Số 13 Phố Mink

Chương 1313: Hoảng sợ (2)



Alfred nói: "Ngài Muri, lúc bình thường nếu trên các phương diện có gì cần thì

có thể trực tiếp nói với bà ấy."

"Được rồi, tôi đã biết."

"Ngài hãy nghỉ ngơi trước. Sáng mai tôi sẽ đến đón ngài đến dùng chung bữa

sáng với thiếu gia của tôi."

"Bây giờ Karen đang nghỉ ngơi rồi sao? "

"Những người khác thì sao, có tới đây không? "

"Ngài là người tới là sớm nhất, Mas và Blanche cần dùng trận pháp dịch chuyển

tới, chắc hẳn giữa trưa sẽ đến, tôi sẽ đi tiếp đón, những người đội viên còn lại

thì buổi chiều sẽ tập hợp, ban đêm thì tiểu đội chúng ta sẽ tổ chức tiệc gặp mặt,

địa là ở nhà Tang Lễ của chúng tôi.

Kế hoạch ban đầu của thiếu giá đó là ngài ấy sẽ tự tay xuống bếp nấu những

món ăn ngon để tiếp đãi mọi người trong đội, nhưng mà tôi cũng không biết sau

khi bận rộn việc đêm nay thì thiếu gia nhà tôi có nghỉ ngơi tốt hay không,

nhưng hầu gái của nhà chúng tôi cũng có học tập được một ít tài nghệ nấu

nướng của thiếu gia, tôi tin tưởng rằng buổi tiệc đêm mai có thể để cho ngài

Muri và những người khác có được ấn tượng khắc sâu trong lòng."

Trên mặt của mẹ Healy lúc này lộ ra vẻ kiêu ngạo.

"Karen còn biết nấu ăn sao?"

"Thiếu gia không gì là không làm được."

Muri trừng mắt, nhìn xem Alfred, hỏi: "Này ngài Alfred, ngài và Karen, ngoại

trừ quan hệ người hầu nam ra, còn có quan hệ đặc thù gì nữa không? "

Mẹ của Healy hơi kinh ngạc, bà ta cảm giác mình tựa như đã tìm được nguyên

nhân thật sự mà thiếu gia không đụng vào con gái của mình.

Alfred mỉm cười nói: "Quan hệ của tôi và thiếu gia, cũng giống như quan hệ

giữa ngài Muri và thiếu gia vậy."

Mẹ của Healy nhìn về phía Muri: Ngài cũng thế sao?

Muri nhẹ gật đầu: "Ta kinh dâng sự trung thành."

Alfred đáp lại nói: "Tôi cũng kính dâng tất cả."

"Có thể nói cho tôi biết một chút về thành phần của tiểu đội Karen sao, nếu như

anh cảm thấy có thể nói ra, ngài Alfred."

"Tôi, ngài, và Ventura, là ba người khó phản bộ thiếu gia nhất."

Muri như đang suy nghĩ điều gì đó, nhẹ gật đầu.

"Ngài hãy nghỉ ngơi thật tốt."

"Vất vả cho anh."

Đóng cửa lại, Alfred quay đầu nhìn về phía mẹ của Healy.

"Rất xin lỗi, đã để các ngươi đi làm sớm như vậy, ta biết các ngươi còn chưa

bình tĩnh lại sau đêm kinh hoàng hôm qua."

Mẹ của Healy lập tức nói: "Không không không, gia đình chúng tôi thật sự rất

cảm kích ngài và thiếu gia, các ngài không chỉ đã cứu mạng mà còn chứa chấp

chúng ta."

Trước lúc đó, Alfred đã nói với họ xong về công việc và tiền lương, mặc dù tiền

lương không cao bằng Healy, nhưng so sánh với những người làm việc tương

tự, đã là gấp đôi, còn chưa tính thêm các loại phụ cấp vào trong.

Mẹ của Healy, hai người thím và dì phụ trách việc quét dọn vệ sinh và nấu cơm,

sau khi cha của Healy dưỡng thương tốt sẽ cùng với hai người chú và dượng út

của Healy làm bảo vệ ở nơi này.

Đương nhiên, cũng không phải để bọn họ thật sự đi bảo vệ ai, vì những người

sống và làm việc trong tòa nhà này cũng đã đều dọn ra ngoài hết, chắc chắn sẽ

cần bảo vệ đi tuần tra, đây là để tạo ra một hoàn cảnh sống dễ chịu.

"Có một việc ta cần nhắc nhở ngươi, trong lúc làm việc, ta không hi vọng các

ngươi có sơ suất gì, ta không thích nhân viên không chịu trách nhiệm."

"Vâng, chúng tôi đã hiểu thưa ngài Alfred, chúng tôi chắc chắn sẽ cố gắng làm

việc."

