Hôm nay trời trong xanh mát mẻ, không khí trong lành, trong lòng Đường Tăng cũng vô cùng thư thái.
Không có gì cả, chẳng qua là chơi Từ Hàng lão nhân yêu đó 1 vố quá thoải mái mà thôi.
Đắc chí 1 phen, Đường Tăng mở bao hành lý ra, Ngộ Không ở 1 bên thấy thế cũng chạy lại xem, tuy nhiên vì trên đầu còn có camera giá·m s·át, nên bề ngoài 2 thầy trò chỉ giả vờ lật qua lật lại như kiểm tra xem có hư hao gì không, bên trong thì âm thầm truyền âm với nhau.
“Sư phụ, ta thấy mấy thứ này cũng có khác gì mấy món trước đâu, ngài chẳng qua là nhận được hàng nhái thôi à?”
“Ha ha! Con coi thường ta quá rồi đấy, 3 món Linh Bảo này không biết hơn 3 cái đồ dỏm kia bao nhiêu cấp độ nữa. Hơn nữa, chúng nó còn là 3 món Bản Mệnh Linh Bảo của ta a!”
Lại nói về pháp bảo, Tiên Thiên Linh Bảo là pháp bảo thiên sinh địa dưỡng mà thành, Hậu Thiên Linh Bảo là do kết hợp các loại linh tài luyện chế mà thành, cả 2 đều có ưu nhược khác nhau, nhưng nếu cào bằng ra mà nói thì Hậu Thiên sẽ hơi kém hơn Tiên Thiên nửa bậc.
Tuy nhiên, trong đó cũng có 1 ngoại lệ, đó là dùng công đức uẩn dưỡng Linh Bảo, khiến nó lột xác thành Hậu Thiên Công Đức Linh Bảo, lúc đó chưa biết ai hơn ai kém đâu.
Bên cạnh đó, có 1 phân loại nữa là Thiên Địa dị bảo, không phẩm cấp, oai lực thất thường, công năng khó định, gặp đúng người thì mạnh, không đúng người thì yếu, tiêu biểu cho bọn này là Thí Thần Thương của Hung Thú Thần Thần Nghịch, sau rơi vào tay Ma Tổ La Hầu, 1 khi b·ị đ·âm trúng, Thánh Nhân nguyên thần cũng tổn thương hoặc 12 vu khí của 12 Tổ Vu, đại diện cho 12 loại pháp tắc, hầu như chỉ có đích thân 12 Tổ Vu mới dùng được,…
Cuối cùng là Bản Mệnh Linh Bảo, đối với Tiên Thiên Linh Bảo thì giới tu hành xưa gọi là Đồng Sinh Linh Bảo, tức là bảo vật này sẽ được uẩn dưỡng và sinh ra cùng thiên thiên thần ma đó, tiêu biểu như Hỗn Độn Chung của Đông Hoàng Thái Nhất, Địa Thư của Trấn Nguyên Tử,…
Những bảo vật này thực ra cũng là Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng nếu những vị đại thần đồng sinh với linh bảo sử dụng nó thì có thể sai sử các pháp bảo đó như tay chân, thông thuận hơn so với người khác, đồng thời tốc độ luyện hóa pháp bảo cũng nhanh hơn so với bình thường.
Sau này, các vị tu hành khác men theo lối đó, khai phát ra 1 loại Bản Mệnh Linh Bảo, mặc dù cũng là Hậu Thiên Linh Bảo, nhưng trong đó có 1 phần tinh huyết hoặc bản nguyên của chủ nhân, khiến cho cả 2 như liền 1 thể.
Trong hầu hết các trường hợp, người ta sẽ không dùng bản nguyên luyện bảo, bởi vì bản nguyên rất khó hồi phục, nên chẳng ai lại đi chia 1 phần của mình vào Pháp Bảo cả, bởi nếu có mệnh hệ gì đạo cơ của người đó sẽ bị tổn thất.
Tuy nhiên, thì vẫn có 1 số ngoại lệ, ví dụ như: Chuẩn Đề Thánh Nhân cùng Tiếp Dẫn Thánh Nhân, dùng bản thể của mình là Tiên Thiên Bồ Đề Thụ và Tiên Thiên Khổ Trúc luyện chế thành Thất Bảo Diệu Thụ, cùng với Lục Căn Thanh Tịnh Trúc oai lực cũng không kém chí bảo là mấy, nhưng người ta là Thánh Nhân, bất tử bất diệt, thọ cùng trời đất mới dám chơi lớn như thế, không thấy Trấn Nguyên Đại Tiên nâng niu bản thể là Nhân Tham Quả Thụ như trứng mỏng à? Còn chuyện bị Ngộ Không lật gốc chắc là có ẩn tình.
Cho nên, phần lớn tu sĩ sẽ dùng tinh huyết luyện vào pháp bảo, dùng cách này thì cần thêm pháp lực chủ nhân uẩn dưỡng từng ngày, Linh Bảo được chủ nhân dùng pháp lực uẩn dưỡng, phẩm cấp cũng sẽ tăng theo thực lực của chủ nhân, vì vậy thường thì 1 người sẽ chỉ sở hữu 1 cái Bản Mệnh Linh Bảo, nếu không sẽ ảnh hưởng tới tốc độ tu hành của chủ nhân.
“Sư phụ? Ngài còn nói ngài không ngốc? Ngài luyện chế tới tận 3 cái Bản Mệnh Linh Bảo, rồi ngài lấy cái gì tu luyện?”
Trong 1 không gian tưởng tượng, mô hình Tôn Ngộ Không Chibi vò đầu bứt tai, nghi ngờ nhân sinh hỏi.
“Ấy! Con khỉ này, con dám chửi ta ngốc à? Ha ha ha! Con đừng lo, mấy món này chả cần ta uẩn dưỡng đâu.”
Cũng là trong không gian tưởng tượng đó mô hình Đường Tăng Chibi gõ “bonk” vào đầu Ngộ Không cười nói.
Ngộ Không nghe vậy, xoa xoa đầu bối rối hỏi:
“Nhưng nếu ngài không uẩn dưỡng thì sao có thể duy trì phẩm cấp pháp bảo? Còn như nói dùng bản nguyên luyện chế pháp bảo thì người trần mắt thịt như sư phụ, lấy đâu ra nhiều bản nguyên như thế?”
“Ta không có nhưng Kim Thiền Tử có!”
Đường Tăng ý vị thâm trường nói.
“Ngài chẳng phải là Kim Thiền Tử chuyển thế sao? Khoan đã… chẳng lẽ…?”
Ngộ Không Chibi như nghĩ tới chuyện gì, miệng há hốc ra không nói nên lời.
Đường Tăng đắc ý:
“Đúng vậy! Bần Tăng chính là dùng bản thể làm linh tài để luyện bảo!”
“Sư phụ! Ngài đúng là quá đủ “tàn nhẫn” tới bản thể ngài cũng mang đi luyện bảo!”
Ngộ Không giơ ngón tay cái lên ngơ ngác nói.
“Hừ! Đúng! Một khi bần tăng đã nóng máu lên rồi, thì bản thể cũng có thể mang đi luyện bảo!”
“Nhưng con cũng đừng lo! Chuyện này ta đã tính toán kỹ rồi, dù sao ta đã chọn tu hành dưới thân xác con người rồi thì cần giữ nó để làm gì? Với lại ta không quyết tâm thì thế nào cũng có kẻ khác dòm ngó nó mà thôi!”
Đường Tăng híp mắt nói.
“Ngài bỏ nhiều tâm huyết như thế, vậy chắc 3 món bảo vật này cũng không tầm thường nhỉ?”
Trong không gian tưởng tượng, Đường Tăng Chibi mỉm cười không nói, lắc 1 cái, chiếc cà sa trông giống Cẩm Lan Cà Sa hoá thành 1 cái 6 màu bảo y: kim sắc, hắc sắc, xích sắc, tử sắc, hoàng sắc, cùng một cái mờ mờ ảo ảo tựa như pha lê sắc thái, bảo quang bắn ra tứ phía, suýt nữa loé mù 2 con Hoả Nhãn Kim Tinh của Ngộ Không.
“Mặc dù người ngoài nhìn vào sẽ thấy giống như Cẩm Lan Cà Sa, nhưng thật ra rũ bỏ lớp ngụy trang, nó sẽ là Cực Phẩm Bản Mệnh Linh Bảo, Lục Âm Thiền Y, phòng ngự vô song, kẻ nào đánh vào sẽ bị lục âm phản chấn tổn thương thần hồn, ngoài ra nó còn có công dụng ẩn hình và tăng tốc độ phi hành cho người mặc, sánh ngang với cả Cực Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo!”
“Áo này là dùng 6 cánh của bản thể ta Lục Sí Kim Thiền, kết hợp với 2 cánh của Tử Sí Tất Suất (con dế) 4 cánh của Tứ Sí Xích Dăng (con ruồi) 8 cánh của Bát Sí Hắc Văn (con muỗi) 10 cánh của Thập Sí Hoàng Phong (con ong) cùng không biết bao nhiêu cánh của Vô Sí Trách Mãnh (cào cào).”
“Nói đến Vô Sí Trách Mãnh, tên này ‘độc lạ’ nhất, khi vặt cánh của hắn, ta mới biết hắn gọi Vô Sí, không phải thực sự không có cánh, mà là vô số cánh, chẳng qua là hắn có thần thông ẩn hình, nên cánh của hắn trở nên vô sắc, nhìn không ra mà thôi!”
“Khẹc khẹc! Sư phụ ngày xưa cũng thiện chiến gớm nhỉ?”
“Không phải là thầy con hiếu chiến, mà là Lục Hung Sí Âm Trùng, bao gồm 6 loại hung trùng thượng cổ tạo ra âm thanh bằng cánh, từ khi sinh ra đã có sức hút lẫn nhau, nếu thôn phệ được bản nguyên của đối phương thì thực lực sẽ tăng mạnh, cho nên ‘cứ đến là đón, đụng là trụng’ chứ ta không cố ý gây sự trước.”
“Mở hàng chắc phải nói đến Bát Sí Hắc Văn hay còn gọi là Huyết Sí Hắc Văn, tên này xuất thế ở U Minh Huyết Hải, thần thông nằm ở cái vòi kim, có thể nói hầu như không gì không thể đâm thủng, không gì hắn không thể hút. Cơ mà cuối cùng cũng bị ta đánh bại, cắt cây kim của hắn đi, làm được rất nhiều chuyện tốt (xấu) còn mấy tên sau chỉ có Vô Sí Trách Mãnh là khó bắt, Thập Sí Hoàng Phong thì suýt làm ta trúng độc m·ất m·ạng.”
Đường Tăng nghi ngờ rất có thể trong quỹ tích gốc, Văn Đạo Nhân - Bát Sí Hắc Văn xuất thế từ lâu, nhưng bị 1 trong 5 hung trùng còn lại đả thương, quay về Huyết Hải tịnh dưỡng, tới tận Phong Thần kiếp mới dám ra.
“Con xem, cây Bảo Trượng này cũng là Bản Mệnh Linh Bảo của ta, linh tài bao gồm: mấy cái chân của Lục Sí Kim Thiền, tức là bản thể của ta, cái kim châm của Bát Sí Hắc Văn, 1 mảnh vỡ của Thí Thần Thương, cùng 1 đoạn gãy của Bất Chu Sơn nữa, có thể nói là không gì không phá, không gì là không thể đập, g·iết người không dính nhân quả. Nhưng nó chưa hoàn thiện, nên cũng chỉ mới là Thượng Phẩm Bản Mệnh Linh Bảo mà thôi.”
Đường Tăng gõ nhẹ cây Thiền trượng xuống đất, lớp nguỵ trang cởi bỏ, hiện ra bên trong là 1 cây trượng màu hắc kim vô cùng huyền diệu.
“Khoan đã, ngài nói là ngài dùng 1 đoạn của Bất Chu Sơn á?”
“Đúng rồi! Ta chỉ được có 1 đoạn ngắn thôi nha, đoạn to nhất, dài nhất đã bị Nguyên Thuỷ Thánh Nhân lấy đi mất để luyện chế Phiên Thiên Ấn rồi! Haizz! Chỉ trách thực lực ta không đủ, rõ ràng là đã canh sẵn từ trước, nhưng xuất thủ không kịp Thánh Nhân a!”
Đường Tăng có vẻ tiếc nuối nói.
Ngộ Không ở 1 bên không còn gì để nói, làm ơn đi sư phụ, lão nhân gia ngài đoạt được 1 đoạn Bất Chu Sơn, còn có thể luyện hóa thành pháp bảo nữa, nói ra không biết bao nhiêu kẻ sẽ muốn bóp c·hết ngài đâu.
“Còn cái mũ bì lô này có gì đặc biệt?”
“Cái này á? Là Ngũ Đạo Bì Lô Mũ, được làm từ cái thân của Lục Sí Kim Thiền, đội lên có thể phòng ngự các loại nguyên thần, thần hồn công kích, tuy nhiên thì nó cũng là 1 cái bán thành phẩm thôi, nên vẫn dừng lại ở Hạ Phẩm Bản Mệnh Linh Bảo.”
Đường Tăng lật qua lật lại Mũ Bì Lô nói, chỉ thấy nguyên bản trên đó có hình ảnh 5 vị Phật giờ đây đã rỗng tuếch.