Trần Minh nắm trong tay thiết côn, thiết côn này cũng không thuộc về nguyên chủ mà là . .. tặng phẩm của hệ thống .
Hệ thống không miêu tả cái gì chỉ là trực tiếp cho Trần Minh chút thông tin .
Đây là một cây côn sắt dài khoảng 1m8, một đầu bình thường một đầu cắm gai nhọn .
Đây vốn chỉ như v·ũ k·hí bình thường, trên thực tế nó cũng bình thường thật ngoài việc chủ nhân của nó – Lê Văn Hưng .
Cây thiết côn này, Lê Văn Hưng từng dùng mà bởi hắn lựa chọn Lê Văn Hưng cho nên thiết côn này cũng theo hắn tới .
Ngoại trừ thiết côn, bên hông của Minh còn có một cây đao, cây đao này là Nguyễn Xí từng dùng .
Đây có tính là thần binh lợi khí không ? đáp án của Minh là có, đây tuyệt đối là thần binh .
Không vì cái gì cả, chỉ bởi côn là côn nhà Thanh, đao là đao nhà Minh .
Ngươi cầm côn nhà Thanh cùng đao nhà Minh đến chặt v·ũ k·hí nhà Hán vậy ai chịu được ? đây là công nghệ nghiền ép .
Lấy ví dụ đơn giản, biết Quan Công chiến Tần Quỳnh không ? .
Rất nhiều dân mạng Trung Quốc đều thích lấy hai người này ra so nhưng nếu đánh nhau thật vậy đây là kèo 1 ăn 10 cho Quan Vũ .
Đặt Quan Vũ 1, ngươi ăn 10 .
Không phải vì Quan Vũ yếu gà mà bởi Thanh Long Yểm Nguyệt Đao chịu không được, công nghệ rèn đúc nhà Đường cùng nhà Hán không ở một tầng thứ, cách 400 năm lịch sử đây này .
Tuy Lê Văn Hưng cùng Nguyễn Xí là danh tướng Việt Nam nhưng v·ũ k·hí trong tay bọn họ tuyệt đối là sản phẩm ‘luyện kim đỉnh cấp’ của hai thời đại Thanh – Minh .
Dù sao bọn họ g·iết địch cả đời, c·ướp chút v·ũ k·hí địch cũng không khó đi ? .
Quay lại vấn đề chính, ác hổ lao tới bản thân Trần Minh không sợ hãi thậm chí càng thêm hưng phấn .
Đây cũng không phải Minh bị điên hoặc hắn quá mức mạnh mẽ gì, đây là Adrenalin tiết ra ngoài đồng thời còn là từ hai vị danh tướng Văn Hưng cùng Nguyễn Xí .
Hai vị danh tướng nhà Tây Sơn cùng Lam Sơn, một người từ tiểu binh g·iết ra, một người chuyển lao vào tuyến đầu một đường trảm sát .
Đối mặt địch nhân tinh nhuệ, hai người chưa từng sợ qua, lấy ít đánh nhiêu cũng không sợ, hoàn cảnh khó khăn hơn nữa cũng không sợ, cùng lắm chính là c·hết, sợ cái gì ? .
Đây là cái dũng của mãnh tướng, hoặc là không làm, đã làm không được sợ .
Cho nên chịu hai vị danh tướng phụ thể, Trần Minh tuyệt không sợ, đây không phải ‘vũ lực’ mà là ‘dũng lực’ .
Ác hổ mà thôi, sao mà so được thiên quân vạn mã ? .
Võ Tòng đánh qua, Lý Quỳ đánh qua, Điển Vi đánh qua, Phùng Hưng đánh qua, Diệu tướng cũng đánh qua, Trần Minh hắn sợ cái gì ? .
_ _ _ _ _ _ _
Ác hổ lao tới, khí thế hung tợn cực kỳ, mùi máu nồng nặc ập vào mặt Minh .
Minh không sợ hãi thậm chí chủ động bước lên, hai tay nắm thiết côn, vặn lưng xoay người .
Thân cao 1m88, lưng hùm vai gấu, Trần Minh xoay eo đánh ra thiết côn, động tác mang theo cảm giác rung động thị giác cực kỳ, vừa ưu mỹ lại vừa mạnh mẽ .
Thiết côn đánh thẳng vào hổ, lực côn lớn vô cùng, một côn trực tiếp đánh bay ác hổ đi .
Con hổ này to như bò mộng, nói gì thì nói cũng phải có 350 kg .
Đừng nhìn chỉ một động tác xoay hông, chỉ một động tác này Minh tốn rất nhiều sức, vừa nhanh vừa chuẩn nhưng cũng phải cực kỳ mạnh .
Không chỉ dùng lực từ eo, hai chân hắn dẫm chặt lên mặt đất, nếu lúc này có cao thủ đi qua hiển nhiên sẽ tán thưởng không thôi bởi trung bình tấn của Minh phi thường phi thường ổn, hai chân như đóng đinh lên mặt đất .
Chỉ tiếc, một côn nổ đầu ác hổ là không thể nào, ác hổ b·ị đ·ánh cho đầu chảy máu be bét, b·ị đ·ánh bay sang bên cạnh Minh nhưng nó chưa c·hết .
Minh trực tiếp tiến tới, hắn đứng thì đứng vững tựa đại sơn, hắn động thì thân nhẹ như chim yến .
Chỉ thấy Minh bước ra ba bước đã lại gần ác hổ, hai tay nắm thiết côn hướng về nó đập tới .
Ác hổ phản ứng cũng rất nhanh, thân hình to lớn của nó vội làm ra né tránh nhưng mà phần vì mắt b·ị t·hương, phần vì b·ị đ·au, thú tính của nó đại phát nhưng linh mẫn giảm nhiều .
Ác hổ tránh được một côn đầu tiền nhưng không đủ, côn trong tay Trần Minh như thiên hoa loạn vũ, côn ảnh liên miên bất tuyệt, thiết côn vận chuyển như một bộ phận trên cơ thể Trần Minh, côn côn đánh tới thịt ác hổ .
Nếu là người bình thường, chịu loạn côn của Minh đã sớm bị đ·ánh c·hết nhưng ác hổ da thật sự quá dày, thịt quá béo, nó vậy mà sinh sinh nhịn được .
Ác hổ một bên gầm thét vang vọng núi rừng, một bên càng thêm điên cuồng công kích Minh, vừa cào, vừa cắn, thân hình của nó vừa to vừa nhanh, đáng sợ cực kỳ có điều nó càng hung dữ, càng đáng sợ mới càng thể hiện Trần Minh bất phàm .
Trong tay hắn nắm trường côn mà không phải đao kiếm, mãnh hổ tuy nhanh nhưng Minh uyển chuyển cực kỳ, côn pháp như xà, vừa nhanh vừa chuẩn nhưng không kém phần uyển chuyển, hắn vậy mà thuỷ chung có thể giữ khoảng cách với ác hổ .
Tất nhiên đây không đơn thuần đến từ vũ lực của Hưng tướng, Minh lúc này cảm thấy . .. hắn không chỉ có vũ lực của Hưng tướng mà còn có cả của Nguyễn Xí đại tướng .
Hưng tướng Lê Văn Hưng võ nghệ cao nhưng lại chưa nghe trời sinh thần lực trong khi Nguyễn Xí thì khác, không bàn về võ nghệ, Nguyễn Xí trong cổ thư quả thật được miêu tả trời sinh thần lực, sức khoẻ phi phàm .
Không phải như thế sao có thể cầm đầu Thiết Đột Quân, sao có thể là kiếm sắc trong tay Lê Lợi ? .
Tích xưa có nói Lê Lợi trả kiếm nhưng đây chỉ là truyền thuyết, trên thực tế ‘thần kiếm’ trong tay Lê Lợi chính là Nguyễn Xí cùng Thiết Đột Quân .
Lấy vũ dũng của Nguyễn Xí lại thêm võ nghệ của Lê Văn Hưng, Trần Minh lúc này ở trong một trạng thái rất kỳ diệu .
Đương nhiên cũng phải nói Minh có chút may mắn, vừa tới đã bắn hỏng một mắt của ác hổ, ác hổ lúc này tuy hung dữ, tuy nhanh nhưng lại . . . không chuẩn .
_ _ _ __ _
Nói thì lâu nhưng mọi việc diễn ra nhanh lắm, chỉ thấy loáng một cái thân ảnh của Trần Minh cùng ác hổ đã quần đấu với nhau, lúc này một người một chút tuyệt đối là trung tâm của núi rừng, một người một hổ quần ẩu rất nhanh khiến cho đám người Giả Tông không rời được tầm mắt .
Bọn họ từ sợ hãi cực kỳ đã biến thành chờ mong cùng hy vọng .
Khi cảm xúc sợ hãi tạm thời qua đi, Giả Tông bỗng cảm thấy chân hắn có sức, hắn có thể đứng lên .
Đám gia binh của Giả Tông cũng bắt đầu hoàn hồn, hơi hơi nắm chắc đao kiếm trong tay .
Tất nhiên bọn họ không thể động cũng không dám động, toàn bộ sự tập trung đều nhìn về phía trận chiến kia, nhìn một người một hổ quần đấu .
Người hổ quần nhau thoáng cái cũng đã có 30 hiệp .
Lúc này cho dù Trần Minh cũng thấm mệt dù sao đây là ác hổ .
Trương Phi cùng Mã Siêu có thể đánh đến 300 hiệp nhưng đây là người đấu người .
Mã Siêu mang lên bàn cân giỏi lắm 100 kg, đầu ác hổ này ít nhất 350 kg, cho dù nó đứng im cho ngươi đánh cũng rất phí sức đã thế còn cần bảo trì tập trung cao độ không để sai lầm, dưới loại trạng thái này càng đánh lâu mới càng khó khăn .
Quan trọng nhất, giữa núi rừng này đâu chỉ một đầu ác hổ ? .
Tuy hổ có ý thức địa bàn của nó nhưng không phải cả địa bàn chỉ có một con, hổ là đi theo dạng ‘tiểu gia đình’ chưa kể nó gầm vang vọng toàn bộ núi rừng, những con hổ từ nơi khác không phải không có khả năng nghe thấy .
Theo triền đấu với ác hổ, áo trên người Minh cũng rách ra, trên người hắn có vài vết cào của hổ, nhìn qua doạ người cực kỳ nhưng mà đầu ác hổ kia càng thảm, b·ị đ·ánh máu thịt be bét, cho dù lúc này đ·ánh c·hết nó mang đi lột da thì tấm da hổ kia cũng coi như hỏng không dùng được .
Lại thấy, vốn duy trì được khoảng cách với ác hổ, chẳng biết vì sao Trần Minh lại để ác hổ chồm lên .
Ác hổ mở ra cái miệng như bồn máu, hướng về Minh cắn một cái .
Cả thân hình nó chồm vào người Minh, lực lớn vô cùng cho dù Minh cũng lảo đảo tưởng như mất trụ .
Hai tay hắn cầm thiết côn, cơ bắp trên tay rung lên, từng đường gân xanh chạy ngang dọc trên hai cánh tay thể hiện ra Minh cũng dùng lực lớn thế nào .
Thiết côn xoay ngang chặn họng mãnh hổ, đối mặt với ác hổ hung ác, ánh mắt của Minh lúc này cũng trở nên hung ác .
Chỉ thấy hắn vốn dĩ bị mãnh hổ đè về phía trước, nếu bị mãnh hổ đè ngã thì sẽ rất nguy hiểm nhưng mà Minh lại chuyển thân một cái, cả người xoay nghiêng mượn thể của mãnh hổ đẩy ngã chính nó xuống mặt đất .
Nhìn từ đằng xa, chỉ nghe Minh hét lên một tiếng sau đó hắn như được thiên thần phụ thể vậy mà vặn ngược mãnh hổ ngã xuống, động tác này khiến đám người Giả Tông chấn động vô cùng, kinh như gặp thiên nhân .
Mãnh hổ bị vật xuống, nó tất nhiên cũng không làm sao cả, chủ yếu là để Minh buông tay thiết côn .
Thiết côn rời khỏi tay, Minh cực kỳ nhanh nhạy rút ra đao bên hông, hai tay nắm đao cứ như thế đâm xuống .
Hổ lúc này đã tránh không thể tránh, mũi đao nhọn hoắt thêm vào lực lượng của Minh phi thường lớn, mũi đao đâm thẳng vào bụng hổ .
Lại nghe một tiếng rú lên đau đớn đinh tai nhức óc, theo đó máu tươi của hổ phun thẳng lên người Minh .
Minh mặc kệ máu tươi phun trên mặt hắn, đao của hắn đâm ngập bụng ác hổ sau đó hông vận sức, cả người chồm lên, lại bắt lại thiết côn .
Minh ngồi trên bụng hổ, dùng hai tay cầm ngang thiết côn sau đó đè chặt vào cổ nó .
Ác hổ điên cuồng vùng vẫy nhưng không có cách nào vung Minh ra khỏi bụng nó, cổ của nó bị cây thiết cồn ép chặt, mắt hổ trợn lớn, tiếng gầm ghè liên tục phát ra, tứ chi điên cuồng động đậy nhưng Minh thừa hiểu, ác hổ chỉ là đang dãy c·hết .
Quả nhiên ban đầu vùng vẫy càng mạnh sau đó nó phản kháng càng ngày càng yếu ớt, cứ như vậy bị Minh sinh sinh dùng cây thiết côn đè đến c·hết .
Trời hoàng hôn, ánh chiều xuyên qua rặng lá rậm rạp nơi núi rừng Giao Chỉ, tia nắng chiếu lên người Minh hoà với thứ máu đỏ ác hổ phủ kín cơ thể hắn, lúc này giữa chốn núi rừng, Minh như thần như ma .