“Chengg”
Tiếng la to không làm cho đòn đánh dừng lại mà là một bóng người từ trong không khí xuất hiện ở phía trước Tí và ba mẹ con, tia lửa nổ lốm đốm trên lớp vảy đỏ mọc trên đôi cánh tay thô to cực kì rực rỡ.
Trường Huy và đám người ngơ ngác, ở phía sau Sam và Sum tiến lên, lấy đôi tay nhỏ bé ôm lấy đùi của cậu, mắt đã ướt nhem đỏ hồng vì khóc quá nhiều.
Ở phía bên kia ngọn núi không biết lý do bắt đầu bốc cháy, mặt đất run nhè nhẹ, chim chóc kêu đầy trời bỏ chạy, lảng vảng tiếng gầm của thú dữ hung tợn, ai quen thuộc ngọn núi này mà nghe thấy được chắc chắn sẽ cho là mình nghe nhầm, bởi vì cái núi Dê Đen này trước giờ không có sự tồn tại của một con thú dữ nào.
Đàn chim, quạ, tu hú ào ào bay xuyên khói đen đậm đặc chứa đầy cacbonat bao trùm bầu trời phía trên đám người.
Nhưng Tân và đám người không cách nào phát hiện những thứ đó được, dây thần kinh đã sớm căng cứng trước hai tên Hobgoblin to gần như gấp ba người khỏe mạnh bình thường.
Tân hai cẳng tay cản ở phía trước, chặn đứng thứ vũ khí hao hao dao chặt cám này, truyền qua lớp vảy cứng cậu có thể cảm nhận được sự nặng nề và lực cánh tay rất lớn của Hobgoblin.
Tên Hob đằng trước kinh ngạc từ đâu một người xuất hiện, khi nãy Tân đến quá nhanh làm nó không thể cảm nhận được, đến khi đụng cái ầm vào dao Chisk của nó, mới biết sự xuất hiện của cậu.
Nó lập tức mặt phừng phừng lên muốn tại chỗ đập chết Tân, nhưng như có điều gì làm nó e ngại, nó quay lại đằng sau với Hobgoblin đằng sau nói, cái miệng to ồm ồm như gấu, ở đằng sau là một Hob khác mạnh hơn nó, nó phải hỏi ý kiến trước khi làm nếu không sẽ chọc giận gây ra mâu thuẫn.
Tân thấy nó không có ý tấn công tiếp, nhẹ thở dài, trời mới biết cậu căng thẳng như thế nào, với hiện tại không biết cậu có đánh lại nó được hay không, mà với lại hai đùi của cậu bị hai cô bé Sam Sum vươn tay lên ôm lấy, nếu lập tức cử động chân chiến đấu thì sẽ làm bị thương hai cô bé.
Cậu có chút bối rối, dù sao đây cũng là hậu quả do cậu, lúc trước không biết là do cậu hứng quá hay gì mà dùng “Mê mang” lên hai cô bé, thôi miên hai đứa tạo dựng trong tâm trí rằng khi gặp cậu phải thân thiết ôm lấy hai cái đùi, vì hai cô bé tất nhiên không thể chống cự được nên mới có tình cảnh này.
Tân thân thiết sờ lên hai cái đầu nhỏ bé, có mái đầu bóng mượt dễ chịu, sờ lên rất sướng, trong đầu tinh thần dâng lên, miệng cậu lẩm bẩm hai chữ.
“Giải mê”
Mặc dù cậu đã hóa giải mệnh lệnh trong đầu không ngờ hai cô bé vẫn cứ thế ôm lấy chân của cậu, cậu trước nay rất ít người chịu thân cận với cậu như vậy cả, nhất là hai đứa bé nữa chứ, tay cậu vẫn tiếp tục xoa xoa, hi vọng làm cho hai đứa hết sợ hơn.
Cô Kim lúc này thoát khỏi sững sờ, thấy hai đứa con gái còn bấu víu vào đùi của Tân, cô vội vàng chạy tới gỡ hai đứa lui ra, nhìn Tân với ánh mắt mừng rỡ.
