Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 484: Tống gia lo hậu sự



Thiên Hà Kiếm Phái,

Thay Tống gia đuổi đi hai con lớn nhỏ ma nữ, Triệu Tinh Thần mới xách theo con cóc ghẻ này trở về nơi đây.

Vẫn chờ ở sơn môn vì hai người lo lắng, Bạch Quân Dao cùng Minh Nguyệt thấy bọn họ trở về liền mừng rỡ chạy ra đón.

“Phu quân (Phụ thân), ngươi đã về rồi!”

Thấy mình lão bà cùng bảo bối nữ nhi nửa đêm còn phải chờ đợi thế này, Triệu ca cực kỳ đau lòng, vội vàng tiến lên trấn an:

“Chỉ là mấy việc nhỏ mà thôi, ta đã thu xếp ổn thỏa, không cần lo lắng.”

Bạch Quân Dao, Minh Nguyệt thế mới thấy an lòng, lúc này mới bắt đầu quay sang Tống Khuyết quan tâm hỏi han.

Tống đại quan nhân vậy tất nhiên là đem khi nãy mấy lời giải thích cho lão Triệu lặp lại một lần. Chuyện ly kỳ khúc chiết, để đôi mẹ con kia đều phải vì thằng này vuốt mấy phen mồ hôi lạnh.

“Minh vậy mà lại là Âm La Phái Thánh nữ Nguyệt Thiền! Tin tức này một khi truyền ra vậy hẳn là sẽ tạo thành một cơn địa chấn. Thật không biết bọn họ định kế hoạch chuyện gì, nhưng tốn công tốn sức bao nhiêu năm như vậy thì kế hoạch này tuyệt đối sẽ không tầm thường. Đợi Thiên Nhai Hải Các người phản ứng lại điều tra, sợ rằng giang hồ sẽ có một phen gió tanh mưa máu.”

Sắc mặt ngưng trọng nói ra một phen lời, Bạch Quân Dao mới quay sang Tống Khuyết thương tiếc:

“May mắn a Khuyết ngươi cát nhân thiên tướng, có thể khám phá và chạy thoát được nàng cùng Bách Biến Ma Nữ Kha Vi tỉ mỉ chế tạo sát cục. Nhưng chỉ là như vậy, những kia Ma Giáo người tất nhiên sẽ ghi hận lên ngươi. Bằng ma nhân thù dai tính cách, chỉ sợ ... haizzzz.”

Tống Bảo Bảo nghe vậy cũng méo mặt, thật mẹ nó tai bay vạ gió!

Hắn đều hối hận lần này chạy đến Dương Nam một chuyến, nhưng ngẫm lại nếu mình không tới đối phương có thể sẽ đến tận nhà xử hắn. Lúc đó không có Triệu Tinh Thần cứu mạng, toàn bộ Thanh Sơn có thể đã là máu chảy thành sông.

Kẻ thù ở trên trời rơi xuống, muốn tránh cũng không cho hắn cơ hội tránh nha.

Tiện nhân này lần nữa cảm nhận được thế giới đối với mình thật sâu ác ý.

Lòng sầu vân thảm đạm Tống Khuyết cũng không thiết tha gì Triệu gia mẫu nữ giữ lại, lúc này quyết tâm chạy về Thanh Hà, chuẩn bị an trí hậu sự.

“A Khuyết, nếu không ngươi dọn đến đây tránh tạm một thời gian, có Triệu thúc bảo vệ, những cái kia tặc tử cũng sẽ không dám tìm ngươi gây phiền toái. Đợi ngươi tu vi mạnh hơn một chút rồi lại ra ngoài xây dựng sự Bj4Cf nghiệp cũng chưa muộn.”

Đây là muốn Tống gia ở rể sao?

Cảm nhận được Bạch Quân Dao thật lòng quan tâm, Tống Khuyết cũng khá là cảm động. Nếu đổi lại trước kia, hắn có lẽ đã không chút nào do dự đồng ý, nhưng trải qua một lần tâm linh lột xác sau, tiện nhân này tâm trí càng thêm cứng cỏi rồi, lúc này liền cười sang sảng lắc đầu:

“Đa tạ Bạch di, nhưng không cần. Sinh tử có số, phú quý tại trời, nếu đây là tiểu chất kiếp nạn thì ta nhất định phải tự mình đối mặt, tránh cũng không tránh được.

Không trải qua mưa gió làm sao thấy được cầu vồng, ta Tống Khuyết cũng không muốn làm một đóa hoa trong nhà ấm, ta mới không mỏng manh yếu đuối như vậy đâu.”

“Âm La Phái trả thù thì làm sao, bọn họ cứ việc đến đây đi. Thứ gì không giết chết ta sẽ chỉ làm ta trở nên càng mạnh mẽ! Rồi sẽ có một ngày, thiên hạ này không ai dám tìm đến ta Tống Khuyết gây sự nữa.”

Con giun xéo lắm cũng quằn, bị người liên tiếp dẫm đạp Tống đại quan nhân đây là thật sự giận, cực kỳ hận.

Này một phen lời nói không phải hắn cố tình tinh tướng, mà thực sự là Tống Khuyết một phen tâm huyết, thằng này đấu chí bây giờ đang xông thẳng vân tiêu đây.

Triệu Tinh Thần cũng bị hắn phần này khí thế cảm phục, phải xem lại tiểu tặc này bằng con mắt khác xưa. Lúc này không nhịn được gật đầu tán dương:

“Hay hay! Võ giả thẳng tiến không lùi, nên là như thế!”

“Tống Khuyết ngươi yên tâm, chuyện này hẳn cũng vì chúng ta mà liên lụy đến ngươi. Ta sẽ dùng mọi biện pháp để thay ngươi ngăn trở kẻ thù tìm đến, ít nhất trong thời gian này, lão phu bảo đảm với ngươi, Ma Giáo người tuyệt đối sẽ không còn rảnh tay tìm đến ngươi trả thù.”

Có lão Triệu mấy phen lời, Tống gia cũng thấy được an ủi phần nào. Cùng bọn hắn 3 người hàn huyên thêm một chút nữa, hắn liền vội vàng cáo từ.

Cũng không cần Thiên Hà Kiếm Phái người chuyển bị ngựa xe hay thuyền gì, chạy ra bên ngoài sơn môn khá xa một bãi đất trống con hàng này liền lẳng lặng ngồi chờ, đợi Tia Chớp đã bay về Thanh Hà.

Ngồi tĩnh tâm suy nghĩ một chút, hắn mới đem hôm nay sự việc chải vuốt được rõ ràng.

Thính Vũ Lâu là một tổ chức sát thủ do Âm La Phái lập nên, thu thập khắp nơi Ma Giáo cửu tông người cùng giang hồ hắc đạo nhân sĩ. Bất kỳ ai, chỉ cần thực lực quá quan, cùng Thính Vũ Lâu đăng ký là có thể cùng bọn họ hớp tác, trở thành một sát thủ bán chuyên nghiệp.

Trong lâu thu thập đủ các loại đến từ khắp nơi nhiệm vụ, ngươi nếu thấy thù lao phong phú, cảm thấy động tâm thì cũng có thể nhận. Hoặc túc chủ nếu muốn tìm đến một vị nào thực lực cao thâm một chút để ủy thác trọng trách thì cũng có thể thông qua Thính Vũ Lâu bắc cầu dẫn mối.

Ngày xưa Thiên Hương tìm đến Tống gia cũng là do duyên trời Đỗ ca tác hợp như vậy.

Lần này, Huyễn Thần Tông treo giải thưởng cực lớn, muốn tìm người lấy mạng Tống Khuyết. Khổ nỗi có Cửu Giang Minh, Triệu Tinh Thần bao bọc, hơn nữa con hàng này thực lực không tầm thường, nhất thời là chưa ai dám động vào cái này nhìn thì ngon mà khó gặm phỏng tay khoai lang.

Bên kia Khuất Vô Kỵ lại liên tục thúc giục, thế nên Nguyệt Thiền mới phải đành tốn công một chuyến định đích thân ra tay.

Các nàng chọn địa điểm heo hút như nãy cũng là vì có thể thuận tiện hạ thủ, hơn nữa xong việc có thể chối bỏ trách nhiệm. Sẽ có nhiều người đứng ra làm chứng Minh chưa từng rời đi Diệu Âm Các, Tống đại quan nhân chỉ là bị âm hiểm giả dối ma nhân lừa gạt mà thôi.

Cũng may hắn phúc lớn mạng lớn, kịp thời phát hiện ra tặc tử âm mưu. Nếu không ở trong nhà Vân Hi cô nàng đã có thể hoa lệ biến thân trở thành quả phụ.

Cảm thán thêm một lần mình hẩm hiu số phận, Tống Khuyết thân hình cứ thế biến mất, sau một sát na, hắn đã thình lình hiện ra ở cách đây mấy trăm dặm Thanh Sơn.

......
Thanh Sơn Biệt Viện, rạng sáng.

Tuy Tống gia trở về rất bí mật, nhưng cũng không giấu được trong nhà người. Thải Hồng, Dương Mật mấy người sôi nổi từ trong phòng chạy ra đề phòng, đợi khi nhận ra là chủ nhân sau cả ba liền hưng phấn nhào lên tiếp đón.

“Thiếu gia, ngài về rồi!”

Ôm lấy 3 tiểu, cảm nhận từ các nàng hơi ấm, ngửi trên người bọn họ quen thuộc mùi hương. Một lát sau, Tống Khuyết mới thấy thư thái hơn rất nhiều:

“A Mật, đi gọi Nhiếp Phong mấy người đến thư phòng chờ ta, bản thiếu có việc quan trọng cần phân phó.”

Thiếu gia khác với lẽ thường trở về giữa đêm, hơn nữa nghe hắn giọng điệu như này. Dương Mật lập tức hiểu ra tính nghiêm trọng của sự việc, lúc này vội vàng gạt chân nhỏ đi tìm Dương Kế Nghiệp mọi người lôi dậy đi.

Không ra một lát, 4 vị gia tướng đã có mặt. Thiếu Hùng Bá, ngốc Hùng đang đi làm bảo tiêu cho Vân Hi đây.

Ngồi trong thư phòng, Tống Khuyết mới đem hôm nay một việc từ đầu đến đuôi kể lại cho mọi người, nghe vào mà để mấy người sợ hãi không thôi.

Bầu không khí trong phòng trở nên cực kỳ nặng nề, tất cả đều trầm mặc không nói gì. Chỉ có a Tử, a Mật bọn họ là lo lắng nắm chặt lấy tay thiếu gia, nức nở mở miệng:

“Thiếu gia, hay là chúng ta trốn đi một thời gian, đợi khi nào ngài có thực lực rồi lại ra ngoài cũng không muộn.”

Hai nha đầu này trải qua cảnh nhà nát cửa tan, đối với cái này là đặc biệt sợ hãi. Tống Khuyết thương tiếc xoa đầu các nàng:

“Không cần quá mức sợ hãi, Triệu Minh chủ đã cam đoan với ta, sẽ dùng lớn nhất khả năng ngăn cản ma nhân. Hơn nữa bây giờ Âm La Phái sẽ phải đối mặt với Thiên Nhai Hải Các người điên cuồng đuổi giết, có lẽ tạm thời sẽ không rảnh quản chúng ta mấy con tôm nhỏ này đâu.”

Tuy là nói như thế, nhưng lòng mỗi người đều thấy không chắc chắn. Dương Tử, Dương Mật càng là hai mắt đỏ lên, rúc đầu vào người ôm chặt lấy hắn.

Mấy vị gia tướng cũng ngưng trọng nhìn nhau, cuối cùng Dương Kế Nghiệp đại diện mở miệng hỏi:

“Thiếu gia, vậy chúng ta phải làm sao?”

Cái này dọc đường về hắn cũng đã nghĩ qua, tuy không tìm được quá tốt biện pháp nhưng cách tạm bợ qua ngày là vẫn còn có thể. Nghe lão Dương hỏi, Tống Khuyết liền bắt đầu phân phó:

“Chuyện hôm nay ta cưỡi Tia Chớp về trước đừng để ai biết, tất cả đối ngoại nói rằng đến gần trưa bản thiếu mới về. Đợi qua một hôm, ta sẽ thông báo mình ra ngoài lịch luyện một thời gian, âm thầm là cùng Thiên Hương vào Thập Vạn Đại Sơn một chuyến.

Trước khi tìm được ta, có lẽ tặc nhân sẽ không làm gì quá khích tránh rút dây động rừng. Nhưng cũng không thể lơ là, lão Dương ngươi chú ý sắp xếp nhân thủ canh gác đề phòng. A Mật, a Tử các nàng an toàn thời gian tới tất cả đều nhờ vào ngươi rồi.”

“Thiếu gia yên tâm! Trừ khi ta chết, nếu không sẽ không để bất kỳ ai gây hại đến trong nhà.”

Vì mình muội muội, Dương Kế Nghiệp tự nhiên sẽ sẵn sàng hi sinh tất cả. Tống Khuyết gật đầu tiếp tục:

“Hùng Bá bên kia sẽ tiếp tục bảo vệ Vân Hi, không trở về Thanh Sơn được. A Hồng, ở nhà nhất định phải nghe lời, giúp đỡ Dương ca một phen nghe chưa. Nếu có địch nhân tiến đến tuyệt đối không được nhân từ nương tay.”

“Thiếu gia yên tâm, Hồng nhi sẽ nghe lời. Ai dám làm hại thiếu gia ta sẽ đánh chết kẻ đó.” - Tiểu nha đầu hai mắt kiên nghị, giơ giơ nắm đấm thể biểu quyết tâm.

Khích lệ cô nàng này một cái, Tống đại quan nhân mới tiếp tục phân phó:

“Hùng Bá ngày mai ta sẽ vào thành cùng hắn nói. Tả Mục, thời gian bản thiếu vắng nhà, nhiệm vụ canh gác ban đêm là phải nhờ vào ngươi rồi.”

Lão Tả một đôi Thiên nhãn tại trong đêm quả thật là cùng kính hồng ngoại không khác, võ giả càng mạnh mẽ, tại trong mắt hắn càng giống như những chiếc đèn sáng đến rực rỡ. Tuyệt đối là một nhân tuyển hàng đầu cho việc canh gác này.

Tả Thần côn những ngày tháng qua ăn sướng uống cay, lại được người yêu mến tôn trọng, sớm đã đối với Tống gia hắn là triệt để quy tâm. Ăn không ngồi rồi nhiều thằng này cũng thấy ngại, bây giờ được lão bản giao nhiệm vụ lập tức hớn hở vỗ ngực cam đoan:

“Thiếu gia yên tâm, việc này giao cho ta!”

Cùng mấy người bàn bạc, thấy cũng không còn cái gì sơ hở quá lớn sau Tống Khuyết cũng tạm coi như yên lòng. Kín đáo giao cho Dương, Nhiếp mấy người một đống lớn lựu đạn, dặn bọn họ cẩn thận cất kỹ sau, hắn liền lần nữa chui vào phòng, như bản thân chưa từng về đến trong nhà như vậy.

Đến tận hôm buổi trưa, Tống Các chủ mới hiện ra chân thân, làm bộ phong trần mệt mỏi như vừa chạy về Thanh Hà thành vậy.

Tất nhiên tại đó lại là phải cùng Vân mỹ mi cùng Hùng Bá, Nguyệt Khuyết Các đám cao tầng bàn giao một phen, gây nên một trận đại hỗn loạn.

Vân Hi cô nàng là yêu nhiều hận sâu, đối với vị nào đó trong lòng thần tượng bây giờ chỉ còn căm thù. Đồng thời thật sâu tự trách vì bản thân ý muốn đã đẩy tình lang vào vòng nguy hiểm.

Tống Khuyết phải mất công an ủi nàng một phen, ngàn dặn vạn dặn người yêu phải chú ý cẩn thận.

Cũng may, nơi đây có Tạ Huyền vị này cao thủ thề thốt bảo đảm, Tống gia hắn mới yên lòng cao điệu tuyên bố cùng bàn dân thiên hạ.

Tống Thiên Đao muốn hành tẩu giang hồ.

Giới thiệu truyện Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .