Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 374: Thiên Âm Cung tới



Chương 374: Thiên Âm Cung tới

Lâm Viên Thành, đã một tháng kể từ ngày khu ẩm thực Lê Gia thành lập.

Quán cơm Lê Lết Mà Về trở thành trung tâm của khu ẩm thực, mỗi ngày thực khách kéo đến đều đông như trẩy hội, người xếp hàng dài từ cổng khu ẩm thực cho tới tận quán.

Mà quán cơm này không bao giờ đóng cửa, mỗi ngày đều có ba ca làm việc, mỗi ca sẽ mang nguyên liệu đến tiếp tục chế biến, khách hàng không còn phải đợi đến ngày hôm sau mới có thể quay lại như khi trước.

Khiến cho ba đại gia tộc khác trong Lâm Viên Thành sầu muộn không thôi chính là cách ướp thịt trước khi nướng, bọn họ cũng đã thăm dò vô số lần nhưng không cách nào ướp được miếng thịt nướng ngon như đám người Lê Gia, vậy nên quán cơm của Lê Gia vẫn ngày một nổi tiếng.

Những món ăn độc lạ, thức uống bắt mắt, rượu cực kì ngon và cà phê uống vào vô cùng kì lạ khiến cho khu ẩm thực luôn đông đúc, tài chính của Lê Gia ngày càng được cải thiện.

- Đây là khu ẩm thực trong lời đồn sao?

Trước cổng lớn, một đoàn hơn mười người đứng quan sát, không ngừng đánh giá chung quanh, chưa bước vào cổng nhưng hương thơm đã lan tràn đến tận chỗ bọn họ, có không ít mùi lạ lùng nhưng hẳn rất ngon.

Đi đầu đoàn người là hai nữ tử vô cùng diễm lệ, hai nàng nhìn qua khoảng chừng ba mươi, thần khái khí chất xuất trần, y phục thướt tha tôn lên vẻ đẹp của hai người khiến đám đông xung quanh nhìn mãi không muốn rời ánh mắt. Phía sau họ là mười nữ mặc đồng phục trắng như tuyết, ai nấy đều bất phàm, khí tức như có như không khiến không gian có chút ánh sáng nhàn nhạt lưu chuyển. Mỗi người đều như tiên tử, sắc nước hương trời.

- Đồng phục đó! Ta biết rồi, đó là người của Thiên Âm Cung!

Trong đám đông, cũng không biết là kẻ nào nói, thanh âm truyền ra xung quanh.

- Hóa ra là người Thiên Âm Cung, bảo sao ai nấy đều xinh đẹp như vậy, quả là Thiên Âm Cung mỹ nữ như mây!

- Giá như ta được cưới một trong số các nàng làm vợ thì tốt biết bao, sống ít hơn mười năm cũng nguyện ý!

- Bớt mơ mộng hão huyền đi, các nàng không phải thứ mà một kẻ như ngươi có thể nhúng chàm, nữ nhân trong Bình Nguyên Thiên Hương đều không thích nam nhân, ngươi nên có chừng mực kẻo rước họa vào thân!

Đối mặt với hàng ngàn ánh mắt nóng bỏng, đoàn người Thiên Âm Cung chẳng chút để ý nào, một đệ tử phía sau bước lên một bước nói:

- Lam Trưởng Lão, Ngọc Trưởng Lão! Đúng là chỗ này.

Lam Trưởng Lão mang trên mình một bộ váy màu xanh, nàng nhìn qua hàng người dài đang xếp hàng vô cùng hứng thú, nói:

- Ngọc Muội, ngày mai mới diễn ra đấu giá hội, muội nói xem chúng ta có nên thư giãn một lúc không?

Ngọc Trưởng Lão nghe thế liền gật đầu, nàng đã sớm hứng thú với khu ẩm thực lan truyền khắp Bình Nguyên Thiên Hương này.

- Vậy chúng ta xếp hàng trước đi!

Đoàn mười hai người nhanh chóng tiến vào hàng ngũ, bọn họ đứng sau cùng đoàn người đang xếp hàng dài kia khiến cho không ít người ngạc nhiên

- Thiên Âm Cung quả thật làm người ta ngạc nhiên, không nghĩ tới thân là người của Tứ Đại Môn Phái Bình Nguyên Thiên Hương mà cũng xếp hàng!

Không ít thanh âm nghị luận truyền ra, chúng nữ Thiên Âm Cung chẳng quan tâm, chỉ lẳng lặng xếp hàng.

Thế nhưng Thiên Âm Cung là gì? Đây là một trong bốn môn phái lớn nhất trong Bình Nguyên Thiên Hương, địa vị vô cùng lớn, cho dù họ hạ mình xếp hàng nhưng người trong hàng lại không dám đứng trước bọn họ, cả đám nhao nhao lùi ra nhường chỗ cho đám người Thiên Âm Cung. Thế là chỉ trong phút chốc, mười hai người đã đứng trước cửa quán cơm, không cần xếp hàng.

- Cho hỏi ở đây bán những thứ gì?

Một vị đệ tử bước lên hỏi Lương Ngọc, hắn liền cung kính nói:

- Bẩm! Quán chúng ta chỉ bán cơm, có nhiều mức giá, một phần đặc biệt đầy đủ món thì một trăm nghìn một phần.

Vị đệ tử cảm thấy mức giá cũng không đến nỗi quá đắt, nhưng không rẻ chút nào đối với một phần cơm, nàng khẽ nhíu mày.

Thế nhưng lượng người xếp hàng dày đặc thế này để ăn quả thật không tầm thường, đắt một chút hẳn là vô cùng đặc biệt, vậy nên nàng không có nghĩ nhiều liền đưa ra ba tờ tiền.

- Cho chúng ta mười hai phần đặc biệt, còn dư bao nhiêu không cần trả lại.

- Đa tạ tiểu thư cùng các vị khách quan! Mời!

Lập tức có một nữ tử nhanh nhẹn tiến đến sắp xếp chỗ ngồi cho chúng nữ Thiên Âm Cung, cả đám hứng thú ngồi vào bàn.

- Các vị, trong lúc chờ cơm có muốn uống chút trà không?

Nữ tử liền dò hỏi.

- Mang lên giúp ta, đi đường cũng có chút mệt mỏi, uống chút trà cũng tốt!

Nữ đệ tử liền phất tay, nữ tử phục vụ lập tức cúi đầu rời đi. Một nữ đệ tử liền thấp giọng thắc mắc:

- Trưởng Lão, Đấu giá hội lần này đích thân hai vị đi, liệu có phải quá xem trọng Lê Gia không? Tuy đồ vật trong nội dung đấu giá không tồi, thế nhưng trận thế của chúng ta có chút đông ạ!

Ngọc Trưởng Lão liền mỉm cười:

- Cũng đã lâu không ra ngoài, sẵn dịp chúng ta muốn đến đây nhìn một chút, sư tỷ của các ngươi làm thành chủ ở đây dạo này không biết thế nào nên ta mới đến thăm.

Ánh mắt khẽ đổi, Ngọc Trưởng Lão nói tiếp:

- Mặt khác, có tin rằng trong Lê Gia có một thiếu nữ mang tư chất SSR, đáng tiếc bị trúng Loạn Khí Tán, chúng ta đi xem có thể giúp cô bé ấy chữa không? Nếu được thì Thiên Âm Cung chúng ta sẽ có thêm một đệ tử Thiên Kiêu a!

Lam Trưởng Lão thở dài nhìn Ngọc Trưởng Lão:

- Ngọc muội, muội cũng thừa biết Loạn Khí Tán quỷ dị thế nào mà? Hiện tại vẫn chưa ai tìm ra cách hóa giải nó một cách an toàn, chỉ sợ muội đi không công vô ích rồi!

- Các vị, trà tới đây!

Đúng lúc này, nữ tử phục vụ mang lên một khay, nhanh chóng chia đều mười hai ly trà cho mọi người. Nhìn ly trà lớn, bên trong còn có vài cục đá lạnh khiến ai nấy khó hiểu. Nữ đệ tử phụ trách gọi món liền không vui nhìn nữ phục vụ hỏi:

- Trà nguội đã uống không nổi! Trà bỏ cả đá lạnh sao mà uống?

Nữ tử phục vụ vốn đã sớm quen với những câu hỏi thế này, nàng liền đáp:

- Thưa các vị, đây gọi là trà đá, có tác dụng giải khát rất tốt, đây không phải loại trà dùng để nhâm nhi, tóm lại quý vị cứ dùng là biết!

Mọi người nghi ngờ nhìn nữ phục vụ, sau đó cầm cốc trà to tướng trong tay uống một ngụm.

Một cảm giác lạnh buốt truyền vào trong cơ thể, sau đó là một sự thoải mái khoan khoái truyền đến. Cả đám người Thiên Âm Cung đường xá xa xôi đến đây, lúc này được một ngụm trà mát lạnh khiến ai nấy đều thoải mái nói không nên lời.

- Trà nhạt toẹt, toàn là nước được có chút xíu mùi trà, thế nhưng lại hay hay, uống rất đã khát!

Cả đám không ngừng uống, ngay cả Ngọc Trưởng Lão và Lam Trưởng Lão cũng không khách khí uống từng ngụm lớn.

- Đã khát thực sự!

Chúng đệ tử Thiên Âm Cung gật gù khen ngợi, nữ phục vụ vui vẻ nhìn mọi người, đặt lên bàn một bình trà cực lớn.

- Ở đây còn rất nhiều, các vị cứ tự nhiên, món này không tính phí thế nhưng tiểu nữ khuyên mọi người không nên uống quá nhiều, bởi vì lát nữa ăn cơm sẽ mất ngon.

Mọi người gật đầu, nữ phục vụ lại rời đi.

- Không biết cơm sẽ như thế nào, người đến đông như vậy hẳn không tầm thường!

Cả đám tự nhủ trong lòng, háo hức chờ phần cơm được mang ra.



Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan