Tạo Hóa Tam Thiên

Chương 131: U minh thương lang



“Bách lão, có cách nào tách nó ra khỏi đàn không?” Quân hỏi.

“Yêu thú luôn có sự ham muốn đối với tài nguyên cùng hệ. Ngươi dùng mấy thứ đồ Hoả nguyên lực dụ nó ra xem!”

Quân gật đầu lấy ra một viên Tử viêm thạch, đốt lên rồi ném mạnh về phía đàn yêu. Tức thì không chỉ có một, mà đến mấy chục con yêu thú hoả hệ lập tức nhảy xổ lên tranh giành.

Hắn tiếp tục tiêu tốn thêm mấy viên Tử viêm thạch nữa, cuối cùng thu hút được sự chú ý của U minh thương lang. Nó tru lên một tiếng rồi phi người đớp trọn một viên. Những con yêu khác không phải đối thủ chỉ gầm gừ tức tối, nhẫn nhịn tránh ra một góc.

U minh thương lang đưa cái mũi hếch hếch về phía Quân ẩn náu. Mặc dù nó không thể phóng linh thức tới được đây nhưng cảm giác về Hoả nguyên lực vẫn rất mạnh mẽ.

Đâm lao phải theo lao. Hắn lấy ra một lúc năm loại linh thạch hoả hệ. Chỉ vài giây sau hai mắt U minh thương lang loé lên, phóng vụt tới chỗ Quân. Theo sau nó còn hai con yêu thú nữa, đều là Hoàng giai tứ đẳng.

Một con là Đại thạch hùng thuộc Thổ hệ, một con Kim văn hắc báo sở hữu Kim nguyên lực.

Thổ thì cứng rắn vững chắc, phòng ngự chặt chẽ.

Kim thì sắc bén nhanh nhẹn, tấn công lợi hại.

Bọn chúng hoàn toàn không liên quan gì, nhưng một mực đi theo U minh thương lang, khả năng quá nửa là đệ của nó. Có thể thu phục và chỉ đạo hai con yêu lợi hại như vậy, xem ra thương lang không chỉ mạnh mà trí tuệ cũng không thấp.

Quân trải nhiều lần sinh tử, tự nhiên hiểu đạo lý coi thường kẻ địch là tự giết chính mình. Hắn vừa đi vừa rắc mồi, cố gắng kéo bọn chúng càng ra xa càng tốt.

“Tiểu tử, lửa của U minh thương lang rất quỷ dị, thêm hai con yêu kia nữa thì khá là rắc rối đấy!”

“Ông đừng lo, chúng ta còn có trợ thủ mà!”

Hắn mỉm cười dừng lại, linh thức toả ra khoá chặt vào gốc đại thụ cách đó tới gần một cây số.

“Hai vị đạo hữu đi theo ta lâu như vậy sao còn không ra gặp mặt!”

Im lặng một thoáng, từ trên tán lá dày bay xuống hai thân hình, một nam một nữ, đứng cách hắn khoảng ba mươi mét. Từ khí thế trên người, hắn đoán chừng họ đều có tu vi Hoàng giai tứ đẳng.

Nam hơi mập mạp một chút, tóc ngắn dựng ngược, mặt tròn tròn bầu bĩnh, trông như em bé.

Nữ thon thả, dong dỏng cao, mũi cao môi mỏng, khoanh tay trước ngực ánh mắt lạnh lùng.

Người nam mở lời trước, vẻ ôn tồn thân thiện.

“Đạo hữu chớ hiểu lầm. Chúng ta thấy đạo hữu bị ba con yêu đuổi theo nên muốn đến giúp đỡ.”

“Hử? Bao nhiêu người không giúp lại đi giúp ta? Ta thấy hai vị đang nhắm vào ta thì đúng hơn!”

“Thật lằng nhằng. Chỉ là một tên Hoàng giai tam đẳng còn không đáng để vào mắt!” Nữ nhân đột nhiên bực bội cất tiếng.

Người nam thấy thế vội vã xua tay làm hoà, cười hề hề.

“Nếu đã vậy ta cũng nói thật. Chúng ta muốn nhằm vào hai con Đại thạch hùng và Kim văn hắc báo. Không ngờ bọn chúng đi theo U minh thương lang chạy mất. Chúng ta đuổi theo thì phát hiện ra có người đang dụ dỗ bọn chúng. Tới đây thì gặp đạo hữu…”

Y vừa nói vừa nhìn sắc mặt của Quân.

“Ta đoán mục tiêu của đạo hữu là U minh thương lang. Vì vậy muốn hợp tác với đạo hữu, đôi bên cùng có lợi!”

“Ta đúng là muốn giết thương lang nhưng không ngờ nó có trợ thủ. Nếu hai vị đã chung mục tiêu thì giúp đỡ nhau là điều nên làm!” Quân cười nói.

“Tốt quá tốt quá! Vậy thương lang để cho đạo hữu, hai con yêu kia chúng ta sẽ giải quyết!”

“Nhất trí!” Quân đáp ngay.

Ba người liền chia nhau ra chờ đám yêu chạy tới. Ngồi trên cành cao, hắn vẫn luôn khoá chặt vị trí của đôi nam nữ.

“Ta thấy hai tên kia không lương thiện chút nào!” Bách lão mở miệng.

“Thì chúng ta cũng có lương thiện đâu! Tạm thời hợp tác, xong xuôi tính toán một thể!”

Phía bên kia cũng đang thì thầm to nhỏ. Người nữ có vẻ khó chịu.

“Ngươi hạ mình với hắn làm gì. Chỉ là một tên tán tu Hoàng giai tam đẳng thôi mà!”

“Bà cô của tôi ơi. Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được. Nếu muội không nghe lời thì lần sau đừng hòng ta đồng ý dẫn muội ra ngoài nữa!”

“Hứ…”

Người nữ giận dỗi quay mặt đi chỗ khác không thèm nói chuyện. Vừa lúc đó tiếng gầm gừ vang lên, ba con yêu thú đã chạy tới chỗ viên linh thạch. Thương lang há miệng nuốt trọn viên đá đang cháy hừng hực, còn đại hùng và hắc báo đứng hai bên nhìn ngó xung quanh.

“Ra tay!”

Lập tức hai luồng kình lực bất ngờ phóng ra, mạnh mẽ và hung hiểm.

Đại thạch hùng rống một tiếng, toàn thân lông xám dựng ngược, tầng tầng đất đá hoá thành tường luỹ dày đặc cản lại.

Bụi mù chưa tan hết, thì nữ nhân đã ở trước mặt, bốn thanh phi kiếm xé gió bay tới. Kim văn hắc báo vụt biến mất, chân trước vả xuống hoá thành năm đạo khí kình sắc bén. Phi kiếm va chạm với khí kình vang lên những tiếng kim loại rít kèn kẹt, chói tai vô cùng.

U minh thương lang không chậm trễ liền lao vào trận chiến. Nó há miệng phun ra một quả cầu lửa màu xanh da trời về phía nữ nhân. Cả công kích của hắc báo lẫn mấy thanh phi kiếm khi chạm vào cầu lửa đều bị thiêu cháy, uy lực của chúng thì giảm sút mà cầu lửa lại càng to càng sáng hơn.

Nữ nhân thấy vậy vội vã né tránh, bay lại tụ họp với đồng bọn.

“Không ngờ lửa này không chỉ thiêu cháy nội lực, mà nó còn lấy nội lực như nguyên liệu làm tăng sức mạnh của mình.”

Quân vừa quan sát, vừa đánh giá tình hình. Có đôi nam nữ ở đây, nhiều thủ đoạn hắn sẽ không dại gì để lộ ra, cần phải tính toán sao cho có lợi nhất về mình.

U minh thương lang phun ra thêm một hoả cầu nữa bay về phía đôi nam nữ. Quân liền từ trên cành cao nhảy xuống, hai tay ngưng tụ cự quyền đấm tới, dùng nhục thân cường hãn đánh vỡ hoả cầu.

Quả nhiên lửa của thương lang không đốt được huyết khí!

“Ta tạm thời giữ chân nó! Hai vị nhanh chóng xong việc rồi giúp ta một tay!”

Nam nhân gật gù lấy ra một chiếc đỉnh màu đồng thau, to gần bằng người y, trên thân khảm những hoa văn hình núi đồi ngang dọc. Chiếc đỉnh biến lớn lao về phía Đại thạch hùng đập xuống.

Phía nữ nhân từ bốn thanh phi kiếm giờ đã thành bảy thanh, kết thành một vòng tròn quấn lấy Kim văn hắc báo.

Còn lại Quân đối diện với U minh thương lang. Con sói há miệng máu, một đoàn hỏa diễm cuồn cuộn xông tới.

Toàn thân Quân lập tức bao phủ bởi tầng tầng cương khí che kín từ đầu đến chân. Kim cang cương khí vốn nửa là nội lực, nửa là huyết khí nên có thể chịu đựng được lửa của thương lang mà không rơi vào thế yếu.

Về phía U minh thương lang, thấy mồi lửa của mình không làm gì được đối phương, từ dưới chân của nó liền quét ra hai lưỡi liềm lửa tạo thành một bức tường lửa hình tròn nhốt cả hai vào trong. Nội bất xuất, ngoại bất nhập, ở bên trong không còn cảm nhận rõ được tình cảnh bên ngoài.

“Ồ! Lửa này ngăn cản được khí tức?” Quân ngạc nhiên.

“Không phải! Mà là nội lực lan đến gần bị nó thiêu hết nên ngươi không cảm nhận được dao động chiến đấu xung quanh! Nó muốn đốt hết mọi thứ trong này để ngươi không còn nguồn cung cấp nội lực!” Bách lão lắc đầu.

Quân hiểu ra, con yêu này cũng khá thông minh đấy. Nhưng kể ra như thế lại tốt, đỡ cho hai kẻ bên ngoài biết được thủ đoạn của hắn. Mặc dù dùng linh thức vẫn có thể xuyên qua được, nhưng chiến đấu với yêu thú cường hãn Hoàng giai tứ đẳng, việc phân tâm quan sát không phải là lựa chọn khôn ngoan. Cho nên hắn sẽ giải quyết càng nhanh càng tốt, khiến cho đôi nam nữ không kịp để ý!

Hai tay hắn vận khí, cương mãnh xông lên, đấm ra từng quyền nổ đì đùng. U minh thương lang giận giữ, dải lông trên lưng rực cháy từng đoàn lửa xanh, cái đuôi dài vẫy mạnh hoá ra vô số liềm lửa nóng rát toả đi bốn phương tám hướng.

Một loạt liềm lửa đánh lên người khiến hắn bay ngược lại, dù có cương khí che chắn vẫn bị bỏng cháy trước ngực. Nhưng sức phục hồi của hắn rất lớn, vừa rơi xuống đất đã phủi bụi nhảy lên.

Hắn một mực xông tới, đôi chân đạp Lăng vân bộ lả lướt, hai tay luân phiên đấm ra Toái không quyền đối chọi với trăm ngàn liềm lửa, đánh chúng nổ tung thành từng tia sáng rực rỡ như pháo hoa. Hai bên càng ngày càng tiến lại gần nhau.

U minh thương lang tru lên giận dữ chạy tới, há miệng máu lởm chởm những chiếc răng sắc nhọn, giữa cuống họng còn thấy lập loè một đốm lửa xanh chực chờ phóng ra.

Quân cười đắc ý. Đủ gần rồi!

Tay phải của hắn xuất hiện một khối lập phương hoen rỉ, giơ lên chắn trước mặt.

“ÀO! ÀO!”

Khói xám phun ra ồ ạt dập tắt ngọn lửa xanh trong cuống họng. U minh thương lang hốt hoảng vội vã dừng lại quay đầu né sang hướng khác.

Nhưng đã chậm một nhịp, sức hút khổng lồ từ khối lập phương toả ra kèm theo làn khói đen bao trùm lên thân hình nó, kéo tuột con sói vào bên trong biến mất dạng.

Vành đai lửa mất đi không chế dần dần tắt lịm, soi rõ cảnh tượng chiến đấu bên ngoài.

Đại thạch hùng với cơ thể to lớn đầy đất đá đang gồng lên chống lại một chiếc đại đỉnh. Đại đỉnh to như núi, lớn gấp năm lần đại hùng không ngừng đè nó lún xuống mặt đất.

Còn Kim văn hắc báo trên vai và bụng có mười mấy vết thương, máu đen vương vãi xung quanh. Nữ nhân lướt trên không, tám thanh phi kiếm bay lượn như múa, mang theo sát khí lạnh lẽo sắc bén.

Hắn nhìn ra trận chiến đã đến hồi kết, bèn tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống, chờ đợi động thái tiếp theo của đôi nam nữ.

.........