Thần Giáng

Chương 13: Vòng thi đấu thứ nhất



Hắn thử lấy quyển sách ra lật xem, phát hiện bên trong chỉ là những trang giấy trắng, hắn tìm kiếm một chút rồi nhìn vào lỗ hổng trên kệ, bên trong là một động nhỏ tối om, Triệu Thần vui mừng đưa tay vào nắm lấy một miếng ngọc bích trơn nhẵn, tuy không biết vật này có tác dụng gì nhưng hắn vẫn cất vào nhẫn không gian đã rồi tính sau, hắn tiếp tục sờ vào xung quanh hốc nhỏ, không tìm thấy được vật gì nữa, đúng lúc hắn định rút tay về thì ngón tay chạm trúng một cái nút đang nhô lên, hắn tò mò ấn một cái, bên cạnh các kệ sách bỗng nhiên lui ra một đường hầm, đến khi hắn đi vào thì đóng lại.

Đường hầm này được làm bằng đá, xung quanh hai bên có thắp vài ánh đèn, Triệu Thần nín thở ngưng thần đi vào, thông đạo này cũng không dài lắm, hắn đi được khoảng trăm bước thì đến một cái hố rộng lớn, ở giữa đó đặt một cái bàn đá rộng tầm mười mét, có khoảng mười nhân vật đang ngồi thảo luận về vấn đề gì đó, nhìn xung quanh có rất nhiều cửa động dẫn đến nơi này, xem ra học viện Nam Hầu không đơn giản.

Triệu Thần không dám đi lung tung, hắn ẩn núp tại lối ra, âm thầm nghiêng tai lắng nghe xem bọn họ đang nói cái gì. Rất nhanh hắn đã nghe được thông tin mình muốn, nơi này là địa điểm diễn ra cuộc họp bí mật của Điện U Minh, thế lực này là thế lực đối đầu với Thánh Điện, nổi danh khắp tinh cầu này.

Điện U Minh? Vậy ra học viện Nam Hầu sớm đã ký kết với Điện U Minh, chống lại thánh điện sao?

Do ở xa nên Triệu Thần không nghe được rõ toàn bộ nội dung họ nói, hắn cũng không dám vọng động đến gần, từ trong đám người này hắn cảm nhận được một hơi thở nguy hiểm, chứng tỏ có người cảnh giới cao hơn hắn rất nhiều, ở xa chỉ loáng thoáng nghe được cái gì mà tập kích, Vạn Thú Sâm Lâm, còn có Quý gia. Triệu Thần trầm tư, chẳng phải nơi này là địa điểm tổ chức thi đấu vòng hai hay sao? Có nhân vật nào khiến Điện U Minh phải tới tận đây ám sát? Quý gia? Là ai ở Quý gia đắc tộc với Điện U Minh? Đoán chừng chuyện này không đơn giản.

Đến khi bọn họ giải tán Triệu Thần mới đi ra khỏi thông đạo. Hắn trước mắt đi một bước tính một bước, dù sao nhân vật chính lại không phải bản thân, hắn không vội.

Vòng thi đấu thứ hai tại Vạn Thú Sâm Lâm nằm sau học viện Nam Hầu, nơi này là một trong những sâm lâm rộng nhất của đế quốc Minh Hạ, quy tắc cuộc thi rất đơn giản, mỗi học viên được phát 1 điểm, chỉ cần đoạt lấy đủ 10 điểm sẽ thông qua vòng hai. Trận thi đấu này cả mười học viện cùng vào tham gia, lúc này những học viên của thất đại học viện điều tập trung ở bìa rừng của Vạn Thú Sâm Lâm.

Vạn Thú Sâm Lâm được chia thành ba vòng, vòng thứ nhất là địa bàn của những quái vật cấp thấp, khi đi vào sâu hơn vòng thứ hai sẽ xuất hiện quái vật trung cấp, còn sâu hơn là vòng ba sẽ có quái vật cao cấp, nơi đó có cắm một lá cờ, học viện nào đoạt được lá cờ này được cộng thêm 10 điểm, lão sư của các học viện sẽ giám sát ở trên cao, nếu có nguy hiểm học viên chỉ cần phóng tín hiệu cầu cứu, bọn họ sẽ đến ngay tức khắc.

Mỗi học viên đều sẽ được đeo một chiếc vòng tay nhỏ, vật này dùng để tính điểm và phát ra tín hiệu cầu cứu, có điều một khi phát ra tín hiệu cầu cứu cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ tư cách thi đấu. Triệu Thần là đại diện năm hai,

hắn chỉ ngồi nghe kế hoạch tác chiến của Mặc Duẫn, tam thiếu gia của Mặc gia, hiện tại hắn đã đạt cấp mười ở năm thứ năm, hắn là người có cấp bậc cao nhất ở đây, thấy mọi người đều tỏ vẻ không ý kiến gì, sau một tiếng xuất phát vang lên, cả đội vẫn đứng im bất động, năm phút sau tất cả các học viện đi vào rồi bọn hắn mới đi theo.

Tuy rằng chỉ mới xuất phát nhưng phía trước chẳng mấy chốc đã không còn ai, mười học viên thống nhất chia ra hành động, những học viên dị năng cao hơn sẽ mang theo những học viên cấp thấp hơn, phòng ngừa có kẻ ỷ mạnh hiếp yếu. Triệu Thần tỏ ý muốn đi một mình, vì hắn thường độc lai độc vãng nên mọi người cũng đành mặc hắn, cả đội chia ra các hướng khác nhau, thân ảnh dần dần biến mất trong rừng sâu.

Triệu Thần nhìn mọi người đi hết, hắn quay về hướng của học viện Bắc Minh, nếu hắn nhớ không nhầm trong học việc Bắc Minh có một cặp đôi song sinh của Quý gia, là Quý Lang và Quý Tuyết đang ở năm nhất.

Triệu Thần lần theo khí tức hai vị Quý gia đi theo, nếu nói rằng hắn có mục đích gì thì cơ bản là chỉ muốn tìm hiểu xem sự việc này thế nào, chứ hắn hoàn toàn không có tâm tư cứu nhân độ thế. Thân ảnh hắn thoắt ẩn thoắt hiện qua các chạc cây, ở trên này có tầm quan sát xung quanh tốt hơn, hắn nhanh chóng phát hiện ra tung tích cặp song sinh cách mình không quá xa.

Không đúng, Triệu Thần phát hiện khí tức hắn đánh dấu trên người cặp song sinh bỗng nhiên hướng về phía trung tâm Vạn Thú Sâm Lâm một cách nhanh chóng, đã có chuyện gì xảy ra? Là bên Điện U Minh đã động thủ sao?

Quả nhiên!

Triệu Thần ẩn nấp khí tức cách đó không xa, hắn đã tìm thấy cặp song sinh Quý gia, hiện tại thì cả hai đang bị đánh ngất nằm dưới đất, xung quanh có mấy tên hắc y nhân đang đứng bên cạnh, dáng vẻ như đang chờ đợi một cái gì đó.

Hắn ngưng thần lắng nghe xem bọn họ đang nói cái gì, thì ra có vị trưởng lão bên trong Điện U Minh muốn tu luyện một loại tà công, lấy oán linh làm vật dẫn tu luyện, nhưng phải là một đôi đồng nam đồng nữ, vừa lúc Quý gia cặp song sinh bị nhắm trúng, lúc này vị trưởng lão kia xuất hiện tóm lấy hai người đang hôn mê rồi đi khuất bóng, đám hắc y nhân cũng nhanh chóng tản ra bốn phương tám hướng.

Triệu Thần hướng theo vị trưởng lão kia, xem xét tình hình, trên đường đi có chút suy nghĩ, hắn nên cứu cặp song sinh kia hay mặc kệ đây?

Hắn đi theo khoảng nửa canh giờ đến một ngọn núi được khoét thành một hang động, nằm gần khi trung tâm Vạn Thú Sâm Lâm, bên ngoài hang động nguỵ trang che đậy bằng rậm rạp cỏ dại cao bằng một người trưởng thành. Triệu Thần cũng không dám đến gần hang động mà đi xung quanh xem xem có lối đi nào khác không, một lát sau hắn phát hiện phía trên đỉnh núi có một cái giếng trời, có thể từ đường này vào trong động.

Triệu Thần thân ảnh nhẹ nhàng như yến bay vào, hắn bám trên vách đá dần dần hướng xuống bên dưới. Đáp xuống mặt đất, hắn quan sát xung quanh, nơi này là nơi luyện dược của vị trưởng lão kia, có rất nhiều giá để thảo dược, còn có mấy lọ thủy tinh đựng những thứ kỳ kỳ quái quái.

Lão già này có chút biến thái.

Triệu Thần hắn không phải là hạng người tốt lành gì, có điều hắn vẫn có nguyên tắc của bản thân, không đến mức luyện mấy môn đạo tà công này, hắn cũng khinh thường chạm tới, không biết lão già kia có biết rằng luyện tà công một khi đột phá, sát nghiệp quá nhiều, hoá thần sẽ xuất hiện tâm ma quấy phá, lúc ấy chỉ có con đường chết, không thì mất hết tu vi, trở nên điên điên dại dại.

Lại nhìn sang mấy cây linh thảo của lão, ánh mắt xoẹt qua tia sáng, mấy cây linh thảo này thực sự là đồ tốt, hắn không khách khí thu sạch vào nhẫn không gian, tiếp đó đi tìm khắp cả mấy gian hang động mới thấy được cặp song sinh đang bị trói dưới nền đá, hai người bọn họ cũng đã tỉnh, chỉ là bị trói không thể động đậy.

Triệu Thần vừa rồi đi ngang qua một gian động nhỏ bên cạnh, thấy lão già kia đang chuẩn bị dụng cụ để luyện tà thuật, có lẽ là sắp động thủ. Hắn không do dự túm lấy hai người còn đang bị trói kia chạy như bay lao về phía lối ra. Lão già kia tựa hồ cảm nhận được cái gì đó, đi sang kiểm tra phát hiện người nằm dưới đất đã biến mất, lão điên cuồng đuổi theo phía sau.

Vừa ra khỏi cửa động, Triệu Thần nhanh chóng ấn nút cầu cứu của hai người kia, rất nhanh thôi những lão sư sẽ đến nơi này, từ giờ đến lúc đó hắn phải tìm cách kéo dài thời gian.

Keng!

Hự!

Triệu Thần nhanh tay lấy hai điểm của đôi huynh muội song sinh, sau đó quăng bọn họ sang một bên. Trưởng lão của Điện U Minh đã đuổi đến nơi, lão ta tung chưởng lao về phía Triệu Thần, hắn nhanh chóng lấy kiếm ra đỡ, chưởng lực mạnh mẽ đánh hắn lùi ra xa, khoé miệng chảy ra một tia máu.

Trước mắt vị trưởng lão này ít nhất là cấp 15 trở lên, hắn phải cố hết sức mới có thể cản được phần nào chưởng lực của lão, sức mạnh này không phải thứ hắn có thể đối đầu ở hiện tại. Chỉ có điều phải cố gắng kéo dài thời gian, đợi các lão sư đến!

Triệu Thần cắn răng, lấy máu viết bùa lên thân kiếm, từng dòng chữ phát sáng lên rồi dung nhập trong thanh kiếm, cùng lúc đó khí thế của Vô Cực kiếm tăng lên gấp bội.

Hắn tự nhủ không hi vọng có thể đánh thắng, chỉ mong ít nhất cũng chống đỡ được vài phút.

Triệu Thần thi triển vô cực huyền ảnh, liều mạng né tránh những đòn tấn công dồn dập, ngoài né tránh tranh thủ ít thời gian ra hắn không thể làm gì khác. Thân ảnh hắn như con cá trạch luồn qua lách lại làm trưởng lão Điện U Minh càng thêm bạo nộ.

Rầm!

Triệu Thần bị đánh văng tới vách núi, hắn cắn răng xoay người né được một chưởng nữa của lão, tảng đá bị chưởng lực đánh lên vỡ tan thành trăm mảnh.

Đến khi Triệu Thần cảm thấy sắp cạn kiệt linh lực, vài phút hiểm hiểm trôi qua, sinh tử đã cận kề trước mắt.

Tới!

"Kẻ nào to gan, dám ở địa bàn của học viện Nam Hầu làm loạn!"

Một ngọn lửa phóng đến ngăn cản một kích của chưởng lão Điện U Minh, lúc này mấy vị lão sư đã đến nơi này, thấy tình huống như thế sắc mặt đều thập phần khó coi. Trưởng lão Điện U Minh thấy có nhiều người đến, biết ở lại cũng không ăn được quả ngọt gì, hắn tức tốc phóng ra một đống khói độc, ẩm hiểm trốn thoát.