Dưới sự chăm sóc tận tình chu đáo của Đạo Tế, Trần Đường Tam lớn lên như 1 tên ăn mày, nay đã tròn 18 tuổi. Đùa thôi, chứ cũng không đến nỗi. Nhưng bởi vì 2 người cứ rày đây mai đó, gặp ai khó thì giúp đỡ, không thì cũng tu hành khắc khổ, nên da dẻ cũng có phần sẫm màu.
Nói tới đây cũng khổ, 10 kiếp luân hồi, cứ mỗi 1 lần như thế, Đường Tam cảm giác như mình đang chơi game mà bị mất acc vậy. Buộc người chơi Đường Tam phải cày lại từ đầu. Đó là chưa nói tới game này còn là game nhập vai 3D siêu Ultra Pro Max độ chân thực nữa chứ.
Cũng may, Đường Tam có chuẩn bị hậu thủ, nên tu hành lại cũng nhanh. Với lại cứ mỗi lần như thế, Đường Tam cũng không hoàn toàn bị mất đi tất cả ký ức như trong nguyên tác. Cho nên, hiện tại Đường Tam cũng đã là Phàm cảnh viên mãn rồi.
Sẵn tiện luận về phương pháp tu hành.
Năm xưa, Thái Thanh Thánh Nhân truyền kim đan đại đạo cho nhân tộc tu hành, hệ thống chia thành: Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan – Nguyên Anh – Hóa Thần – Luyện Hư – Hợp Thể – Đại Thừa. Đến đây phải vượt qua lôi kiếp thành công mới thành tiên, lần lượt là: Chân Tiên, Huyền Tiên, Kim Tiên, Thái Ất Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Chuẩn Thánh (Hỗn Nguyên Kim Tiên). Còn Thánh Nhân (Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên) thì miễn bàn vì nó đã ở 1 cấp độ khác rồi.
Sau này Thiên giới có chút thay đổi, chính là khởi điểm thêm ra 1 cấp bậc gọi là Thiên tiên (khi đã dẫn dắt được thiên tiên khí nhập thể) rồi mới đến Chân Tiên, Huyền Tiên, Kim Tiên,…
Tuy nhiên, sau Phong thần lượng kiếp, Hồng Hoang đã bị 5 Thánh đại chiến đánh cho tơi tả. Mặc dù sau đó Hồng Quân Đạo Tổ ra sức cứu chữa, nhưng Hồng Hoang cũng bị chia thành Tam giới, Tứ bộ châu.
Thiên giới vốn cao xa, bây giờ thêm ngăn cách, khiến Tiên thiên chi khí đã không còn cách nào tuần hoàn bổ sung cho 2 giới còn lại được nữa.
Dưới nhân gian giới, chỉ còn ở các động thiên phúc địa có thể tự chuyển hóa tiên thiên khí. Nhưng hầu như những nơi này đều đã bị các tông môn hoặc đại năng chiếm lấy.
Còn tình hình chung là nhân gian giới tự sản sinh một loại Hậu thiên khí, vốn dĩ cũng không kém gì Thiên tiên khí. Nhưng nhân gian nhiều tranh đấu, ái hận tình cừu tích luỹ lâu dần, hình thành 1 loại Hồng trần khí (thất tình lục dục) hoà vào, đã làm ô nhiễm Hậu thiên chi khí.
Hồng trần khí rất độc, kể cả thần tiên hạ phàm lâu dài cũng sẽ bị ảnh hưởng. Bởi vậy, việc tu hành vốn đã khó nay lại càng khó khăn hơn.
Mặc dù sau đó các đời tiên hiền của nhân tộc đã nảy ra 1 ý tưởng mới là võ đạo: Hấp thu hậu thiên khí rèn luyện nhục thân, không tu nguyên thần, tránh bị ô nhiễm, hầu như ai cũng có thể học. Nhưng nhược điểm quá rõ ràng: cường độ luyện tập cao, không chịu được đau đớn, khổ cực khó thành tài. Chưa kể, nếu định lực kém rất dễ bị Hồng trần khí xâm lấn, ô nhiễm thần hồn. Biến thành ma đầu bị thất tình lục dục chi phối.
Phương pháp thứ 2, từ 1 vị Đạo nhân thần bì đã truyền bá, tên là “Độ tam tai cửu nạn pháp”.
Ưu điểm: có thể dùng thần thông áp chế Hồng trần khí, yên tâm hấp thu Hậu thiên khí để tu hành y như Tiên thiên khí; mỗi lần độ được 1 nạn, tuổi thọ kéo dài thêm 500 năm.
Nhược điểm: căn cốt, tư chất phải cao; tu hành phải khắc khổ, phải nhanh; phải có tông môn, sư thừa tiên môn chèo chống; phục dụng được Tiên Thiên bảo vật hoặc được sư thừa dẫn độ tiên thiên khí nhập thể, lột xác thành Nhân Tiên (Thiên tiên, Địa Tiên, Nhân tiên ngang nhau, tuỳ thuộc ngươi tu hành theo loại pháp môn nào, hấp thu loại khí gì).
Yêu cầu khắt khe như thế là vì cứ cách mỗi 500 năm, Hồng trần khí bị áp chế lâu ngày sẽ hoá thành lần lượt 1 trong 3 loại tai ương bộc phát. Lôi tai: sét từ trái tim đánh ra, độ không qua sẽ bị phá huỷ toàn bộ kinh mạch mà c·hết (đột quỵ chăng?). Hoả tai: lửa từ chân đốt lên, độ không qua sẽ bị cháy sạch ngũ tạng mà c·hết. Phong tai: gió độc từ trong óc thổi ra, luồng qua cửu khiếu, độ không qua sẽ khiến da thịt rã rời mà t·ử v·ong. Cứ luân chuyển mãi 9 lần như thế, lần sau lại mạnh hơn lần trước, gọi là cửu nạn.
Chí mạng ở chỗ khi vượt qua hết 9 nạn rồi mà vẫn chưa thành tiên thì chỉ có đợi thọ hết c·hết già.
Bên cạnh đó, còn có Tây Phương chi pháp, tu xá lợi, trảm thất tình lục dục, hấp thu hương hoả nguyện lực. Nhưng pháp này còn nhiều khuất tất, phụ thuộc nhiều vào hương hoả nguyện lực, thực lực càng cao thất tình lục dục càng khó chém. Với lại nếu chém hết thất tình lục dục, ngươi còn là chính ngươi sao? Nên biết, kể cả Thánh Nhân cũng không phải là vô dục vô cầu.
Cuối cùng, là Địa tiên chi pháp: pháp môn này lấy hấp thu đại địa khí làm cơ sở. Đại địa khí gần ngang với Tiên thiên khí, nên có thể lấy hấp thu khí này thay thế cho tiên thiên khí. Tu pháp này có thể thành lục địa thần tiên hay còn gọi là Địa tiên, chiến lực tương đương với Thiên Tiên ở thiên giới.
Người khai sáng pháp này chính là Địa Tiên Chi Tổ: Trấn Nguyên Tử. Nhưng pháp môn này chỉ phù hợp với linh tộc, tức: sông, núi, cây, hoa, cỏ… chi linh hoá hình. Nhân tộc và Yêu tộc nếu tu pháp này, chính là tự hại bản thân. Bởi vì tên đầy đủ của nó là Đại địa trọc khí, hấp thu vào làm ô trọc thần hồn, nhẹ thì thành “người thực vật” nặng thì về với cát bụi.
Như đã nói, các pháp môn này đều có ưu khuyết khác nhau, song theo Đường Tam tất cả các pháp này đều không phù hợp hắn hiện tại. Thế thì tại sao không bước ra con đường của riêng mình? 10 kiếp luân hồi tích luỹ, đã giúp cho Đường Tam rất nhiều kinh nghiệm. Dựa trên các cơ sở có sẵn, Đường Tam đã sáng tạo ra Tam Khí Quy Nhất Đại Luân Chuyển.
Đây là kết quả của 9 đời nghiên cứu tổng hợp lại, chia làm 3 giai đoạn:
Phàm cảnh cửu chuyển: đây là giai đoạn vững chắc căn cơ, hấp thu Hậu Thiên chi khí cường thân, kiện cốt, đến viên mãn chiến lực ngang Đại Thừa cảnh.
Địa cảnh cửu chuyển: đây là giai đoạn tích luỹ, hấp thu địa khí rèn phủ, luyện tạng, mỗi 1 chuyển tương đương với chồng lên 1 tên Đại Thừa kỳ thực lực, đến viên mãn chiến lực ngang Địa Tiên, Thiên Tiên, Nhân Tiên. Nhưng bởi vì chưa thoát xác phàm, nên Đường Tam tạm định danh cho cảnh giới này là Ngụy Tiên cảnh.
Thiên cảnh: đây là giai đoạn lột xác, dẫn dắt 9 luồng thiên tiên khí nhập thể, hình thành thế cân bằng. Sau đó, để 3 khí hợp nhất, chính thức bước vào Chân Tiên cảnh.
Hiện tại Đường Tam đã là Phàm cảnh đại viên mãn, cũng xem như có chút chiến lực.
Nói đến đây, lại phát sinh 1 chủ đề mới. Theo như Đường Tam quan sát và tổng kết, hình như có 1 bàn tay vô hình đang hạn chế dần khả năng tu hành của các “kiếp tử”. Tức là các nhân vật chủ chốt của lượng kiếp như hắn. Điển hình như phong thần lượng kiếp, chiến lực của Khương Tử Nha và Thân Công Báo chẳng ra sao cả, thậm chí Tử Nha còn chẳng thành tiên nổi.
Như vậy, nếu theo đúng như lộ trình này, Tây Du kiếp tử - là hắn sẽ không thể tu hành. Đúng thật như thế, lúc linh hồn vừa mới thức tỉnh, Đường Tam đã cảm nhận được điều này. May mà lúc đó hắn nhanh trí, nhân cơ hội sự ràng buộc đó còn chưa cố định, đã “di dời” luôn cái hạn chế ấy sang cho bản ngã hiện tại thi Đường Tâm. Bởi vậy, hiện tại Đường Tam mới tu luyện được.
…
Quay trở lại chủ đề chính, năm nay Đường Tam đã tròn 18, tức là hành trình thỉnh kinh sắp bắt đầu. Điều quan trọng bây giờ là xuất gia cái đã, không xuất gia, ai cho ngươi đi thỉnh kinh? À thì đằng nào cũng sẽ có người bắt ngươi đi lấy kinh thôi, nhưng Đường Tam không thích như thế, hắn thích tự nắm quyền chủ động hơn.
Kim Sơn tự, nói đúng hơn là Kim Thiền Tự, là 1 ngôi chùa lâu đời ở Trường An, không biết nó đã được xây vào thời gian nào, ai xây lên. Nhưng nghe đồn rằng ngôi chùa này đã từng xuất hiện 9 vị cao tăng đức độ hơn người, làm nhiều việc thiện, cứu giúp bá tánh. Chính vì thế, cho dù triều đại có thay đổi, thì ngôi chùa nhỏ không cao sang, không sơn son thếp vàng, chễm chệ giữa Kinh thành này, vẫn luôn nhang khói đủ đầy.
“Cái gì? Không phải là Kim Sơn tự sao? Là kẻ bất nhơn nào đổi tên chùa của ta thành Kim Thiền tự vậy?”
“Ở kiếp luân hồi thứ 4, ngươi nói Kim Sơn tự nghe không hay. Lại còn trùng tên với Kim Sơn tự của Pháp Hải, nên ngươi cho đổi tên thành Kim Thiền Tự. Hơn nữa, ngươi đã hỏi ta câu này 3 lần, hỏi Pháp Hải 3 lần”.
Đạo Tế điềm nhiên trả lời Đường Tam, như kiểu đã quá quen thuộc với chuyện này vậy.
“Ồ! Là ta đặt sao? Lành thay! Lành thay! Quả nhiên là khí phách hơn người!”