Thần Thụ Chí Tôn

Chương 120: Cự Đầu Thiên Võ Đại Lục



Chương 120: Cự Đầu Thiên Võ Đại Lục

Bay suốt một ngày, Băng Vũ Thiên Duyên cũng đưa Băng Tuyết Các người đến vị trí của Huyền Cổ Chiến Trường.

Huyền Cổ Chiến Trường nằm sâu trong Hoang Cổ Sâm Lâm, một nơi từng là chiến trường tàn khốc của cuộc đại chiến giữa nhân tộc và yêu tộc từ vạn năm trước.

Xung quanh chiến trường là những dãy núi cao chót vót, đâm thẳng lên trời, sừng sững như những chứng nhân vạn cổ, đứng nhìn biết bao trận chiến tàn khốc.

Rừng cây trong chiến trường không phải loại thông thường, mà là những cây cổ thụ khổng lồ với cành lá dày đặc, tỏa ra khí tức yêu dị, không chỉ xanh um mà còn tỏa ra yêu khí từ những trận chiến tàn khốc của quá khứ.

Mặt đất nơi đây tràn ngập các vết rạn nứt khổng lồ, dấu vết còn sót lại của những trận đánh thiên địa rung chuyển, vô số tàn tích, cổ bảo của nhân tộc và yêu tộc lấp ló giữa những lớp bụi dày, càng làm cho chiến trường nhuốm đầy sắc thái u ám và c·hết chóc. Khắp nơi có thể bắt gặp xương trắng, v·ũ k·hí rỉ sét, và t·hi t·hể hóa đá của những cường giả đã bỏ mình tại nơi này.

Huyền Cổ Chiến Trường được bảo vệ bởi một lớp kết giới cổ xưa đầy mạnh mẽ, phát ra hào quang xanh lam nhạt, bao phủ toàn bộ khu vực trong một vòng cung rộng lớn. Kết giới này tồn tại từ thời đại chiến, được kiến lập bởi những cường giả hàng đầu của nhân yêu lưỡng tộc.

Nó không chỉ ngăn cản các thế lực bên ngoài xâm nhập mà còn c·ách l·y toàn bộ chiến trường khỏi thế giới bên ngoài, tạo ra một vùng không gian độc lập.

Kết giới tỏa ra những hoa văn phức tạp, như một mạng lưới năng lượng đan xen chằng chịt, khiến những ai bước vào đều có cảm giác bị áp bức.

Phía trên, bầu trời luôn mờ mịt, như thể đang bị che phủ bởi lớp sương mỏng của hồn khí còn vương vấn lại từ trận chiến cổ đại, ánh mặt trời chỉ là một quầng sáng lờ mờ len lỏi qua những đám mây đen dày đặc.

Thi thoảng, trong không trung còn có thể nhìn thấy những tia sáng yếu ớt lóe lên từ kết giới khi nó phản ứng với các luồng năng lượng bất thường.

Bước chân vào Huyền Cổ Chiến Trường, không ai có thể tránh khỏi cảm giác lạnh lẽo và áp lực đè nặng lên tâm trí.

Nơi đây từng là địa ngục của hàng vạn sinh linh, và tàn dư oán khí vẫn chưa bao giờ tan biến hoàn toàn.

Đối với những tu sĩ yếu, đây là một thử thách tinh thần khốc liệt, yêu cầu người bước vào phải có tâm hồn kiên định, nếu không sẽ bị nuốt chửng bởi sự hỗn loạn của năng lượng tà ác vẫn còn lẩn khuất trong từng hốc đá, bụi cây.

Những ngọn gió vi vu, len lỏi qua những khe đá, mang theo tiếng thở dài như tiếng khóc u oán của hàng vạn sinh linh đã ngã xuống, khẽ lay động tinh thần của người bước vào, dễ dàng khiến họ lạc lối trong cơn hỗn loạn…

….



Khi bình minh chiếu rọi xuống Huyền Cổ Chiến Trường, các đại thế lực lần lượt xuất hiện, khiến cả chiến trường như rung chuyển bởi khí thế ngút trời.

Bọn họ đứng bao quanh Huyền Cổ Chiến Trường, nơi mà kết giới đầy cổ văn vẫn còn linh động liên tục.

Dẫn đầu đoàn người Băng Tuyết Các là Công Tôn Tuyết và Mộc Chiến, thân ảnh băng lãnh của thiếu nữ tuyệt sắc khiến bao ánh mắt phải ngưỡng vọng. Phía sau nàng và Mộc Chiến là chín đệ tử ưu tú, ai nấy đều tỏa ra khí chất lạnh lẽo, cốt cách bất phàm, biểu lộ sự ưu tú của Băng Tuyết Các.

Không kém cạnh, Thiên Bảo Các xuất hiện với uy thế vạn dặm. Đoàn người được dẫn dắt bởi Thiên Kim Bảo, vị Các chủ của Thiên Bảo Các với thân hình uy nghiêm, đôi mắt như thấu hiểu vạn vật.

Bên cạnh Thiên Kim Bảo, một thanh niên cao lớn, da ngăm đen, thân thể vạm vỡ như được rèn giũa từ kim loại. Trên vai hắn lúc nào cũng đeo một cây đại đao khổng lồ, uy vũ như một chiến thần.

Hắn là Thạch Khải, đệ nhất thiên tài của Thiên Bảo Các.

Bên phía còn lại, một thiếu nữ thanh thoát, vẻ đẹp dịu dàng nhưng kiên cường. Mái tóc dài màu xanh ngọc bồng bềnh như suối nước, ánh mắt trong veo nhưng không kém phần sắc bén. Nàng mặc trường bào trắng với viền lam, tay cầm một quyển phù chú cổ kính, tạo cảm giác uyển chuyển mà bí ẩn.

Nàng là Ngọc Tinh Hà, đệ nhị thiên tài của Thiên Bảo Các.

Đối diện Thiên Bảo Các là Luyện Đan Sư Công Hội, với Hà Thiên Vân đứng đầu. Hắn là một Ngũ giai luyện đan sư danh chấn tứ phương, đệ tử bên cạnh ai nấy đều có tu vi thâm hậu, am hiểu về đan dược.

Bên cạnh Hà Thiên Vân, một thanh niên với làn da trắng bệch, vẻ mặt điềm tĩnh đến mức gần như vô cảm. Mái tóc dài đen nhánh rủ xuống vai, đôi mắt lạnh lùng không chứa đựng bất kỳ cảm xúc nào. Hắn mặc trường bào màu đen thêu họa tiết vàng kim, tay luôn cầm một chiếc đan lô nhỏ để luyện độc đan ngay khi cần thiết.

Hắn là Đan Hàn Phong, thiên tài bậc nhất của Luyện Đan Sư Công Hội.

Đoàn người của Địa Minh Cốc cũng xuất hiện với sự dẫn dắt của Bắc Địa Hàn khí thế như núi cao sừng sững.

Bên cạnh Bắc Địa Hàn, một nam tử với thân hình gầy gò, gương mặt nhọn và ánh mắt đầy âm hiểm.

Mái tóc đen rối bù và làn da trắng xanh khiến hắn trông như một bóng ma. Bộ y phục đen ôm sát thân, không tạo ra bất kỳ tiếng động nào khi hắn di chuyển. Ánh mắt của hắn luôn nhìn chằm chằm vào đối phương như đang thầm tính toán cách tiêu diệt.

Người thanh niên ấy là Tần Dạ, đệ nhất thiên tài của Địa Minh Cốc.



Đứng cạnh hắn, một thiếu nữ có gương mặt lạnh lùng và đôi mắt đen sâu thẳm. Mái tóc dài màu đen nhánh uốn lượn theo từng bước chân, tỏa ra cảm giác âm u. Bộ y phục màu đen điểm xuyết những hoa văn tím, trong tay thường cầm một chiếc quạt trúc, nhưng đó thực chất là một ám khí c·hết người.

Nàng là Hắc Tử Lam, đệ nhị thiên tài của Địa Minh Cốc.

Bên cạnh những thế lực ngũ phẩm lừng lẫy, những tứ phẩm thế lực khác cũng đến.

Tứ phẩm thế lực không tham gia vào tranh đấu vị trí Minh Chủ, nhưng vẫn được các thế lực đồng thuận cho vào Huyền Cổ Chiến Trường để tìm kiếm cơ duyên.

Đầu tiên là sự xuất hiện của Sơn Vân Đại Đế mang theo sắc khí hùng mạnh.

Bên cạnh Sơn Vân Đại Đế, Là một nam tử tuấn tú với mái tóc dài màu xanh lục, gương mặt hào hoa phong nhã. Thân hình hắn cao lớn, đôi mắt đen sáng như sao đêm, luôn toát lên vẻ tự tin và kiêu hãnh. Hắn mặc trên mình bộ y phục xanh lam, viền kim tuyến, khi di chuyển tựa như cơn gió cuốn qua, thoắt ẩn thoắt hiện.

Hắn là Đại Hoàng Tử của Sơn Vân Đế Quốc, Sơn Tranh.

Trong đoàn người của Sơn Vân Đế Quốc, Mộc Chiến cũng thấy những gương mặt quen thuộc, Lãnh Thiên Kiêu, Hàn Vân Bạch, Trương Minh Hạo.

Mộc Chiến cũng thấy cả Liễu Tuyết Nghi trong đấy, không ngờ nàng lại là một Dung Huyết Cảnh hậu kì tu sĩ.

Nhưng hai người làm Mộc Chiến bất ngờ nhất lại là Từ Lâm Nguyệt của Từ gia và cả Viêm Hạo của Viêm gia ở Thương Lang Thành.

Không ngờ hai người này lại đạt đến Dung Huyết Cảnh trung kì rồi, tiến độ không phải nhanh bình thường đâu.

Từ Lâm Nguyệt hắn còn chút ấn tượng, một vị tiểu thư cao quý lại mời một người bình thường như hắn đi chung đoàn. Có ý đồ gì thì hắn không rõ, nhưng có vẻ không phải người xấu

Đổi lại Viêm Hạo, thanh niên tự cho mình là đúng này thấy Mộc Chiến giàu có bán ba trăm viên nhất giai yêu thú liền cho người theo dõi hắn.

Mộc Chiến có ấn tượng rất không tốt với tên này.

Khi Mộc Chiến đánh giá hai người, Từ Lâm Nguyệt như nhận ra gì đó, hướng thẳng ánh mắt xinh đẹp về phía Mộc Chiến làm Mộc Chiến giật nảy mình, lơ đãng nhìn nơi khác.



Từ Lâm Nguyệt nhìn Mộc Chiến, nhưng cũng không thấy gì, một người nàng không quen.

Ngờ ngợ một chút, liền thôi không nhìn Mộc Chiến nữa, trong khi hắn lúc này đang âm thầm đổ mồ hôi.

Trực giác nữ nhân này quả nhiên đáng sợ..

Đảo mắt một hồi, Mộc Chiến không thấy thân ảnh t·ruy s·át mình trước kia, Tần Hạo trưởng lão của Tần gia. Hiển nhiên, Thiên Võ Tranh Phong lớn như thế này, do Tần Vũ đã bị Mộc Chiến g·iết, không còn thiên tài nào của Tần gia được tham dự, Tần gia cũng không đến làm gì.

Đối diện với Sơn Vân Đế Quốc, chính là Hỏa Vân Đế Quốc.

Dẫn đầu là Hỏa Vân Đại Đế, trên thân đều toả ra khí tức nóng chảy cả bầu không gian. Ánh mắt hắn rừng rực hoả diễm, như cả thế giới này có thù hằn với hắn.

Một thanh niên cao lớn bên cạnh Hoả Vân Đại Đế với mái tóc đỏ rực như lửa, đôi mắt rực cháy hừng hực đầy nhiệt huyết.

Gương mặt góc cạnh và đôi lông mày đen đậm tạo nên nét oai phong, kiêu ngạo. Hắn mặc chiến giáp màu đỏ thẫm, thường phả ra nhiệt khí nóng bỏng xung quanh khi di chuyển, giống như một ngọn núi lửa di động.

Hắn chính là Hoả Lực, Đại Hoàng Tử của Hoả Vân Đế Quốc.

Bên cạnh hắn, một thiếu nữ có mái tóc dài rực lửa và đôi mắt hổ phách sắc sảo. Gương mặt thanh tú nhưng toát lên vẻ kiêu sa đầy mạnh mẽ. Nàng mặc chiến y đỏ rực, tạo cảm giác như một đóa hoa hồng cháy bỏng giữa chiến trường.

Nàng là Hoả Vũ, Nhị Công Chúa của Hoả Vân Đế Quốc.

Cuối cùng là sự xuất hiện của Huyền Vân Tông, Tông chủ Huyền Vân dẫn đầu đoàn đệ tử, khí tức thâm sâu như biển cả, đầy bí ẩn.

Sau lưng là một thanh niên cao gầy, gương mặt lạnh lùng và đôi mắt sắc bén như chim ưng. Mái tóc dài màu bạc phất phơ trong gió, tạo nên vẻ phiêu dật và khó nắm bắt.

Hắn thường khoác trên mình bộ trường bào màu trắng, tay áo rộng thùng thình bay lượn theo từng bước chân nhẹ nhàng, như thể hắn là một phần của mây trời.

Hắn là Phong Dật, đệ nhất thiên tài của Huyền Vân Tông.

Bên cạnh, một thiếu nữ có vẻ đẹp thanh tao với làn da trắng mịn, gương mặt thanh thoát tựa như tiên tử. Mái tóc đen dài chấm gót luôn được buộc gọn bằng một sợi dây bạc tinh xảo. Nàng khoác trên mình bộ y phục màu lam nhạt, tỏa ra khí chất điềm tĩnh, cao quý.

Nàng là Lạc Thanh Hà, đệ nhị thiên tài của Huyền Vân Tông.