Thần Thụ Chí Tôn

Chương 37: Bất Tử Thụ



Chương 35: Bất Tử Thụ

Mộc Chiến mở mắt ra, lại không phát hiện lục sắc kén đâu.

Hơi hoảng hốt một chút liền phát hiện, thì ra lục sắc kèn nằm yên bình trong thụ tâm của hắn.

Hắn an lòng, chợt kinh nghi nhìn về phía cành cây bên cạnh lục sắc kén.

Cành cây lúc này đã mọc thêm một nhành cây khác, trên đó chứa năm chiếc lá lục diệp. Tính cả nhành cây trước đó, hắn đã có tất cả mười lăm chiếc lá lục diệp, chiến lực tăng cao một mảnh lớn.

Hắn động niệm, câu thông linh khí thiên địa, cơ thể của hắn liền nhẹ nhàng đi, linh khí trong thiên địa nâng cơ thể hắn lên trên không.

Hắn ngự không.

Một khả năng chỉ có Dung Huyết Cảnh cường giả trở lên mới có.

Mộc Chiến ngự không, cảnh giới đề thăng nhưng trong mắt hắn lúc này chứa đựng vô tận t·ang t·hương, cổ lão.

Biến cố Mộng Linh Nhi đã làm thức tỉnh hoàn toàn thụ tâm của hắn.

Tâm tính đã vô cùng trầm ổn.

Trí tuệ đã không ai sánh bằng.

Ngộ tính đã viễn siêu vạn vật.

Kiến thức võ đạo đã không gì có thể che mắt được hắn.

Mộc Chiến bây giờ mới là chân chính Bất Tử Thụ.



Mộc Chiến cuối cùng có thể biết được các lão già đó rốt cuộc là ai, cảnh giới của họ là gì, làm thế nào để đến cảnh giới đó. Về phần những cảnh giới cao hơn, có hay không thì hắn không biết, nhưng sau này hắn sẽ tự tìm hiểu.

Mộc Chiến biết rõ năng lực của bản thân mình. Cơ thể hắn có thể hấp thu linh khí từ linh thạch, yêu đan, đan dược để chuyển hoá thành linh lực, từ đó hình thành nên những chiếc lá tương ứng với từng cảnh giới cường giả.

Mỗi thiên mệnh nguyên chủng đều có thiên phú bẩm sinh của chính mình. Thiên phú của Mộc Chiến chính là Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Nộ Thương Khung!

Thiên phú này sẽ huy động tất cả linh lực trong những chiếc lá, hoá thành cỗ linh lực cực hạn của hắn.

Điều đánh đổi, là sau đó tất cả chiếc lá rơi vào trạng thái héo rũ. Không thể phục dụng bất kì đan dược hay một thứ gì đó để phục hồi. Chỉ có thể dựa vào linh khí trong thiên địa để chậm rãi phục hồi mà thôi.

Trong khoảng thời gian đó, hắn sẽ không khác gì một phàm nhân thực thụ. Bất Tử Thụ vẫn sẽ có thể c·hết ở lúc này.

Do đó, không vạn bất đắc dĩ, hắn không thể sử dụng thiên phú của chính mình.

Thụ tâm, thực chất chính là căn cơ của chính hắn. Thân thể nổ mất, chỉ cần thụ tâm chưa vỡ thì hắn không thể c·hết. Nhưng điều đó không có nghĩa Mộc Chiến hắn có thể dương dương tự đắc, nghênh ngang bước đi được.

Nếu thụ tâm giấu được ở một nơi nào đó cực kì an toàn, sau đó hắn chỉ việc mang thân xác này đi. Lúc đó, hắn mới chân chính là bất tử.

Đáng tiếc, thụ tâm luôn ở trên người hắn, đối diện với cường giả, chỉ cần họ đánh nát bấy thân thể của hắn, thụ tâm cũng gánh không nổi.

Do đó, phải thập phần thận trọng.

Thụ tâm, là một không gian siêu cấp, tuy không chứa được vật sống, nhưng mà giấu đồ vật ở trong này thì đố người nào tìm ra được.

Tại một góc ở trong thụ tâm, hắn liền thấy có một khu vực sương mờ chiếm thành một khu đất nhỏ bé.



Hình như trồng các loại dược thảo quý hiếm mà lão già Luân Trường Thiên phong ấn vào. Phải đến cảnh giới nhất định mới có thể lấy được những dược thảo đó.

Đồ kẹt sĩ này, phong ấn những cái đó làm gì, để lão tử dùng một phát có phải thăng tiến nhanh hay không?

Lão già này đúng là rách việc!

Hay là lão có dụng ý gì khác?

Có lẽ vậy. Luân Trường Thiên luôn là người cẩn trọng nhất trong các thiên mệnh nguyên chủng. Hắn cẩn thận đến nỗi, Huyễn Thiên Cơ cũng khó mà suy đoán được đường đi nước bước của hắn.

Ừm ừm, mặc kệ, để sau này tìm hiểu sau.

Có một điều, hắn bản thân là thần thụ, là thể chất phù hợp mười thành mộc thuộc tính. Cho nên việc học tập những võ kỹ Mộc hệ với hắn đều không có ý nghĩa.

Chỉ cần tìm thấy liền biết dùng. Đáng tiếc, trong tay chẳng có bộ võ kỹ nào cả. Aiz, giá như mấy lão già kia đưa nhanh tay một chút thì…

Thôi thôi không nói vấn đề này.

Vì là phù hợp mộc thuộc tính mười thành, nên ngoại trừ hấp thu linh khí từ linh thạch, yêu đan, đan được, Dị Mộc chính là nguồn tài liệu vô cùng quý giá đối với hắn.

Không giống như những người khác, bản thân chỉ có thể luyện hoá một đến hai dị thuộc tính là nhiều, trừ những người tu luyện pháp quyết đặc biệt, Mộc Chiến có thể hấp thu không giới hạn Dị Mộc trong thiên địa. Từ đó, có thể nâng cao cảnh giới, cũng như chiến lực của bản thân hắn.

Đương nhiên lợi thì cũng có hại, hắn đối với Dị Hoả rất là bài xích, cơ thể của hắn đối đầu với tu sĩ Hoả hệ cũng như có Dị Hoả đều bị khắc chế, sát thương nhận vào cũng nhiều hơn.

Nhưng, không đánh được thì có thể bỏ chạy mà?

Dị Hoả, hắn khá kiêng kị, huống gì hấp thu, luyện hoá nó. Nhưng trong thân thể lại tồn tại một đoá hoả diễm lục sắc vô cùng kì quái.

Hoả diễm lục sắc đó thật ra là Song Dị thuộc tính, có tên là Phệ Sinh Mộc Diễm, bản chất là Dị Mộc và Dị Hoả kết hợp với nhau. Người nào có độ phù hợp Mộc hệ càng cao thì càng dễ dàng luyện hoá.



Phệ Sinh Mộc Diễm có có khả năng thôn phệ sinh cơ, sau đó chuyển sinh cơ bị thôn phệ thành linh lực giúp chữa thương, tăng cao tu vi.

Có loại Dị thuộc tính này, Mộc Chiến tuỳ tiện đồ sát một toà thành liền có thể tăng trưởng một cách nhanh chóng.

Nhưng hắn sẽ không bao giờ làm như thế. Trước khi thức tỉnh thụ tâm hoàn toàn, hắn đã thấy được sự khi dễ, chèn ép của cường giả đối với người yếu hơn làm hắn vô cùng chán ghét.

Bên cạnh đó, thiên mệnh nguyên chủng như Mộc Chiến tính tình hoà ái, không thích làm hại sinh linh. Chỉ cần không chọc đến bọn hắn, bọn hắn liền không làm gì ngươi.

Đó là thiên tính của Mộc Chiến đám người rồi.

Ổn định những suy nghĩ của mình xong xuôi, Mộc Chiến ngồi xếp bằng ở trong hang động một chút.

Hắn đang suy tính những bước đi sau này.

Nhìn về phía lục sắc kén trong thụ tâm, Mộc Chiến nghĩ nghĩ một hồi.

Thương tiếc! Đau lòng! Không nỡ!

Rất nhiều cảm xúc dâng lên khi Mộc Chiến nhìn vào lục sắc kén đó.

Dù cho thức tỉnh hoàn toàn, nhưng hắn không biết dùng phương thức gì để phục sinh cho Mộng Linh Nhi.

Thở dài một hơi, Mộc Chiến không nhìn vào thụ tâm nữa.

Hắn siết bàn tay thật chặt, chặt đến độ rỉ ra máu tươi.

Sức mạnh! Sức mạnh! Sức mạnh!

Mộc Chiến tự thầm nhủ trong lòng, một cỗ ý chí vực dậy mạnh mẽ trong thâm căn của hắn. Hắn thèm khát sức mạnh, chỉ có sức mạnh mới có thể làm chủ vận mệnh! Hắn, muốn đứng ở đỉnh phong của vạn giới! Hắn muốn trở thành bậc Chí Tôn!