Được Các Anh Trai Chiều Chuộng Tôi Trở Nên Ngang Tàng

Chương 74: Đừng Nhìn Chằm Chằm Anh



Edit by Augenstern

Nói xong, Bùi Doãn Ca còn hơi rụt rè cười một chút.

Mà người đàn ông nghe câu này, ánh mắt giữ kín như bưng.

Anh lười nhác dựa vào, ngón tay thon dài như ngọc, nhẹ nhàng gõ lên tay cầm ghế.

Chỉ chốc lát sau.

Bùi Doãn Ca nghe thấy anh thấp giọng cười khẽ, quyến rũ hết thuốc chữa.

“Được thôi.”

Nụ cười trên mặt Bùi Doãn Ca khựng lại: “?”

……

40 phút sau.

Tập đoàn Hoắc thị.

Bùi Doãn Ca ngồi trên sô pha ở văn phòng tổng tài, trên bàn trà bày vài quyển sách bài tập, trên tay cầm bút.

Bên cạnh còn đặt một ly sữa bò.

“……”

Bùi Doãn Ca khóe miệng kéo kéo, lại nhịn không được ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang làm việc.

Lúc này.

Hoắc Thời Độ vừa vặn đang mở hội nghị trực tuyến.

Màn hình máy tính là các cấp cao của tập đoàn, cách màn hình cũng có thể cảm giác được áp bách, không khí ngưng kết đến nặng nề.

Bỗng nhiên.

Hoắc Thời Độ nghe thấy cách đó không xa có tiếng vang, quay đầu liền nhìn thấy Bùi Doãn Ca nhặt bút.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, mang một chút phức tạp, đôi môi mỏng của anh nhếch lên một cách khó phát hiện.

Dù sao vẫn là cô gái nhỏ.

Nhưng mà, lúc này, nhìn thấy biểu cảm của Hoắc Thời Độ, các cấp cao mở to mắt nhìn, khó có thể tin nhìn một màn này.

Bọn họ không nghe thấy động tĩnh bên kia, nhưng lại thấy rõ biểu cảm của Hoắc tổng.

Hoắc tổng vậy mà lại cười!?

Vì sao lại có cảm giác cưng chiều không hiểu thấu!??

Này cũng quá buồn cười!!!

Cấp cao nữ sôi nổi cảm giác được, tâm thiếu nữ đã lâu của bản thân bị ngắm bắn!!

Nhưng không lâu, mọi người đột nhiên phản ứng lại, bối cảnh sau lưng tổng tài là văn phòng.

Chờ đã, chẳng lẽ Hoắc tổng đem người tới công ty??

Bỗng dưng.

Giọng nói trầm thấp của Hoắc Thời Độ vang lên.

“Có thể bắt đầu rồi.”

Tức khắc, mọi người cũng lấy lại tinh thần, dập tắt ngọn lửa bát quái trong lòng.

Bát quái sớm hay muộn sẽ biết, nhưng trong hội nghị của Hoắc tổng mà muốn làm việc riêng…… Trước mắt còn chưa có ai không muốn sống như vậy.

Không bao lâu.

Hội nghị bắt đầu tiến hành.

Mà Bùi Doãn Ca ở một bên nhìn đề bài trên sách, cũng nhịn không được mí mắt giựt giựt.

Trong lúc lơ đãng, cô ngẩng đầu thoáng nhìn Hoắc Thời Độ.

Nhìn sườn mặt thanh tuyển tự phụ, thiếu vài phần không chút để ý, đường viền cằm sạch sẽ rõ ràng, Bùi Doãn Ca cũng nhịn không được nhìn thêm vài lần.

Chợt.

Vài phút sau, Hoắc Thời Độ cũng cảm nhận được ánh mắt.

Anh nghe các cấp cao báo công việc, lại phân thần quét mắt nhìn Bùi Doãn Ca.

Thấy cô nhìn vô cùng nghiêm túc, ánh mắt anh nhìn thẳng, tiếng cười khàn khàn, làm tai người nghe phát ngứa.

“Doãn Doãn sao thế? Đừng nhìn chằm chằm anh.”

Bùi Doãn Ca: “……”

Trong khoảnh khắc.

Bùi Doãn Ca lần đầu cảm giác được, tai mình có chút nóng.

Cô cúi đầu rất nhanh, bắt đầu viết viết bài để bình tĩnh một chút.

Mà nhóm cấp cao, tuy rằng không nhìn thấy Bùi Doãn Ca bên cạnh, lại nhìn thấy tổng tài nhà mình cười nhẹ nhàng, cũng thiếu chút nữa khống chế không được tim tăng tốc.

Hoắc tổng hôm nay là muốn chọc nứt hormone người sao??!

Thanh máu cũng bị đào rỗng!!

Thấy Bùi Doãn Ca bắt đầu an phận làm bài tập, Hoắc Thời Độ lúc này mới quay đầu, ngữ điệu lười nhác lãnh đạm.

“Tiếp tục.”

“Vâng…… Vâng, Hoắc tổng.”

Tâm tình của nhóm cấp cao ngày hôm nay, đã không thể dùng từ phức tạp để hình dung.

Trước nay không nghĩ tới, đoá hoa cao lãnh tổng tài của bọn họ, có thể chọc người như vậy.

Ngữ điệu lười nhác kia, dường như cố ý vô tình quyến rũ, làm người khác ngăn không được mặt đỏ tim đập!!

Nhưng mà, tiểu yêu tinh bên cạnh tổng tài của bọn họ, rốt cuộc là từ đâu tới!?