Trương Minh Vũ cười tươi như hoa, bây giờ chẳng phải có lý do để phát triển rồi sao? "Có vẻ như quan hệ của anh với Triệu Khoát không tồi nhỉ, nhưng những kẻ có quan hệ tốt với anh ta đều là kẻ địch của tôi". Trương Minh Vũ cười nói. Vừa dứt lời, Lục Chính Đình liền sững sờ. Không phải đang móc nối quan hệ sao? Tuy nhiên chưa kịp nghĩ nhiều đã nhìn thấy Trương Minh Vũ phóng qua! Lục Chính Đình sững sờ, gầm lên: "Anh làm gì vậy?" Thân phận của hắn chẳng nhẽ không đủ để anh khiếp sợ sao? Tiếc rằng hắn không biết Trương Minh Vũ chẳng biết gì về Tĩnh Châu cả! Trương Minh Vũ cười nói: "Dám cướp người phụ nữ của tao, ông đây chẳng nhẽ không làm thịt mày?" Nói xong, Trương Minh Vũ phóng tới như tên bắn! Lục Chính Đình và Chu Vân Phong ngớ người! Chu Vân Phong cũng không ngờ Trương Minh Vũ nhanh như vậy! Anh ta điên rồi sao? Dám động vào cả cậu ấm nhà họ Lục sao? Lục Chính Đình lo lắng hét lên: "Người đâu! Mau lên cho tôi!" Vừa dứt lời, người đàn ông xấu xí xông ra ngoài! Có ba người lần lượt tiến vào phòng riêng! Đến lúc này, Lâm Kiều Hân mới hoàn hồn, mắt cô lóe lên vẻ lo lắng! Còn ánh mắt của Trương Minh Vũ lại lóe lên sự hưng phấn! Lâu lắm không đánh nhau rồi! Một giây sau, Trương Minh Vũ đã lao tới, tung quyền! Người đàn ông xấu xí không phản ứng kịp! Nắm đấm chắc nịch của anh đã đấm lên khuôn mặt đang cười khẩy của gã! "Á!" Tiếng kêu đau đớn vang lên! Gã đâm sầm vào tường phòng riêng! Ba người đàn ông còn lại cũng sững sờ! Trương Minh Vũ không hề do dự, anh lại tiến lên! Bốp bốp bốp! Kèm với ba tiếng động nặng nề vang lên, ba tên đàn ông lần lượt ngã xuống, đau đớn gào thét! Lục Chính Đình và Chu Vân Phong lùi về sau một bước, mắt lóe lên sự kinh ngạc! Ba người Tô Mang mỉm cười đắc ý! Trương Minh Vũ không để ý, vẫn ép sát bọn chúng. Chu Vân Phong lo lắng nói: "Trương Minh Vũ mày điên rồi à! Đây là cậu chủ nhà họ Lục đấy!" "Gia tộc đứng đầu của Tĩnh Châu!"