sướng làm người ta không thể chịu nổi.
Mùi rượu vang đỏ thoang thoảng xen lẫn hương hoa trái cây quanh quẩn nơi chóp mũi, nhưng không thể che lấp được mùi hương cơ thể quyến rũ của đàn ông...
"Đừng...... Đừng uống......" Hắn uống nhiều như vậy thì không còn là rượu nữa rồi. Dịch Dao chịu đựng chua xót trong bụng mà nói.
An Kinh Vĩ chậm rãi ngẩng đầu lên, đặt chai rượu trong tay xuống, nhìn chằm chằm khuôn mặt ửng hồng ẩn chứa vẻ xấu hổ của cô, mỉm cười, hôn lên đôi môi quyến rũ của cô, đem tất cả rượu với thành phần phức tạp rót vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.
"A Ưm...... Khụ khụ......"
"Bỏ đi không uống, quá lãng phí." Đôi mắt vẫn sắc bén như đao, nhưng lại hiện lên chút ánh sáng mềm mại, Dịch Dao nhìn thấy mà trái tim run rẩy.
"...... Đừng đùa nữa mà." Dịch Dao yếu ớt nói.
Nụ cười càng sâu hơn, "Ừ."
An Kinh Vĩ ngoài miệng trả lời, nhưng lại cúi đầu ngậm lấy bộ ngực sữa của cô, tinh tế liếm mút những giọt rượu còn sót lại trên người cô, lúc liếm đến đầu nhũ còn dùng đôi tay giữa chặt để hai trái anh đào sát vào nhau, cắn cắn qua lại.
"Ưm a......"
Cho đến khi quả anh đào nở rộ, đầu nhũ ướt đẫm bị mút đỏ tươi trên bầu ngực tuyết trắng, người đàn ông nhìn đến mê muội, tiếp tục lau sạch chất lỏng còn sót lại trên người cô.
Hắn chưa bao giờ say mê cơ thể của nữ nhân như vậy, giống như trúng "mê dược", ngay cả những việc trước đây hắn khinh thường làm thì bây giờ cũng vui vẻ chịu đựng.
"A...... Ưm a...... Đừng, dừng lại đi......"
Nghe tiếng rên rỉ ngọt ngào của cô, mút lấy từng đợt ái d/ịch mà dâ/m h/uyệt của cô tiết ra, hắn tin rằng cho dù chơi kiểu này cả đêm cũng không thấy mệt.
Nhưng cô sẽ khóc, Ừm......
"A ——" hai chân run rẩy, vòng eo cô cao, cô cứ như vậy bị hắn "uống" đến cao trào lần đầu tiên trong đêm nay.
Không cho cô kịp thở, An Kinh Vĩ ôm cô xuống quầy bar, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô đặt vào cúc áo trên ngực hắn. Hắn thích cảm giác cô cởi quần áo cho hắn, giống như giữa hai người có thêm một tầng quan hệ làm hắn sung sướng.
Quan hệ...... Theo cô, quan hệ giữa cô và hắn là gì? Cô hy vọng sẽ là quan hệ gì?