"Được rồi, vậy thì tạm biệt."

Alfred đi xuống dưới lầu, ở bên cạnh xe tang, anh nhìn thấy Berger và Judea.

Bọn họ đại diện cho trang viên Ellen, đến đây để thanh lý hợp đồng nhà ở của

các hộ dân ở tòa nhà chung cư này, lúc đầu đây chỉ là việc nhỏ, nhưng lão

Anderson cũng rất biết an bài.

"Tốt, không có việc gì, các ngươi có thể đi về." Alfred mỉm cười nói.

Judea bất mãn nói: "Chúng ta thật vất vả mới đến đây một chuyến, dù sao cũng

phải đi gặp Karen một lần chứ? "

"Bốp! "

Một dấu bàn tay xuất hiện rành rành ở trên mặt Judea, Alfred thì sửa sang lại

nếp nhăn trên bao tay của mình.

"Phải dùng kính ngữ, phải gọi là thiếu gia."

Judea bụm mặt, nói với Alfred: "Ngươi chỉ đang kiếm cớ mà đánh ta thôi.

"Đúng vậy, không sai, bởi vì ta cảm thấy ngươi đã không tuân thủ theo quy tắc

từ rất lâu, nhưng lúc trước không có cơ hội.

"Ha ha, một bên khác cũng đánh một cái, cho nó đối xứng luôn chứ nhỉ? "

"Ba! "

Alfred lại tiếp tục chỉnh lại bao tay bên tay còn lại, hỏi: "Thỏa mãn rồi chứ? "

Judea nhẹ gật đầu, nói: "Ừm, thỏa mãn, cũng dễ chịu."

Sáng sớm, Alfred tự mình lái xe tới đón Muri.

Muri bước xuống từ trên xe tang chỉ cảm thấy ánh mặt trời bình minh rạng rỡ

khi chiếu qua cửa kính xe, nhìn cũng giống như là khi hoàng hôn.

"Sau này để tôi tự đi là được, không cần ngài Alfred đến đón đâu."

"Được rồi, chúng tôi sẽ tìm thêm tài xế và xe cho chung cư."

Muri đi vào trong Nhà Tang Lễ, trông thấy Pieck đang thu dọn chăn đệm của

mình.

Alfred giới thiệu nói: "Chào ngài ấy đi."

"Vâng thưa ngài." Pieck hành lễ với Muri.

Alfred dặn dò Pieck: "Về sau ngươi và Dincom mỗi người một phía, phụ trách

lái xe đưa đón và nghe theo mệnh lệnh, bắt đầu từ tháng này thì tiền trợ cấp của

các ngươi sẽ được tănggấp đôi."

"Cảm ơn ngài, ngài Alfred."

"Mời ngài Muri tới bên này." Alfred dẫn Muri đi xuống nhà sau.

"Tôi rất thích cách trang trí của nơi này, là do Karen thiết kế sao? "

"Là sau khi tôi hiểu được lý niệm của thiếu gia nên thiết kế ra được."

"Ngươi thật đúng là một nhân tài, Alfred tiên sinh."

"Xin ngài không muốn nói như vậy, ta chỉ là nhặt lên vỏ sò mà thiếu gia làm rơi

mà thôi."

"Muri, Muri nhà Benda? "

Muri xoay người, trông thấy một con mèo cưỡi một con chó đang đứng ở bên

trái dưới mái hiên mà nhìn mình.

"Đúng vậy, tôi là Muri Benda."

Pall cười nói: "Ta nhớ rằng gia tộc của ngươi dùng kiếm và khiên tròn phải

không nhỉ? "

"Là đao."

"A, do ta nhớ nhầm."

"Ngài và gia tộc của tôi có nguồn gốc sao? " Muri rất là cung kính hỏi con mèo

này, cậu ta cảm thấy cũng không có gì bất ngờ và kỳ lạ khi gặp được một con

yêu thú biết nói chuyện ở trong nhà Karen.

"A không, không có, chỉ là ta có nghe nói qua, ngươi phải thật cố gắng lên nhé."

"Được rồi, tạ ơn ngài cổ vũ."

"Trở về đánh vào mặt của đám lão già nhà Benda kia, nói cho bọn họ, ai mới là

hi vọng chân chính của gia tộc!" Pall nắm lấy bàn chân mèo, "Vả thật mạnh vào

trên mặt của bọn họ."

Muri cảm nhận được thành ý của Pall, cũng giơ lên nắm đấm, nói: "Tôi hiểu

rồi."

"Ngươi đi vào phòng bếp đi, Karen đang ở trong phòng bếp."

"Được rồi, cảm ơn."

Alfred đi đến phía trước, nhỏ giọng hỏi: "Lúc trước sao cô không nói mình có

quen biết với nhà Benda? "