Hobgobnlin vai vòng một cái nịch gắn lông thú nhìn Tân đứng đó cùng với cô Kim, nó khẽ hừ, chập nữa phải đem giống cái này về làm một trận mới được, nó ra hiệu cho nhóc Hob cứ giết hết, chừa phụ nữ ra là được, nó hi vọng nhóc này biết điều mà làm nhanh lên, nó bắt đầu thấy chán với bọn yếu đuối này.
Tân quan sát về phía hai con Hob, có vẻ con bự hơn cầm thanh đao to lớn có vẻ cầm đầu đám goblin cùng với con Hobgoblin chặt cám, cậu không hiểu bọn nó đang nói gì nên chỉ có thể đoán bừa dựa theo quan sát.
Lúc này Hobgoblin trần trụi cơ bắp cầm dao chặt cám lớn nhận được đồng ý liền không kìm nén tiến tới giơ phát lực thanh dao chặt vào đầu.
Tân tốc độ thật nhanh né được, nhào lộn trên không trung, thể chất của cậu rất mạnh đủ để dễ dàng nhào lộn, cái mà trước đó cậu không bao giờ đụng đến, vừa nãy trước khi bắt đầu thì cậu đã ra hiệu cô Kim dẫn hai đứa bé đi ra xa.
Nhìn con Hobgoblin ở phía dưới mặt đất, ngoái đầu lung tung tìm cậu, cậu khuôn mặt nghiêm túc hít một hơi sâu, tung một nắm đấm thật mạnh vào phần sọ của nó.
“Bành”
Đầu trọc của Hobgoblin bị nắm đấm đập đến chấn động, vùng vẫy lắc đầu nhanh chóng tỉnh táo, dù chỉ là một giây nhưng nó có thể thấy bóng tối ập đến, nó đã bị tên con người làm cho không có sức phản kháng, thế nên dù ngắn như thế nào nó không thể nào chấp nhận được chuyện này được.
Tân hít sâu một hơi lấy lại, nhìn ăn một đấm mạnh của mình mà vẫn dửng dưng như không, nếu cứ thế này thì cậu làm sao giết chết được nó đây, cảm nhận ánh mắt soi mói từ phía xa bên Hobgoblin lông thú còn lại, đã thấy nó đang co chân bộ như đang muốn đến đây.
Không ngờ nó lại muốn xông vào đây, cậu tưởng nó cứ đứng như trời trồng mãi chứ, cậu nghĩ chắc là nó lười vận động chớ không bao giờ nghĩ nó yếu cả, cơ bắp nhìn còn lồi lõm hơn cả cậu, thân cao hơn hai mét cầm cây đao to lớn nhìn như thế nào cũng thấy không dễ chơi
Khi nãy, hai hàng thịt trên hốc mắt hơi phình che đi hai con mắt khó mà biết nó đang nghĩ gì, chỉ là ánh mắt như đang mong chờ nhưng không phải nhìn về cậu, bây giờ hai con mắt nó to như cái chuông đang không bình thường nhìn cậu, làm trong lòng cậu căng thẳng.
“xàa xàa”
Tiếng sương khói ma sát mặt đất kêu ra tiếng động khe khẽ, cậu bây giờ mới bắt đầu chú ý đến, làn khói trắng ở đâu xung quanh xuất hiện đang lảng vảng xung quanh.
“Phụt!!!!! “
“Xìaa Xà Xàaaa”
Một cột khói từ phía sau cậu lúc này phun mạnh ra bất ngờ, nó ở giữa khoảng cách cậu và Hobgoblin đai lưng lông thú nổ ra một đám khói làm che mờ tầm mắt, Hobgoblin ở đằng trước đã bị đám sương mù vây lại.
“Tân, mau tập trung giết từng con trước, con này trước!!”
