Xe lăn gỗ của Hắc Sơn Chân Nhân tăng tốc, vuột khỏi tay Thiết Nha – Mộc Tra, lao tới chỗ Thụ Yêu.
Hắc Sơn Chân Nhân lấy ra phất trần, 1 bên cùng Yến Xích Hà chống lại thế công của Thụ Yêu Lão Lão, 1 bên nói:
“Đồ nhi ngoan, con Thụ Yêu này tu hành đã lâu, hạ giới gần như không ai là địch thủ của nó! Năm đó, cũng vì giao chiến với nó mà 2 chân ta tàn phế. Lần trước, mặc dù phong ấn được nó, nhưng các con cũng đã bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có 1 để triệt để tiêu diệt nó rồi, bây giờ chỉ còn 1 cách duy nhất để chiến thắng nó thôi!”
“Cách gì vậy lão sư?”
“Con phải hoàn thành 3000 chuyện công đức, khôi phục lại sức mạnh của Quyển Liêm Thần Tướng! Ta biết con đã diệt trừ được 2998 con yêu ma rồi! Bây giờ hãy để ta cầm chân con Thụ Yêu này, con qua bên kia g·iết 2 con Xà Linh nữa là được!”
“Vâng thưa lão sư!”
Yến Xích Hà nghe thấy thế 2 mắt loé lên tinh quang, nhanh chóng di chuyển về phía chiến trường bên kia. Hắn biết, mặc dù Hắc Sơn Chân Nhân đi lại khó khăn, nhưng thật ra thực lực cũng không hề bị thụt lùi, có thể chống đỡ được 1 khoảng thời gian, đủ để hắn g·iết 2 con yêu linh kia.
Phía bên kia, Hạ Tuyết Phong Lôi – Tôn Ngộ Không, 1 mình 1 tay đối phó Bạch Xà yêu linh. Không phải hắn không thể biến ra cái tay nguyên vẹn để chiến đấu, nhưng rõ ràng, sự xuất hiện của Hắc Sơn Chân Nhân, kẻ trên danh nghĩa là thầy của Hạ Tuyết Phong Lôi ở giới này, làm Ngộ Không rất cảnh giác. Hắn cảm giác tên này rất khả nghi nên không muốn thể hiện quá nhiều. Cũng như không có sự chỉ đạo của sư phụ, nên Ngộ Không cũng không dám manh động.
Còn Ninh Thái Thần – Trư Bát Giới? Tên này rõ ràng cũng đang đùa nghịch. Hắn biết bây giờ không nên quá phô trương thực lực, nên giả vờ lóng ngóng, sợ trước sợ sau, nhưng mỗi lần hắn “lỡ tay” “trượt chân” thì váy áo của Thanh Xà yêu linh lại bị bồ cào cào rách thêm 1 mảng lớn.
Không biết suy nghĩ thế nào, Yến Xích Hà quyết định giúp Hạ Tuyết Phong Lôi, thay vì Ninh Thái Thần.
“Sư huynh! Ta đến giúp ngươi!”
“Uây? Có lộn không vậy? Ta và ngươi thân với nhau đến thế cơ à?”
Nghe Ngộ Không nói thế, Yến Xích Hà sầm mặt lại, nghiến răng đè thấp giọng xuống nói:
“Có lão sư ở đây, ta không muốn ngài ấy biết xích mích của chúng ta, mau phối hợp một chút đi!”
“Xì!”
Ngộ Không khịt mũi coi thường, nhưng cũng không có động thái đáp trả nào nữa.
Bạch Xà yêu linh chỉ là tôm tép, nhãi nhép, lúc nãy 1vs1 với Ngộ Không, Ngộ Không còn nhân nhượng, nên nàng tưởng mình có thể thực sự đánh tay đôi với hắn. Bây giờ có Yến Xích Hà gia nhập chiến cuộc, hắn không cố kỵ nhiều như Ngộ Không, 1 búa chặt xuống (shutdown) chấm dứt Bạch Xà yêu linh tại chỗ.
Bạch Xà yêu linh đến khi c·hết vẫn không hiểu, tại sao đang đánh nhau mà cái đầu mình có thể nhìn được cái thân mình từ góc dưới lên được nhỉ?
Giải quyết xong Bạch Xà yêu linh, Yến Xích Hà chỉ cần g·iết thêm 1 yêu nữa là hoàn thành 3000 công đức, lấy lại thần uy của Quyển Liêm Thần Tướng, tiêu diệt được Thụ Yêu.
Đang lúc Yến Xích Hà định sang trợ giúp Trư Bát Giới, g·iết c·hết Thanh Xà yêu linh thì biến cố phát sinh. Thụ Yêu Lão Lão bị phất trần của Hắc Sơn Chân Nhân quất trúng, hét thảm 1 tiếng, bị lực trùng kích đánh bay về phía chiến trường của Bát Giới và Thanh Xà yêu linh.
Thụ Yêu Lão Lão ngã trúng vào Thanh Xà yêu linh, trong khi Tiểu Thiến trên tay của mụ cũng vuột mất, rơi xuống ngay chân của Yến Xích Hà.
Bị đòn đau, Thụ Yêu Lão Lão chộp ngay Thanh Xà yêu linh cạnh mụ, mở ra cái miệng rộng, nuốt nó vào để hồi phục pháp lực, xông tới, tiếp tục đại chiến 300 hiệp với Hắc Sơn Chân Nhân.
Trong lúc Yến Xích Hà còn đang bất ngờ, ngơ ngác vì biến cố phát sinh đột ngột, âm thanh của Hắc Sơn Chân Nhân truyền tới:
“Đồ nhi, còn không mau g·iết c·hết con yêu vật dưới chân con, lấy lại thần tướng quả vị, diệt trừ Thụ Yêu cứu vớt thương sinh!”
Yến Xích Hà nghe xong trái tim chậm lại 1 nhịp, tình huống năm đó lần nữa lặp lại, thậm chí lần này còn tồi tệ hơn lần trước. Hắn đang rất khủng hoảng, 1 bên là diệt trừ Thụ Yêu, trừ hại cho bá tánh, 1 bên là người hắn yêu.
“A A A! Yêu quái, đừng ăn thịt ta, tiên sư mau cứu ta với!”
Chỉ thấy, trong khi Yến Xích Hà do dự, không biết bằng cách nào, 1 sợi rễ to lớn của Thụ Yêu Lão Lão đã tóm được Thiết Nha – Mộc Tra, làm hắn kêu lên oai oái.
Dường như đã hạ được quyết tâm, Yến Xích Hà nắm chặt Hàng Yêu Phủ, quay đầu lại nói:
“Xin lỗi sư phụ, con không làm được!”
Sau đó, xông tới Thụ Yêu Lão Lão, chặt đứt rễ của nó cứu ra Thiết Nha. Tuy nhiên, hành động lỗ mãng này cũng tạo ra nhược điểm cho chính hắn. Vô số sợi rễ Thụ Yêu bện lại với nhau thành 1 mũi nhọn, đâm thấu từ sau bả vai phải của Yến Xích Hà ra phía tới trước, ghim chặt hắn xuống đất, Hàng Yêu Phủ cũng tụt khỏi tay rơi qua 1 bên.
Thấy đồ đệ lâm nguy, Hắc Sơn Chân Nhân tâm loạn, sơ ý 1 thoáng đã bị vô số rễ cây, cành lá của Thụ Yêu quấn chặt, nhất thời không thoát ra được.
Ngộ Không cùng Bát Giới thấy thế, cũng không khoanh tay đứng nhìn nữa, nhanh chóng gia nhập chiến cuộc, toan cứu ra Yến Xích Hà, nhưng cũng bị Thụ Yêu dây dưa, lâm vào khổ chiến.
Trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc đó, Tiểu Thiến mở mắt ra, gượng dậy. Thật ra nàng đã tỉnh lại từ lâu, chẳng qua là nàng không muốn đối mặt với hắn, tới lúc Hắc Sơn Chân Nhân kêu hắn g·iết nàng, nàng lại càng không muốn mở mắt dậy. Theo nàng, nếu c·ái c·hết của nàng có thể thành toàn cho hắn, nàng cũng cam lòng.
Giây phút đó, nếu nói trong lòng nàng không có 1 tí gợn sóng nào là nói láo, tuy nhiên, nàng cũng không ngờ rằng hắn lại không lựa chọn g·iết nàng, lấy lại thần lực, mà là trực tiếp đối đầu với Thụ Yêu Lão Lão.
Tiểu Thiến trong lòng ấm áp, thì ra hắn vẫn còn yêu nàng lắm.
“AAarr”
Tiếng tình lang hét thảm kéo nàng về hiện thực. Mở mắt ra thì thấy Yến Xích Hà đã bị bộ rễ Lão Lão đâm xuyên bả vai, nhưng không có máu chảy ra, nói đúng hơn là máu huyết, tinh lực của hắn đang dần bị Thụ Yêu hấp thu, nên không có giọt nào tràn ra hết.
Thấy tình huống nguy cấp như thế, Tiểu Thiến vô cùng bấn loạn, nếu không cứu hắn ra nhanh, hắn sẽ bị Thụ Yêu Lão Lão hút thành cá khô. Gấp thì gấp, nàng cũng nhận thức được thực lực mình tới đâu, nếu bây giờ lỗ mãng xông vào, chẳng những không giúp được gì mà còn có thể lại gây thêm phiền toái.
Tâm tư rối bời, đầu óc như muốn nổ tung, bỗng nhiên Tiểu Thiến liếc qua thấy Hàng Yêu Phủ của Yến Xích Hà, trong đầu vang lên từng câu nói của Hắc Sơn Chân Nhân. Chỉ cần hắn g·iết được 1 yêu ma nữa, thì sẽ đủ 3000 việc công đức, có thể lấy lại được thần lực, tiêu diệt Thụ Yêu.
Dường như bị những lời nói đó thôi thúc, Nh·iếp Tiểu Thiến chạy tới chỗ Hàng Yêu Phủ, hoá lại dạng người, cầm búa lên, không do dự, quay lưỡi búa vào người, chém rất dứt khoát.
“Yến Xích Hà, nếu có kiếp sau, ta sẽ đầu thai thành người, chúng ta sẽ lại tiếp nối mối lương duyên này!”
Yến Xích Hà đang bị áp dưới đất, nghe âm thanh quen thuộc, hắn suy yếu ngẩng đầu dậy thì thấy cảnh đau lòng trước mắt, tê tâm liệt phế kêu lên: