Thần Thụ Chí Tôn

Chương 38: Hắc Viêm Cự Tích và Độc Giác Thuỷ Giao



Chương 36: Hắc Viêm Cự Tích và Độc Giác Thuỷ Giao

Mộc Chiến hồi tưởng lại một chút, hình như tên thanh niên ấy là La gia thiếu chủ gì đó. La gia này, phải ghé thăm một chuyến mới được.

Rời khỏi hang động, Mộc Chiến hướng về phía cao nhất, sâu nhất của núi Thiên Sơn.

Trong quá trình, hắn gặp khá nhiều con yêu thú nhất giai hậu kì, đỉnh phong.

Nhưng giờ các loại yêu thú này đối với hắn không có ý nghĩa gì, đơn giản một quyền đấm nổ.

Hắn móc yêu đan, cũng như thu thập xương cốt da thịt lại. Đám này đem đi bán cũng được ối linh thạch.

Hắn cần kiếm thật nhiều linh thạch, có thể mới nhanh chóng mạnh lên được.

Một ngày sau, hắn đã g·iết hơn một trăm con yêu thú, trữ vật giới chỉ đã tích đầy ắp tài vật.

Đúng lúc này, mũi của Mộc Chiến ngửi thấy mùi thơm của dược thảo, xuất phát từ đỉnh núi.

“Tam Sắc Thanh Linh Thảo?”

Tam Sắc Thanh Linh Thảo là một loại nhị giai hạ phẩm dược thảo, nó là một trong những nguyên liệu chính để chế tạo Thanh Linh đan, có tác dụng trị thương, tẩm bổ cho linh hồn.

Linh hồn, thân thể là hai thứ mà tất cả sinh linh đều không thể ly khai. Chỉ có một trong hai thứ thì sinh linh không thể tồn tại được.

Thương thế ở thân thể thì rất dễ dàng để chữa trị, còn thương ở linh hồn thì rất khó.

Sơ sẩy trong việc chữa trị liền rất có thể hồn phi phách tán ngay.

Do vậy, đan dược có thể trị thương linh hồn trở nên rất đáng giá.

Mộc Chiến liền đi đến nơi phát ra mùi hương, phát hiện một cây thảo có ba màu toả ra hương thơm ngào ngạt. Mùi hương này, có khi còn mạnh hơn Tam Diệp Hoàng Kim Thảo lúc trước hắn tìm được.

Ngửi ngửi mùi hương, Mộc Chiến cảm thấy linh hồn sảng khoái, dễ chịu.

Hắn định cất bước hái đi, nào ngờ, một con yêu thú nhìn như rồng bay từ đâu đến há cái bồn khẩu đỏ rực như máu lao về phía Mộc Chiến.

Mộc Chiến bất ngờ một chút, giật người né về phía sau.

Nào ngờ, phía sau xuất hiện một con thằn lằn kích thước cũng phải mấy trượng nện thẳng cái đuôi về phía Mộc Chiến.

Mộc Chiến chửi moá nó một tiếng, 2 con yêu thú này xuất hiện ở đâu ra vậy, rõ ràng hắn không cảm nhận được bất kì linh lực dao động nào.

Không thể đỡ được.

Oành..

Phốc..



Mộc Chiến phun một ngụm máu, lưng Mộc Chiến hằn một dấu đuôi dài cực lớn, còn bản thân hắn thì bay một quả khá xa.

Khi gần đập mặt vào một tảng đá, Mộc Chiến liền ngự không bay lên.

Phù.

May là hãm lại kịp, không thì tảng đá này lại có cái mặt mình ở trên.

Mộc Chiến lấy tay lau v·ết m·áu, quay đầu nhìn lại thì thấy con cự tích và con giao long ấy đang lao đầu vào đánh nhau.

“Hắc Viêm Cự Tích và Độc Giác Thuỷ Giao?”

Hắc Viêm Cự Tích và Độc Giác Thuỷ Giao đều là hai con yêu thú nhị giai trung kì, không hiểu sao hai con yêu thú vừa mới đánh Mộc Chiến, sau đó lại lao vào đánh nhau.

À, thì ra là tranh giành dược thảo.

Mộc Chiến cười cười một chút, đợi hai con yêu thú này lưỡng bại câu thương thì hắn sẽ cho một chiêu nhất kích tất sát. Vừa có yêu đan, vừa có dược thảo.

Con cự tích và cự giao lao đầu vào đánh nhau liên tục.

Cự tích há mồm phun ra một đoàn hoả diễm màu đen bắn thẳng lên người con cự giao.

Cự giao cũng không vừa gì, cái sừng độc nhất của nó loé lên, hội tụ vô tận Thuỷ linh lực thành sóng thuỷ bắn thẳng về phía đoàn hoả diễm.

Cự giao thuận thế bồi thêm một trảo vào đầu cự tích, cự tích thấy thế liền quất đuôi mạnh vào trảo của cự giao.

Hai bên đánh nhau kịch liệt, bụi bay mờ mịt, cây cối xung quanh đổ rạp hết.

Khi bọn hắn sắp lưỡng bại câu thương, như đạt được hiệp nghị gì đó, cự giao và cự tích lao thẳng đến vị trí Mộc Chiến đang đứng.

Mộc Chiến đang quan sát chuyện vui thì thấy hai con yêu thú đột nhiên lao đến làm hắn bất ngờ.

Hắn đang hội tụ Mộc linh lực để cho hai con về Tây Thiên thì lại bị bọn nó lao vào đánh.

Bất ngờ thì bất ngờ, Mộc Chiến né tránh nhanh chóng đoá hắc viêm trước, tuỳ tiện cho sóng thuỷ đánh lên người mình.

Trường hợp không né hết được, hắn dĩ nhiên phải lựa chọn sóng thuỷ đánh lên người mình rồi. Dính cái hắc viêm đó, không c·hết cũng lột một lớp da a.

Mộc Chiến b·ị đ·ánh bay ra xa, phụt một ngụm máu, sau đó hội tụ Mộc linh lực vào trong tay, đấm thẳng vào mắt con cự tích.

Hắn muốn giải quyết con cự tích trước, vì hắn không thích hắc viêm.

Cự tích thấy vậy, liền nhảy cao lên, quất ngược đuôi về phía Mộc Chiến.

Mộc Chiến lách người đổi góc độ một chút, sau đó hoá giải Hoá Nhân Quyết, trở thành trạng thái lục biến, cứng rắn nhận một đuôi của cự tích lên lưng của mình.



Do đổi góc độ, một đuôi này hất hắn bay lên cao, đối diện với ánh mắt to sòng sọc của cự tích.

Mộc Chiến xuất Phệ Sinh Mộc Diễm trên tay, đấm thẳng vào mắt của con thằn lằn đó.

Phừng.. phừng..

Tiếng lửa cháy vang lên, Hắc Viêm Cự Tích dính một đòn Phệ Sinh Mộc Diễm làm nó đau đớn kêu to lên.

Mộc Chiến nhân cơ hội đó, bay ngược lui sau về phía vị trí của Độc Giác Thuỷ Long.

Độc Giác Thuỷ Long vung trảo muốn đấm nổ Mộc Chiến, Mộc Chiến cũng đáp lại một quyền Phệ Sinh Mộc Diễm.

Hai quyền trảo v·a c·hạm nhau.

Ầm… oành…

Sóng xung lực lan dữ dội ra khắp nơi, cây lá tung bay đến mức biến dạng.

Hai thân ảnh một lớn một nhỏ bay ngược lui sau.

Mộc Chiến tay chảy đầy máu, con cự giao cũng không khá hơn.

Đặc biệt nó còn ăn trọn Phệ Sinh Mộc Diễm.

Cự giao liền hội tụ Thuỷ linh lực tạo thành một lớp áo giáp nước bao phủ lấy trảo đang bị thêu đốt bởi Phệ Sinh Mộc Diễm.

Cảnh giới cự giao cao hơn Mộc Chiến, do đó không qua bao lâu, ngọn lửa bị dập tắt, lộ ra một trảo cự giao héo khô quắt queo.

Cự giao gào lên một cái đau đớn, sau đó hội tụ vô tận Thuỷ linh lực vào độc giác, bắn thẳng một chỉ về phía Mộc Chiến.

Mộc Chiến giơ hai tay đón đỡ, sau đó bắn ngược người lui sau về phía Hắc Viêm Cự Tích.

Cự tích lúc này đang kêu gào thống khổ do Phệ Sinh Mộc Diễm thiêu đốt, nó không có Thuỷ linh lực để hoá giải.

Mộc Chiến đang b·ị đ·ánh bay gần tới thấy con cự tích thế, hắn liền tặng thêm một quyền hoả diễm nữa vào thân cự tích.

Cự tích chịu không nổi nữa, liền ngã gục xuống.

Vô tận sinh cơ hoá thành linh lực tiến vào thụ tâm của Mộc Chiến, hoá thành năm cái lục diệp mới.

Sinh cơ của một con nhị giai trung kì yêu thú không đùa được.

Tu vi thành hai mươi lục diệp, sức mạnh của Mộc Chiến tăng lên.

Hắn điều động hai mươi cái lá rung lắc dữ dội, hội tụ Mộc linh lực đánh về phía Độc Giác Thuỷ Giao.



Cự giao cũng hội tụ Thuỷ linh lực đánh trả về phía Mộc Chiến.

Oành oành.. rầm rầm..

Tiếng v·a c·hạm vô cùng kịch liệt, kéo dài phải một canh giờ.

Cuối cùng cự giao không chịu được nữa ngã xuống. Mộc Chiến thì ngồi một bên thở hồng hộc.

Cảnh giới hai con yêu thú đều cao hơn Mộc Chiến, hắn chiến thắng cả hai có phần may mắn.

Đầu tiên hai con hàng này nghĩ Mộc Chiến dễ xơi, nên đã không quan tâm mà đánh nhau trước, hao tổn một phần sức lực.

Sau đó, lại không ngờ đến Phệ Sinh Mộc Diễm có thể thiêu đốt Hắc Viêm Cự Tích, thành tựu cho Mộc Chiến thành hai mươi chiếc lá, tăng cường khí lực của hắn.

Nhờ đó, Mộc Chiến đủ thực lực để đối kháng với Độc Giác Thuỷ Giao, kèm thêm mấy phát đánh lén Phệ Sinh Mộc Diễm lên người nó, Độc Giác Thuỷ Giao cũng chịu không nỗi mà bỏ mình.

Đánh một trận, Mộc Chiến mệt lữ người.

Hắn gom góp củi lại nướng một bữa thịt để ăn.

Nhân tiện, Mộc Chiến thôn phệ hết sinh cơ của Độc Giác Thuỷ Long, làm cho cành cây trong thụ tâm của hắn đã có được hai mươi lăm lục diệp.

Thả nhẹ khí tức ra ngoài, Mộc Chiến đột phá, tương đương với cảnh giới Dung Huyết Cảnh trung kì.

Hai con yêu thú nhị giai trung kì, giúp hắn đủ đột phá đến trung kì.

Nhưng từ trung kì đến hậu kì, số lượng lục diệp cần đạt tận năm mươi chiếc.

Hảo số lượng a, không biết đánh g·iết bao nhiêu yêu thú mới lên đây.

Mộc Chiến nhìn vào hai khoả yêu đan trong tay, không biết nên nuốt hay đem đi bán lấy linh thạch.

Chần chờ một chút, hắn quyết định đi kiếm chỗ bán trước, xem lượng linh thạch có ổn áp hay không. Nếu không lại nuốt xuống thì cũng không muộn.

Thế là Mộc Chiến vừa đánh một bữa no nê, vừa nghỉ ngơi.

Ăn một mình khiến hắn có cảm giác chút chút buồn tẻ, làm hắn nhớ đến những bữa ăn cũng Mộng Linh Nhi.

Thở dài một tiếng, liền không để ý đến vấn đề này nữa.

Hắn đánh mắt sang Tam Sắc Thanh Linh Thảo, hái nó xuống và cất vào trong trữ giới vật chỉ.

Xong xuôi, có lẽ núi Thiên Sơn hai con yêu thú mạnh nhất chính là Hắc Viêm Cự Tích và Độc Giác Thuỷ Giao đều đ·ã c·hết trong tay Mộc Chiến.

Nơi này đã không còn gì để ở lại nữa rồi.

Hắn bay khỏi núi này, hướng về phía Nam bay đi.

Hắn cũng không biết đi đâu, chỉ bay bừa một chỗ kiếm người hỏi đường.