Trường Huy ở đằng sau la to chạy vượt qua cậu tiến về Hobgoblin thân trần hai chân trụ vững, miệng hô một tiếng
“Gai sắt”
Anh hai cánh tay đưa bề mặt đinh mọc cộm lên hướng về phía nó, rất nhiều kim loại dài nhọn như tách khỏi làn da bắn phá thật mạnh.
“Tân, anh và Huy làm nó phân tâm chú ý, còn lại trông cậy vào cậu”
“Hơi nóng”
Lý hôi miệng lúc nào đã đứng bên cạnh cậu, khuôn mặt gượng ép phun ra một đám khói trắng đặc, hơi nước áp suất cao bắn mạnh vào Hobgoblin thân trần, đứng gần chỗ cậu có thể thấy hơi nóng cực lớn, tóc cậu bay dựng lên.
Cậu biết được kế hoạch của bọn họ, trước khi con Hobgoblin đai lưng lông thú thoát ra đống sương, cậu phải nhưu bọn họ nó, dùng hết sức mình kết liễu nó.
Da dày như da trâu Hobgoblin thân trần đứng hứng chịu hơi nước ập đến khó chịu, nhiêu đây không đủ để làm bỏng nó, nhưng hơi nước lại phi thường dày đặc khiến mắt nó mwor to cở nào cũng không nhìn rõ xung quanh.
Đụng vào sương như đụng vào không khí, nó bắt đầu nóng nảy muốn thoát ra hai tay vẩy mạnh xung quanh, với tình trạng như vậy tất nhiên không để ý người quan sát nó trên không, Tân lúc này nhào lộn cao hơn ba mét, đưa mắt nhìn xuống chỗ sắp đáp xuống.
Như đã chuẩn bị kỹ càng từ trước, đầu của Hobgoblin nằm trong phạm vi cánh tay, cơ bắp cậu liền căng cứng, co rụt lại tất cả bất ngờ nhô lên một căng ti mét, như súng liên thanh hàng loạt cú đấm thi nhau nhắm đến, một cú cậu không thể dứt điểm nó, vậy thì chỉ cần làm nhiều cái là được.
“Bành bành bành!!”
Người bên ngoài như Lý và Huy nhìn tay của Tân từng trận lấp lóe vảy màu đỏ, nắm đấm cực mạnh thi nhau bắn ra rơi vào đầu, lộp bộp như tiếng mưa đổ trên mắt đất khô cằn.
“Huồoommmmm”
Cách lúc Tân nhào lộn trên không trung từ nãy đến giờ chỉ có năm giây, trong đám khói đằng xa vây lại Hobgoblin đai lưng lông thú truyền ra thanh âm hùng dũng như thú dữ kêu lớn, đám khói mà Lý âm thầm chuẩn bị nãy giờ đã bị nó dễ dàng bước ra ngoài, nó căn bản không hề bị mất phương hướng bên trong đó.
Cơ bắp mảng lớn ở chân thít lại tạo nên mạnh mẽ tốc độ hướng đến chỗ của Tân
Lý khuôn mặt tiều tụy, lúc này đứng một bên quyết tâm không để nó phá đám Tân, há miệng thật lớn như muốn ói, nhưng không phải là đồ ăn nát vụn mà là ói một đống hơi nước.
Tựa như nước mà ra ào ào lần nữa chắn đường đi của nó, hơi nước nóng mạnh đập vào người khiến nó lần nữa bị lẫn vào bên trong, bộ dáng của Lý như muốn hét thảm, tay chân xanh lè chống tay run rẩy trên đất, tư thế con bò như tiếp tục phun hết hơi nước trong miệng ra.
"Xẹt"
Rất nhanh, âm thanh lẫn lộn nắm đấm của Tân truyền ra tiếng da đầu của Hobgoblin thân trần bị xé toạc, Lý và Huy vừa nghe thoáng qua rõ ràng, trong lòng lâng lâng một chút nhẹ nhõm.
--------------------------------
Độc giả đọc thấy hay thì hãy giúp tác đánh giá tăng view ủng hộ tác nhé!!
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
Tiếng la to không làm cho đòn đánh dừng lại mà là một bóng người từ trong không khí xuất hiện ở phía trước Tí và ba mẹ con, tia lửa nổ lốm đốm trên lớp vảy đỏ mọc trên đôi cánh tay thô to cực kì rực rỡ.
Trường Huy và đám người ngơ ngác, ở phía sau Sam và Sum tiến lên, lấy đôi tay nhỏ bé ôm lấy đùi của cậu, mắt đã ướt nhem đỏ hồng vì khóc quá nhiều.
Ở phía bên kia ngọn núi không biết lý do bắt đầu bốc cháy, mặt đất run nhè nhẹ, chim chóc kêu đầy trời bỏ chạy, lảng vảng tiếng gầm của thú dữ hung tợn, ai quen thuộc ngọn núi này mà nghe thấy được chắc chắn sẽ cho là mình nghe nhầm, bởi vì cái núi Dê Đen này trước giờ không có sự tồn tại của một con thú dữ nào.
Đàn chim, quạ, tu hú ào ào bay xuyên khói đen đậm đặc chứa đầy cacbonat bao trùm bầu trời phía trên đám người.
Nhưng Tân và đám người không cách nào phát hiện những thứ đó được, dây thần kinh đã sớm căng cứng trước hai tên Hobgoblin to gần như gấp ba người khỏe mạnh bình thường.
Tân hai cẳng tay cản ở phía trước, chặn đứng thứ vũ khí hao hao dao chặt cám này, truyền qua lớp vảy cứng cậu có thể cảm nhận được sự nặng nề và lực cánh tay rất lớn của Hobgoblin.
Tên Hob đằng trước kinh ngạc từ đâu một người xuất hiện, khi nãy Tân đến quá nhanh làm nó không thể cảm nhận được, đến khi đụng cái ầm vào dao Chisk của nó, mới biết sự xuất hiện của cậu.
Nó lập tức mặt phừng phừng lên muốn tại chỗ đập chết Tân, nhưng như có điều gì làm nó e ngại, nó quay lại đằng sau với Hobgoblin đằng sau nói, cái miệng to ồm ồm như gấu, ở đằng sau là một Hob khác mạnh hơn nó, nó phải hỏi ý kiến trước khi làm nếu không sẽ chọc giận gây ra mâu thuẫn.
Tân thấy nó không có ý tấn công tiếp, nhẹ thở dài, trời mới biết cậu căng thẳng như thế nào, với hiện tại không biết cậu có đánh lại nó được hay không, mà với lại hai đùi của cậu bị hai cô bé Sam Sum vươn tay lên ôm lấy, nếu lập tức cử động chân chiến đấu thì sẽ làm bị thương hai cô bé.
Cậu có chút bối rối, dù sao đây cũng là hậu quả do cậu, lúc trước không biết là do cậu hứng quá hay gì mà dùng “Mê mang” lên hai cô bé, thôi miên hai đứa tạo dựng trong tâm trí rằng khi gặp cậu phải thân thiết ôm lấy hai cái đùi, vì hai cô bé tất nhiên không thể chống cự được nên mới có tình cảnh này.
Tân thân thiết sờ lên hai cái đầu nhỏ bé, có mái đầu bóng mượt dễ chịu, sờ lên rất sướng, trong đầu tinh thần dâng lên, miệng cậu lẩm bẩm hai chữ.
“Giải mê”
Mặc dù cậu đã hóa giải mệnh lệnh trong đầu không ngờ hai cô bé vẫn cứ thế ôm lấy chân của cậu, cậu trước nay rất ít người chịu thân cận với cậu như vậy cả, nhất là hai đứa bé nữa chứ, tay cậu vẫn tiếp tục xoa xoa, hi vọng làm cho hai đứa hết sợ hơn.
Cô Kim lúc này thoát khỏi sững sờ, thấy hai đứa con gái còn bấu víu vào đùi của Tân, cô vội vàng chạy tới gỡ hai đứa lui ra, nhìn Tân với ánh mắt mừng rỡ.
