Sau khi nuốt xuống, Mộc Chiến ngồi xếp bằng tập trung luyện hoá. Không khí hang động lập tức giảm đột ngột khiến Mộc Chiến run lên một chút.
Hoả chủng vào trong bụng, khí tức ôn hoà lan tràn khắp cơ thể khiến Mộc Chiến cảm thấy dễ chịu.
Đột nhiên, hoả chủng ấy là biến đổi thành cành khô lúc đầu, hoả diễm trên đỉnh toả ra nhiệt lượng đáng sợ, bừng cháy liên tục trong bụng Mộc Chiến.
Nếu có người nhìn thấy cảnh này, liền oa oa kêu to thằng ngốc này, có ai luyện hoá Dị thuộc tính mà nuốt thẳng vào bụng như thế không?
Mộc Chiến không biết, giờ hắn đang phải đối chọi với cơn nóng khủng kh·iếp từ trong bụng toả ra khắp người hắn.
Hắn cảm nhận rõ ràng ngọn lửa hung bạo đang cắn nuốt cơ thể, từng khối thịt, từng thớ da của hắn bắt đầu khô héo, nứt toác. Hơi nóng từ ngọn lửa lan tràn, thiêu đốt đến tận linh hồn, khiến hắn không ngừng run rẩy.
Gương mặt của Mộc Chiến trở nên tái nhợt, môi khô nứt, máu trào ra từ khóe miệng. Hắn không chỉ phải đối mặt với sự đau đớn thể xác mà còn là sự giằng xé nội tâm. Hoả diễm không dễ dàng khuất phục, tựa như một con mãnh thú hung tợn, chỉ muốn cắn nuốt hết thảy sinh cơ và thần hồn của hắn. Dù là một biến dị thiên mệnh nguyên chủng, nhưng lúc này, Mộc Chiến cũng chẳng khác nào một cây khô cằn bị lửa t·hiêu r·ụi từng nhánh lá.
Khí tức của hắn suy yếu thấy rõ, cả cơ thể như sắp bị phá hủy. Da thịt bong tróc, từng mảng lớn rụng ra, để lộ lớp thịt đỏ tươi phía dưới.
Hơi thở đứt quãng, hơi nóng tràn ngập lồng ngực, đau đớn đến mức tứ chi t·ê l·iệt, thần hồn như muốn nổ tung.
Hắn cảm thấy rất kinh khủng, thân là thần thụ, đối với lửa vô cùng sợ hãi. Giờ đây, hắn lại phải chịu đựng một cỗ Dị Hoả trong bụng, thử hỏi hắn làm sao chịu nổi.
Toàn thân hắn lúc này nứt vỡ ra từng đường, huyết dịch xanh lục đổ tràn ra ngoài.
Từng tiếng gào thét như vang lên trong đầu hắn, hoả diễm càng mạnh mẽ, càng thô bạo, nhưng Mộc Chiến không chùn bước. Hắn vận dụng toàn bộ sức mạnh từ thụ tâm, từng chiếc lá xanh trong thụ tâm run rẩy, không ngừng phóng thích linh lực để chống lại ngọn lửa hung hãn. Sinh cơ của hắn bị lửa thiêu hủy, nhưng đồng thời, mỗi lần bị thiêu đốt lại là một lần tái sinh từ trong tro tàn.
Ngọn lửa ấy vẫn tác oai tác quái trong bụng, đến thời khắc Mộc Chiến không thể chịu đựng được nữa, thì có dị biến.
Cành khô chứa bảy cái lá trong thụ tâm của hắn phát ra linh lực cường hãn, tản mát ra phía ngoài bao phủ lấy vị trí của ngọn Dị Hoả. Đúng lúc này, Dị Hoả lại biến đổi về ngọn lửa màu xanh ôn hoà.
Nhân cơ hội đó, cành khô lập tức hút Dị Hoả về phía thụ tâm, bao phủ nó lại. Lập tức, một nguồn linh khí dồi dào tràn ngập trong thụ tâm, biến hoá thành những vụ sắc màu lục vây xung quanh cành khô.
Sau một chốc, trên cành khô ở trong thụ tâm của Mộc Chiến biến đổi. Số lượng đã nâng cao đến chín lá, chiếc lá thứ mười cũng dần dần xuất hiện, thiếu một chút linh khí nữa là hoàn thành hình. Nhưng điều đặc biệt là ở trên đỉnh cành khô ấy lại xuất hiện một đoàn hoả diễm màu lục.
Sau dị biến ấy, Mộc Chiến liền… À, anh ngất con moẹ từ đời nào rồi.
Mộc Chiến đau đến phát ngất đi, nằm ngã trên đất, không biết gì về biến hoá trong thụ tâm của mình.
Rất lâu sau đó, chừng nửa ngày, khi các v·ết t·hương trên thân thể được thụ tâm phục hồi lành lặn, Mộc Chiến liền tỉnh lại.
Hắn mở mắt ra, trong mắt lại lộ vẻ sợ hãi. Hắn gần như đi qua quỷ môn quan, sau đó liền ngất đi mà không biết được gì hết.
Thở dốc, nhìn lửa xanh hòa vào trong thân thể hắn, cuối cùng hoàn toàn thuần phục.
Trên bờ vực sinh tử, hắn đã luyện hóa được hoả diễm kì quái này.
Nhưng cái giá phải trả là thân thể bị t·hiêu r·ụi gần như toàn bộ, chỉ còn lại bộ xương khô khốc, da thịt vừa mới hình thành lại vẫn rỉ máu, sự sống mỏng manh như chỉ mành treo chuông.
May mắn, là hắn có khả năng phục hồi sinh lực dồi dào từ thần thụ, nên mới thoát khỏi cửa ải này.
Chợt hắn quan sát thân thể của mình, có gì đó là lạ. Có một chút biến đổi nhỏ làm cho cơ thể hắn rắn chắc hơn một chút, lại dẻo dai hơn một chút.
Hắn đứng dậy, tung một quyền khí vào không trung, hắn cảm giác quyền của mình mạnh mẽ hơn trước nhiều lắm.
Không hiểu tại sao, hắn liền thả ý niệm vào thụ tâm xem xét, liền phát hiện, cành khô trong thụ tâm đã mọc ra chín cái lá, ẩn ẩn xuất hiện lá thứ mười. Còn có đoá hoả diễm lục sắc kì lạ ấy nữa.
Hắn điều động một chút lá cùng hoả diễm, lập tức trên tay hắn toả ra một đốm lửa màu lục, tản mát ra khí tức ôn hoà khiến người ta dễ chịu.
Cái này, khiến hắn rất hài lòng a. Lâu nay cứ bị chứng sợ lửa, giờ phút này hắn thậm chí còn điều động được cả một ngọn lửa trên tay, làm sao không cao hứng.
Thu thập xong xuôi, Mộc Chiến quan sát xung quanh thấy không còn gì bất thường nữa, liền rời đi hang động này.