Chương 30: (Nạn 12) Thiên Bồng chịu kiếp trần gian, Tiên Nga nối gót theo chàng lang quân (khởi)
Cao Lão Trang.
Nhìn tấm biển trước thôn trang, Đường Tăng mỉm cười, đoàn thỉnh kinh thành viên thứ 3, tiểu Trư Trư sư phụ tới rồi đây.
Đang lúc Đường Tăng bước qua cổng vào thôn trang, một cảm giác mê muội ập tới, sau đó trời đất tối sầm lại.
“Alo! Alo! Tỉnh lại, tỉnh lại đi con ve sầu ham ngủ!”
“Ai? Độn Khứ? Đại lão, ta tưởng ngài sợ Thiên Đạo phát hiện nên không dám lộ đuôi nữa chứ?”
“Hừ! Tên đó vì muốn đối phó ta, không biết từ đâu tìm được Hỗn Độn Châu, cùng với Trong Mộng Chứng Đạo Thuật của Tiếp Dẫn kéo chúng ta vào Sát Na giới.”
“Sát Na Giới là gì?”
“Sát Na Giới là…”
“Tổng kết lại, bây giờ chúng ta chỉ đang xen kẽ giữa hư và thực mà thôi!”
Sau khi được Độn Khứ thông não xong, Đường Tăng hiểu ra như thế nào là Sát Na Giới, nhưng hắn ngay lập tức nhíu mày nói:
“Nếu như vậy, không phải chúng ta sẽ rơi vào thế bị động, mặc cho hắn bài bố sao?”
“Ha ha! Ngươi còn nhớ ta đã từng kêu ngươi thu thập 108 viên châu không?”
“Nhớ chứ! 108 viên Tiên Thiên Linh Bảo nha, bao gồm 36 viên Định Hải Thần Châu, cùng với Ngũ Hành Linh Châu, Hỗn Nguyên Châu, Tinh Thần Châu, Tị Thuỷ Châu, Ích Trần Châu,… từ Hạ Phẩm cho tới Cực Phẩm đều có hết.”
“Ta còn nhớ rất rõ quá trình thu thập chúng khó khăn như thế nào, nhất là 36 viên Định Hải Thần Châu, nếu không phải lần đó ta thông minh, cho Bồ Đào Lão Tổ và Ô Sào Học Giả phục kích sẵn, trùm bao bố h·ành h·ung lão Đăng Quang đạo nhân, thì cũng không c·ướp được dễ dàng như thế.”
Ở giới này, không biết có phải do sự ảnh hưởng của Đường Tăng hay không, nhưng có rất nhiều thứ đã có phần khác đi đôi chút so với nguyên bản, ví dụ điển hình như Nhiên Đăng đạo nhân, vị đại năng vốn sẽ trở thành Xiển Giáo phó giáo chủ và sau này là Tây phương Phật môn Quá Khứ Phật này, thì lại đã hi sinh ngay trong Tiên – Yêu đại chiến, giữa Tiên Đình của Đông Vương Công và Yêu Đình của Đế Tuấn, Thái Nhất.
Sau này, có người đạt được toàn bộ truyền thừa của Nhiên Đăng đạo nhân, tự xưng là Đăng Quang đạo nhân.
Sau đó, người này đã đi tiếp quỹ tích của Nhiên Đăng đạo nhân, trở thành Xiển Giáo phó giáo chủ, vì kẻ này cũng từng có cơ may được đi Tử Tiêu Cung nghe giảng đạo lần cuối, nên Nguyên Thuỷ Thánh Nhân không dám thu làm đồ, chỉ phong làm phó giáo chủ, như thay sư thu đồ mà thôi.
Nói đến cũng diệu, Nhiên Đăng đạo nhân chỉ nghe được Đạo Tổ giảng đạo lần đầu thì vẫn lạc, Đăng Quang đạo nhân thì lại xuất thế muộn, chỉ nghe được giảng đạo lần cuối, cho nên mặc dù kế thừa được truyền thừa của Nhiên Đăng đạo nhân, Đăng Quang đạo nhân ráp lại vẫn thiếu phần giữa, khiến Đăng Quang mạnh hơn so với Nhiên Đăng trong nguyên tác, tuy nhiên đạo đồ thì vẫn cứ long đong.
Cuối cùng, ở thời điểm hiện tại, Đăng Quang đã chọn bến dừng chân của mình là Tây Phương Đăng Quang Cổ Phật, được hưởng Quá Khứ Phật vị, ngang hàng với hiện tại phật Đa Bảo Như Lai và tương lai Bố Đại Hoan Hỉ phật, sau khi cùng Từ Hàng, Văn Trí, Phổ Hạnh, Cụ Lưu Tôn phản Xiển quy Tây.