Hobgobnlin vai vòng một cái nịch gắn lông thú nhìn Tân đứng đó cùng với cô Kim, nó khẽ hừ, chập nữa phải đem giống cái này về làm một trận mới được, nó ra hiệu cho nhóc Hob cứ giết hết, chừa phụ nữ ra là được, nó hi vọng nhóc này biết điều mà làm nhanh lên, nó bắt đầu thấy chán với bọn yếu đuối này.
Tân quan sát về phía hai con Hob, có vẻ con bự hơn cầm thanh đao to lớn có vẻ cầm đầu đám goblin cùng với con Hobgoblin chặt cám, cậu không hiểu bọn nó đang nói gì nên chỉ có thể đoán bừa dựa theo quan sát.
Lúc này Hobgoblin trần trụi cơ bắp cầm dao chặt cám lớn nhận được đồng ý liền không kìm nén tiến tới giơ phát lực thanh dao chặt vào đầu.
Tân tốc độ thật nhanh né được, nhào lộn trên không trung, thể chất của cậu rất mạnh đủ để dễ dàng nhào lộn, cái mà trước đó cậu không bao giờ đụng đến, vừa nãy trước khi bắt đầu thì cậu đã ra hiệu cô Kim dẫn hai đứa bé đi ra xa.
Nhìn con Hobgoblin ở phía dưới mặt đất, ngoái đầu lung tung tìm cậu, cậu khuôn mặt nghiêm túc hít một hơi sâu, tung một nắm đấm thật mạnh vào phần sọ của nó.
“Bành”
Đầu trọc của Hobgoblin bị nắm đấm đập đến chấn động, vùng vẫy lắc đầu nhanh chóng tỉnh táo, dù chỉ là một giây nhưng nó có thể thấy bóng tối ập đến, nó đã bị tên con người làm cho không có sức phản kháng, thế nên dù ngắn như thế nào nó không thể nào chấp nhận được chuyện này được.
Tân hít sâu một hơi lấy lại, nhìn ăn một đấm mạnh của mình mà vẫn dửng dưng như không, nếu cứ thế này thì cậu làm sao giết chết được nó đây, cảm nhận ánh mắt soi mói từ phía xa bên Hobgoblin lông thú còn lại, đã thấy nó đang co chân bộ như đang muốn đến đây.
Không ngờ nó lại muốn xông vào đây, cậu tưởng nó cứ đứng như trời trồng mãi chứ, cậu nghĩ chắc là nó lười vận động chớ không bao giờ nghĩ nó yếu cả, cơ bắp nhìn còn lồi lõm hơn cả cậu, thân cao hơn hai mét cầm cây đao to lớn nhìn như thế nào cũng thấy không dễ chơi
Khi nãy, hai hàng thịt trên hốc mắt hơi phình che đi hai con mắt khó mà biết nó đang nghĩ gì, chỉ là ánh mắt như đang mong chờ nhưng không phải nhìn về cậu, bây giờ hai con mắt nó to như cái chuông đang không bình thường nhìn cậu, làm trong lòng cậu căng thẳng.
“xàa xàa”
Tiếng sương khói ma sát mặt đất kêu ra tiếng động khe khẽ, cậu bây giờ mới bắt đầu chú ý đến, làn khói trắng ở đâu xung quanh xuất hiện đang lảng vảng xung quanh.
“Phụt!!!!! “
“Xìaa Xà Xàaaa”
Một cột khói từ phía sau cậu lúc này phun mạnh ra bất ngờ, nó ở giữa khoảng cách cậu và Hobgoblin đai lưng lông thú nổ ra một đám khói làm che mờ tầm mắt, Hobgoblin ở đằng trước đã bị đám sương mù vây lại.
“Tân, mau tập trung giết từng con trước, con này trước!!”
Trường Huy ở đằng sau la to chạy vượt qua cậu tiến về Hobgoblin thân trần hai chân trụ vững, miệng hô một tiếng
“Gai sắt”
Anh hai cánh tay đưa bề mặt đinh mọc cộm lên hướng về phía nó, rất nhiều kim loại dài nhọn như tách khỏi làn da bắn phá thật mạnh.
“Tân, anh và Huy làm nó phân tâm chú ý, còn lại trông cậy vào cậu”
“Hơi nóng”
Lý hôi miệng lúc nào đã đứng bên cạnh cậu, khuôn mặt gượng ép phun ra một đám khói trắng đặc, hơi nước áp suất cao bắn mạnh vào Hobgoblin thân trần, đứng gần chỗ cậu có thể thấy hơi nóng cực lớn, tóc cậu bay dựng lên.
Cậu biết được kế hoạch của bọn họ, trước khi con Hobgoblin đai lưng lông thú thoát ra đống sương, cậu phải nhưu bọn họ nó, dùng hết sức mình kết liễu nó.
Da dày như da trâu Hobgoblin thân trần đứng hứng chịu hơi nước ập đến khó chịu, nhiêu đây không đủ để làm bỏng nó, nhưng hơi nước lại phi thường dày đặc khiến mắt nó mwor to cở nào cũng không nhìn rõ xung quanh.
Đụng vào sương như đụng vào không khí, nó bắt đầu nóng nảy muốn thoát ra hai tay vẩy mạnh xung quanh, với tình trạng như vậy tất nhiên không để ý người quan sát nó trên không, Tân lúc này nhào lộn cao hơn ba mét, đưa mắt nhìn xuống chỗ sắp đáp xuống.
Như đã chuẩn bị kỹ càng từ trước, đầu của Hobgoblin nằm trong phạm vi cánh tay, cơ bắp cậu liền căng cứng, co rụt lại tất cả bất ngờ nhô lên một căng ti mét, như súng liên thanh hàng loạt cú đấm thi nhau nhắm đến, một cú cậu không thể dứt điểm nó, vậy thì chỉ cần làm nhiều cái là được.
“Bành bành bành!!”
Người bên ngoài như Lý và Huy nhìn tay của Tân từng trận lấp lóe vảy màu đỏ, nắm đấm cực mạnh thi nhau bắn ra rơi vào đầu, lộp bộp như tiếng mưa đổ trên mắt đất khô cằn.
“Huồoommmmm”
Cách lúc Tân nhào lộn trên không trung từ nãy đến giờ chỉ có năm giây, trong đám khói đằng xa vây lại Hobgoblin đai lưng lông thú truyền ra thanh âm hùng dũng như thú dữ kêu lớn, đám khói mà Lý âm thầm chuẩn bị nãy giờ đã bị nó dễ dàng bước ra ngoài, nó căn bản không hề bị mất phương hướng bên trong đó.
Cơ bắp mảng lớn ở chân thít lại tạo nên mạnh mẽ tốc độ hướng đến chỗ của Tân
Lý khuôn mặt tiều tụy, lúc này đứng một bên quyết tâm không để nó phá đám Tân, há miệng thật lớn như muốn ói, nhưng không phải là đồ ăn nát vụn mà là ói một đống hơi nước.
Tựa như nước mà ra ào ào lần nữa chắn đường đi của nó, hơi nước nóng mạnh đập vào người khiến nó lần nữa bị lẫn vào bên trong, bộ dáng của Lý như muốn hét thảm, tay chân xanh lè chống tay run rẩy trên đất, tư thế con bò như tiếp tục phun hết hơi nước trong miệng ra.
"Xẹt"
Rất nhanh, âm thanh lẫn lộn nắm đấm của Tân truyền ra tiếng da đầu của Hobgoblin thân trần bị xé toạc, Lý và Huy vừa nghe thoáng qua rõ ràng, trong lòng lâng lâng một chút nhẹ nhõm.
--------------------------------
Độc giả đọc thấy hay thì hãy giúp tác đánh giá tăng view ủng hộ tác nhé!!
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc