Trong lúc đó, ở Vân Sạn Động, nhền nhện tinh Noãn Nhị Tỷ ngồi co ro ở 1 góc trên giường đá, 2 tay ôm đầu gối, 2 mắt thẫn thờ nhìn ra cửa động, thật ra nàng không hề lạnh lùng, không hề kiên cường như những gì nàng thể hiện, ngược lại, sâu thẳm trong nội tâm, nàng vẫn chỉ là 1 tiểu Tiên Nga yếu đuối đáng thương mà thôi.
Đúng vậy, nhện tinh Noãn Nhị Tỷ chính là Tiên Nga Tố Tố đã bị đày xuống phàm trần cùng với Thiên Bồng – Trư Cương Liệp.
Còn nhớ, lúc nàng vừa mới hạ sinh, còn là 1 con nhện bé nhỏ, tên Noãn Nhi Tỷ là bởi vì nàng là quả trứng thứ 2 nở ra. Sinh ra trong ổ nhện, nàng phải cạnh tranh rất khốc liệt với huynh đệ, tỷ muội mới có thể sinh tồn được, không biết bao nhiêu lần, nàng đã đứng bên bờ vực sinh tử.
Cho đến khi không chịu nổi sự tàn khốc đó nữa, nàng quyết định rời đi, trên đường suýt bị các loại chim thú ăn mất.
Một hôm nọ, lúc nàng vừa b·ị t·hương, vừa mệt, vừa đói rã rời thì bỗng nhiên có 1 hạt đào rơi xuống trước mặt, mặc kệ như thế nào, nàng ngấu nghiến hạt đào đó và khôi phục được 1 bộ phận pháp lực.
Đại nạn không c·hết ắt có hậu phúc chính là nói nàng lúc đó, sau đó Tố Tố tìm được 1 hang động, trú ngụ lại đó, sống 1 cuộc sống như người bình thường, vô ưu, vô lo, cho đến khi nàng gặp lại hắn.
Lần đó, sau khi gặp lại hắn nàng vui lắm, mang hắn về chăm sóc, chờ hắn bình phục, nàng còn mơ tưởng cả 2 sẽ có 1 cuộc sống vô ưu, vô lo chốn phàm trần.
Nhưng đúng lúc này, nhìn thấy thanh đao hắn còn nắm chặt trong tay, nàng mới choàng tỉnh khỏi ảo tưởng, nàng nhớ tới lời Tử Vi Đại Đế nói, chỉ khi nào 1 trong 2 g·iết người còn lại, 2 thanh đao hợp nhất thành Cửu Xỉ Đinh Ba, người kia mới có cơ hội về lại Thiên Giới.
Như từ trên đỉnh núi rơi xuống vực sâu, Tố Tố trở nên hoảng loạn, khủng hoảng tột độ, nàng không phải sợ hắn g·iết nàng, mà ngược lại, nàng quá hiểu hắn, tên ngốc này rất có thể sẽ nhân lúc nàng không chú ý, tìm cách để c·hết dưới tay nàng, để nàng có thể về Thiên giới.
Thế là, nàng nghĩ ra 1 cách, nàng quyết tâm tự huỷ dung mạo của mình ngay trong đêm đó, chỉ có cách đó, nàng mới có thể ở bên cạnh hắn mà không sợ bị hắn phát hiện.
“A a a a a!”
Tiếng kêu xé lòng, dòng máu tuôn ra, chảy dài theo từng vết dao trên khuôn mặt, nàng cố cắn răng chịu đựng không dùng pháp lực để hồi phục, mà để yên cho nó tự lành rồi thành sẹo, bởi vì nàng vốn là yêu tộc, nên v·ết t·hương hồi phục cũng rất nhanh. Mấy hôm sau, hắn từ hôn mê tỉnh lại, đã thấy 1 Noãn Nhị Tỷ bị huỷ dung rồi.
Sau này vì để hạn chế tối đa sự nghi ngờ của hắn, nàng đã khoác lên mình 1 lớp tính cách hào sảng, chính chắn nguỵ tạo và giữ khoảng cách với hắn, coi nhau như tỷ đệ.
Tháng trước, hắn nói với nàng hắn tìm được 1 công việc, ở 1 nơi gọi là Cao Lão Trang, bởi vì sức lực lớn, nên cũng nhận được đãi ngộ rất tốt, giữa lúc cuộc sống dần đi vào quỹ đạo, những tưởng cả 2 sẽ sống như thế tới cuối đời thì hắn lại nói với nàng, hắn phát hiện con gái của Cao lão rất giống với người yêu của hắn kiếp trước.
Khi đó, nàng còn tưởng rằng hắn nói như thế vì để thăm dò mình, nàng còn cười bảo “Ngươi đầu thai không uống canh Mạnh Bà hay sao, mà có thể nhớ người yêu kiếp trước?” rồi cả 2 cũng chỉ cười cười cho qua chuyện, không ngờ bây giờ hắn lại đã thực sự thành hôn với kẻ kia.
Nhưng nàng mới chính là Tố Tố, là người yêu kiếp trước của hắn a? Nhưng 1 lần nữa, nàng cũng không muốn vạch trần! Hay là để hắn hạnh phúc bên người kia thay nàng cũng được, như vậy có lẽ cũng là tốt cho cả 2 bên! Thế là nàng giả ngu, giả dại không thèm quan tâm… Không! Nàng không cam tâm, con tim và lý trí dằn xé, làm sao có thể cam tâm nhìn người mình yêu thành đôi với kẻ khác? Tố Tố bây giờ đã sắp điên rồi!
“Hức hức! Đồ ngốc heo mập, ta mới là Tố Tố!”
Quá ấm ức, Tố Tố bi phẫn gào thét để phát tiết sự phẫn uất.
Đúng lúc này, ngoài cửa động truyền tới tiếng bước chân, Tố Tố tưởng rằng Cương Liệp về, liền vội vàng lao hết nước mắt, cố rặn ra 1 nụ cười.
“Kì quái! Hôm nay chẳng phải là đêm tân hôn của hắn sao? Hừ! Hay là uống rượu say lộ ra nguyên hình, bị người ta đuổi đi, mới về đây tìm ta? Hứ! Đáng đời!”
Phải nói, chị em phụ nữ đúng là kì lạ, mới đây còn khóc đó, giằng xé đó, mà bây giờ nghĩ tới người thương, thì bộ dáng đau khổ lúc nãy cũng biến đi đâu mất.
Đang lúc Tố Tố trong lòng hí hửng, nhưng mặt ngoài lạnh tanh đi ra đón lão Trư, thì bóng người trước cửa làm nàng giật mình.
“Ngươi là ai?”
“Ha ha ha! Tiểu nương tử, ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần tối nay ngươi phục vụ tốt cho Đại Vương bọn ta, ngươi sẽ muốn gì được nấy!”
Nói chuyện là 1 tên tướng mạo xấu xí, không biết là thứ gì yêu quái, Tố Tố phẫn nộ định quát lớn, thì thấy sau lưng tên yêu quái đứng đó khoảng chục con, toàn là không biết tên tiểu yêu, làm nàng kinh ngạc không thôi.
“Các ngươi thật sự là ai? Đến đây làm gì?”
“Hừ! Ta đã nói là ngươi không cần biết! Không phải yêu nữ quanh đây đều đã được Đại Vương hưởng dụng qua, thì không đến lượt ngươi đâu, thứ xấu xí không biết điều!”
“Ngươi!”
Bị chạm tới nỗi đau, Tố Tố tức giận, rút đao ra chém tên yêu quái trước mặt, thấy đòn hiểm, hắn bổ nhào qua 1 bên để né, sau đó chỉ đạo quần yêu vây công Tố Tố.
“Chúng bay đâu! Còn không mau bắt con tiện nhân này lại cho ta, kẻ nào lập công, sau khi về ta sẽ bẩm báo đại vương thăng quan tiến chức cho!”
“Rõ!”
“Keng keng”
Tiếng binh khí giao nhau, một mình Tố Tố ngăn cản quần yêu, mặc dù nàng không giỏi chiến đấu, nhưng pháp lực nàng cao hơn bọn chúng nha.
Nói thì nói như vậy, nhưng Tố Tố cũng chật vật lắm mới hạ gục được hết lũ này.
“Hừ! Dám chọc đến bản đại tỷ, ta cho các ngươi biết thế nào là lợi hại! Sao? Gọi Đại Vương các ngươi ra đây?”
Vốn trong lòng còn đang rất khó chịu chuyện của Trư Cương Liệp, không biết bọn này từ đâu ra kiếm chuyện, sẵn dạy dỗ bọn chúng, nàng cũng có cớ để xả hết uất ức trong lòng.
Nhưng phước bất trùng lai, hoạ vô đơn chí, nàng chỉ buộc miệng “gáy” 1 câu, ai ngờ tên Đại Vương đó đến thật.
“Mỹ nhân, ngươi đang tìm bản Đại Vương sao? Ái chà chà! Đó giờ từ nữ yêu từ xinh đẹp cho đến xấu xí, từ trẻ cho đến già, ta đều đã thử qua rồi, chỉ là chưa chơi qua nữ yêu bị huỷ dung thôi, nhìn lại thân hình cũng không tệ, thật là phấn khích! Khà khà khà!”
Chỉ thấy 1 đại yêu thân hình to béo, tai to mặt lớn, răng nanh cong v·út lái yêu phong đáp xuống, vừa liếm láp môi, vừa buông lời ô uế, rõ ràng tên này cũng là 1 tên trư yêu.
Thì ra, trong lúc Tố Tố ngăn cản bầy yêu, tên yêu quái không biết tên lúc đầu đã chạy về động, thông báo cho Đại Vương của hắn đến đây trợ trận, nghe nói tìm được “món mới” Trư Vương lâu ngày chưa được “giải toả” mắt sáng như đuốc, dẫm lên yêu phong bay nhanh tới đây.
Thấy trư yêu đáp xuống, khí thế hùng hổ lấn tới, rõ ràng là mạnh hơn nàng rất nhiều, yêu khí, tà khí cuồn cuộn làm Tố Tố kinh hãi không thôi, với tà khí ngút trời như thế, không biết bao nhiêu kẻ xấu số đã bị tên này vùi dập đến c·hết.
Trước hoàn cảnh đó, Tố Tố dứt khoát quay đầu bỏ chạy, nhưng đã muộn, tên Trư Vương làm sao lại bỏ qua miếng mồi ngon?
Chỉ thấy hắn dẫm chân 1 phát, núi đồi rung chuyển, cả thân hình thịt mỡ bay 1 vòng trên cao đáp xuống trước mặt Tố Tố, 2 móng heo chộp chặt thanh đao cùng 2 tay của nàng, cười lên dâm tiện, lè lưỡi dài ra định liếm láp khuôn mặt nàng.
Nhìn thấy khung cảnh gớm ghiếc trước mặt, Tố Tố dần lâm vào tuyệt vọng, trong đầu loé lên từng hình ảnh hạnh phúc bên Cương Liệp, định tự bạo đồng quy vu tận với tên xấu xí trước mắt.