Quay trở lại với chủ đề chính, Đường Tăng hỏi tiếp Độn Khứ:
“Nhưng 108 viên Tiên Thiên bảo châu thì có liên quan gì? Năm đó ta cũng hỏi ngươi suốt mà ngươi có chịu nói đâu? Chỉ bảo là có tác dụng lớn!?”
“Vốn dĩ, ta định kêu ngươi thu thập 108 viên Tiên Thiên bảo châu, là để có đại dụng sau khi chúng ta hoàn thành lượng kiếp, nhưng không ngờ ‘chó ngáp phải ruồi’ đánh bậy đánh bạ lại khắc chế được âm mưu của Thiên Đạo.”
“Đại ca! Van cầu ngươi nói vào trọng tâm đi, cứ lòng vòng mãi thế?”
“Từ từ, thì ta cũng định nói đây! 108 viên Tiên Thiên Bảo Châu này vốn là mảnh vỡ của Hỗn Độn Châu, thuở khai thiên nó vô tình đi ngang, bị trúng 1 búa của Bàn Cổ Đại Thần, có 1 bộ phận vỡ ra thành 108 mảnh, rơi vào Hồng Hoang, kết hợp với sơ khai thiên địa quy tắc, hình thành 108 viên Tiên Thiên Linh Bảo.”
“Nếu cào bằng mà nói, 108 mảnh vỡ uy năng không bằng tàn tạ Hỗn Độn Châu hoặc 108 Tiên Thiên Bảo Châu uy năng cũng không bằng 1 Hỗn Độn Châu. Tuy nhiên, tình huống của chúng ta hiện tại là 108 Tiên Thiên Bảo Châu, những năm này tích góp công đức tẩm bổ, suýt vượt qua Tiên Thiên Chí Bảo hàng ngũ, đối phó với 1 cái tàn tạ Hỗn Độn Châu a! Tức là lúc này chúng ta đã ngang cơ, thậm chí bởi vì họ ở ngoài, chúng ta ở trong, chỉ cần ta thao tác 1 chút, chúng ta có thể chiếm cứ quyền chủ động!”
“Thế thì ngài nhanh thao tác đi, còn lải nhải dài dòng làm gì?”
“Ta đã thao tác rồi, chuyện còn lại là ngươi mau mau tỉnh dậy làm chuyện còn lại đi, không thì có biến cũng thì đừng trách ta!”
“Ok ok! Sao ngài không nói sớm! Ha ha ha!”
Đường Tăng mở mắt ra, nhìn lên trần nhà, đây là đâu? Trong lúc Đường Tăng còn hơi hoang mang, âm thanh của Độn Khứ vang lên trong đầu hắn:
“Quên nói cho ngươi biết, Thiên Đạo cũng không phải dạng vừa, hắn định cho ngươi hoá thân thành Bắc Cực Tử Vi đại đế, theo kịch bản thì chính là kẻ trực tiếp gây ra bi kịch cho Thiên Bồng. Ngươi đoán xem, 1 ngày đẹp trời nào đó, nếu con lợn kia bỗng nhiên nhớ lại đoạn ký ức ở giới này và biết kẻ đóng vai Bắc Cực Tử Vi đại đế là ngươi, thì hắn sẽ nghĩ thế nào?”
“Hừ! Mặc dù chỉ là 1 cái hư mộng giới, nhưng bây giờ mọi chuyện diễn ra lại là thật, hắn sẽ hận ta tới tận xương tuỷ đi. Thiên Đạo đúng là Thiên Đạo, thật là cao tay nha!”
“Đừng lo, ta đã đổi vai cho ngươi rồi!”
“Ồ! Vậy thì cám ơn đại lão! Nhưng ngươi cho ta nhập vai thành ai thế?”
“Cha của Tôn Ngộ Không trong vai Cao Thuý Lan, Cao Lão Thái Công!”
…
Kịch bản bắt đầu.
Chuyện kể rằng sau khi Phong Thần lượng kiếp qua đi, quyền hành của Ngọc Đế dần bị các Đại Đế khác xâu xé, trong đó có Trung Thiên Tử Vi Bắc Cực Thái Hoàng Đại Đế Bá Ấp Khảo, kẻ này thường được biết đến với sự nhân hậu và lòng hiếu thảo cảm động trời đất.
Tuy nhiên, trong mắt Ngọc Đế kẻ này chỉ đơn giản là 1 tên tham lam ngu ngốc, hắn đã chiếm được quyền điều hành Thiên Hà Thuỷ Quân, nhưng không biết bao nhiêu lần, vì chỉ đạo sai lầm, mà đã làm Thiên Hà Nhược Thuỷ xao động suýt gây hoạ lớn.
Trong lúc đó, Thiên Bồng Tướng Quân, vốn là Ngọc Hoàng Đại Đế nhất mạch, nghe nói, bởi vì hắn thấy Ngọc Đế giờ đây không còn thực quyền, nên đã đầu quân cho Bắc Cực Tử Vi Cung (thực ra là kế sách của Ngọc Đế và Thiên Bồng, vừa để giảm bớt tai hoạ Nhược Thuỷ vừa để kiềm chế Tử Vi).
Sau đó, theo như ý nguyện, hắn được phong làm Thiên Bồng Nguyên Soái, thống lĩnh Thiên Hà Thuỷ Quân, từ dạo đó trở đi, dưới tài năng của mình, Thiên Bồng Nguyên Soái đã khống chế rất tốt Thiên Hà Nhược Thuỷ, làm Tử Vi Đại Đế rất hân thưởng.
Lại nói, Bắc Cực Tử Vi đại đế để ý Hằng Nga tiên tử đã lâu, rất nhiều lần hắn cố tiếp cận nàng, nhưng bị nàng khéo léo “né thính” hết lần này tới lần khác, làm cho Tử Vi vô cùng hậm hực.
Ngược lại, Thiên Bồng Nguyên Soái vừa đẹp trai, lại tài năng hơn người, rất được các tiên nữ hâm mộ, trong đó có các Tiên Nga ở Quảng Hàn Cung của Hằng Nga tiên tử, cụ thể là 1 Tiên Nga tên Tố Tố, 2 người nói chuyện rất hợp ý.
Tử Vi tất nhiên không biết cụ thể trong đó, hắn chỉ biết là, kẻ hắn từng rất tán thưởng, Thiên Bồng Nguyên Soái rất hay lui tới Quảng Hàn Cung, vì vậy trong lòng cũng dần nổi lên nghi ngờ và dần đưa Thiên Bồng vào danh sách đen.
Điểm nhấn có thể kể tới Đại Hội Bàn Đào năm đó, Tử Vi thấy rõ ràng, Thiên Bồng chỉ đùa 1 câu thôi mà đã làm Hằng Nga cười tít cả mắt, làm hắn càng cũng cố thêm sự nghi ngờ, về mối quan hệ mập mờ giữa Thiên Bồng và Hằng Nga, cơ mà c·hết ở chỗ lúc Thiên Bồng đùa thì cả hội ai cũng cười chứ có riêng gì Hằng Nga đâu?
Đỉnh điểm, trong 1 lần Thiên Bồng đang định “hối lộ” Hằng Nga, để đưa Tiên Nga Tố Tố đi chơi, thì cảnh đưa đẩy, đẩy đưa (thật ra Thiên Bồng tặng Kim Đan để được đưa Tố Tố đi chơi, nhưng Hằng Nga đẩy lại bảo không cần) thì bị Võ Đức Tinh Quân “tình cờ” bắt gặp, dùng Lưu Ảnh Thạch ghi lại mang cho Tử Vi xem.
Sau khi xem xong, Tử Vi nổi giận đùng đùng, đi tìm Thiên Bồng hỏi tội, lại bắt gặp hắn đang tâm sự cùng Tố Tố bên bờ Nhược Thuỷ, tức giận vì “thằng 4 hộp sữa, thằng không hộp nào” Tử Vi ngay tại chỗ dùng Đại Đế quyền hành, đày Thiên Bồng xuống trần gian chịu kiếp súc sinh, với tội danh “q·uấy r·ối” Hằng Nga tiên tử, minh chứng là đoạn hình ảnh trong Lưu Ảnh Thạch.
Tố Tố ở 1 bên hết mực van nài cũng bị hắn lạnh lùng đá 1 cước c·hết tươi, nối gót Thiên Bồng chuyển thế làm yêu.
Không dừng lại ở đó, Cửu Xỉ Đinh Ba của Thiên Bồng bị Tử Vi chia ra thành 2 thanh đao, mỗi kẻ giữ một thanh, chỉ khi nào tìm được và g·iết kẻ còn lại, 2 thanh đao sẽ hợp nhất thành Cửu Xỉ Đinh Ba, trả lại pháp lực cho kẻ đó, kẻ đó mới có CƠ HỘI về lại Thiên giới.